Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1353: . Câu hồn.



Giao ra tinh hạch, thông linh thảo rõ ràng héo đi rất nhiều.

Đường Kiếp không trực tiếp rút lên mà tìm một chỗ thích hợp an trí nó.

Nơi này là Minh giới, không có bảo vật như hộp ngọc, cũng may trong số các quỷ tốt của Đường Kiếp có một cương thi cõng quan tài. Cương thi bó vải, cỗ quan tài sau lưng nó cũng là vũ khí của nó, nhà của nó, nếu bị tổn thương, chỉ cần nằm trong quan tài một đêm, hôm sau sẽ khôi phục toàn diện.

Cũng coi như nó xui xẻo, bị Đường Kiếp nhìn trúng quan tài mà đoạt lấy, dùng để làm chậu hoa cho thông linh thảo. Cương thi coi quan tài như nhà của mình, sống chết không chịu buông tay. Đường Kiếp ngại phiền, dùng một chưởng đánh chết cho xong việc. Sau đó hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, đánh chết hết quỷ vật sót lại, cuối cùng chỉ còn nhị quỷ tướng và quỷ ưng.

Đặt thông linh thảo vào trong quan, Đường Kiếp trở lại bách quỷ dạ hành thuyền.

Lúc này đội ngũ của hắn đã thưa thớt đến chỉ có hai trăm quỷ tốt lưu lại trên thuyền và hai gã quỷ tướng, một gã quỷ ưng. Nhưng Đường Kiếp lại không thèm để ý, tâm tình tốt chưa từng có.

Từ khi bị bắt rời khỏi Diêm thủy hà, Đường Kiếp luôn quay cuồng trong tình cảnh thiếu tài nguyên, hiện giờ đã thoát được cảnh này, lên núi kiếm ăn, ở Minh giới bổ sung tài nguyên phong phú cho mình.

Mà thông linh thảo thi linh hoa là những món tài nguyên quan trọng.

Có vật ấy, Đường Kiếp làm gì cũng dễ dàng.

Ngay sau đó hắn chỉ huy thuyền đi về phía Dạ U Thành.

Bởi vì Ma La Trí đuổi giết Đường Kiếp nhiều ngày, đoạn đường trở về cũng sẽ tiêu phí không ít thời gian. Đường Kiếp không vội, dù sao hắn còn có việc phải làm dọc đường.

Quỷ thuyền đi được hai canh giờ, phía trước xuất hiện mục tiêu thứ nhất.

Đó là một u hồn quỷ nữ, nửa người như khói, nửa còn lại là người, cần cổ có dây đỏ chứng tỏ khi còn sống bị thít cổ chết, mắt hạnh má đào đúng là mỹ nhân bại hoại, trên mặt còn có sắc đỏ ửng chứng minh tu vi quỷ nữ đã đạt tới quỷ tướng.

Chỉ có điều nàng mê man bay đi, còn có ánh mắt ngây dại chứng tỏ vẫn chưa Khai Trí.

Chưa Khai Trí là khó có thể khống chế, Minh thành không dùng.

Đường Kiếp lại sai sử bách quỷ dạ hành thuyền đi tới đó.

U hồn quỷ nữ cảm nhận được người tới, theo bản năng phát ra tiếng kêu cảnh cáo đối phương đây là lãnh địa của nàng.

Bách quỷ dạ hành thuyền không kiêng sợ phóng đi.

Quỷ nữ nổi giận há miệng, mây mù lạnh băng bay tới bách quỷ dạ hành thuyền. Băng sương đánh vào thân thuyền xuất hiện băng hoa, uy lực đúng là không nhỏ.

Đường Kiếp cũng không để ý, chỉ nói:
- Bắt lại.

Hai gã quỷ tướng cùng nhau lao ra đánh về phía quỷ nữ.

Quỷ nữ tuy mạnh nhưng đồng thời đối phó hai quỷ tướng, mới đầu còn toàn lực chiến đấu, dần dần chống đỡ hết nổi. Chỉ có điều quỷ nữ tính tình kiên trì, mặc dù không địch lại lại cũng không buông bỏ, trong miệng hí liên tục, lại thêm một luồng âm khí phun ra.

Đường Kiếp nhìn thoáng qua quỷ ưng. Quỷ ưng thức thời cười nói:
- Còn dám ngoan cố kháng cự.

Ưng trảo từ không trung trực tiếp hiện ra túm lấy cổ họng nữ quỷ. Tơ hồng như là chỗ hiểm, bị nắm vào kéo tới bên Đường Kiếp.

Quỷ nữ không phục, giãy dụa gào thét mờ mắt trừng trừng với Đường Kiếp.

Quỷ vật vô trí, thiên tính bất tuân.

Đường Kiếp nhìn nó, lạnh lùng nói:
- Xuẩn vật không nhận thức, may được ta bắt cũng là vận mệnh của ngươi, còn không mau hàng phục cho ta!

Nói xong vỗ vào nắp quan tài.

