Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1341: . Bách quỷ dạ hành thuyền



Dạ ma quỷ thủ ấn là độc môn ấn pháp của Dạ Xoa quỷ tộc, tác dụng định vị mục tiêu, truy tung ngàn dặm.

Đường Kiếp từng nghe nói qua loại ấn pháp này nhưng chưa từng thấy qua, thế cho nên hắn cũng không biết mình trúng quỷ ấn này lúc nào.

Thế nên hắn mới để Tiểu Tam đi, không chỉ vì cần Tiểu Tam kiếm tài nguyên mà còn không muốn nó dây dưa vào trận chiến tới. Hắn biết rõ tính tình của Tiểu Tam, nếu như mình lâm nguy, nó tuyệt đối sẽ tử chiến không lùi.

Nó tuy là quỷ vật nhưng vẫn coi hắn như cha ruột đối đãi, đối với nó mà nói, Đường Kiếp chính là thân nhân duy nhất, dù nhân quỷ khác nhau cũng không ngoại lệ.

Đường Kiếp không thể để nó chết.

Nhìn Tiểu Tam rời đi, Đường Kiếp sâu kín thở dài, lúc này mới quay đầu nhìn về bên kia.

Hắn không dám về Diêm thủy hà, e sợ quỷ thủ ấn sẽ lộ đường đi của hắn cho Dạ Xoa biết, tuy tình huống này không lớn nhưng hắn không thể không đề phòng.

Một đường bay vút, Đường Kiếp cũng không biết mình nên đi về đâu, nhưng vẫn không ngừng đi tới trước. Nhưng mà càng bay về phía trước, cảm giác nguy cơ phía sau lại càng nặng.

Như có thứ gì đó gắt gao đuổi theo phía sau hắn, không chịu buông lỏng.

Bay thêm một ngày, Đường Kiếp phát hiện vẫn không thể thoát khỏi loại cảm giác này, liền ngừng lại, tìm kiếm địa phương điều tức, khôi phục tiêu hao.

Không quá lâu, không trung Minh giới hiện ra một con thuyền màu đen lớn.

Thuyền xây từ đầu lâu, chỉ có điều mỗi đầu lâu đều có vẻ mặt, hoặc ưu thương, hoặc thống khổ, hoặc thê thảm, hoặc ai oán, đều tự phát ra quái thanh, thê lương kêu gào thảm thiết khiến người xem tóc gáy dựng đứng. Càng có vô số quỷ vật cư trú ở trên, ở giữa thuyền phiêu đãng, ảo hóa ra nhiều hình dạng.

Trên thuyền không buồm không mái chèo, chỉ có điều mỗi nơi đi qua, dưới nền đất vươn ra vô số quỷ thủ nâng thuyền đi. Vì thế cả vùng trời mênh mông đầy quỷ thủ màu trắng vươn lên như rau hẹ, nhưng khi thuyền chạy qua lại biến mất.

Nhìn thuyền này, Đường Kiếp cũng chấn động:
- Bách quỷ dạ hành thuyền!

Loại thuyền này có ghi lại trong Hoàng Tuyền Vấn Đạo, là một trong những thuyền của Minh giới dùng bách quỷ phụ thuyền, có thể đi trên đất, tốc độ cực nhanh.

Thuyền ở Minh giới cũng không phải bình thường, Dạ Xoa có thể khống chế thuyền này có thể thấy được thân phận không thấp.

Mà trên đầu thuyền, một bạch cốt vương tọa được trưng bày, có quỷ vật ngồi trên đúng là Dạ Xoa nhìn thấy lúc trước. Hai bên trái phải Dạ Xoa đều có quỷ đầu chó cầm lưỡi hái.

Đường Kiếp biết quỷ vật đầu chó kia chính là Minh giới quỷ sứ chuyên câu hồn.

Bởi vì quỷ sứ thường xuất hiện ở nhân gian tiếp dẫn sinh hồn nên cũng quen thuộc.

Minh giới to lớn, có vô số quỷ thành, mỗi một nơi đối ứng chính giới. Minh thành thì khác, quỷ sứ cũng có chỗ bất đồng. Như Hắc Bạch vô thường chính là một vài quỷ sức thông thường ở Minh thành. Ở Minh thành lấy Dạ Xoa làm đầu, quỷ sứ cầm lưỡi hái cũng được xưng là U Minh tử tử thị.

Một Dạ Xoa, hai U Minh tử thị, hơn nữa phía sau có một đống quỷ tướng, vô số quý tộc, thực lực như thế có thể nói là lớn.

Đường Kiếp lại không thèm để ý, chỉ nhìn đó Dạ Xoa, hai phe bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tóe lửa.

