Làm bên thắng, quỷ tốt bách quỷ dạ hành thuyền bận rộn bê đồ trên thuyền đối phương sang bên mình.
Đường Kiếp ngồi ở bạch cốt vương tọa, dùng tay chống cằm như đang chờ đợi, lại như đang ngẫm nghĩ gì đó.
- Tôn chủ. Quỷ ưng xách một cái thùng đi tới, quỳ trước Đường Kiếp nói: - Tất cả thu hoạch đều đã kiểm số rõ ràng, Tố cốt âm hài hai cỗ, ngưng thi dịch một lọ, Tử Linh thủy mẫu ba con...
Mấy thứ này để ở quỷ đạo tông môn Nhân Gian đều là kỳ vật, cho dù không phải Quỷ đạo tông môn cũng có chỗ cần dùng đến. Tố cốt âm hài có thể dùng để luyện chế quỷ vệ cực phẩm, ngưng thi dịch có thể làm cho thi thể bất hủ ngàn năm, Tử Linh thủy mẫu dùng để luyện đan có thể nâng cao dược liệu. Ngoài ra còn nhiều kỳ vật quý giá, nhưng Đường Kiếp chỉ lẳng lặng nghe chứ không lên tiếng.
Nghe đến cuối cùng, thậm chí còn không kiên nhẫn ngáp một cái.
Mấy thứ này tuy tốt nhưng ở Minh giới cũng là vật bình thường. Mấy ngày nay Đường Kiếp kiếm được không ít, sớm đã không còn kinh diễm và vui sướng như ban đầu..
- Vốn không có gì khác sao? Tỷ như câu hồn. Đường Kiếp lười biếng hỏi.
Quỷ ưng bất đắc dĩ cười: - Câu hồn là con trai luân hồi, sao dễ có được.
- Nhưng vẫn có chứ. Đường Kiếp thản nhiên nói.
Câu hồn không thể không ra, chỉ có điều Cửu U hoàng tuyền quá lớn, cần có vận may.
Vận khí của Đường Kiếp không tốt như vậy, ở Cửu U hoàng tuyền nhiều ngày, ngoại trừ một đống "Minh giới đặc sản" thì chả gặp bảo bối nào.
Điều này làm cho Đường Kiếp cảm thấy bất đắc dĩ.
Mấy ngày này hắn không ngừng nghiên cứu hắc sa trong thức hải, càng lúc càng cảm thấy vật ấy thần diệu, hơn nữa còn có liên quan tới Binh Tự Quyết nhưng lại không bắt được, không chạm được.
Tâm phiền ý loạn, chỉ có thể kỳ vọng có thêm câu hồn để tìm kiếm cảm giác kia.
Câu hồn là con trai luân hồi, các thành trọng binh, truyền thừa chi cơ, gốc rễ của hưng thịnh. Nếu để cho các Minh thành thành chủ biết Đường Kiếp hao hết tâm tư thu được câu hồn để đánh nát nó thì chắc sẽ lóc thịt phơi thây hắn.
- Thật sự không được, cũng chỉ có... Quỷ ưng không nói ra miệng, chỉ nhìn trộm Đường Kiếp.
Đường Kiếp hiểu ý: - Ngươi muốn nói tế luyện?
Quỷ ưng vội nói: - Thuộc hạ không phải có ý này, ta muốn nói, nếu có quỷ chủ khác có ý đồ tế luyện, chúng ta có thể ngồi mát ăn bát vàng.
Hắn biết thân phận của Đường Kiếp, đương nhiên không dám khuyên Đường Kiếp giết người tế luyện. Nhưng Đường Kiếp muốn có câu hồn thì có thể thừa cơ đi cướp.
Đường Kiếp nghiêm mặt nói: - Bỏ đi! Ngày Cửu U hoàng tuyền bùng nổ nhất định phải toàn lực ngăn cản tế luyện trận. Chuyện giao cho ngươi đã làm xong chưa?
Quỷ ưng vội trả lời: - Bẩm tôn chủ, còn thiếu Âm Thi thảo và Lãnh Nguyệt châu.
- Vậy tiếp tục tiến công! đến khi tìm được hai món đồ này mới thôi! Đường Kiếp lạnh lùng nói.
Quỷ ưng run lên, lên tiếng trả lời rồi lui ra.
Tuy rằng thực lực của nó mạnh hơn Đường Kiếp nhiều, nhưng đối mặt với Đường Kiếp thì một chút tâm tư phản nghịch cũng không dám có.