Nắp quan tài bay lên, một đám khói nhẹ bay vào cơ thể quỷ nữ. Quỷ nữ chấn động toàn thân, đầu tiên là vô cùng thống khổ, thời gian dần qua mới xuất hiện ánh sáng.

Ánh sáng càng lúc càng mạnh, cuối cùng quỷ nữ hướng Đường Kiếp cúi người, cất cao giọng nói:
- Tiểu quỷ tham kiến tôn chủ!

Đường Kiếp ha hả cười nói:
- Si nhi tỉnh rồi!

Đây đúng là công dụng của thông linh thảo, có thể khai trí cho quỷ vật.

Thông linh cho người, cũng thông linh cho quỷ vật.

Khó nhất là có thông linh thảo khai trí cũng đồng thời tiếp nhận tâm lý phục tùng, coi chỉ định của thông linh thảo là chủ. Bởi vậy quỷ nữ Khai Trí liền trực tiếp nhận thức Đường Kiếp là chủ nhân.

Minh giới hoang dã, muốn tìm được quỷ vật khai trí không dễ dàng, nhưng quỷ vật hùng mạnh mà vô tri không ít.

Có thông linh thảo, Đường Kiếp chỉ cần tìm vật có thực lực là có thể.

Từ nơi này về Dạ u thành còn một đoạn đường, Đường Kiếp có thể từ từ bắt về.

Vì thế bắt đầu từ đây, Đường Kiếp săn bắt quỷ vật, làm phong phú thực lực.

Bách quỷ dạ hành thuyền nhanh chóng lớn mạnh , từ ba gã quỷ tướng nhanh chóng tăng lên tới mười tên, hai mươi tên, thậm chí hơn ba mươi tên, trong đó bao gồm cả một tồn tại Vương cấp.

Đó là một con quỷ đói, thân thể khổng lồ giống như ngọn núi nhỏ, hình thể khổng lồ, luận lực lượng cũng mạnh hơn Đường Kiếp, chỉ một cái tát đã đánh bay Đường Kiếp.

Cho dù có quỷ ưng ra tay, con quỷ đói này cũng làm Đường Kiếp tổn thất ba quỷ tướng, mấy trăm quỷ tốt. Cũng may thu hoạch được một Quỷ Vương nên chút tổn thất ấy cũng không coi vào đâu.

Lại qua mấy ngày, mắt thấy được Dạ u thành phía xa, Đường Kiếp dừng việc bắt quỷ tướng.

Thông linh thảo không thích hợp tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ mang phiền toái tới cho hắn.

Dạ u thành vẫn thần bí mà đầy quỷ khí.

Trên tường thành là những tiếng thống khổ, ai oán, phía dưới có quỷ tốt uy phong lẫm lẫm, hô quát các quỷ vật tiến vào thành.

Khi bách quỷ dạ hành thuyền tiến vào, hai gã quỷ tốt đồng thời quỳ xuống, hô:
- Tham kiến Ma La Trí tướng quân!

Đường Kiếp đóng vai Ma La Trí cũng không đáp lời, chỉ ngồi ở bạch cốt vương tọa, bách quỷ dạ hành thuyền cũng không dừng lại tiến vào trong thành.

Vào thành có thể nhìn thấy nhà lầu, đình đài lầu các không khác nhiều so với nhân gian, chỉ là mỗi căn phòng dày đặc quỷ khí, lạnh lẽo âm hàn, cũng có nhiều loại biến hóa.

Có cung điện phồn hoa, bạch cốt vì trụ, máu thịt làm bùn, Quỷ Cơ cùng vũ nhạc kéo dài, âm nhạc ưu tư, buồn bã, bồng bềnh.

Như mộ huyệt, minh thổ, cổng làm từ xương, không cửa sổ, chỉ có một động nhỏ cho quỷ vật ra vào.

Có nhiều kẻ có những quỷ ốc muôn hình muôn vẻ, nhà có lớn có nhỏ, bên trong đủ các loại thiên thu, một đường đi có thể tiếng tù và, quỷ khóc, gió mưa, bi thương. Người không biết chỉ nói là chúng quỷ đau khổ, người sáng tỏ thì biết đây là tiếng rít gào trời sinh của chúng.

Nhưng mà bất kể là quỷ vật gì nhìn thấy bách quỷ dạ hành thuyền chạy qua sẽ bái phục đầy đất, tất cả tiếng khóc tiếng rít được kiềm chế, trên đường cái hoàn toàn yên tĩnh, chỉ khi quỷ thuyền đi qua mới khôi phục náo nhiệt.

Đây đúng biểu hiện của địa vị tộc Dạ Xoa trong thành.

Dạ u thành vốn là thành của Dạ Xoa bộ tộc.

Không cần khống chế, bách quỷ dạ hành thuyền tự động đi tới phủ đệ lớn nhất trong thành.