Chỉ có điều ý nghĩ của song phương không giống nhau.

Trên Bách quỷ dạ hành thuyền, Ma La Trí cười nhẹ:
- Rốt cuộc biết chạy không được nữa sao?

Xa xa, Đường Kiếp lại thấp giọng nói:
- Không phải Dạ Xoa ta gặp lần trước.

Mặc dù trong mắt người, tất cả Dạ Xoa đều giống nhau, nhưng sức quan sát nhạy bén của Đường Kiếp vẫn nhận ra điểm bất đồng. Dạ Xoa trước mắt có cái đầu thấp hơn, khí thế cũng kém hơn.

Ý thức được điểm ấy, Đường Kiếp nói thẳng:
- Có một vấn đề, muốn thỉnh giáo một chút.

- Cái gì?
Ma La Trí sửng sốt.

Ngàn dặm xa xôi đuổi giết người này, rốt cục đuổi tới, câu đầu tiên đối phương nói là muốn thỉnh giáo mình một vấn đề, điều này khiến Ma La Trí cảm thấy không thích ứng.

Đường Kiếp nói:
- Ngươi làm thế nào hạ Dạ ma quỷ thủ ấn lên người ta?

Ma La Trí đầu tiên ngẩn ngơ, lập tức cười to nói:
- Hoá ra ngươi muốn biết chuyện này. Ngươi cho là, cái chết của Tử Anh chỉ là dùng để truyền lại tin tức sao?

Quả nhiên vẫn là Tử Anh kia giở trò quỷ sao?

Đường Kiếp gật gật đầu:
- Ta phải làm gì mới xóa được nó?

Ma La Trí lại ngẩn ngơ:
- Ngươi nói cái gì?

Đường Kiếp thản nhiên nói:
- Dù sao ngươi cũng đã đuổi theo ta, cũng không cần tới nữa, có nói cho ta biết cũng sao đâu? Trừ phi ngươi không có tự tin, cho rằng nhiều quỷ như vậy mà không bắt được một mình ta.

Ma La Trí đầu tiên ngẩn ngơ, lập tức cười to nói:
- Sớm nghe nói nhân loại giả dối, quả nhiên danh bất hư truyền. Hay cho kế khích tướng. Bất quá Ma La Trí ta vẫn cố tình trúng kế vậy. Ngươi muốn xóa quỷ thủ ấn? Đơn giản, chỉ phải tìm được một Tử Anh, giết nó lấy tinh hồn tẩy trừ là được.

Phải tìm được một Tử Anh mới có thể trừ?

Đường Kiếp nhíu mày:
- Đúng là có chút phiền phức.

Ma La Trí cười to nói:
- Không phiền toái. Đợi bắt được ngươi, nuốt huyết nhục của ngươi, ăn hết sức sống của ngươi thì không cần phải tiêu trừ dấu ấn rồi. Ha ha ha ha.

Nói xong vung tay chụp tới đỉnh đầu Đường Kiếp.

Đường Kiếp nắm tay đấm vào khoảng không, quyền kình và bàn tay Ma La Trí chạm nhau.

Chợt nghe phịch một tiếng vang, Đường Kiếp bị chấn động bay lên.

Ma La Trí có tu vi trên hắn, Dạ Xoa quỷ tộc ở Minh giới lại nổi danh có thân thể mạnh mẽ, một chưởng này nhìn như tùy ý lại có uy lực vô biên.

Một chưởng đẩy lui Đường Kiếp, Ma La Trí hừ một tiếng:
- Cũng chẳng có gì, thậm chí một kích có ba thành lực lượng cũng không đỡ nổi. Cũng không đáng được ta ra tay. Hai người các ngươi bắt hắn về đi.

Nói xong tùy ý phất phất tay, chỉ thấy hai tên quỷ tướng bay xuống.

Hai gã quỷ tướng một như u hồn, mơ hồ không rõ, một là bách luyện đồng thi, toàn thân cứng rắn.

Thời khắc này rời thuyền, u hồn vừa bay vừa thét lên:
- Nhân loại to gan, còn không mau nhận lấy cái chết!

Hóa thành một đám mây đen bay tới Đường Kiếp, mây đen tuy là biến ảo mà thành nhưng đã có thực chất, trong màn sương đen xuất hiện vô số oán thanh, chỉ thấy từng đám u hồn bay ra lôi kéo Đường Kiếp, muốn câu hồn Đường Kiếp ra.

Đường Kiếp dùng thanh minh ấn, ánh sáng như mặt trời khiến u hồn đều tránh lui, mây đen trên bầu trời cũng theo đó tiêu tan.

