Một chỉ thất bại, Đường Kiếp cũng không kinh ngạc, ngược lại mỉm cười: - Quả thế, ngươi đã khôi phục trí nhớ sao?
Vân Mẫu Chiến Khôi nhìn Đường Kiếp, vẫn không nhúc nhích.
Đường Kiếp cười nói: - Ngươi đã né tránh tính mạng ta ban thưởng, đương nhiên là đã khôi phục linh thức, biết phân rõ đâu là uy hiếp với mình. Sinh mạng chi châu với vật khác có lẽ là vô thượng bảo vật, nhưng với người dựa vào Luyện Hồn Châu mà tồn tại lại là độc vật chí mạng, cho nên ngươi mới né tránh.
Trầm mặc một lát, Vân Mẫu Chiến Khôi rốt cục phát ra âm thanh: - Có được linh thức không có nghĩa là khôi phục trí nhớ. Ta trước kia còn có linh trí, cũng không thể gạt được ngươi.
- Nhưng nếu như chưa khôi phục trí nhớ, vậy ngươi không cần phải ... Để ý tử vong của mình. Ngươi là quỷ vật, sinh mạng chi châu giết chết chết một bộ phận, nhưng đồng thời sẽ mang lại cho ngươi cảm thụ mới, biến ngươi từ quỷ vật thành linh vật. Chỉ có tồn tại đã lấy được trí nhớ, có được chấp niệm mới không hy vọng đoạn ý thức đó tiêu tan.
Vân Mẫu Chiến Khôi trầm mặc một lát, rốt cục gật đầu nói: - Ta khôi phục một chút trí nhớ, nhưng không nhiều lắm.
- Phương diện nào?
- Một ít thời thơ ấu... Ta thích vẽ tranh... Còn có tu luyện. Vân Mẫu Chiến Khôi trả lời đứt quãng.
Đường Kiếp lại lắc lắc đầu: - Ngươi nói dối.
- Ta... Không có...
- Nếu ngươi chỉ khôi phục một ít ký ức không trọng yếu, ngươi vì sao không nói cho ta mà phải giả câm vờ điếc? Đường Kiếp hỏi lại: - Nếu ta không đoán sai, ngươi khôi phục ký ức tám mươi năm trước?
Vân Mẫu Chiến Khôi trì trệ, đôi mắt màu đỏ lóe ra hào quang kỳ dị.
Một hồi lâu, hắn mới nói: - Ngươi phát hiện lâu rồi hả?
Thanh âm khàn khàn trầm thấp.
Đường Kiếp lại nói: - Cái này cũng không khó đoán, ngươi đã rất lâu không nói chuyện rồi. Sai lầm lớn nhất chính là lúc ngươi vừa mới thức tỉnh linh trí không có che dấu bản thân. Đó cũng khó trách, khi đó ngươi thức tỉnh linh trí nhưng chưa khôi phục trí nhớ, ngươi đối với ta không có oán hận, chỉ có khát cầu lực lượng, cho nên ngươi muốn nói với ta, càng không có khả năng che dấu. Từ lúc đó ngươi đã bại lộ mình đang khôi phục linh trí, ta lại không phải người ngu, sao có thể không chú ý đến điểm ấy?
Vân Mẫu Chiến Khôi, không, nên là Mai Họa Bình hoàn toàn ngơ ngẩn, một khắc này trong mắt của hắn rốt cục lộ ra ngọn lửa thù hận.
Đường Kiếp nói không sai, thật sự là khi hắn thức tỉnh trí nhớ liền không nói chuyện nữa. Bởi vì hắn sợ Đường Kiếp nhận ra biến hóa của hắn.
Nhưng Đường Kiếp là ai, một kẻ luôn tiến bộ khôi phục trí nhớ tự nhiên trầm mặc lại, nếu không nói nói, nó hoặc đã bị ngốc, hoặc là đã chính thức thức tỉnh.
Không nói lời nào là do hắn không nắm chắc sẽ thắng Đường Kiếp.
Đối với Đường Kiếp, hắn hiểu rất rõ.
