Trong những tiếng hét thê lương, chúng quỷ tan thành tro bụi.
Đường Kiếp nhìn khắp chiến trường, nhìn thu hoạch trong tay hài lòng nói: - Lần này tính ra không tồi.
Trục xuất Vĩnh Dạ Minh thần, Đường Kiếp hoặc không làm, đã làm phải làm đến cùng, diệt cả hai đại Minh hoàng và lượng lớn Quỷ Vương, còn lượng lớn quỷ vật sau khi vô chủ thì tự động tán đi.
Trận đại chiến cuối cùng thành tựu cho mình Đường Kiếp, bởi vậy thu hoạch nhiều tới kinh người. Ngoại trừ đạt được tài sản của Tịch Diệt Minh thần thì còn của cải của những Minh hoàng Quỷ Vương kia, cuối cùng chính là bản thân Minh thần cung cũng là tài nguyên lớn. Có Dưỡng thần mộc, với tiên nhân cũng có ý nghĩa trọng đại.
Cuối cùng chính là có thêm thu hoạch cho Đế Nhận.
Rốt cục đã có Khí Hồn Đế Nhận, trở nên viên mãn, kim quang lưu chuyển như sống lại, chiếu sáng gương mặt anh tuấn của Đường Kiếp.
Có được Khí Hồn Đế Nhận như có thêm sinh mạng nên càng thêm linh động. Đường Kiếp thậm chí có thể cảm nhận nó có suy nghĩ, có thể tiếp nhận ý chí của mình.
Nói đúng ra, Đế Nhận có linh hồn, Đường Kiếp thậm chí chưa cần nói cho nó biết làm thế nào, chỉ cần truyền đạt một mệnh lệnh mơ hồ thì Đế Nhận có thể tự hoàn thành những việc còn lại.
Thời khắc này Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, nói: - Đi, dỡ cung trụ kia xuống cho ta.
Đế Nhận tự động bay lên, vòng quang cung trụ, thoải mái cắt thành từng khối, không hề lãng phí lấy một tấc.
- Đem lương trụ chế thành thần mộc bài. Đường Kiếp tiếp tục ra lệnh.
Đế Nhận liền hóa làm trăm thanh tiểu đao khắc gỗ, mỗi khối chế tác một thần mộc bài. Dùng dưỡng thần mộc chế tác thành tấm bảng gỗ vẽ trận vân đơn giản là có thể hình thành một bảo vật phù hộ thần hồn, với đệ tử cấp thấp chính là bảo vật hiếm có, một lương trụ có thể chế tác vài trăm khối.
Trong nháy mắt, đã hoàn thành việc dùng lương trụ chế tác thần mộc bài.
Đường Kiếp lại nói: - Điêu khắc trận vân.
Lần này Đế Nhận có chút luống cuống, vòng quanh đống thần mộc bài nhưng chưa biết làm thế nào.
Đường Kiếp cười nói: - Xem ta. Rồi vung tay, hai ba lần hoàn thành một khối.
Đế Nhận liền phát ra tiếng hoan hô, ngay sau đó mấy trăm thanh tiểu đao đồng thời điêu khắc, trong chớp mắt đã khắc xong, đường nét tinh tế chỉnh tề, không sai chút nào.
Quả nhiên, Đế Nhận Khí Hồn vô cùng cường đại, còn có năng lực học hỏi khiến Đường Kiếp mừng thầm.
Binh Chủ phản đạo thành Binh Tự Quyết, thành tựu Hoàng đế chi nhận quả nhiên không giống bình thường, không chỉ có khả năng toái tận vạn binh hóa vạn binh mà còn có thể học tập và hùng mạnh hơn. Chỉ có điều thành tựu không dễ, mãi tới hôm nay mới thể hiện toàn bộ uy năng. Ngoại trừ khả năng nhận chỉ lệnh và học tập, Đế Nhận đã có khí hồn cũng chứa công kích trảm thần, lực sát thương tăng gấp bội. Ngoài ra cũng có thể phòng ngự và bảo dưỡng, chỉ có điều trong phương diện này không được cường đại như hắc sa.
Chuyện này cũng khó trách, sau khi trở thành Khí Hồn, công năng xuất hiện biến hóa, có được có mất. Tuy rằng hắc sa có tác dụng thủ hộ thần hồn hùng mạnh, nhưng mỗi sử dụng lại tiêu hao, chung quy không phải kế lâu dài. Hiện tại khả năng thủ hộ yếu đi nhưng không cần lo lắng vấn đề tiêu hao.
