Gần nửa canh giờ sau, Đường Kiếp đã hoàn toàn hấp thu xong. Đường Kiếp có thể rõ ràng cảm nhận sinh mạng có tăng trưởng rõ rệt.
Tuy nhiên đây không phải do Hoàng Tuyền Vấn Đạo quá hùng mạnh mà là Đường Kiếp quá yếu ớt. Nhỏ yếu đến chỉ một chút năng lượng sinh mạng của du hồn đã phí mất nửa canh giờ mới có thể hấp thu, nhỏ yếu đến một du hồn có thể khiến hắn cảm thấy có tiến bộ thần tốc.
Đối với chuyện này Đường Kiếp cũng chỉ có thể cười khổ không nói gì, dồn hy vọng vào Tiểu Tam.
Những ngày tiếp theo, Tiểu Tam không ngừng dụ tân sinh du hồn tới cho Đường Kiếp cắn nuốt. Theo sinh mạng căn nguyên gia tăng, lực lượng của Đường Kiếp mạnh dần lên. Tới một ngày, sau khi cắn nuốt một quỷ vật, Đường Kiếp thổ nạp điều tức một lát, bỗng cảm thấy trong cơ thể máu chảy như suối, toàn thân cốt cách phát ra tiếng giòn vang, lực lượng đột nhiên gia tăng mới biết mình đã đột phá tầng thứ nhất, đạt tới cảnh giới huyết nhục xương cốt viên mãn.
Loại cảnh giới viên mãn này trước kia Đường Kiếp chưa từng có, khi đó hắn ngoại trừ dựa vào Tàng Tượng Kinh tăng cường thể chất thì gần như không có bất kỳ thủ đoạn nào. Mãi đến hiện tại, mượn dùng Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Tiên Thuật, nâng cao bản thân đồng thời phạt gân tẩy tủy, không ngừng thăng hoa, gia tăng tiềm lực, toàn thân cốt nhục cân xứng, mỗi cơ bắp, mỗi một tấc căn cốt đều được bố trí hoàn mỹ nhất, sinh trưởng, vận hành, chân chính cải tạo thành thiên tài tu luyện.
Đi đến một bước này, tu vi Đường Kiếp đã khôi phục được tới Linh Hồ cảnh giới.
Mặc dù vẫn yếu nhưng không phải là không có lực tự bảo vệ mình. Tuy nhiên ưu đãi lớn nhất vẫn là Tiểu Tam không cần phải cực khổ chọn du hồn mới, chỉ cần là du hồn thì có thể đưa tới cho Đường Kiếp.
Phạm vi "thực đơn" gia tăng khiến Đường Kiếp gia tốc. Sau khi giai đoạn thứ nhất viên mãn, Đường Kiếp không bao lâu đã đột phá giai đoạn thứ hai, đạt đến Linh Hải kỳ.
Lúc này thân thể từ sơ thành đến có chút thành tựu, dần dần lớn lên, lực lượng toàn thân vận chuyển như ý, Đường Kiếp thậm chí có thể khống chế lực lượng trong mỗi quyền. Không chỉ có thế, trong nội tâm cũng có khí tức lắng đọng lại, linh khí mở rộng cũng không chỉ hình thức Linh Hải mà mỗi chỗ trong tế bào đều có linh khí dung nhập.
Pháp lực của hắn ngủ đông trong bộ phận nhỏ nhất, tính cả lực lượng bản thân, thiên tính ẩn giấu. Chỉ khi nào bùng nổ mới mênh mông kinh người. Khó nhất là hai loại lực lượng trời sinh dung hợp làm một thể, không phân lẫn nhau.
Giờ này khắc này, kỳ thật ngay cả Đường Kiếp cũng không rõ tình huống như thế nào.
Hắn vừa tiến lên vừa nghiên cứu, trên con đường chưa từng có ai đi.
Con đường này rất hung hiểm, rất có thể từ nay về sau không thông, nhưng cũng có khả năng khiến hắn khai sáng ra một tương lai mà Tu Tiên giới trước nay chưa từng có.
Đường Kiếp không biết kết quả sẽ là gì, nhưng bất kể là gì hắn đều không oán không hối đi tới.
Lại qua một thời gian, tu vi của Đường Kiếp lần nữa gia tăng, lần này là trực tiếp từ Linh Hải tiến vào đến Thoát Phàm.
