Đường Kiếp lao tới, Mưu Ti Mệnh cũng không thèm để ý, cười gằn nói: - Lại có thể phá vỡ vận mệnh vạn năm, lấy thân Tử Phủ đánh chết Tiên Đài, Đường Kiếp ngươi quả nhiên là thiên tài bất thế, khó trách ngày đó ở Vương đình có thể tru sát nhiều người phái ta. Tuy nhiên sai lầm lớn nhất của ngươi chính là tâm tưởng quá lớn, có thể đánh chết một người đã là kỳ tích, lại vẫn vọng tưởng liên tiếp chiến năm người. Đường Kiếp, ngươi bây giờ còn nhiều pháp lực chiến đấu như vậy sao?
Trước sau giết chết hai gã Địa Tiên, Đường Kiếp hao tổn rất lớn. Dù sao người hắn đối phó chính là Địa Tiên tu vi cao hơn hắn, thủ đoạn bình thường căn bản không thể dùng, duy nhất chỉ có thể dựa vào đạo pháp.
Dù vậy, Đường Kiếp đã dùng sáu trong tám loại đạo pháp nắm giữ, Thiên Ngân kiếm thác bộc, Thập Tuyệt Sát Nhận, Động sát thiên mạc, Ngôn xuất pháp tùy, Sát na phương hoa, Gang tấc thiên nhai, duy có Phù Sinh Vạn Tượng và Vạn Cổ Trọng Lâu còn chưa dùng qua. Trong số đó Thiên Ngân kiếm bộc dùng nhiều nhất, Sát lục đạo không thể chống đỡ năm lần vận dụng.
Dưới tình huống này, cho dù là một chọi một, Đường Kiếp cũng khó khăn thắng, chứ đừng nói Mưu Ti Mệnh thực lực hơn xa Ngọc Chân Tử, mà phía sau còn có hai vị Địa Tiên nữa.
Năm Địa Tiên, khẩu vị của Đường Kiếp cũng hơi lớn.
Đường Kiếp lại khẽ mỉm cười: - Đánh không lại thì nghĩ cách, cũng không phải chưa tính tới chuyện này.
Theo lời nói, trong tay Đường Kiếp lại xuất hiện thủy tinh cầu.
Nhìn vật ấy xuất hiện, Mưu Ti Mệnh biến sắc, biết không tốt liền vội chụp vào Đường Kiếp. Một đại thủ trong nháy mắt hóa thành viễn cổ cự long, gầm thét lao tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp thân hình chợt lóe, gang tấc thiên nhai hiện ra, nhấn vào thủy tinh cầu, ngay sau đó chợt nghe bầu trời lắc lư chấn động.
Đại địa run rẩy, không trung run rẩy, hết thảy tất cả cũng bắt đầu vỡ vụn, bay múa, dường như tận thế đang giáng lâm.
Dưới cảnh trời sụp đất nứt, một cỗ khí tức hồng hoang to lớn lan tràn, mang theo oai thế hội tụ thành sóng biển ngập trời áp chế Mưu Ti Mệnh.
- Đây là... Mưu Ti Mệnh hoảng sợ thành tiếng, một khắc này hắn cảm thấy lực lượng khổng lồ trước nay chưa từng có, thậm chí còn vượt qua lực lượng của hắn.
Điều này sao có thể? Mưu Ti Mệnh rất rõ ràng, cho dù Đường Kiếp có thể lấy Tử Phủ thắng Tiên Đài đó là do hắn lĩnh ngộ đạo pháp nhiều, không liên quan tới tu vi. Nhưng khí tức này rõ ràng là tồn tại mạnh hơn cả hắn.
Chẳng lẽ Đường Kiếp thật sự tìm được một Chân Tiên giúp đỡ?
Tuyệt không có khả năng này, mục tiêu rõ ràng như thế, Lưu Phong đã sớm phát hiện rồi, tuyệt đối không có khả năng đến giờ vẫn chưa có phản ứng. Đó là do họ tin không có Chân tiên, năm người mới hùng dũng tiến vào.
Nhưng hiện tại, khí tức Chân Tiên hoàn toàn rung động Mưu Ti Mệnh.
Ngay sau đó lực lượng này từ trên trời giáng xuống, đè ép Mưu Ti Mệnh, cũng đè ép Lưu Phong và đám người Hỏa Thiên Tôn.
Tam đại Địa Tiên đồng thời cảm nhận được uy hiếp, cùng nhau bay vào không trung ngăn cản, ba gã Tử Phủ muốn đi theo đã thấy một tay ngọc, một ngọn lửa mãnh liệt, còn có một cành liễu dài bay tới.
- Vẫn nên ở lại đây đi. Hứa Diệu Nhiên phát ra tiếng cười giữ ba người lại.
Cùng lúc đó trên bầu trời ba Địa Tiên cùng nhau đau khổ chống cự áp lực khổng lồ. Lúc này họ có thể liên kết tác chiến, nhưng áp lực cũng thật là khủng bố.
Dưới lực lượng này, cho dù là tam đại Địa Tiên cũng bị áp chế chỉ có thể đau khổ giãy dụa.
- Làm sao có thể? Hỏa Thiên Tôn gầm thét: - Hắn sao có thể có cỗ lực lượng này?
- Chẳng lẽ là Chân Tiên? Lưu Phong đã tế lên tạo hóa thanh vân, đồng thời diễn thiên kính không ngừng loang loáng, nhưng mà sự thật vẫn thất vọng, diễn thiên kính không có bất kỳ phát hiện nào.
