Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1423: . Đánh lén



Khi ý thức khôi phục, tin tức bị gián đoạn được truyền lại, Đường Kiếp cũng hiểu được những chuyện đã phát sinh ở Tê Hà Giới.

Lúc thần hồn của phân thân Đường Kiếp cùng Ngọc Thành Tử tranh đoạt quyền khống chế thân thể, Ngọc Thành Tử còn chưa hạ lệnh tha cho phái Tẩy Nguyệt, phân thân thần hồn được vận mệnh lực phù hộ, bởi vậy Ngọc Thành Tử cũng không hề phát hiện. Nhưng Đường Kiếp biết lấy trí tuệ của Ngọc Thành Tử sẽ rất dễ dàng phát hiện vận mệnh lực tồn tại, tìm ra căn nguyên, biết cách phá giải.

Phái Tẩy Nguyệt sẽ được an toàn, bản thân Đường Kiếp lại lâm vào nguy cảnh, không chỉ như thế, ngay cả chuyện bản tôn chưa chết cũng bị hắn phát hiện.

Không được, nhất định phải che giấu chuyện này không cho Ngọc Thành Tử phát hiện, trong đầu Đường Kiếp nghĩ tới vô số khả năng.

Chỉ có hai cách, một là gián đoạn liên tiếp, một là mượn vận mệnh lực phù hộ.

Gián đoạn liên tiếp là chuyện hắn không muốn làm. Ngọc Thành Tử vừa sống lại, bất kể tu vi, thần trí hay hiểu biết về bên ngoài đang là lúc yếu ớt nhất, lúc này không nhân cơ hội nhìn trộm quyền năng, tìm kiếm sơ hở của hắn, tranh thủ đường sống cho mình, một khi hắn ổn định tình trạng, thể xác và tinh thần mạnh mẽ thì càng không có cơ hội.

Vậy chỉ có cách sau.

Hắn là người tuyệt đạo, đương nhiên không có vận mệnh lực.

Nhưng hắn không có, nhưng lại có người có!

Đường Kiếp ngẩng đầu nhìn ra ngoài trận, phát ra âm thanh:
- Phá Sát, đến nơi này của ta, phải nhanh!

Thiên đô thành vẫn đang chiến đấu, nhưng tình thế đã bắt đầu nghịch chuyển.

Minh thần bị thương rời đi, còn Chiêu La Phi Yến vẫn thân ảnh hưởng lớn đến quỷ tộc. Những Quỷ Vương có trí khôn, cái chết của Chiêu La không ảnh hưởng đến quỷ vật vô tri nhưng ảnh hưởng được đến Quỷ Vương, chúng Quỷ Vương không còn lòng ham chiến, chiến lực cũng giảm đi. Thứ hai quỷ vật được Minh hoàng triệu tập mà đến, cái chết của hắn trực tiếp cắt đứt sĩ khí của đại quân. Ba là quỷ vụ liên quan tới Minh hoàng, Chiêu La chết, quỷ vụ lui tán, sự áo chế với nhân loại giảm đi.

Đao trong tay Vương Phá Sát liên tục bổ ra, ở trước mặt hắn là hai mươi Quỷ Vương liên kết nhưng vẫn không ngăn cản nổi. Thời khắc này đao phá vỡ bầu trời, trực chỉ mặt một gã Quỷ Vương. Chúng quỷ nhất tề tới cứu, không ngờ nó lại chuyển hướng bổ về phía một gã Quỷ Vương bậc cao khác.

Lần này biến chiêu đột ngột, chúng quỷ cùng kinh biến kêu lên
- Không tốt!

Mắt thấy Quỷ Vương bậc cao sắp chết đi, đây cũng là cơ hội Vương Phá Sát không tiếc bị ít mười hai tên Quỷ Vương liên kết đánh trúng sáng tạo ra, nhưng đúng lúc này, tiếng hô của Đường Kiếp truyền đến.

Đao phong đình chỉ công kích.

Vương Phá Sát nói:
- Sư tôn gọi ta, nơi này giao cho các ngươi.

Nói xong đã lao xuống, không hề có chút chần chừ nào, Quỷ Vương tìm được đường sống trong chỗ chết cũng dại ra, ngay sau đó bị ánh đao như dải lụa của Thái Quân Dương tập kích tới.

Vừa tiến vào Hỗn La Thiên Cơ trận, nghênh đón là ngân quang ùa đến.

Vương Phá Sát không để ý, dù bị ánh sáng màu bạc đánh vào người thì vẫn không giảm tốc độ.

Hàng trăm Quỷ tướng đánh tới, đao của Vương Phá Sát mở đường, bay vút không ngừng.

Tiếp theo là vô số tiếng dân chúng kêu gọi, cầu cứu. Minh thần rút lui, trận pháp đình vòng, dân chúng được giải thoát, nhưng vẫn bị nhốt trong trận.

