Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1249: . Quấy nhiễu



- Không thể tưởng được hắn thật sự đi ra.
Chu Tước ngửa đầu nhìn hình ảnh trên không trung nói.

Ngọc Chân Tử đã xuất hiện trước mặt Đường Kiếp, trước lúc giao thủ hai người còn nói vài câu, chỉ có điều không nghe được thanh âm. Đến không phải Đường Kiếp không có năng lực truyền thanh âm tới mà là hắn không muốn, chuyện không hứa hẹn thì làm làm gì.

Hứa Diệu Nhiên cười nói:
- Tề Thiên tông Tinh La môn vốn không hòa thuận, bọn họ ở Hồng hoang đại lục tranh đoạt ngôi bá chủ đại lục, quần chiến đã vạn năm, sao đồng ý an tâm hợp tác. Ngọc Chân Tử tự tìm đường chết, phu quân cũng vui vẻ tiễn hắn một đoạn đường.

- Chỉ có điều, chẳng phải thực lực của Đường Kiếp cũng bị bại lộ sao?
Chu Tước nói.

- Nhưng cũng phải để bọn họ thấy mới được.
Hứa Diệu Nhiên hì hì cười, trong tay có thêm một vật, cũng là thủy tinh cầu giống với của Đường Kiếp.

Lúc này Ngọc Chân Tử vung phất trần tới Đường Kiếp, chiến sự bắt đầu.

Hứa Diệu Nhiên lướt tay qua quả cầu pha lê, chỉ thấy trong đó bốc lên sương khói màu đen.

Cùng lúc đó, Hỏa Thiên Tôn đang hết sức chăm chú quan sát trận chiến phát hiện quanh người có khói đen bốc lên.

Hỏa Thiên Tôn thầm kêu "Không tốt" rồi quát to:
- Đường Kiếp, ngươi nói không giữ lời, ngươi đã nói sẽ cho chúng ta quan sát trận chiến.

Chợt nghe một thanh âm trong trẻo vang lên:
- Một đám đại ngu ngốc, ca ca là nói dùng thủy mạc liêm hoa cho các ngươi đang quan chiến chứ đâu nói không công kích chư vị. Chỉ cần mọi người có thể ở trong này chống đỡ được Nghịch càn chuyển khôn điên đảo ngũ hành đại tuyệt trận thì có thể tự do quan chiến, ca ca ta sẽ không cản trở các ngươi.

Nói xong đã có khói đen bao phủ mọi người, bám theo đầy Thiên sát ý.

- Nghịch càn chuyển khôn điên đảo ngũ hành đại tuyệt trận?
Nghe thấy cái tên này Lưu Phong hơi biến sắc một chút.

Hắn từng nghe nói qua về trận pháp này, chính là thượng cổ sát trận nổi danh, có uy năng tru tiên diệt ma.

Tuy nhiên ngay sau đó hắn đã kêu lên:
- Đừng tin hắn, đại trận như thế không phải một Tử Phủ có thể bày bố, hơn nữa nếu hắn có khả năng bày đại trận thật, làm sao còn cần cùng chúng ta động thủ, trực tiếp phát động trận pháp có thể giết chết chúng ta!

Mọi người nghe xong giật mình tỉnh ngộ.

Một người bổ một chưởng vào khói đen, quả nhiên không thấy có phản ứng gì, chỉ là sương khói đơn thuần dùng để đảo loạn tầm mắt của bọn họ, mọi người cũng không để ý tới nữa, tiếp tục xem quần chiến trên không trung. Khói màu đen nhân cơ hội tới gần, ngay lúc tiếp cận lại đột nhiên hóa thành ngàn vạn thừng đen cuốn lấy mọi người.

Lần này không kịp đề phòng, một Tử Phủ lập tức bị ba thừng đen quấn lấy, nháy mắt kéo vào bóng đêm khôn cùng, tiếp theo chợt nghe Tử Phủ kêu một cách thê lương khiến mọi người lạnh cả da đầu.

Có người nói:
- Đây là có chuyện gì? Không phải nói là giả sao?

Trong lòng Lưu Phong xuất hiện ý nghĩ nói:
- Thiên tác giảo sát trận, đây là thiên tác giải sát trận, mọi người cẩn thận, đừng chạm vào khói đen.

Tiếng của Y Y vang lên:
- Hì hì, ca ca nói không sai, chỉ cần nói là ngũ hành đại tuyệt trận, những người tự cho là thông minh không mắc mưu, ngược lại sẽ không chú ý tới làn khói cổ quái, hơn nữa ca ca càng không cho bọn họ xem chiến đấu, bọn họ lại càng muốn xem, ngược lại xem nhẹ nguy hiểm bên người. Kỳ thật cho dù cho các ngươi xem thì đã sao? Chỉ cần giết sạch các ngươi, ai còn có thể tiết lộ bí mật của ca ca chứ?

Lưu Phong, Hỏa Thiên Tôn nghe muốn nứt nắt.

Thiên tác giảo sát trận kỳ thật không phải trận pháp khó đối phó, trận này uy lực lớn nhưng biến hóa chậm, súc thế lâu, chỉ cần trước lúc nó biến hóa bị xua tan là có thể phá vỡ trận này. Kết quả bọn họ lại bị Y Y dùng ngôn ngữ lừa gạt, tưởng lầm là thủ thuật dùng để hấp dẫn sự chú ý của bọn họ, thành ra ngược lại trúng kế.

