Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1398: . Tiếp viện



Loa toàn tháp, tầng thứ mười ba.

Trong không gian rộng lớn, một pháp trận lập lòe tỏa sáng, chính là truyền tống trận vừa bố trí xong.

Truyền tống trận liên quan tới giới khác, sự tình quan trọng đại, thế nên Nguyên Thiên Trọng lựa chọn đặt ở chỗ mình để tự giám sát, phòng ngừa có biến.

Giờ phút này Nguyên Thiên Trọng đứng ở trước Truyền tống trận, bên cạnh hắn là lão đại tứ đại phái cùng với Đường Kiếp.

Từ sắc mặt của bọn họ có thể thấy được, việc mở ra Truyền tống trận vẫn tương đối khẩn trương.

Không có ai biết phía sau Truyền tống trận là cái gì, cho dù đã rất tín nhiệm Đường Kiếp, nhưng vào thời khắc mấu chốt vẫn không nhịn được khẩn trương.

Đường Kiếp biết tâm tư của mọi người, cố ý thở dài nói:
- Đáng tiếc.

- Thế nào?
Nguyên Thiên Trọng hỏi.

Đường Kiếp trả lời:
- Vẫn là vấn đề tài nguyên, tuy rằng ta đã nghĩ hết biện pháp, nhưng do tài nguyên hạn chế, cấp bậc của Truyền tống trận không thể đề cao. Hiện giờ Truyền tống trận chỉ có thể truyền tống Dục Anh là cao nhất, cao hơn nữa thì không thể.

Chúng tu đồng thanh:
- Như thế đã đủ rồi.

Đích xác là đủ rồi!

Việc truyền tống trận chỉ có thể vận chuyển Dục Anh Kỳ đối với tu giả Viêm Dương mà nói là một chuyện tốt, ý nghĩa dù thực lực của Tê Hà Giới mạnh hơn, bọn họ tới cũng không đè ép Viêm Dương giới, với Viêm Dương giới mà nói, tỷ lệ tự bảo vệ mình sẽ tăng lên. Về phần Minh giới xâm lấn, sự cường đại của Minh giới vẫn ở số lượng, cho nên chỉ cần Tê Hà có thể phái tới đủ Dục Anh và Thiên Tâm là đủ rồi.

Đương nhiên, đó là do họ không biết tới cấp Chân Tiên có thể kiềm chế tu vi bản thân, nạp vào hư vô, không cần để ý điều kiện của truyền tống, cũng không biết Tê Hà Giới có một vị Chân Tiên Vân Thiên Lan, nếu suy nghĩ cũng thoải mái hơn trước.

Một vị Chân Tiên, thật là có thể nghiền ép tất cả Tử Phủ nơi này.

Cũng may Đường Kiếp không có ý định làm như vậy, Huyết Hà giới chủ yếu là yêu ma, cho nên việc Tê Hà thâu tóm không có áp lực về đạo đức, Viêm Dương giới lấy nhân loại vi tôn, cũng là nơi Đường Kiếp Vân Thiên Lan không muốn dây vào.

Dùng vũ lực chấn nhiếp, rồi dùng thủ đoạn kinh tế chiếm đoạt trong hòa bình mới là lựa chọn tốt nhất.

Thấy mọi người bình tĩnh lại, Đường Kiếp cười nói:
- Nếu vậy chúng ta bắt đầu đi. Phía bên Tê Hà, ta đã dùng bí pháp thông tri, tất cả mọi người đang chờ.

Nói xong để linh thạch vào, theo từng khối linh thạch đặt vào, Truyền tống trận tỏa hào quang, một cánh cửa không gian vô hình mở rộng ra.

Bên Tê Hà Giới đã sớm được Đường Kiếp truyền tin nên cũng có người chờ từ sớm, khi Truyền tống trận mở ra, chỉ thấy một đám người nối đuôi nhau đi vào trong trận.

Người đầu tiên là Vệ Thiên Xung, đi tới ôm lấy Đường Kiếp cười ha hả:
- Lão Đại chính là lão Đại, không ngờ chỉ tùy ý lượn một vòng có thể làm cuộc mua bán lớn như vậy.