Hai gã quỷ thủ vệ cùng nhau quỳ xuống, kéo dài đầu lưỡi, phát âm không rõ nói:
- Tham kiến Ma La Trí tướng quân.

Đường Kiếp từ trên thuyền bước xuống dưới, chúng quỷ cũng đi theo hắn, Đường Kiếp khẽ vẫy tay, bách quỷ dạ hành thuyền chậm rãi nhỏ đi, cuối cùng hóa làm một con thuyền thuyền nhỏ rơi xuống tay Đường Kiếp.

Thu quỷ thuyền, Đường Kiếp nói:
- Sát La, ngươi đưa đám tiểu nhân này đi sắp xếp cho chúng, ta mệt rồi, đi nghỉ trước.

Sát La lĩnh mệnh rời đi, Đường Kiếp đi vào Dạ Xoa phủ.

Bởi vì kế thừa ký ức của Ma La Trí nên Đường Kiếp rất quen thuộc với nơi này, cho nên cũng không do dự, bay thẳng đến chỗ Ma La Trí.

Chỉ là mới đi được mấy bước, lại nghe một thanh âm truyền đến:
- Ma La Trí, ngươi còn mặt mũi trở về sao!

Đường Kiếp nghe tiếng quay đầu, chỉ thấy một Dạ Xoa đi tới, rõ ràng là Dạ Xoa lần đầu hắn gặp ở bình nguyên.

Ma La Thập!

Đường Kiếp nhận ra họ tên của hắn.

Đường Kiếp bất động thanh sắc:
- Ma La Thập, ta không biết ngươi đang nói gì.

- Còn dám nói xạo!
Ma La Thập quát to:
- Ngươi dám nói trong khoảng thời gian này ra ngoài đi truy con người sao? Ngươi là đồ giảo hoạt, lúc trước nhận được tin tức không chia sẻ với ta còn vụng trộm phái binh tróc nã! Đó rõ ràng là con mồi của ta!

Đường Kiếp bĩu môi:
- Con mồi của ngươi thì tự đi bắt, ở đây nói mấy lời vô nghĩa làm chi.

- Còn không phải là do ngươi đoạt trước khiến nhân loại kia chạy trốn!
Ma La Thập chỉ vào Đường Kiếp hô to. Thái độ này là tỏ vẻ Ma La Trí đã phá hỏng chuyện của hắn, còn về phần hắn lúc trước xem xét không chu đáo, không nghĩ tới việc có nhân loại tồn tại lại không đề cập tới.

Đường Kiếp đang muốn nói chuyện, Ma La Thập chợt thay đổi giọng điệu nói:
- Tuy nhiên nhìn dáng vẻ của ngươi cũng là mặt xám mày tro. Hơn nữa ta nghe nói, cả U Minh tử thị cũng đánh mất. Cái này chưa tính, mà ngay cả lưỡi hái câu đoạn cũng bị hủy. Ha hả ha hả, không có lưỡi hái câu hồn người sẽ chế tạo U Minh tử thị thế nào, chấp hành trách nhiệm câu hồn thế nào? Đây chính là không làm tròn bổn phận, ta muốn xem phụ thân sẽ trừng phạt ngươi thế nào!

Ma La Thập nói xong bật cười ha hả, trong lời nói tràn đầy sự vui sướng khi thấy người gặp họa.

Đối với lưỡi hái câu hồn, Đường Kiếp không còn lạ lẫm như trước.

Từ trong ký ức, Đường Kiếp biết lưỡi hái câu hồn là bảo vật trọng yếu của Minh thành, nó có tác dụng lớn nhất là sáng tạo tử thị, mà tử thị quản lý âm dương, câu hồn câu phách, thế nên lưỡi hái câu hồn rất trọng yếu, có thể nói danh tiếng của quỷ vật Minh thành đến từ chính câu hồn này.

Nó như Minh giới tử cung, thông qua nó mà không ngừng sinh ra tân quỷ vật.

Cũng chỉ có U Minh tử thị mới có thể chưởng quản và sử dụng lưỡi hái câu hồn.

Ngoài ra những tồn tại khác, dù là quỷ hoàng quỷ đế cũng không được.

Một tòa U Minh thành vốn có rất ít câu hồn, như Ma La Trí là quý tộc cũng chỉ có hai tử thị, chưởng quản lấy một vùng thiên địa. Hiện giờ câu hồn vỡ vụn, tử thị tiêu vong, tương đương với thiên địa của hắn từ nay về sau vô sản ra, cũng khó trách lúc trước Ma La Trí điên cuồng như thế.

Bất cứ kẻ nào bị tuyệt hậu cũng phát điên!

Mà Đường Kiếp sở dĩ phải giả mạo Ma La Trí tiến vào nơi đây, cũng là vì câu hồn!

Đây là tài nguyên trọng yếu của Minh giới, ở trình độ nào đó, giá trị của nó không thua gì thi linh hoa, thông linh thảo.

Có câu hồn, có hắc sa, thì ở trong Minh giới sẽ có khả năng vô tận!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com