Nhìn Ma La Phong bình yên tiến vào lăng tẩm, Ma La Thắng có phần hối hận.
Sớm biết cạm bẫy yếu như thế, mình cũng chẳng cần quá lo lắng.
Hiện tại bị đối phương đoạt trước một bước.
Quay đầu lại nhìn Đường Kiếp, Đường Kiếp làm như không hiểu, nói: - Các ngươi cảm thấy không có việc gì thì đi đi, nhìn ta làm gì.
Nói xong vẫn bất động tại chỗ.
Lúc này chúng quỷ chưa tiến vào lăng tẩm vẫn còn nhiều, qua bài học lúc trước, chúng quỷ nhìn nhau, rốt cục lại có Quỷ Vương tiến vào sân, chỉ có điều lúc này quỷ tốt hao hụt đi nhiều. Thậm chí không chạm vào đá phiến mà trực tiếp bay lên không trung. Chỉ có điều bay không bao xa đã phải hạ xuống, chỉ vì nơi đây trọng lực lớn, bay trên không trung cần tiêu hao mấy chục lần pháp lực, thậm chí càng về sau càng không bay nổi.
Đi không bao lâu, quả nhiên lại có lửa cháy phun trào, đã có chuẩn bị, chúng Quỷ Vương bỏ lại quỷ tốt trực tiếp chạy vào lăng tẩm, một đường hữu kinh vô hiểm tới mục đích, không thiệt hại mất con quỷ tướng nào.
Thấy thế, Ma La Thắng Ma La Cát cùng nhau đi cùng làn sóng thứ ba tiến vào.
Duy có Đường Kiếp nhìn biến hóa đá phiến, thầm nghĩ trong lòng: - Cứ mười phiến đá tất có một khối sa vào, là cục cửu tử nhất sinh. Dùng cửu tử nhất sinh mở đầu, làm thành sóng lớn đào cát, ha ha, xem ra chủ nhân lăng tẩm cũng có thủ đoạn khó lường.
Hắn cười thầm trong lòng, bản thân đã bước lên quảng trường.
Chỉ có điều hắn bước đi khác người, đi lên hàng thứ nhất, sau đó lại đi đến thứ chín, tiếp theo chuyển về thứ ba.
Nhắc tới cũng kỳ, mỗi khi hắn đặt chân, một ngọn lửa sẽ tự động tắt đi, không hề thiêu đốt hắn.
Vì thế Đường Kiếp cứ thế thản nhiên đi tới, dễ dàng tới trước lăng tẩm.
Quỷ vương đã tiến vào lăng tẩm không nhìn thấy thì thôi, nhưng chúng quỷ chưa tiến vào nhìn tới ngây người.
Có quỷ vật thông minh đi theo Đường Kiếp, quả nhiên không có nguy hiểm, mà ngay cả quỷ tốt cũng bình yên tiến vào.
Chúng Quỷ Vương mừng rỡ, một đám tiếp cận Đường Kiếp nói: - Không ngờ tiểu huynh đệ lại am hiểu trận pháp.
Đường Kiếp khiêm tốn nói: - Ta đâu biết trận pháp gì. Chẳng qua lúc trước quan sát thấy có vài phiến đá vẫn bất động, ta nghĩ là có căn cơ. Chỉ cần men theo căn cơ sẽ không sao. Cho nên thử một chút, không ngờ đúng là như thế.
Chúng quỷ nghe vậy thì cũng cho là vậy. Kỳ thật rất nhiều chuyện nói thẳng ra rồi lại chẳng còn gì hiếm lạ. Phá trận cũng vậy, Đường Kiếp nói bằng đạo lý đơn giản nhất, chúng quỷ không biết liền cho là hắn gặp may, cũng chẳng còn gì lạ.
Cách Đường Kiếp có hiệu quả hay không, người hiểu trận pháp ở Minh giới hiếm như lông phượng và sừng lân, càng huyên náo sẽ càng bị hoài nghi, lại nói hắn còn cần mượn dùng đại trận tiêu diệt chúng quỷ, càng sẽ không giúp chúng. Vừa rồi lộ ra chiêu thức cũng vì muốn lưu lại chuẩn bị phía sau —— ai biết trong trận này còn hung hiểm gì, nếu hạ màn sớm cái được không đủ bù đắp cái mất.
Tiến vào lăng mộ, xung quanh toàn là hắc ám.
Minh hỏa chiếu sáng xung quanh, Đường Kiếp phát hiện bọn họ đang ở trong đại điện rộng lớn.