Tuy nhiên tiến vào chỉ để tham khảo tiêu chuẩn, trên thực tế giờ phút này Đường Kiếp không thể dùng tiêu chuẩn trước đây cân nhắc, dù sao khi hắn đạt tới trình tự mới, không có phát sinh biến hóa. Thiên đạo vô cùng an tĩnh, dường như chưa phát hiện ra hắn tồn tại, mà ngay cả chính hắn cũng không rõ tình huống hiện tại của mình là gì.
Thứ duy nhất có thể lý giải chính là thân thể từ nhỏ tới trung, càng thêm ổn định.
Khi tu vi đạt tới một bước này, Đường Kiếp rốt cục có thể tự đi săn bắt một ít quỷ vật.
Hôm nay Đường Kiếp lần đầu tự mình ra ngoài săn.
Hắn chui ra khỏi bản tôn, bơi lên trên.
Nước sông màu đen ào ào chảy qua, âm hàn lạnh như băng. Xa xa là mấy con hủ cốt ngư bơi qua, Hủ cốt ngư do khung xương cấu thành, mỗi cục xương có mỏng, toàn thân tản ra khí tức âm u lạnh lẽo, chỉ ở bên trong thân thể ngẫu nhiên hiện ra năng lượng sinh mạng loang loáng.
Hủ cốt ngư không có hứng thú với huyết nhục của hắn nên không để ý tới.
Nhưng lần này Đường Kiếp lại phải chủ động gây sự. Hắn chủ động nhích tới gần, thật cẩn thận tiếp cận với một con rồi đột nhiên ra tay, Hủ cốt cá theo bản năng nhận thấy nguy hiểm, đầu vừa nhấc, một cỗ khí tức màu đen lạnh như băng hoát ra khỏi miệng, đánh tới Đường Kiếp.
Đường Kiếp chỉ hừ một tiếng, lấy tay vỗ nhẹ, một dòng nước lạnh tách ra hai bên như mũi tên xé gió điểm xuống trán con cá.
Đỉnh đầu hủ cốt cá xuất hiện lỗ nhỏ.
Hủ cốt ngư quỷ dị lao ra, lại há mồm, lần này có một hạt châu đen ngòm từ trong cơ thể phun ra, hạt châu lơ lửng trong nước lập tức cuồn cuộn thành lốc xoáy, Đường Kiếp chỉ cảm thấy không tự chủ được hướng tới đó. Hắn biết mình mà lạc vào lốc xoáy chỉ sợ không còn cơ hội lật người, lập tức thở ra một hơi.
Khí này vào lốc xoáy lại trung hòa lực lượng, chỉ thấy lốc xoáy bình ổn, dòng xoáy dừng cuốn, đồng thời Đường Kiếp chộp tới Tiểu Châu màu đen. Hủ cốt ngư muốn ngăn trở cũng đã chậm, Đường Kiếp một tay bóp nát hạt châu, chỉ thấy khung xương lập tức tản ra, duy có hạt châu có ánh sáng màu đỏ hồng.
Đường Kiếp hé miệng, hồng quang chấn nhiếp, dinh dưỡng của cốt ngư đã bị Đường Kiếp hoàn toàn hấp thu.
Cứ như thế, Đường Kiếp liên tục săn bắt bảy tám con Hủ cốt ngư, cảm thấy đã no mới trở lại phần mộ bản tôn, tiêu hóa thứ đoạt được.
Trải qua một vòng hấp thu, Đường Kiếp tiêu hóa hết mới lại đi ra ngoài săn bắn.
Đầu tiên là lại săn mấy con Hủ cốt ngư, Đường Kiếp nhìn phụ cận đã không có gì, liền bơi đi xa.
Chính vào lúc du động bỗng cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Cảm giác không ổn dâng lên trong lòng Đường Kiếp, cũng trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ trái tim Đường Kiếp. Đường Kiếp biết không tốt, đầu cũng không quay xông nhanh lên trước. Chợt nghe sau lưng vang lên tiếng tê liệt.
Quay đầu nhìn lại, trong nước sông tối đen có một mảng sương khói màu đen đang ngưng kết, hình thành hai vỏ ngao lớn bang bang đụng chạm, sau khi cạp thất bại, con ngao kia hóa sương biến mất vô tung.
- U hồn cua! Thấy thế, Đường Kiếp hơi lạnh.
U hồn cua cũng là quỷ vật ở Diêm thủy hà, nhưng mạng hơn Hủ cốt ngư rất nhiều, nó kỳ thật cũng không phải cua, chỉ là tàn hồn biến hóa có thể tự do xuất nhập giữa chân thật và hư ảo, am hiểu nhất là thao túng sương mù ảo hóa ra cái miệng ngao lớn, trực tiếp kẹp mục tiêu, sau khi ngưng thực có uy lực vỡ vàng nát ngọc.