Kỳ thật trước lúc hắn tới đã gặp qua Đường Kiếp phân thân. Dù bản thân là Tiên Đài nhưng cũng không thể tùy ý làm càn, còn tu vi bản tôn chỉ là Thiên Tâm nên Vệ Thiên Xung không có áp lực, tiến tới ôm.

Chỉ là quan hệ của bọn họ khiến đám người Viêm Dương giới khó hiểu. Nhìn thấy một vị Dục Anh gọi Linh Hoàn là lão Đại, đám Nguyên Thiên Trọng có phần khó hiểu.

Nhưng mà khó hiểu hơn còn ở phía sau.

Sau Vệ Thiên Xung là Thái Quân Dương, sau khi ra khỏi truyền tống trận, câu đâu chính là:
- Sao mới đến Linh Hoàn, cần gia tăng tu luyện!

Đường Kiếp cười nói:
- Chỉ là thiếu tài nguyên thôi, các ngươi có mang tới không?

- Đương nhiên.
Thái Quân Dương giơ lên một vật, đúng là Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Vật ấy lúc chưa có Truyền tống trận giao cho Hứa Diệu Nhiên bảo quản, nhưng khi mượn dùng Viêm Dương giới khôi phục liên hệ tì phải đưa Hứa Diệu Nhiên qua. Hứa Diệu Nhiên do đang chờ sinh không thể đến nên giao do Thái Quân Dương.

Đường Kiếp nhận đồ, mượn dùng phân thân hạ dấu vết, chính thức quản lý bảo đồ. Mắt nhìn vào đài cao trong đồ đặt Đế Nhận, vạn vật âm dương lô, không trung vương tọa và bát môn kỳ.

Hoàng Đình thế giới vận chuyển bình thường, tuy nhiên do Truyền tống trận nên Thanh Long, Bàn Long, Chu Tước không ở bên trong, ngay cả Vân Mẫu Chiến Khôi cũng không thể tới.

Nhìn mọi thứ đều tốt, Đường Kiếp thở phào nhẹ nhõm.

Không có ai biết, Đường Kiếp làm những việc này, mục đích vẫn là lấy tất cả bảo vật chỗ phân thân tới tới, còn phần kinh tế đoạt được cũng cho vào đây.

Người thứ ba đi ra chính là Mạnh Thập Tuyết, thứ tư là Thích Thiếu Danh, thứ năm là Tịch Tàn Ngân, thứ sáu là Vương Phá Sát, ngoại trừ Liễu Hồng Yên có chuyện quan trọng không thể ra ngoài, thanh niên tài tuấn trong Tử Phủ hoa điển lần trước đều tới đây.

Những người này đi vào đều dùng ngôn ngữ cung kính với Đường Kiếp khiến đám Nguyên Thiên Trọng khó hiểu, trong lòng cũng kinh ngạc về thân phận Đường Kiếp. Nhất là Vương Phá Sát, khi hắn đi ra khỏi Truyền tống trận, cỗ năng lượng của hắn khiến Nguyên Thiên Trọng cảm thấy không tầm thường, tuy là Dục Anh nhưng có thể đánh một trận với Hóa thần. Mà người này còn cung kính với Đường Kiếp hơn cả.

Lúc này bọn họ vẫn nghĩ Đường Kiếp là con trai của Tiên Đài Đại Năng nào đó chứ không nghĩ bản thân hắn đã có thành tựu đủ nghiền ép mọi người.

Bởi vì chiến tranh bên Tê Hà Giới chưa kết thúc, số lượng Dục Anh tới đây chỉ có sáu người.

Mà sau sáu Tử Phủ là lượng lớn Hóa Hồn cùng Tâm Ma xuất hiện.