Đại điện này xây trong núi đá, có tám cái trụ lớn chống vững phía trên. Trước đại điện có một hố đá, trong đó trưng bày vô số điêu khắc bằng đá, rõ ràng là tượng binh mã.
Có người cầm giáo dài, còn có thạch mã, cũng có trường mâu sắc bén cùng chiến xa.
Nhìn thấy tượng binh mã, ánh mắt Đường Kiếp hơi nheo lại.
Chúng quỷ lúc trước tiến vào đang chờ phía trước, trải qua cạm bẫy trên quảng trường chúng quỷ đã biết cẩn thận, không lập tức tiến vào lăng tẩm mà đứng lại chờ những người sau.
Nhìn mọi người tiến vào hết cũng cảm thấy tò mò. Hỏi qua biết là do Ma La Trí "vô tình" phát hiện một đường nhỏ ra vào thì cũng không để ý. Đối với người không hiểu đạo thì nói dối kiểu gì cũng được.
Ngoài chuyện là người trong nghề, không liên quan tới chỉ số thông minh thì chỉ có liên quan tới kiến thức.
Mắt thấy mọi người tề tụ, chúng quỷ tiếp tục thẳng tiến. Đi vào bên hố đá còn có Quỷ Vương cười nói: - Mấy thứ này, sẽ không sống lại chứ?
- Khó mà nói, nơi đây thật là quỷ dị, mọi người cẩn thận thì hơn. Một gã Quỷ Vương tiếp lời.
Quỷ vật nổi danh quỷ mị âm hiểm nói ra câu "Quỷ dị ly kỳ" có phần hơi buồn cười muốn rụng răng, chỉ có thể nói, mọi huyền bí quỷ bí đều đến từ những việc không thể hiểu. Một khi thấy mà không thể hiểu thì sẽ tự bại.
Với nhân loại thì yêu ma quỷ quái, Minh giới là thứ kỳ quái khó giải thích, nhưng với quỷ vật thì các cơ quan cạm bẫy cũng thần kỳ tới chẳng thể hiểu được.
Nếu là nhân loại vừa nhìn sẽ nhận ra đống người đá này chính là khôi lỗi (con rối), nhưng ở trong này, ngoại trừ Đường Kiếp không ai nhìn ra, ngược lại còn vô tâm đùa giỡn.
Đối với Đường Kiếp mà nói, thứ chân chính khiến hắn cảm thấy hứng thú vẫn là cơ chế hoạt động của khôi lỗi.
Đáp án rất nhanh được công bố.
Khi vượt qua hố đá, một gã Quỷ Vương mắt thấy sắp tới đại điện thì nghe thấy tiếng ầm ầm. Trên hai cửa đá rơi xuống hai tảng đá lớn ngăn lại thông đạo. Tảng đá lóe lên ánh sáng của thuật pháp chứng tỏ sẽ khó mà phá hỏng nó trong thời gian ngắn.
Cùng lúc đó, khôi lỗi trong hố đá đã cùng mở to mắt.
Vô số hồng quang chiếu lên quỷ vật, chúng quỷ cả kinh rít lên: - Sống, sống, tảng đá này sống lại!
Như nhân loại kinh hãi khi nhìn thấy người chết sống lại, vong linh trở về.
Ngay sau đó khôi lỗi chấn động rớt xuống đầy bụi, vác lên vũ khí đi ra khỏi hố đá, quơ vũ khí chém tới chúng quỷ.
Từng đợt hào quang cũng theo đó đánh tới khôi lỗi.
Minh giới quỷ vật sử dụng thuật pháp âm độc, chủ yếu nhằm vào linh hồn, huyết nhục, căn nguyên sinh mạng.
Nhưng khôi lỗi vừa không có huyết nhục lại không có linh hồn, càng không có căn nguyên sự sống, chỉ là một cơ quan đơn thuần nhất, Minh giới thuật pháp gần như vô công. Từ phương diện này mà nói, khôi lỗi quả thực chính là khắc tinh của quỷ vật, thuật pháp không làm gì được chúng nó, nhưng pháp khí của nó chém vào quỷ vật lại chắc chắn tạo ra thương tổn.
Vì thế từ lăng mộ vào trong đại sảnh, một hồi khôi lỗi đại chiến quỷ vật triển khai, chúng quỷ chết liên tục. Chúng nó vốn là quỷ vật, chết đi sẽ tiếp dẫn vào luân hồi hoặc hóa thành oán linh, nhưng không biết tại sao giờ lại toàn bộ hóa thành oán linh nguyên thủy nhất, sau đó một cơn gió thổi qua cuốn chúng đi, mơ hồ còn nghe được tiếng kêu thê lương.