U hồn cua bởi vì năng lực biến ảo hùng mạnh đã từng có một truyền thuyết quỷ quái, là quỷ vật xuất quỷ nhập thần nhất ở Nhân Gian giới. Tuy nhiên đối với Đường Kiếp mà nói, trình độ này chỉ như trò chơi con nít. Người hiểu rõ đại đạo như hắn đã sớm có thể nhìn thấu nhiều loại hư thật, cho dù không có đạo pháp trong người, lý giải về đại đạo của hắn cũng không bị hạ xuống.
Đáng tiếc nhìn thấu thì nhìn thấu, muốn đối phó cũng lại là một chuyện khác.
Thời khắc này u hồn cua một kích vô công, một lần nữa hóa làm sương tiêu tan trong nước. Đường Kiếp liếc mắt nhìn ra nó từ phía dưới bay lên, hóa thành sương di động không có quỹ tích có thể tìm ra, thế cho nên khá mơ hồ như quỷ mỵ. Ừ, thì vốn chính là quỷ mị.
Đường Kiếp lên thượng du, u hồn cua đuổi theo, Đường Kiếp hướng ra sau điểm chỉ, từng đạo khí kiếm bắn trong nước như trong gió, đều không có tác dụng, ngược lại khiến u hồn cua gia tốc đánh úp lại, chợt hiện ra bên trái Đường Kiếp, ngao khổng lồ lần nữa xuất hiện, hướng Đường Kiếp nện xuống.
Đường Kiếp lao lên mặt nước, u hồn cua theo đuổi không từ, thân hình mơ hồ kéo dài như một con tôm hùm lớn, duy có một con ngao khổng lồ đuổi sát không buông.
Trong lòng Đường Kiếp âm thầm kêu khổ, Tiểu Tam tự đi kiếm ăn rồi, giờ phút này không có bên người, lấy thực lực bây giờ hắn không thể đối kháng u hồn cua, mắt thấy sương khói phiêu hốt đuổi theo, Đường Kiếp cắn răng lao ra mặt nước.
Xông lên mặt nước, khí tức đến từ Đường Kiếp không thể che lấp hết tản ra, bốn phương tám hướng cùng nhau vang lên âm thanh sắc nhọn. Trên mặt sông sương khói tràn ngập, chẳng biết lúc nào đã hiện ra rất nhiều quỷ mị, cứ như vậy phiêu phiêu đãng đãng đánh hướng tới Đường Kiếp.
Oan hồn với người khác có lẽ là quỷ mị khủng bố, ở trong mắt Đường Kiếp lại là cứu binh. Này oan hồn ngửi được mùi thơm huyết nhục của Đường Kiếp gào thét xông tới, u hồn cua phát ra một tiếng hét thê lương, sương mù chợt tản ra, đuổi hết oan hồn đi. Nó là đang thủ hộ con mồi của mình, không được để quỷ nhúng chàm.
Oan hồn phẫn nộ rít lên. Đây là trực tiếp nhằm vào linh hồn công kích, mặc dù chỉ là âm thanh bình thường cũng đủ làm người ta đánh mất ý chí chiến đấu, đáng tiếc không có tác dụng với u hồn cua, sương mù cuốn lấy oan hồn, chỉ thấy oan hồn lập tức tan thành mây khói, giống như trong sương mù có gì đó khủng bố vậy.
Mượn thời cơ này, Đường Kiếp đã một lần nữa xoay người chìm vào nước.
U hồn cua là quỷ vật mặt sông, không thích đáy sông, thấy Đường Kiếp chìm xuống cũng không đuổi nữa, Đường Kiếp lúc này mới may mắn tránh được một kiếp.
Trải qua lần giáo huấn này, Đường Kiếp nhận ra Minh giới hung hiểm, quan trọng nhất là thực lực của mình còn quá yếu. Một khi mất đi Diêm thủy hà che chở sẽ hoàn toàn bại lộ trong Minh giới, chờ đợi hắn sẽ là Minh giới vạn quỷ đuổi giết vô tận.
Nhưng trong tối tăm, Đường Kiếp biết rằng ngày này sớm muộn gì cũng trở về.
Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ có thể cố gắng nâng cao bản thân, chuẩn bị sẵn sàng trước khi ngày đó đến.