Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1389: . Lên tháp (p1)



Đi theo Võ Tu Càn tiến vào Loa Toàn tháp, trong tháp cũng có Càn Khôn. Bên ngoài là một tòa tháp nhìn chưa được mấy trượng nhưng phạm vi đại điện bên trong cũng tới khoảng trăm trượng, trong điện cũng có yêu thú hung mãnh rít gào. Trong điện còn có một chậu than bốc cao lửa lên.

Võ Tu Càn nói:
- Tiên sinh chớ để ý, những thứ này đều là yêu thú thủ hộ Loa Toàn tháp. Dựa theo quy củ của Đại Nhật tông, tiến vào Loa Toàn hỏa diệm có hai phương thức. Cách một chính là tự xông qua yêu thú trở ngại, lên được đỉnh tháp gặp mặt tôn chủ. Nếu cảm thấy đánh không lại cũng có thể lựa cách thứ hai, do ta dẫn đi trèo lên tháp.

- Hả?
Đường Kiếp hưng trí:
- Nếu ta chọn cách đầu tiên thì như thế nào?

Võ Tu Càn trả lời:
- Loa toàn hỏa diệm mặc dù nhìn như thông thiên, trên thực tế cũng chỉ có mười ba tầng, trừ tầng thứ mười ba là chỗ ở của tông chủ, mười hai tầng dưới đều là nơi yêu thú tụ tập, chính là nơi đệ tử bỉ phái lịch luyện, chỉ ở dưới Tử Phủ mới có thể sử dụng. Phàm là người lựa chọn cường công đến trình tự nhất định đều có phần thưởng đối ứng, tuy nhiên mỗi đệ tử cả đời chỉ có một cơ hội, bất kể xông đến tầng nào, từ nay về sau đều không thể tiến vào.

- Hóa ra là vậy, nói như vậy việc xông qua cửa kỳ thật cũng là phần thưởng với mỗi đệ tử.
Đường Kiếp nói.

- Đúng vậy.
Võ Tu Càn trả lời:
- Tiên sinh tuy không phải đệ tử Đại Nhật, là khách từ phương xa tới nhưng lại muốn có cống hiến với tương lai nhân loại, cho nên tông chủ đặc chuẩn cho phép tiên sinh có thể xông cửa nhập tháp, tất cả phần thưởng giống như môn hạ đệ tử. Đương nhiên, nếu tiên sinh khinh thường phần thưởng này, ta cũng có thể trực tiếp đưa tiên sinh lên đỉnh tháp.

Đường Kiếp nghe xong, đã hiểu được ý của Võ Tu Càn.

Kỳ thật đây là một hình thức thí nghiệm thực lực Đường Kiếp của Đại Nhật Tông.

Lấy thân Linh Hoàn một kích giết thụ tinh ngàn năm, nói thế thực lực cũng không xoàng, cũng khiến Nguyên Thiên Trọng cảm thấy hứng thú.

Hắn muốn xem thực lực của Đường Kiếp như thế nào, rồi lại không muốn để Đường Kiếp cho là mình đang làm khó hắn, cho nên mởi để Võ Tu Càn dẫn Đường Kiếp vào tháp, cũng nói về hai phương pháp kia. Nếu Đường Kiếp tự nguyện lựa chọn cách thứ nhất, vậy đương nhiên không phải Đại Nhật tông làm khách nhân khó xử.

Quả nhiên Đường Kiếp nghe xong hưng trí:
- Phần thưởng rất quý báu sao?

Võ Tu Càn cười khổ nói:
- Cũng không thể nói là quý báu, phần thưởng mỗi tầng có giá trị đồng đẳng với một kiện thượng phẩm pháp bảo, mỗi lần một tầng, mỗi lần gấp đôi.

Giọng điệu khiêm tốn mang theo chút kiêu ngạo.

Một kiện thượng phẩm pháp bảo nói đắt không đắt, nhưng hai ba mươi vạn linh tiền bao giờ cũng muốn. Mỗi lần lên một tầng gấp đôi, vậy giá trị tầng thứ mười hai ít nhất cũng phải hai ba triệu, thế là đã có thể mua được một hạ phẩm thần trân tốt rồi.