Mấy đại địa tiên còn bị Đường Kiếp đánh chết, hiện còn có một đống Địa Tiên dưới tay thì đâu sợ hắn tạo phản? Khả năng lớn nhất là hắn vừa tạo phản đã bị Đường Kiếp bắt lấy, trực tiếp xóa đi thần trí, một lần nữa đánh về nguyên hình.
Vân Mẫu Chiến Khôi vẫn là Vân Mẫu Chiến Khôi, với Đường Kiếp mà nói chỉ hao tổn chút năng lượng.
Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ có thể lựa chọn ẩn nhẫn, cùng đợi cơ hội đâm Đường Kiếp một kích. Hắn tin tưởng, lấy tính tình của Đường Kiếp, sớm muộn gì còn có thể tạo ra chiến đấu kịch liệt hơn, gặp được hung hiểm lớn hơn, đến lúc đó chính là cơ hội của hắn.
Nhưng hắn không nghĩ tới, Đường Kiếp căn bản không cho hắn cơ hội, vừa bước vào Tiên Đài đã lôi hắn ra.
Trừng mắt nhìn Đường Kiếp, Mai Họa Bình hung ác nói: - Vì sao? Tại sao phải giả vờ không biết?
- Bởi vì ta cũng đang chờ đợi thời cơ. Đường Kiếp cười hì hì nói: - Một Quỷ Hồn sống lại không dễ, cơ hội tốt như vậy, ta nào có thể bỏ qua. Trước kia ta đi khắp thiên hạ đại thế, không thể nghiên cứu Quỷ đạo, nhưng tình huống bây giờ đã có biến hóa...
Cái gọi là biến hóa kỳ thật rất đơn giản, chính là Đường Kiếp nâng cao cảnh giới rồi.
Giống như pháp luật là dùng để đối phó bình dân, quy tắc cũng dùng để áp dụng với tu giả bậc thấp hơn.
Không thể nghiên cứu Quỷ đạo đối với trước kia Đường Kiếp có lẽ còn hữu dụng, nhưng ngay cả Địa Tiên còn tiêu diệt được, quy củ này đối với hắn đã hoàn toàn không có hiệu quả.
Phóng nhãn khắp Tê Hà Giới, ngoại trừ Vân Thiên Lan ai còn có thể khống chế hắn?
Cho dù là Hồng hoang đại lục, có thể quản lý hắn cũng không nhiều.
Trong phương diện này, Lưu Phong chính là ví dụ, hắn ở phía sau sử dụng quỷ đạo bí thuật, chẳng qua gặp Tiểu Tam khắc tinh nên uy năng trực tiếp giảm đi.
Mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn thấy được Quỷ đạo hùng mạnh.
Bị tu vi chế ngự tạm thời không thể nâng cao, hiểu biết những mặt khác là lựa chọn của đại đa số tu giả. Càng người cảnh giới cao thì càng hiểu được đạo lý này.
Cho nên từ đó trở đi, Đường Kiếp bắt đầu chậm rãi nghiên cứu Quỷ đạo.
Đương nhiên hắn nghiên cứu Quỷ đạo chỉ vì muốn lý giải thiên địa, ngoài ra Quỷ đạo và luân hồi chi đạo cùng một nhịp thở, Đường Kiếp có luân hồi yếu nhất, cũng là bởi vì trước kia không thể nghiên cứu Quỷ đạo.
Mà theo Đường Kiếp nghiên cứu Quỷ đạo, luân hồi đạo dần dần nâng cao, rất nhiều ý tưởng cũng dần dần có biến hóa.
Mai Họa Bình chính là vào lúc đó thức tỉnh.
Quỷ vật thức tỉnh ký ức sẽ có một chút biến hóa, loại biến hóa này không phải phản ứng hành vi mà là đặc tính Quỷ Hồn.
Nhưng Đường Kiếp cũng không phải thông qua việc lý giải Quỷ đạo phát hiện Mai Họa Bình thức tỉnh mà là từ hành vi khác thường của hắn. Bởi vậy sau đó, Đường Kiếp lập tức ý thức được tiêu chuẩn Quỷ đạo của mình còn xa mới đủ.