Thiên tác đại thành, lôi đi một gã tu giả thì tiếp tục giương nanh múa vuốt, sát khí Hỏa Thiên Tôn tăng lên, căn nguyên chi viêm cuồn cuộn trào ra.

Chỉ có điều kia dây thừng do sương khói hóa thành, căn nguyên chi viêm không thể thiêu đốt, chỉ thấy khắp nơi là thừng đen, làm cho mọi người không thể rảnh rỗi quan sát chiến đấu.

Thấy tình thế không ổn, Lưu Phong quát một tiếng tung ra tạo hóa thanh vân, chỉ thấy thanh vân biến hóa, tất cả thừng đen tự động tan rã, một lần nữa hóa thành khói đen tán đi.

Thiên tác giảo sát trận cứ như vậy bị phá rồi.

Lưu Phong thu hồi thanh vân, hừ nói:
- Chỉ một thiên tác trận cũng muốn làm khó dễ ta sao?

Khói đen phấp phới lại hóa thành hình đầu của Y Y, tiểu cô nương che miệng lộ ra vẻ mặt kinh hãi nói:
- Oa, thật là lợi hại, thiên tác trận là ca ca mất nhiều tâm tư mới bày được, cho dù là Địa Tiên muốn phá cũng không dễ, không thể tưởng được ngươi nói phá là phá.

Lưu Phong hừ một tiếng:
- Biết lợi hại, còn không mau thúc thủ chịu chết!

Y Y bất chợt nhoẻn miệng cười:
- Xem đi, Ngọc Chân Tử đã chết!

Mọi người kinh hãi ngẩng đầu, thấy trên bầu trời Ngọc Chân Tử và Đường Kiếp đang chiến đấu kịch liệt, làm sao đã chết?

Thừa dịp này, xa xa có một chùm khói đen đột ngột đánh úp lại.

Tiểu cô nương này trong trận giảo hoạt, không ngờ nhân cơ hội đánh lén.

Lưu Phong phát hiện, hừ một tiếng:
- Tro tàn còn muốn bùng cháy sao?

Rồi một chưởng bổ về phía khói triều màu đen.

Nào ngờ một chưởng này đánh xuống mang theo gợn sóng ngập trời. Mọi người chợt nghe thấy trong màn sương đen có âm thanh rì rào, tiếp theo là vô số muỗi đen từ trong sương mù phun ra, lao thẳng tới mọi người.

Y Y cười to nói:
- Cẩn thận nhé. Đây là Kim Linh trùng đặc sản của Hoàng Đình thế giới, cả đám đang hung dữ, bị chúng nó cắn một miếng là đau tới tận ba ngày đó.

Lúc này Y Y không lừa bọn họ, Kim Linh trùng đích thật là đặc sản của Hoàng Đình thế giới, do kim quý sinh ra, thiên phú Kim Hành, toàn thân cứng rắn, Tiên Thiên động giáp phá cương, tráo pháp bình thường khó mà ngăn cản, là Đường Kiếp căn cứ theo đặc tính Kim Linh trùng bảo Hà Xung đặc biệt đào tạo ra. Đáng tiếc là chưa hoàn toàn thành công, đến nay không cách nào phân biệt chủ nhân, toàn bộ đều làm theo bản năng, hơn nữa thích yên tĩnh không thích động, bình thường không sẽ chủ động công kích con người, tuy nhiên tính trả thù lại mạnh mẽ, ai muốn trêu chọc chúng chính là tự tìm chết.

Vậy nên Y Y trước dùng thiên tác trận, sau ngầm thả đám trùng này, dụ dỗ Lưu Phong công kích.

Lưu Phong không biết chi tiết, đương nhiên mắc mưu.

Đây đúng là chỗ tốt của tiểu thế giới, nắm giữ một tiểu thế giới chỉ thuộc về mình cũng ý nghĩa có được một vài điểm độc đáo chỉ thuộc về mình. Chúng nó rốt cuộc có thể làm gì, có ích lợi gì, ngoại trừ người đứng đầu thế giới thì không ai biết.

Cơn lũ trùng lao tới, chỉ thấy khắp nơi đều có hình bóng của chúng, cả một đám điên cuồng đánh tới Lưu Phong.

Y Y vỗ tay cười to nói:
- Thú vị thú vị! Các ngươi dụng tâm đối phó đi, trong trận này ca ca chuẩn bị 1300 loại sinh vật đặc thù, ngoài ra còn bốn mươi loại trận pháp. Nhất định phải kiên trì, nếu không kiên trì đến lúc ca ca rút hết quân bài ra thì đúng là cô phụ tâm tư của chúng ta.

Mọi người nghe mà hoảng sợ, ai cũng không biết nàng nói thật hay giả.

Đúng lúc này Y Y đột nhiên kinh sợ kêu lên một tiếng:
- Ai da không xong rồi, Ngọc Chân Tử bị ca ca giết rồi.

Mọi người đã trải qua một lần, làm sao còn có thể tin nàng.

Y Y tức giận đến bĩu môi:
- Này, người ta nói thật đó..., mau nhìn đi.

Rốt cục vẫn có người không nhịn được nhìn thoáng qua.

Vừa nhìn, tâm tạng chấn động, chỉ thấy trên bầu trời, máu Ngọc Chân Tử vẩy trời cao, đúng là bị Đường Kiếp chặt đứt, bêu đầu trời cao.

Đồng thời truyền đến âm thanh lãnh khốc của Đường Kiếp:
- Trận thứ hai, Đệ nhất tích huyết.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com