Ngày đó phân thân phủ xuống đã lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa trong lòng hắn, thêm thời gian đi theo nhìn Đường Kiếp chỉ huy, dễ dàng đánh bại các đối thủ, cũng cho hắn ấn tượng khắc sâu, do đó phát ra sự khâm phục từ nội tâm.
Căn nguyên hồn hỏa chỉ có thể khống chế tính mạng của hắn mà không có thể khống chế nội tâm của hắn, nhưng khi từng chứng kiến thủ đoạn của Đường Kiếp, hắn càng không dám sinh ra phản tâm.
Nhìn quỷ ưng thối lui, Đường Kiếp đang suy nghĩ bước tiếp theo nên làm thế nào, đột nhiên trong thức hải ùa lên.
Một cảm giác kỳ quái xuất hiện.
Cảm giác này, mới đầu Đường Kiếp vẫn chưa rõ là chuyện gì xảy ra, nhưng lập tức phát hiện, đó là hắc sa trong thức hải đang rung động mãnh liệt, truyền ra dao động kỳ dị, gợn sóng từng vòng trong thức hải Đường Kiếp.
Đây là...
Đường Kiếp ngạc nhiên ngồi dậy.
Hắn cẩn thận cảm thụ thức hải gợn sóng, thời gian dần qua, một thứ xuất hiện trước mắt Đường Kiếp.
Đó là một vùng nước sâu, trong nước có vô tận quỷ vật ở trôi nổi. Dọc theo mặt nước chìm dần xuống.
Theo độ sâu giảm xuống, Đường Kiếp thấy như có thứ gì đó đang tỏa sáng. Đáng tiếc hắn có ngưng tụ thị lực cũng không thể nhìn thấu, ngược lại bị ánh sáng làm đau mắt.
Đúng lúc này, Đường Kiếp thấy ánh sáng bắn ra bốn phía, tiếp theo luồng sáng trong nước như dâng lên.
Đường Kiếp vận đủ thị lực nhìn lại, thì ánh sáng dâng lên, Đường Kiếp suýt nữa kêu ra thành tiếng.
Câu hồn!
Đó không phải là câu hồn sao?
Đó là một lưỡi hái gấp khúc, tuy rằng hình thức có chỗ khác thứ lúc trước Đường Kiếp chấn vỡ, nhưng khí tức phán định sinh tử quỷ dị lại tuyệt đối chính xác.
Ngoại trừ câu hồn, Đường Kiếp còn chứng kiến tang bổng, hồn phiên, tỏa phách liêu, âm dương trảm và một đống vũ khí, nhưng mặc kệ là loại nào cũng có khí tức như vậy. Chúng nó chìm nổi trong nước, dần dần phân tán, xa nhau...
Thấy vậy, Đường Kiếp đột nhiên tỉnh ngộ.
Hắn hiểu đây là câu hồn do luân hồi sinh ra.
Đúng vậy, những vũ khí này toàn bộ là câu hồn, chỉ là khác hình thái mà giống nội hạch. Câu hồn khác nhau cũng sinh ra Tử thị khác nhau. Như lưỡi hải câu hồn giao cho sang sinh Tử thị, tang bổng là Hắc Bạch vô thường. Minh giới rộng lớn, tử thần chi vực bao lấy các nơi, thành ra tử binh cũng có nhiều hình thái.
Chúng là câu hồn, là con trai luân hồi, cũng là tử thần chi Binh.
Mà Đường Kiếp đi nhiều ngày không gặp câu hồn, không phải hắn vận khí kém mà là tới tận lúc này Tử thần binh mới chính thức xuất hiện. Theo luân hồi di động mà ra khỏi Cửu U hoàng tuyền.
Tuy nhiên khiến Đường Kiếp có niềm vui bất ngờ vẫn là hắc sa có thể cảm nhận được câu hồn tồn tại và xuất hiện, cũng có nghĩa mình có thể dựa vào hắc sa đi tìm chúng?
Nghĩ đến đây, Đường Kiếp đã bắt đầu thử tập trung vào Tử thần binh.
Tử thần binh xoay trong nước, mượn dùng đặc tính không gian của Cửu U hoàng tuyền không ngừng xoay tròn, đã định trước các vị trí xuất hiện không giống nhau. Đường Kiếp chỉ có thể không ngừng tìm kiếm thứ gần nhất.
Rốt cục, một kiện tỏa phách liêu thu hút sự chú ý của hắn.
Đó là một đoạn xiềng xích đen, nhìn như không có gì lạ, nhưng lại có khí tức luận hồi vô biên. Mà chỗ đó cũng không cách hắn quá xa.