Trí tuệ là lực lượng không đủ để bổ sung!
Giống như trước kia Đường Kiếp đánh không lại cường địch cần đủ loại thủ đoạn bù lại, cách phát hiện Mai Họa Bình cho thấy hiểu biết về Quỷ đạo của hắn chưa đủ.
Cho nên Đường Kiếp tiến thêm một bước nghiên cứu Quỷ đạo, nâng cao luân hồi cảm ngộ.
Người khác trước học tập, sau lĩnh ngộ. Ở luân hồi chi đạo, Đường Kiếp cũng là trước học sau cảm ngộ. Năm đó nhận thức luân hồi chi đạo là mượn dùng tấn cấp trực tiếp từ trên đạo pháp. Luân phiên "Khắc lục" xuống dưới, thẳng đến hiện tại mới chính thức có nhận thức.
Theo thực lực Quỷ đạo không ngừng tăng mạnh, Đường Kiếp ngày càng hiểu biết về tình huống của Mai Họa Bình, biết tình huống của hắn không hề thông thường mà là phi thường hiếm có.
Cho nên lần tới Hồng hoang tìm các tâm pháp về Quỷ đạo, Đường Kiếp rốt cuộc tìm ra cách sử dụng hữu hiệu nhất với tồn tại như Mai Họa Bình.
Vì phương pháp này, Đường Kiếp đợi hơn tám mươi năm, mãi cho tới hôm nay.
Thời khắc này nhìn Mai Họa Bình, Đường Kiếp nói: - Đợi cho tới hôm nay, cơ hội cuối cùng đã tới.
Nói xong tay hắn bắn ra, giọt suối nguồn sinh mạng nhập vào trong cơ thể Vân Mẫu Chiến Khôi, chợt nghe Vân Mẫu Chiến Khôi phát ra một tiếng rít thê lương, trong cơ thể đã hiện ra một ảo ảnh, đúng là hồn Mai Họa Bình, mượn dùng Luyện Hồn Châu, hắn quả nhiên sống lại rồi.
Sinh mạng đạo lực đối với thiên hạ vạn vật đều là sinh mệnh chi nguyên, duy có cho Minh giới quỷ vật là độc vật, một giọt suối nguồn sinh mạng ngưng tụ tất cả đạo lực có thể nói là chí độc, u hồn đương nhiên bị ép đi ra. Cùng lúc đó, Vân Mẫu Chiến Khôi lại phát ra tiếng vang ù ù, trong cơ thể tràn ngập sức sống vô biên, cũng là Sang sinh điều tức.
Mất đi tàn hồn Mai Họa Bình khống chế lại chiếm được suối nguồn sinh mạng, khôi lỗi rốt cục đã có tính mạng thuộc về mình, hóa thành quái vật chân chính.
Tiếp theo sau lưng Đường Kiếp hiện lên chân thần, trảo vào u hồn xa xa. Tàn hồn Mai Họa Bình không ngờ Đường Kiếp muốn lấy chân thần cắn nuốt mình, sợ tới mức thê lương thét chói tai, Đường Kiếp lại nói: - Mai Họa Bình, ngươi năm đó mưu đồ ta, bị ta luyện thành Quỷ Vệ, đây là báo ứng. Sau đó, ngươi chinh chiến cho ta nhiều năm, khoản nợ đã hoàn lại. Hôm nay ta cho ngươi tự do, cho ngươi một lần chuyển sang kiếp khác. Tuy nhiên ngươi cũng nên vì ta làm một chuyện.
- Chuyện gì? Tàn hồn Mai Họa Bình hô.
- Ta cũng cần ngươi chịu tải ý thức của ta tiến vào Minh giới. Thăm dò U Minh, từ bích lạc xuống hoàng tuyền, giải Minh giới chi mê, hiểu rõ bí mật luân hồi chuyển sang kiếp khác.