Bởi vì là hành động thuê mượn nên ưu đãi lớn hơn so với tham gia chiến tranh Tê Hà. Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, người đến lần này cơ bản đều là phái Tẩy Nguyệt. Ngoài sáu gã Tử Phủ còn có sáu người đứng đầu hóa hồn trong số 24 người, Tâm Ma 67 người, Linh Hoàn 128 người.

Bởi vì không muốn để Viêm Dương giới biết Đường Kiếp có vận binh thần vật, tất cả người tham dự tác chiến không thông đó chuyển đồ tới mà trực tiếp mang tới.

Cảnh này khiến Truyền tống trận tiêu hao lượng lớn linh thạch, tuy nhiên cũng không sao, đều là do Viêm Dương giới xuất tiền.

Sở dĩ những người này ra khỏi Truyền tống trận chỉ cúi đầu chào Đường Kiếp là do trước đó phân thân đã có nghiêm lệnh, không được tiết lộ thân phận bản tôn, nếu không họ đã quỳ cả xuống.

Ngay cả như thế, đám Nguyên Thiên Trọng cũng không biết nói gì. Lúc này bọn họ mới biết Đường Kiếp không hề tầm thường, có vài người bắt đầu suy xét, tiếp đón mấy ngày trước có chỗ nào không chu đáo.

Khi tu giả cuối cùng tiến vào, Truyền tống trận không còn lóng lánh, linh thạch đã dùng hết, cả đại sảnh lớn đầy ắp người.

Ngoài người còn có tài nguyên Đường Kiếp dặn dò. Bộ phận ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ —— Sơn Hà Xã Tắc Đồ không hề phủ nhận công năng chứa vật, chỉ cần không cho đám Nguyên Thiên Trọng biết đây là tiểu thế giới độc lập là đủ rồi.

Tu giả tới khiến lực chống đỡ của Viêm Dương giới được tăng cường.

Hơn nữa Đường Kiếp tóm trúng mạch Nguyên Thiên Trọng, tu giả lần này tiến đến trợ chiến vừa giúp Viêm Dương giới tăng cường lực lượng nhưng không đủ tạo thành uy hiếp, coi như là một liều thuốc an thần.

Cầm tay Đường Kiếp, Nguyên Thiên Trọng vô cùng cảm động nói:
- Thiệt thòi cho Đường công tử rồi.

Lời này của Nguyên Thiên Trọng phát ra từ phế phủ, nhưng không bao lâu nữa, hắn sẽ căm hận Đường Kiếp.

Nhìn Nguyên Thiên Trọng nắm chặt tay mình, Đường Kiếp mỉm cười trả lời:
- Nguyên tông chủ khách khí, chính là xin tông chủ chớ quên, phí tài nguyên có thể nợ, nhưng tiền giúp đỡ vẫn phải đưa trước. Mặt khác, bọn họ không thu linh tiền, chỉ lấy tài nguyên và bảo vật đồng giá.

- Lão phu biết rồi.
Nguyên Thiên Trọng vội trả lời.

Vung tay lên, những tài nguyên bảo vật đã chuẩn bị đưa tới tay chúng tu.

Vì món hồi môn này, tứ đại phái gần như dốc hết tài lực.

Nhìn của cải chảy vào tay người ngoài, Nguyên Thiên Trọng rốt cục đã có cảm giác khác thường, lúc này hắn như thấy được một góc tương lai Viêm Dương giới. Nhưng hắn không nói gì, mặc kệ tương lai gánh nợ nần thế nào, ít nhất hiện tại phải qua được cửa ải này.

- Có Đường công tử ra tay bày dẫn lưu đại trận, lại có Tê Hà xuất cường viện tương trợ, Viêm Dương ta không phải lo rồi.

Ngược lại là Đường Kiếp chậm rãi nói:
- Có lẽ, nhưng chỉ là trên lý luận.

- Trên lý luận?
Mọi người đồng thời ngạc nhiên.

Thường Hi Nhiên nói:
- Không biết công tử còn gì chỉ bảo? Chẳng lẽ bố trí như vậy vẫn chưa ngăn được Minh giới sao?