Đường Kiếp tinh thần đại chấn, kêu lên: - Chuyển hướng, lập tức xuất phát!
- Nhưng tôn chủ, chiếc thuyền này vẫn chưa tìm hết một vòng. Quỷ ưng trả lời.
- Để sau đi, hiện tại rời đi trước! Đường Kiếp nói xong đã mở ra Thái Hư thạch, đưa quỷ thuyền vào trong hư không.
Bách quỷ dạ hành thuyền cấp tốc chuyển hướng về phía Đường Kiếp chỉ, Đường Kiếp thì dựa vào hắc sa cảm thụ chỉ dẫn. Chỉ có điều hắn rất nhanh phát hiện, hoá ra lợi dụng hắc sa cảm ứng câu hồn cũng khiến nó bị tiêu hao.
Theo thời gian trôi qua, hắc sa trong thức hải Đường Kiếp bắt đầu giảm bớt, biến mất hư vô.
Nó biến mất không có dấu hiệu, nếu không phải Đường Kiếp nghiên cứu kỹ thì không thể xác định nó đã bị giảm bớt.
Biến mất không dấu vết khiến Đường Kiếp cảm nhận được lực lượng tà dị, đồng thời cũng biết hắc sa không có thể loạn dùng. Về sau hắc sa chỉ có thể dùng để định vị, nếu dựa hẳn vào nó sẽ không bù nổi tiêu hao.
Cũng may khoảng cách không xa, có hắc sa chỉ dẫn, Đường Kiếp rất nhanh đi vào khu vực cảm ứng.
Phạm vi trăm dặm không có một con thuyền, xa xa chỉ có một đạo hắc quang trôi nổi.
Nhìn hắc quang, Đường Kiếp biết là Tử thần binh, vội chỉ huy quỷ thuyền xông lên. Đợi đến gần, chỉ thấy tỏa phách liêu đang nửa chìm nửa nổi trên mặt nước.
Đường Kiếp cầm vào tay, nó lạnh lẽo, trầm trọng như một ngọn núi, cũng không biết nhấc lên kiểu gì.
Thoải mái có một Tử thần binh, Đường Kiếp cũng cảm thấy hưng phấn không thôi.
Tỏa phách liêu chạm tay Đường Kiếp tự động biến hóa, biến thành lưỡi hái câu hồn. Đường Kiếp đầu tiên ngẩn người, nhưng lập tức hiểu được Tử thần binh ở căn cứ vào người cầm nó mà tự động biến hóa, thích ứng cho đối phương. Hình thái lúc trước chỉ là tạm thời, bây giờ mới là hình thái cuối cùng.
Đường Kiếp giả mạo Dạ Xoa nên Tử thần binh tự động biến thành lưỡi hái câu hồn, nếu hắn giả Diêm La, vô thường thì có khả năng trở thành tang bổng.
Tuy nhiên nó biến thành bộ dáng gì thì đều không quan trọng với Đường Kiếp.
Bởi vì ngay sau đó, Đường Kiếp chỉ tay vào, con trai luân hồi, tử thần chi Binh đã bị chấn vỡ.
Theo bảo vật vỡ vụn, một hắc sa kim lăng không bay lên, được Đường Kiếp dùng linh thức dẫn dắt tiến vào thức hải.
Hắc sa vốn không còn nhiều lập tức có thêm một khối, cũng tự động tụ lại một đoàn.
Quỷ tướng trên thuyền đều đã khai trí, thấy thế liền choáng váng, mà ngay cả quỷ ưng cũng chấn động tới nghẹn họng nhìn trân trối.
Lúc trước khi thấy Tử thần binh, mọi người còn vui mừng, không ngờ chỉ trong chớp mắt đã không thấy nữa.
Vất vả tìm bảo bối là dùng để hủy diệt hay sao?
Đường Kiếp vỗ đầu nói: - Sai rồi.
Chúng quỷ cho là hắn nói mình không nên hủy diệt câu hồn thì lại nghe Đường Kiếp nói: - Không phải nói câu hồn có thể đào tạo ra Tử thị sao? Hẳn là nên kiểm tra trước hãy chấn nát.
Chúng quỷ vật choáng váng.
Đường Kiếp thở dài nói: - Thôi đi, kiếm cái khác rồi nói sau.
Nói xong chỉ về một phía: - Đi tới đó.
Hắc sa trong thức hải lặng yên biến mất, vì Đường Kiếp đã tập trung vào vị trí Tử thần binh kế tiếp.