Quan trọng nhất là nghe giọng điệu của Võ Tu Càn, mỗi một tầng còn có một phần thưởng, nếu thông qua cả mười hai tầng, giá trị đạt được sẽ gấp ngàn vạn lần rồi.

Mặc dù nói cả đời chỉ có thể khiêu chiến một lần, thưởng quá thấp thì không được, nhưng bút tích như thế cũng là không nhỏ rồi.

Đại Nhật tông có thể đưa ra phần thưởng này có hai cách giải thích. Một là bọn họ có tiền, hai là cửa này không dễ qua.

Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, hỏi Võ Tu Càn:
- Không biết Võ liệp thủ xông qua tầng thứ mấy.

Võ Tu Càn cười trả lời:
- Bất tài vô năng, chỉ mới xông qua mười một tầng, không thể qua được tầng cuối cùng.

Khôi thủ Thiên Tâm đỉnh cao cũng không thể xông qua tầng thứ mười hai sao?

Đường Kiếp biết Loa Toàn tháp này có phần khó khăn. Đồng thời cũng hiểu sao Nguyên Thiên Trọng hào phóng như thế.

Tuy rằng Loa Toàn hỏa diệm là nơi dưới Tử Phủ có thể khiêu chiến, nhưng độ khó của nó đã định trước là tu sĩ cấp thấp sẽ lãng phí cơ hội một lần, bọn họ tối thiểu cũng phải lên tới Tâm Ma, thậm chí còn tới hóa hồn mới có thể khiêu chiến, tranh thủ đi lên được tầng cao hơn, đạt được càng nhiều phần thưởng hơn.

Võ Tu Càn chạm đích mười một tầng cũng là việc sau khi hắn tiến vào hóa hồn, nếu là Tâm Ma cảnh, cả mười một tầng hắn đều không qua được.

Nguyên Thiên Trọng hào phóng như vậy cũng là vì Đường Kiếp chỉ là Linh Hoàn kỳ, bất kể hắn mạnh thế nào cũng không thể mạnh bằng Võ Tu Càn. Thế nên hắn hào phóng để Đường Kiếp khiêu chiến một trận, còn mình có thể hiểu biết thêm lai lịch thủ đoạn của Đường Kiếp. Vừa thăm dò đối phương lại không đắc tội, còn cho người ta thêm một nhân tình.

Đường Kiếp hiểu tâm tư của vị tông chủ này, suy nghĩ một chút nói:
- Nghe cũng thú vị, Đường mỗ rất có hứng thú thử một phen. Đúng rồi, nếu ta không qua được, có thể gọi tiên sinh đưa ta rời khỏi không?

Võ Tu Càn cười nói:
- Đương nhiên, tiên sinh không qua được cũng cần miễn cưỡng, chỉ cần hô to tên tại hạ thì sẽ được cứu ra ngoài.

Lời này tuy là hảo ý, nhưng cũng vô hình làm tan rã ý chí chiến đấu của Đường Kiếp, khiến hắn không cần quá mức liều mạng. Đại Nhật tông thầm hiểu rõ, có thủ đoạn gì cũng dùng đến là được rồi, còn chiến tới đẫm máu hay gì đó thì không cần, đối với mọi người cũng không phải chuyện tốt.

Đường Kiếp lại hỏi:
- Ta có thể giết yêu thú trong đó không?

Võ Tu Càn trả lời:
- Đương nhiên. Đường tiên sinh không cần phải khách khí, yêu thú trong đều do chúng ta bắt từ ngoài vể, để ở trong này khảo nghiệm đệ tử, giết chết có thể bắt lại được.

Đường Kiếp còn nói:
- Nếu ta đánh chết yêu thú, có được yêu đan...