Lại nói vẫn còn tử thần binh, cùng lắm thì về sau tạo chút hắc sa chuyên để bảo dưỡng, hai bên kết hợp sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Chỉ trong chốc lát, Đường Kiếp đã thông suốt. Lúc này không có uy hiếp, Đường Kiếp ném Đế Nhận nói: - Đi!
Đế Nhận nhận lệnh,hóa làm mấy ngàn chiếc rìu giải phóng mặt bằng Minh thần cung. Chỉ mất một lúc, cả Minh thần cung to như vậy đã bị Đường Kiếp đóng gói lại rồi mới thản nhiên rời đi.
Mấy ngày sau, Đường Xuyên trở về, tìm được Đường Kiếp rồi đưa Đường Kiếp về Viêm Dương giới.
Lúc này Viêm Dương giới vì đánh đuổi được Minh giới mà đang nâng ly chúc mừng.
Khi Đường Kiếp đi vào Đại Nhật tông, thấy yến hội chúc mừng đã đâu vào đấy, cả Loa Toàn tháp đèn đuốc sáng trưng.
Nhưng những chuyện này không có liên quan gì tới Đường Kiếp.
Bởi vì hắn bị đám thủ vệ ngăn ngoài cửa.
- Các ngươi không biết ta? Nhìn hai người đó, Đường Kiếp hơi nheo mắt lại.
Ở Đại Nhật tông lâu như vậy, vì Đại Nhật tông bày trận, hối hả ngược xuôi tác chiến, Đường Kiếp rất khó tưởng tượng còn có người không biết mình.
Một tên trong đó cúi mình nói: - Sao tại hạ không nhận ra Đường chân nhân, chỉ là muốn xin chân nhân chờ một lát, đợi hồi báo xong là có thể vào.
Hai kẻ này là Thoát Phàm Cảnh, nhìn không ra cảnh giới của Đường Kiếp nên xưng hô chân nhân.
Giọng Đường Kiếp trầm xuống: - Biết là ta, còn đợi hồi báo mới cho vào thành sao?
Một tu giả khác vội nói: - Chân nhân bớt giận, thật sự là hiện giờ đang cảnh giới cao độ, đề phòng bất ngờ, không thể không...
- Thật sao. Đường Kiếp thản nhiên trả lời: - Lúc Minh giới xâm lấn, Đại Nhật thành ta muốn vào liền vào, hiện giờ Minh giới đã lui, Đại Nhật thành lại nâng cao cảnh giới, đến không biết để phòng bị ai.
Hai gã tu sĩ thủ thành cúi đầu không nói.
Đường Kiếp cũng không làm khó họ mà lẳng lặng chờ đợi, thuận thế áp tu vi từ Hóa Thần xuống Tâm Ma kỳ. Hắn cũng không am hiểu kiểu ngụy trang này, tuy nhiên dưới thiên đạo lĩnh vực thì không am hiểu cũng thành am hiểu.
Một lát sau, có một người từ trong thành đi ra, đúng là liệp thủ Võ Tu Càn.
Khi Đường Kiếp tới đây lần đầu, chính là do Võ Tu Càn tiếp đãi, khi đó hắn thực lực không đủ, cũng không nổi danh nên chỉ được như thế. Nhưng hiện giờ hắn là công thần giúp Viêm Dương giới đánh đuổi Minh giới, thủ lĩnh Tê Hà viện binh, không ngờ Nguyên Thiên Trọng không tự mình ra tiếp đón, đúng là có chút vấn đề.
Ánh mắt Đường Kiếp thoáng hiện vẻ giận dữ, rồi lập tức biến mất.
Võ Tu Càn đi về phía Đường Kiếp nói: - Rốt cuộc Đường huynh đệ đã trở lại, đúng là để vi huynh chờ lâu quá!
Chuyện Đường Kiếp nhập Minh giới không ai biết, đám người Vệ Thiên Xung chỉ nói hắn đi tìm dược vật cứu Vương Phá Sát, bởi vậy với chuyện Đường Kiếp xuất hành trở về cũng chẳng ngờ, dù sao không lâu trước đó Vương Phá Sát đã khôi phục.
Trước Đường Kiếp có thân phận gì? Sau khi Tê Hà chúng tu tới, nhất là thái độ của các Tử Phủ với Đường Kiếp, còn ai dám la lối om sòm? Mà ngay cả Nguyên Thiên Trọng đối mặt với Đường Kiếp cũng không dám hùng hổ, nhưng không ngờ Võ Tu Càn vẫn còn dám tự xưng hai chữ vi huynh.