- Đó là trận pháp sao? Mưu Ti Mệnh lớn tiếng quát hỏi.
- Không. Lưu Phong lắc đầu.
Có thể phát huy ra lực lượng trận pháp Chân Tiên tuyệt đối là thượng cổ đại tuyệt trận, Lưu Phong tuyệt không tin Đường Kiếp có thể bố trí ra trận pháp này, hơn nữa cho dù bố trí được cũng chưa chắc có tiền vốn bố trí.
Bố trí một đại trận như vậy phí tổn cũng không nhỏ!
Nhưng giờ phút này lực lượng chân tiên kia cực kỳ chính xác. Ba người bị áp lực đau khổ chống đỡ, trong lòng đã tuyệt vọng.
Hỏa Thiên Tôn tức giận rầm rĩ nói: - Đường Kiếp, có bản lĩnh cùng lão phu đơn đả độc đấu, trốn phía sau dùng trận pháp hại người tính là gì?
Thanh âm của Đường Kiếp truyền đến: - Chẳng lẽ ta lúc trước không phải một mình đấu với các ngươi sao? Sao vừa gặp phải nguy cơ lại muốn cùng ta một chọi một. Nếu các ngươi thực nguyện ý một chọi một đánh tiếp, ta sẽ không để ý, cũng giảm đi rất nhiều công phu. Nhưng lúc nguy nan đòi đơn đấu, dũng khí đó không khỏi làm cho trò cười cho người khác.
Hỏa Thiên Tôn chán nản.
Lúc kia Lưu Phong lại đột nhiên ngẩn ra, ý thức được điều gì.
Đúng vậy, nếu nơi này thực sự có lực lượng của Chân Tiên, vì sao Đường Kiếp còn phải đánh với bọn họ?
Hắn đại khái có thể đi lên trực tiếp cưỡng chế mọi người.
Lấy Chân Tiên áp chế năm Địa Tiên vẫn đủ thoải mái.
Đường Kiếp sở dĩ giết hai người, đến lúc kiệt lực mới dùng đã hoàn toàn thuyết minh Chân Tiên lực là có cực hạn.
Nghĩ vậy Lưu Phong đột nhiên hiểu ra nói: - Là động phủ, đây là Chân Tiên động phủ, hắn đang dùng lực lượng Chân Tiên lưu lại trong động phủ đối phó chúng ta!
- Rốt cuộc hiểu rồi. Đường Kiếp lặng lẽ.
Ngũ nguyên động phủ là do Chân Tiên lưu lại, tự nhiên sẽ có uy năng Chân Tiên lưu lại, ví dụ như cấm chế vào cửa lúc trước.
Nhưng ở trong động phủ, tiên lực di lưu đích thực mạnh hơn, chỉ có điều chúng nó trốn trong động phủ, sâu trong đại địa, không dễ dàng phát hiện ra.
Nhưng Đường Kiếp lại cảm nhận được cỗ lực lượng này, dưới trận pháp, một cỗ tiên lực cường đại hơn so với cấm chế động phủ tạo ra dùng để đối phó mọi người.
Tuy nhiên rốt cuộc không phải bản thân Chân Tiên, cỗ lực lượng này và cánh tay Đa Bảo thiên quân đều là nước không nguồn, khó có thể gắn bó, bởi vậy không hề dài lâu. Dù vậy, lúc nó toàn lực bộc phát cũng làm cho ba người Mưu Ti Mệnh đau khổ.
Thời khắc này bị Lưu Phong nói toạc ra, Mưu Ti Mệnh và Hỏa Thiên Tôn biết trong đó có huyền bí, tin tưởng tái sinh. Đã là nước không nguồn, vậy cứ cùng hắn đấu một hồi là được.
Ngay sau đó ba người đã đồng thời phát lực, không tiếc tiêu hao lực lượng dùng cho đối kháng.
Theo toàn lực đối kháng, chỉ thấy Chân Tiên lực quả nhiên nhanh chóng suy kiệt, sắp không chống đỡ nổi.
Mưu Ti Mệnh đã bật cười ha hả: - Cáo mượn oai hùm, cuối cùng chỉ là vô vọng. Hiện giờ da hổ bị lột, ta xem ngươi còn kỹ xảo gì!
Thân trên không trung, Đường Kiếp vừa nắm chặt thời gian khôi phục vừa cười nói: - Ta đây bây giờ nói đánh đơn còn kịp hay không?
Hỏa Thiên Tôn cười hô hố nói: - Đường Kiếp, ngươi thật sự là một thiên tài, lấy Tử Phủ có thể diệt địa tiên. Tuy nhiên ngươi có thực lực này, ta cần gì phải cùng ngươi lãng phí thời gian. Hiện giờ ngươi không có chỗ dựa vào, còn không chết đi!
Nói xong đã tuôn lửa nghênh hướng tiên lực còn sót lại.
Đường Kiếp thở dài một tiếng: - Ta khi nào nói mình dựa vào Chân Tiên lực? Hoàn toàn tương phản, cho tới nay, ta nhức đầu nhất chính là nó. Còn may mà ba vị giúp ta tiêu trừ lực phù hộ lưu lại, giúp ta có thể thu vào Hoàng Đình thế giới.
Theo lời hắn nói, chợt nghe ầm một tiếng, toàn bộ động thiên lắc run lên một cái, ngay sau đó, dị biến nảy sinh.