- Cũng thuộc về tiên sinh.
Võ Tu Càn không nghĩ tới Đường Kiếp hỏi chuyện này, cười nói:
- Tiên sinh nếu muốn xông qua cửa thì cứ việc đi. Những thứ chiếm được trên đường đều là của tiên sinh. Mỗi lần qua một cửa đều một phần thưởng. Nếu không thích còn có thể yêu cầu đổi. Chỉ có điều giá trị phần thưởng mới chỉ có thể thấp hơn chứ không thể cao hơn phần thưởng ban đầu.

- Thì ra là thế, ta hiểu rồi. Nếu thế tại hạ sẽ thử xông qua Loa Toàn hỏa diệm một lần.

Võ Tu Càn cười dài chắp tay:
- Nếu như thế mới tiên sinh. Tại hạ đi trước một bước.

Nói xong đã bước vào trong chậu than, một bước bước vào trong lửa, bóng người lóe lên rồi biến mất.

Hoá ra trong chậu than là thang lầu, chỉ không biết dùng pháp môn gì tiến vào.

Đường Kiếp có tâm muốn thử thì thấy cấm chế yêu thú trong điện được tháo bỏ, một đám đứng lên tỏa ra yêu khí. Cầm đầu là hóa hình hạ phẩm yêu thú, phía sau là năm con yêu vật Khai Trí.

Đội hình như vậy, với Linh Hoàn bình thường có chút đau đầu, với Đường Kiếp mà nói lại có vẻ quá đơn giản.

Hắn ngoắc tay với hóa hình yêu vật:
- Đến đây.

Trên mặt Yêu vật lộ ra vẻ tươi cười, dưới một tiếng gầm rú, chúng thú cùng đánh tới Đường Kiếp...

Một lát sau, chiến đấu chấm dứt.

Đường Kiếp nhìn thoáng qua thi thể xung quanh, cười nói:
- Cũng vừa lúc thiếu tài nguyên thì có có tài nguyên tới cửa.

Lúc nói đã xé đi vô số cỗ yêu thi, lột da, rút xương, đào đan, hút tủy, hễ là bộ phận hữu dụng với mình Đường Kiếp đều lấy đi hết.

Có giá trị nhất vẫn là yêu đan, Đường Kiếp ra tay rất cẩn thận, tận khả năng bảo tồn đầy đủ yêu đan, nhưng trong một đống yêu vật cũng chỉ được vài viên yêu đan.

Đường Kiếp dùng sức nắn phá yêu đan. Đan dịch phun ra, không tán loạn mà gọn gàng trên mặt, trên tay Đường Kiếp, sau đó như có linh tính chui vào trong cơ thể chạy loạn toàn thân, tiếp theo là một vùng sương trắng nổi lên, là Đường Kiếp sử dụng Hành thủy quyết, kết hợp với đan dịch tiến vào cơ thể qua lỗ chân lông. Đồng thời Đường Kiếp vận chuyển Ly Kinh, hấp thu dinh dưỡng trong yêu đan.

Đây đúng là pháp môn tu luyện nhanh trong Ly Kinh, từ khi tu thành thân thể hoàn mỹ, Đường Kiếp thi pháp không có trở ngại, có thể tùy ý sự dụng Tịnh hóa thuật, Thanh khiết thuật..., dùng đan dịch liền có thể đạt tới Mộc dục chi công. Sau đó lại vận chuyển Ly Kinh hấp thu là được, không cần dùng thùng gỗ cách thủy phức tạp, tu luyện tới bậc cao còn có thể coi hồ nước là thùng tắm, đúng có chút buồn cười.

Thời khắc này Ly Kinh vận chuyển, Đường Kiếp tận lực hấp thu hiệu lực yêu đan. Bởi vì thân thể hoàn mỹ nên bất kể là lực Thể Tu huyết khí lực lượng hay Pháp tu linh khí đều có tăng trưởng rõ ràng, tuy nhiên cũng bởi vậy mà biên độ tăng trưởng cực kỳ hữu hạn.

Đương nhiên Đường Kiếp không vội, dù sao cũng chỉ mới bắt đầu.

Ngay sau đó hắn cũng không nghỉ ngơi, trực tiếp bước vào chậu than, ánh lửa chợt lóe đưa Đường Kiếp lên một tầng.