- Thần du bí pháp? Ngươi muốn thi triển Thần du bí pháp với ta? Mai Họa Bình rốt cuộc hiểu ra mục đích của Đường Kiếp, thất thanh thét lớn.
Cái gọi là Thần du bí pháp chính là đưa một phần chân thần gửi vào du hồn, thông qua khống chế du hồn thăm dò Minh giới. Là bí pháp do tu giả quỷ đạo phát minh thăm dò bí pháp của Minh giới, có thể không cần chân thân tiến vào, dù thất bại vẫn an toàn, tổn thất chỉ là một du hồn và một chút phân thần thôi. Phương pháp này ưu đãi lớn nhất là nâng cao nhận thức với Minh giới, do đó nâng cao Quỷ đạo tu vi. Ngoài ra sẽ phát hiện nhiều bí mật về sinh tử, trong đó có cả luân hồi chi đạo.
Đường Kiếp nếu muốn bù lại luân hồi chi đạo, như vậy việc thăm dò Minh giới phải làm, mà Thần du bí thuật chính là công cụ mấu chốt đạt thành mục đích.
Bí thuật này có yêu cầu cao với du hồn, bình thường du hồn rất khó chịu tải thần thức, dù sao chúng nó còn không có ý thức của mình chứ đừng nói mang theo người khác, chỉ có biến dị có ý thức mới có thể chịu tải thần thức.
Tuy nhiên du hồn một khi có ý thức sẽ không dễ dàng tiếp nhận khống chế, mà mất đi Mai Họa Bình tàn hồn, uy năng Vân Mẫu Chiến Khôi cũng sẽ giảm đi, bởi vậy Đường Kiếp luôn chờ đợi.
Mãi cho tới hôm nay, hắn rốt cục có thể thi hành kế hoạch này. Có sinh mạng chi nguyên, Vân Mẫu Chiến Khôi không cần Mai Họa Bình tàn hồn, mà hồn phách đã thành thần của Đường Kiếp, thần thức khống chế du hồn cũng sẽ càng mạnh.
Minh bạch điểm ấy, Mai Họa Bình hét lớn: - Ngươi có thú quỷ vì sao không dùng mà dùng ta?
Thú quỷ tuy không phải du hồn nhưng cũng có thể chịu tải ý thức, xuất nhập U Minh. Lấy lòng trung thành của Tiểu Tam sẽ không làm phản, lại nói nó còn tốt hơn cả biến dị du hồn.
Đường Kiếp lại lắc đầu nói: - Tiểu Tam là kẻ địch của Minh giới, một khi tiến vào sẽ gặp tập kích, ta chỉ muốn thăm dò, mục đích không phải chiến đấu. Còn nữa ta muốn thăm dò bí mật luân hồi, Tiểu Tam không vào luân hồi cũng không giúp được ta. Chỉ có quỷ vật sẽ chuyển thế mới là mục tiêu của ta.
- Thăm dò bí mật luân hồi... Mai Họa Bình nỉ non.
Nếu là vậy, Đường Kiếp không hề lừa hắn, thực sẽ cho hắn một lần chuyển sang kiếp khác. Dù sao chỉ có như thế mới có thể có cơ hội trải qua luân hồi, hiểu rõ huyền bí trong đó.
Mặc dù trong lòng đầy hận ý, nhưng trong tình huống báo thù vô vọng, Mai Họa Bình dường như đã chẳng còn lựa chọn tốt hơn.
Hắn chỉ có thể gật gật đầu: - Được rồi.
- Nếu như thế, buông ra thể xác và tinh thần, để cho thần thức của ta tiến vào. Đường Kiếp nói.
Tuy rằng Mai Họa Bình không buông lỏng thể xác và tinh thần, Đường Kiếp cũng có thể cưỡng ép khống chế, nhưng đối phương tự nguyện vẫn tốt hơn.
Mai Họa Bình hư hồn bất động, từ trán Đường Kiếp bay ra một đám khói nhẹ tiến vào cơ thể Mai Họa Bình, ngay lúc tiến vào đột nhiên hóa vô số đạo bột mịn bám chắc vào tàn hồn của Mai Họa Bình.