Đường Kiếp trả lời:
- Ta nói rồi, theo lý là có thể kéo dài tới khi lực lượng Cửu U hoàng tuyền biến mất. Nhưng thiên hạ chi đạo có công có thủ, ngươi tới ta đi là lẽ phải. Không có đạo lý chỉ có bên ta mạnh lên còn quân địch thì không thay đổi.

Hắn vừa nói ra, chúng tu biến sắc.

Hồng Loan tiên tử nói:
- Ý của Đường công tử là, Minh giới có thể sẽ có cách ứng đối?

- Nhưng Minh giới xâm lấn không phải xuất phát từ bản năng phát tiết sao? Sao lại có ứng đối đặc thù?
Có người hỏi.

Đường Kiếp trả lời:
- Trong tình huống bình thường đích thật là như vậy. Nhưng nếu có đại quỷ dũng mãnh chủ trì, chỉ sợ là sẽ khác.

Lần Cửu U thịnh hội này có bề ngoài quy mô lớn gấp ba, nhưng Đường Kiếp lại biết phía sau có Minh hoàng chủ trì. Vì có Minh hoàng ủng hộ nên quy mô Cửu U thịnh hội tăng mạnh, cũng vì Minh hoàng mà việc Minh giới quỷ vật có cách ứng phó tương ứng cũng không có gì lạ.

Nguyên Thiên Trọng trầm mặc:
- Không biết Đường công tử có biết, nếu Minh giới muốn ứng biến sẽ dùng loại thủ đoạn nào?

Đường Kiếp trả lời:
- Tế luyện pháp trận.

Tế luyện pháp trận, chính là dùng vô số sinh mạng của nhân loại tiến hành tế luyện, kết nối với lưỡi hái luân hồi ở sâu dưới Cửu U hoàng tuyền thành câu hồn pháp trận.

Pháp trận thông hoàng tuyền, kết nối luân hồi, như vậy một khi thi triển ra sẽ gia tăng hoàng tuyền lực, khiến quỷ vụ tăng cường. Nhìn từ phương diện này Đường Kiếp nói không sai, tế luyện pháp trận đích xác có thể nâng cao hoàng tuyền xâm nhập. Nhưng hắn chưa nói đây chỉ là tác dụng phụ, chưa nói tế luyện pháp trận luôn được vận dụng, tuy rằng trong đó có vài cái bị Đường Kiếp phá hủy, càng chưa nói tế luyện pháp trận cần hy sinh rất nhiều người, bởi vậy tế luyện pháp trận không phải thứ quỷ vật muốn gia tăng là có thể gia tăng.

Hắn không nói điều đó khiến đám Nguyên Thiên Trọng cảm thấy bất an.

Có bất an mới có thể ỷ lại Đường Kiếp và Tê Hà Giới phía sau hắn, mới có thể tiếp tục coi trọng Đường Kiếp. Đương nhiên, còn có nguyên nhân quan trọng là Đường Kiếp cũng muốn cứu những nhân loại bị quỷ vật bắt, đang chờ vận mệnh diệt vong. Lợi ích có thể mặt dày tranh thủ nhưng không thể bỏ qua sự tôn trọng sinh mạng.

Đây là đạo lý Đường Kiếp dần lĩnh ngộ ra trên con đường tu hành.

Hắn sẽ không từ thủ đoạn như trước mà ngược lại, chỉ cần điều kiện cho phép, hắn sẽ tận lực làm một Đại Năng, hoàn thành nghĩa vụ. Trên đường tu hành, thứ theo đuổi không chỉ là hùng mạnh và cao cao tại thượng mà còn có cả trách nhiệm.

Cho nên Đường Kiếp nói chuyện tế luyện pháp trận đe dọa những người này, nói cho bọn họ biết sâu trong hắc ám vẫn chôn dấu nguy hiểm. Cho dù là vì mình, bọn họ cũng phải đi phá hỏng pháp trận, cứu nhân loại trong tay chúng quỷ.

Vì người khác, cũng là vì mình!

- Tới thời điểm chủ động xuất kích rồi.

Đường Kiếp nói.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com