- Ra là Hỏa độn thuật.
Đường Kiếp đã nhìn ra ảo diệu trong đó, tuy nhiên có thể dùng hỏa độn thuật khéo thế này đúng là cực kỳ hiếm thấy, ít nhất Đường Kiếp liền cũng không thể chỉ dùng một chậu than bày bố ra hỏa độn thuật.

Có thể thấy thế giới rộng lớn nhiều người tài giỏi, luôn có những chỗ cho mình học tập.

Lên tới tầng thứ hai, Đường Kiếp đầu tiên thấy một cái bàn.

Trên bàn đặt một thanh trường kiếm, như lời Võ Tu Càn theo chính là một kiện thượng phẩm pháp bảo.

Tuy nhiên Đường Kiếp nhìn qua vật này, nói:
- Theo lệ, thỉnh cầu đổi mới phần thưởng.

- Không biết các hạ cần phần thưởng gì.

Giữa không trung truyền tới một thanh âm bồng bềnh.

- Đan dược có thể nâng cao tu vi, nếu có dược thảo nguyên thủy chưa luyện chế thì còn tốt hơn.
Đường Kiếp cũng không khách khí.

- Xin chờ.

Một lát sau, chỉ thấy ánh lửa chợt lóe, trước mắt Đường Kiếp xuất hiện một ít thảo dược, chia rõ số lượng.

- Ngươi có thể chọn một loại trong đây.

Đường Kiếp nhìn qua, chỉ vào một loại nói:
- Lấy Tam diệp tương quả đi.

Tam diệp tương quả là linh thực giàu linh tính, thường dùng chế tác linh dược nâng cao tu vi, bản tính thích nơi khô ráo nhiều nhiệt, khó có thể nuôi trồng, ở Tê Hà Giới giá trị xa xỉ. Tuy nhiên do hoàn cảnh đặc thù của Viêm Dương giới mà tương đối nhiều, giá trị cũng thấp, cho nên số lượng ở trong đống dược thảo này cũng là nhiều nhất.

Đại Nhật tông lấy giá cả làm tiêu chuẩn cung ứng, Đường Kiếp lấy sản lượng linh tính làm tiêu chuẩn lựa chọn.

Thành ra Tam diệp tương quả là lựa chọn thích hợp nhất của hắn.

Tầng mười ba Loa Toàn tháp.

Ánh lửa hừng hực cháy chiếu ra bóng dáng của Đường Kiếp.

Nguyên Thiên Trọng ngồi trước ngọn lửa xem lựa chọn của Đường Kiếp, nói:
- Xem ra hắn không nói dối, hắn quả nhiên không phải người Viêm Dương giới, nếu không hắn sẽ không chọn Tam diệp tương quả.

Võ Tu Càn bên cạnh nói:
- Sư tôn nói rất đúng, Tuy Tam Diệp tương quả cung cấp linh tính mạnh nhất, nhưng dùng nhiều hiệu quả sẽ càng ngày càng kém. Người này nếu là tu giả Viêm Dương giới, lại tu đến Linh Hoàn kỳ, như vậy hẳn là đã sớm sử dụng quá nhiều Tam diệp tương quả. Lấy tổn thất dược lực trừ đi, hiển nhiên không bằng lựa chọn những dược vật khác.

Sau đó lại một thanh âm truyền đến:
- Phương pháp trực tiếp hấp thu yêu đan và linh thực cũng chưa bao giờ thấy qua, cũng không biết hiệu quả như thế nào.

Giống Ly Kinh, thông qua đủ loại thủ đoạn hấp thu linh thực yêu đan làm lớn mạnh công pháp bản thân, thế giới Đại Thiên chưa chắc không có, nhưng mấu chốt là hiệu suất như thế nào. Nếu mười thành dược lực chỉ có thể hấp thu một thành thì không học cũng thế.

Nếu ngược lại, dù chỉ hấp thu được tám phần cũng đã là thần cấp tiên pháp.

Đáng tiếc mọi người có thể nhìn thấy Đường Kiếp hấp thu dược lực, nhưng không thể biết được hiệu quả lợi dụng của nó.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com