Nghe thế, Đường Kiếp thầm hừ một tiếng, biết sau khi Minh giới thối lui đã xuất hiện thay đổi không thể tránh né.
Bất quá hắn vẫn bất động thanh sắc, chỉ mỉm cười nói: - Đúng vậy, một thời gian ngắn không ở đây, muốn vào cửa cũng không dễ dàng nữa rồi.
Võ Tu Càn hơi lúng túng một chút, nói: - Đường huynh đệ đã hiểu lầm...
Đường Kiếp ngắt lời hắn: - Không có gì hiểu lầm cả, chỉ là thông báo không chết người được. Đúng rồi, Nguyên tông chủ giờ tốt chứ?
- Mọi chuyện đều tốt, đang ở trong tháp mở tiệc chiêu đãi tân khách các phương.
- Hửm? Đường Kiếp chau mày: - Không biết là tân khách phương nào?
Võ Tu Càn cười cười: - Đều là lão bằng hữu, Vô Cực Tông, Hồng Liên Môn, Thiên Kiếm Môn, còn có vài môn phái nhỏ.
- Thật sao? Đường Kiếp tươi cười rạng rỡ: - Nói như vậy, Tê Hà Giới ta không có trong đó rồi?
- Chuyện này... Võ Tu Càn hơi ngượng nghịu, cuối cùng lắc lắc đầu không nói. Chỉ có điều trên nét mặt có ý bài xích không che giấu.
Đường Kiếp hiểu rồi.
Hắn chắp tay nói: - Đường Kiếp hiểu, nếu như thế, kính xin Võ liệp thủ đưa ta đến chỗ các huynh đệ, ta muốn gặp bọn họ.
- Bọn họ ở An Nguyên đỉnh. Nghe thế, Đường Kiếp không dám tin nhìn Võ Tu Càn: - Các huynh đệ của ta không được ở trong Đại Nhật thành sao?
Võ Tu Càn không nhanh không chậm trả lời: - Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, Đại Nhật thành giờ khan hiếm tài nguyên, không nuôi nổi quá nhiều người.
- Hửm? Đường Kiếp nhìn Võ liệp thủ, như nhận ra điều gì, hắc hắc mỉm cười.
Quả nhiên vẫn là món nợ kia gây họa sao?
Lúc đối kháng Minh giới, đối mặt với áp lực sinh tồn, tất cả mọi người không có tâm tư suy xét tương lai, chỉ cần có người đồng ý hỗ trợ, điều kiện gì cũng đáp ứng. Minh quỷ rút lui lại muốn ỉm vụ này đi.
Nguyên Thiên Trọng các đại lão tông môn đã phát hiện, hoá ra món nợ của bọn họ thiếu Tê Hà Giới sẽ tạo ra gánh nặng kinh tế cho toàn Viêm Dương giới.
Dưới tình huống như vậy, Viêm Dương từ cảm kích chuyển thành oán hận, bởi vậy cũng sinh ra sự bài xích.
Chúng tu Tê Hà cũng không còn đãi ngộ miễn phí gì nữa.
Chúng ta không phải nợ các ngươi rất nhiều tiền sao? Vậy các ngươi ở chỗ này cũng phải thu phí. Đừng mơ Đại Nhật Thành miễn phí, dù sao các ngươi có tiền, tự thuê một đỉnh núi chơi đi. Không thích Tê Hà Giới, chúng tu Viêm Dương chỉ mong tạm biệt không tiện, bọn họ cũng thuận lý thành chương đóng cửa truyền tống trận. Đương nhiên, cho dù hiện giờ truyền tống trận vẫn nằm trong tay mình.
Dưới tình huống như vậy, Đường Kiếp trở về có bị lạnh nhạt cũng là chuyện đương nhiên.
Phải nói, nếu không phải Tê Hà chúng tu còn chiến lực tương đối, một khi náo loạn cũng đủ tạo thương tổn cho Viêm Dương giới thì Viêm Dương giới đã trở mặt động thủ rồi.
Nhưng theo tình thế này, trở mặt cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Có lẽ đây cũng chính là điều Viêm Dương giới kỳ vọng. Đối với con nợ mà nói, không sợ nhất việc trở mặt với chủ nợ, nhất là khi chủ nợ không biểu hiện được khả năng đòi nợ mạnh mẽ.
Bây giờ ở Loa Toàn tháp, mừng công là giả, thảo luận ứng phó Tê Hà chúng tu thế nào mới là thật!