Vương Phá Sát cũng không để ý, tiếp tục xông tới trước.

Cơ quan không ngăn được hắn, quỷ quân không ngăn được hắn, mà cả những người phàm tục kia cũng không ngăn được hắn.

Lệnh sư tôn nói phải nhanh, vậy hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất, bất cứ điều gì cũng không thể ngăn cản hắn!

Ý của sư tôn chính là đại đạo!

Một đường xông tới nhanh như điện, như hình như gió, kỳ thế như sông, cứ như vậy đi tới bên Đường Kiếp, quỳ xuống:

- Sư tôn, đệ tử phụng mệnh tới gặp!

Không có lời thừa thãi, chỉ có kiên quyết mà hoàn toàn chấp hành, đấy là Vương Phá Sát!

Nhìn hắn, Đường Kiếp vui vẻ:
- Phá Sát, ta cần người giúp!

- Sư phụ cứ việc hạ lệnh, đệ tử sẽ tuân theo!

- Trợ giúp lần này rất nguy hiểm, có khả năng phải trả giá rất lớn.

- Vì sư tôn vượt qua biển lửa cũng không từ!

- Bao gồm cả số mệnh, tương lai của ngươi, thậm chí có thể là mạng của ngươi thì sao?

Vương Phá Sát kiên quyết:
- Kiên quyết mong muốn như vậy. Không muốn nghe gì thêm.

- Được!
Đường Kiếp nói:
- Nếu như thế, vậy cho mượn mạng của ngươi dùng một chút!

Nói xong đưa một bàn tay vào ngực Vương Phá Sát.

Sự thống khổ của ý thức nháy mắt tràn ngập tim Vương Phá Sát, như có thứ gì đó cắn hắn, liều mạng cắn nuốt mọi thứ của hắn, khí, lực, cả vận mạng của hắn...

————————————————

Bay nửa ngày, đám người Ngọc Thành Tử tới một thung lũng bí mật.

Trong cốc có đại trận thủ hộ, không chỉ có năng lực phòng ngự hùng mạnh mà phiền toái hơn là một khi gặp được cường công không thể ngăn cản sẽ lập tức tự hủy, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng khó tiến vào. Nhưng trận này do Đường Kiếp tự tay bố trí, thành ra không thể làm khó Ngọc Thành Tử.

Thời khắc này Ngọc Thành Tử dễ dàng phá vỡ đại trận, mang chúng tiên nhập cốc, nhìn thấy truyền tống trận bên trong.

Ngọc Thành Tử cười ha ha rồi khởi động trận pháp, năng lượng tuôn trào làm truyền tống trận mở ra, đám người Ngọc Thành Tử vào trong trận. Truyền tống trận không thể dung cấp Tiên Đài tiến vào, nhưng sau khi Đường Kiếp gia cố vô số lần đã sớm đột phá bình cảnh. Về phần Đại La Kim Tiên, thì đã có năng lực xuất nhập hư vô, quét ngang hư không nên càng không chịu ảnh hưởng.

Chúng tiên bước vào, cùng nhau đi tới Hồng hoang.

Chỉ là mới truyền tống, Ngọc Thành Tử đột nhiên sinh ra cảm giác không ổn, trong lòng thầm kêu
- Không tốt!

Chỉ thấy không gian truyền tống gợn sóng, hư không cuộn trào gió lốc.

Nhưng nếu chỉ có thể, lấy khả năng của Ngọc Thành Tử vẫn có thể chống cự. Nhưng kế tiếp, trong hư không lại xuất hiện một cây thiết côn màu đen.

Thiết côn thoạt nhìn không có gì lạ, cứ như vậy thẳng hướng Ngọc Thành Tử, Ngọc Thành Tử đột nhiên cao giọng nói:
- Toái tinh thiết, Ô Ám Thiên ngươi quả nhiên còn chưa chết!

Thiết côn đánh tới Ngọc Thành Tử.

Hiên Viên kiếm chấn động đánh tới thiết côn, hai binh khí tương giao, Toái Tinh Thiết bị kiếm đánh trở về, chỉ có điều vũ khí tương giao sinh bùng nổ, khiến chúng tiên sau Ngọc Thành Tử khó mà chịu đựng, đồng thời phát ra tiếng thống khổ.

Ngay lúc Ngọc Thành Tử đỡ một kích này, một bàn tay trắng mịn như trẻ con đột nhiên xuất hiện, hướng Ngọc Thành Tử nhấn một cái.

Thấy cái tay này, Ngọc Thành Tử khẽ biến sắc:
- Tây thánh mẫu, ngươi quả nhiên vẫn phản bội bản tôn sao? Xem ra năm đó Vương Đình chi biến cũng liên quan tới ngươi! Tuy nhiên nếu đánh lén bản tôn, chỉ dựa vào hai ngươi vẫn chưa đủ!