Quỷ kia một kích vô công, thê lương hét lên, âm thanh như dùi đâm thẳng vào tai Đường Kiếp.

- Rống!
Đường Kiếp rống to, Tứ Cửu Chân Ngôn cường phá tiếng quỷ khiến nó run rẩy.

Quỷ kia vốn định chiếm công đầu, không ngờ hai lần ra tay đều bị đối phương phá vỡ, biết đối phương lợi hại, tức giận chửi bậy:
- Con cương thi ngu ngốc kia, còn thất thần làm chi!

Chính là mắng tên quỷ tướng đi cùng.

Bách luyện đồng thi không nói gì, nện bước đi tới Đường Kiếp. Nhìn chậm mà rất nhanh, chỉ vài bước đã tới bên Đường Kiếp, giơ tay lên đánh một đòn tới Đường Kiếp.

Hai quyền va chạm cùng cảm giác có một cỗ lực mạnh mẽ đánh úp lại, lực lượng đồng thi không kém gì chưởng của Ma La Trí trước đó. Đường Kiếp lại lần nữa bị đẩy lui.

Đồng thi há to miệng phát ra một tiếng gầm rú, giơ nắm tay nện xuống lần nữa.

Đường Kiếp không hề cứng rắn chống đỡ, bay nhanh né tránh, đồng thời chỉ khí ngưng kiếm thành kiếm khí điểm xuống đồng thi lóe lên ánh sáng, đồng thi đã được luyện thành toàn thân cứng rắn, đao thương bất nhập.

Ngay sau đó Đường Kiếp thân hình điện thiểm liên tục điểm ra hơn mười chỉ, chỉ có điều đồng thi như không có cảm giác, chỉ giương nanh múa vuốt đánh tới Đường Kiếp, hành động này mang theo gió tanh, đầu ngón tay cũng có kịch độc lóe lên màu lam, làm cho Đường Kiếp không thể không lui bước né tránh.

U hồn quỷ tướng lại thuận thế lao đến, hướng Đường Kiếp thổi ra âm phong lạnh tới xương.

Đường Kiếp bất đắc dĩ, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ một kích của đồng thi, sức lực mãnh liệt chấn động tới làm khí huyết hắn sôi trào.

Hai gã quỷ tướng, một mơ hồ khó dò, thủ đoạn quỷ dị, một lực lớn vô cùng, cương cân thiết cốt, phối hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, một nghiêm công một phụ tập kích làm cho Đường Kiếp cảm thấy đau đầu vô cùng.

Chiến đấu vì thế giằng co.

Bách quỷ dạ hành thuyền, Dạ Xoa Ma La Trí lắc lắc đầu nói:
- Vốn tưởng là nhân vật lợi hại, làm ta đích thân đến, không ngờ chỉ thường thôi. Thật không hiểu hắn lúc trước làm giết chết quỷ âm.

Quỷ âm chính là quỷ tướng Đường Kiếp giết chết ở bình nguyên, tuy chỉ có một nhưng cũng dẫn theo nhiều quỷ tốt, luận thực lực cũng không thua hai gã quỷ tướng tổ hợp. Ma La Trí vốn định xem Đường Kiếp rốt cuộc có thủ đoạn gì, không nghĩ chỉ thấy hai gã quỷ tướng đã làm Đường Kiếp liên tiếp bại lui, lập tức cảm thấy không thú vị.

Đang muốn ra lệnh trực tiếp bắt, trên chiến trường lại có dị biến nảy sinh.

Chỉ thấy u hồn quỷ tướng kêu một tiếng, lăng không bay lên, sương khói mở ra. Cùng lúc đó, Đường Kiếp tay phải hư họa, chém về phía kia đầu đồng thi, chỉ thấy bạch quang chợt lóe, đồng thi quơ quơ, cổ liền xuất hiện một vết rách.

Vết rách không ngừng mở rộng, qua thời gian lan tràn tới toàn bộ cổ mặt, chợt nghe két một tiếng, đầu đồng thi rớt xuống, đồng thi như không cảm giác đi tới trước vài bước, muốn đập Đường Kiếp nhưng lại mất đi phương hướng, hoàn toàn không tìm được người, chỉ có đi loạn.

Tuy nhiên mặt Đường Kiếp cũng trắng nhợt, hiển nhiên thi triển ra hai chiêu này với hắn cũng có gánh nặng không nhỏ.

Chuyển biến đột ngột khiến Ma La Trí cũng ngây cả người, lập tức ngửa đầu cười ha hả:
- Hay, hay, hay! Như thế mới thú vị. Lên thêm vài người đi!

Ma La Trí vung tay lên, lại có bốn gã quỷ tướng lao ra.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com