Đại bộ phận quỷ chúng vô tri không hiểu chuyện gì, một vài Quỷ vương tồn tại lâu nghĩ tới một khả năng.
- Chẳng lẽ là Hấp linh giảo bàn? Có Quỷ Vương đã rung giọng nói.
- Ai? Là ai dám ác như vậy? Dám nô dịch Minh giới, lấy chúng ta làm động lực! Có Quỷ Vương căm hận hét lớn.
Hấp linh giảo bàn là trận bàn do nhân loại phát minh, có một đặc điểm là không cần dùng linh thạch làm động lực mà là dùng oán linh làm động lực. Nó có thể hút oán linh vào một không gian bí ẩn, tiến hành áp bức để thúc đẩy trận pháp vận chuyển. Oán linh ở trong đó thống khổ không chịu nổi, nhưng lại không thể thoát đi, nhất định bị cưỡng bức lao động cho tới chết, cho dù chết cũng hóa thành năng lượng nguyên sơ cung cấp động lực cuối cùng.
Thế nên, Hấp linh giảo bàn là tồn tại khủng bố với quỷ vật.
Chúng quỷ Minh giới có thể không biết trận pháp nhưng không thể không biết Hấp linh giảo bàn.
Cảnh tượng vừa rồi trông giống như Hấp linh giảo bàn phát động, cũng khó trách chúng quỷ oán giận.
Thậm chí có quỷ vật hô: - Thực không có nhân tính!
Cứ làm như chúng quỷ cũng nhân từ lắm vậy.
Nổi giận thì nổi giận, cuối cùng vẫn phải tiếp tục ứng phó khôi lỗi.
Từng khôi lỗi xung phong liều chết đánh chúng quỷ trở tay không kịp. Tuy nhiên nơi này cũng có hơn một trăm Quỷ Vương, lực lượng kinh khủng như vậy, cho dù là Minh hoàng cũng phải tránh lui, huống chi chỉ là một đám khôi lỗi. Sau những phút đầu bất ngờ, chúng quỷ rất nhanh điều chỉnh sách lược.
Vô Tâm Quỷ Vương dẫn đầu xuất kích, một cái móng vuốt sắc bén đặt lên đầu khôi lỗi rồi nhéo nhẹ một cái đã bóp nát đầu nó. Khôi lỗi còn muốn huy kiếm lên, Vô Tâm Quỷ Vương đã tiếp tục tấn công ngực nó, lần này xuyên thủng toàn khôi lỗi, khu trung tâm bị tổn hại, khôi lỗi cũng nổ lớn ngã xuống đất. Vô Tâm Quỷ Vương nổi tiếng ở cận chiến, đối diện với mấy khôi lỗi không hề bị vướng chân vướng tay.
Bên kia ba huynh đệ Ma La Thắng cũng liên tục xuất thủ, đinh ba thép huy động đập nát khôi lỗi. Dạ Xoa xưa nay tôn xưng thân thể, như vậy cuộc chiến này với chúng cũng không phải việc khó.
Thêm nhiều Quỷ Vương tỉnh ngộ, không dùng bí thuật mà dùng phương pháp nguyên thủy nhất dã man nhất là cứng đối cứng đối kháng.
Trong đại điện vang lên tiếng đập phá, khắp nơi là tro bụi bay cuồng loạn, từng khôi lỗi bị đập vỡ ngã trên mặt đất. Dù chúng không sợ đau sợ chết thì cũng không thể đối phó với nhiều quỷ vật như thế, cho tới khi hoàn toàn vỡ vụn.
Đường Kiếp cũng đập nát một khôi lỗi, nhưng thứ hắn chú ý chính là cách làm ra khôi lỗi này.
Sau khi nghiên cứu khôi lỗi bị mình đánh nát, Đường Kiếp không khỏi tán thưởng thủ đoạn của người sáng tạo. Không phải thủ đoạn cao minh mà cực kỳ thô thiển.
Nhưng thủ đoạn thô thiển này lại sáng tạo ra rất nhiều khôi lỗi chi phí thấp, nhưng đủ tạo ra phòng tuyến chặt chẽ.
Trong lăng mộ, Đường Kiếp nghĩ tới chuyện có liên quan trận pháp và khôi lỗi.
- Thật không hiểu kế tiếp, ngươi còn có thể cho ta niềm vui bất ngờ gì. Đường Kiếp thì thào tự nói.
Lời hắn nói bị một Quỷ Vương nghe được, Quỷ Vương phẫn giận hét lên: - Niềm vui bất ngờ? Có cái gì vui mừng chứ? Nghênh đón chúng ta chỉ có hắc ám, tử vong và sợ hãi!