Hắn đẩy tay trái ra, một lực lượng nghênh hướng ngọc thủ, hai tay lần lượt thay đổi, Ngọc Thành Tử đột nhiên hắc một tiếng:
- Sát lục!

Vô tận chưởng ảnh hóa thành cự sơn đánh ra, đúng là Thiên Ngân Kiếm Bộc, chỉ có điều lại bị Ngọc Thành Tử dùng thành chưởng pháp, kết hợp tu vi kim tiên đánh vào ngọc thủ khiến nó vỡ vụn thành phấn.

Lại một cỗ lực lượng kinh khủng vận chuyển trong không gian thành năng lượng khủng bố đánh tới, chúng tiên bị thương, cùng nhau kêu thảm, dư ba một kích này tương đương với lấy đi ba cái mạng của họ.

Nhưng như thế vẫn chưa chấm dứt, phương xa lại hiện ra một đạo sáng mờ, hướng tới Ngọc Thành Tử.

Thấy hào quang đó, Ngọc Thành Tử tức tới cứng mặt:
- Nghịch đồ ngươi dám.

Hiên Viên kiếm chém ra một đạo kiếm khí xuyên thiên địa. Thân kiếm phong cách cổ xưa tỏa sáng, toái thần diệt hồn, động hư phá u. Quét ngang như tuyết đọng ngày mùa, trôi đi vô tung, chỉ còn dư ba nổi lên, chúng tiên bên Ngọc Thành Tử càng không chịu nổi.

Hiên Viên kiếm uy năng hủy thiên diệt địa, khủng bố đến cực điểm, hai tiên nhân chết tại chỗ. Duy có Thanh Long Bàn Long cùng với Luyện Nguyên Tử còn sống sót, lại ai cũng bị trọng thương.

Nhưng mà vụ tập kích này vẫn chưa chấm dứt.

Không gian truyền tống lại xuất hiện một ý chí hùng mạnh.

Ý chí mặc dù chưa ra tay, nhưng một khắc này mang đến cảm giác mà cả Ngọc Thành Tử cũng cảm thấy hồi hộp.

- Tam thánh lão tổ, ngươi cũng tới giết ta sao?
Ngọc Thành Tử quát.

Tam thánh lão tổ không phải người thường mà là người cùng thời đại với hắn, ở Tinh La giới chứng đạo thánh tiên, sừng sững trên đỉnh thế giới, từ vạn năm trước đã quy ẩn Tam Thánh sơn giới. Luận danh khí không bằng Ngọc Thành Tử, luận thực lực hơi kém một chút, nhưng so với Ngọc Thành Tử bây giờ thì đúng là mạnh hơn rất nhiều.

Một tiếng thở dài truyền đến:
- Ngọc Thành lão hữu đã lâu không gặp, ta vốn không muốn nhưng lại bị thế sự tự nhiễu. Ngươi dục ngộ thiên đạo, là thứ trời đất không dung. Ta thừa lệnh ý chí thiên địa chặn giết ngươi. Chỉ cần ngươi đồng ý buông tha tiên khu, lão phu sẽ không xuất thủ.

Ngọc Thành Tử lặng lẽ:
- Buông tha thân thể này? Ngươi đang nói giỡn sao? Ta ngủ đông vạn năm, ngộ mười hai đại đạo, hiện giờ đại đạo đã thành, đạo lý thẳng vào thần hồn, trực chỉ lòng người. Cho dù ta từ bỏ thân thể này, chỉ cần đạo lý vẫn còn thì vẫn có thể ngóc đầu trở lại, ngươi sẽ thả cọp về núi sao?

Kẻ dục ngộ thiên đạo chính là muốn nhòm ngó quyền lực của thiên địa ý chí, bởi vậy Ngọc Thành Tử hợp đạo cũng được, Binh Chủ phản đạo cũng thế, từ bản chất đã khiến ý chí thiên địa không dung, như vậy cũng như một đại tướng tạo phản mưu hướng soán vị, một người là thảo dân giơ gậy khởi nghĩa, dù khác nhau nhưng lại có cùng mục đích.

Thế nên, dù Ngọc Thành Tử hoàn thành Thâu Thiên Hoán Nhật Đại Tiên Thuật, chuyển thế tái sinh nhưng thứ trở ngại bước chân hắn không chỉ có một Đường Kiếp. Cũng chính vì điều đó, hắn mới lưu lại di thể dùng để khôi phục lực lượng.

Đáng tiếc thực lực kẻ muốn giết hắn vẫn mạnh tới tạo ra uy hiếp lớn. Ngọc Thành Tử biết, chỉ cần mình qua cửa này, kế tiếp ý chí của Tinh La ý muốn đối phó mình sẽ càng khó.

Nhưng cửa này không dễ qua.

Đúng lúc này, một thanh âm trong tâm hải vang lên:

- Hợp tác với ta, bảo vệ cho ngươi sống!

Đường Kiếp!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com