Đó là âm thanh vui mừng của người Tê Hà Giới sau khi tiến vào, ở trong tai Yêu tộc như tiếng ma quỷ khủng bố, kinh hãi.
Một trái cầu lửa lớn rơi vào Bắc Hải, nhấc lên ngọn lửa ngập trời.
Sau đó một bóng dáng bay tới, tốc độ tuyệt nhanh.
Là Cô Xạ tiên tử. Vị tồn tại cao nhất Thiên Nhai Hải Các khẽ đạp mấy bước tới bên Đường Kiếp, chăm chú nhìn chiến trường cười nói: - Không ngờ có thể đánh ngang một vị Chân Tiên, Đường Kiếp, ngươi thật sự biết cách làm người ta giật mình.
- Chỉ là nhân cơ hội, không đáng nhắc tới. Đường Kiếp trả lời, Đế Nhận chiến phủ bổ ra mười tám búa, xé rách không gian, cũng chấn vỡ tất cả băng phong lực.
- Cần ta hỗ trợ không? Cô Xạ tiên tử nói.
- Nếu tiên tử nguyện ý thì hãy giúp ta ngăn cản mấy tên đáng ghét kia. Đường Kiếp chỉ tứ đại yêu thần bị trận pháp ngăn bên ngoài. Cô Xạ tiên tử nhìn theo hướng Đường Kiếp chỉ, lập tức giật mình nói: - Đây là tiên trận dùng ngũ hành căn nguyên sinh mạng cấu thành, Đường Kiếp tiểu tử lấy đâu ra năm bảo bối này thế?
Đường Kiếp cười khổ nói: - Đừng nói nhiều như vậy, ta sắp không chịu nổi rồi.
Cô Xạ tiên tử cười nói: - Yên tâm đi, hết thảy có ta.
Việc chặn người vừa tốn sức lại vô bổ, nhưng Cô Xạ tiên tử vẫn đồng ý, đơn giản vì đó là yêu cầu của Đường Kiếp.
Ở Tê Hà Giới bây giờ, địa vị của Đường Kiếp không kém gì Vân Thiên Lan. Một cỗ tiên lực mênh mông tràn vào trong trận. Có một vị Địa Tiên ủng hộ, Phiên giang đảo hải đại tiên trận giảm đi áp lực, ổn định trở lại.
Tuy nhiên Đường Kiếp muốn áp chế Bắc Hải Băng Long hoàng thì cũng khó mà diệt được.
Rốt cuộc vẫn là tồn tại cấp Chân Tiên, thân bị trọng thương mà pháp lực vẫn hung mạnh, Đường Kiếp có thân thể hoàn mỹ mà muốn chiến thắng cũng vô cùng gian nan.
Hắn nghĩ mình sẽ là người thắng, nhưng Bắc Hải Băng Long hoàng có thể làm thời gian kéo dài.
Nếu muốn đánh bại đối thủ, mình sẽ phải mất một ngày thậm chí là mấy ngày. Đây không phải chuyện Đường Kiếp có thể chấp nhận.
Thời gian quý giá, mỗi một khắc kéo dài có nghĩa Tê Hà sẽ thiếu một chiến lực đỉnh cao. Mà trong tình huống này, Tê Hà Giới hùng hổ sát nhập nhưng Thần nguyên giới có ưu thế địa lợi, toàn diện xuất chiến, thực lực còn chiếm thượng phong, chỉ có điều do gấp gáp nghênh chiến, chưa kịp chuẩn bị mới bị Tê Hà Giới giết tới trở tay không kịp.
Nếu không thể thừa dịp này mở rộng thắng thế, ổn định cục diện, một khi để đối thủ trì hoãn quá lâu thì bên ta sẽ phải trả giá lớn.
Nghĩ vậy, Đường Kiếp lại mở ra thiên đạo lĩnh vực.
Vì thế, Bắc Hải Băng Long hoàng thấy không trung chợt tối sầm lại. Một hắc động xuất hiện chống đỡ lực hút hùng mạnh.
Trước lực hút này, Bắc Hải Băng Long hoàng cũng không thể tránh né, bị dẫn lao vào trong hắc động.
- Không! Bắc Hải Băng Long hoàng phát ra tiếng kêu hoảng sợ.
Nó biết một khi bị hút vào trong động, chỉ sợ sẽ phải ngã xuống.
Nó điên cuồng giãy dụa, nhưng làm thế nào cũng không thoát được lực hút.
Mắt thấy sẽ bị cuốn vào hắc động, Bắc Hải Băng Long hoàng biết không tốt, kêu lớn: - Ta có chết cũng không cho ngươi như ý!
Nói xong toàn thân phát sáng, năng lượng kinh người tản ra.
Tự bạo!
Lão long muốn tự bạo!
- Đáng chết! Đường Kiếp biết không tốt. Nếu để cho nó tự bạo sẽ không thu được yêu thi của nó, không thể nghi ngờ đó là tổn thất cực lớn.
Tâm niệm thay đổi, thiên đạo lăng vân chuyển động, thuận theo ý chí, trong phạm vi lĩnh vực của hắn sẽ không có thứ gì tự bạo thành công. Lão Long mới phát sáng đã bị hắc động hấp thu, không còn chút năng lượng nào.
- Sao có thể như vậy? Lão Long hoảng sợ kêu lên.
Nó không thể tưởng tượng thủ đoạn gì có thể ngăn cản tự bạo, nhưng thời khắc này nó đã hoàn toàn khiếp sự thủ đoạn thông thiên của Đường Kiếp.
Ngay sau đó, hắc động hóa làm lực xoắn vô tận hút lấy lão Long như muốn cắn nát, nghiền ép. Dù là sinh mạng lực kiên cường dẻo dai ở trong này cũng chỉ có thể chịu đau khổ.
Nhưng Đường Kiếp cũng không tốt hơn, vì tiết kiệm thiên đạo lĩnh vực, hắn chỉ định ra mấy quy luật đơn giản nhất, đại bộ phận uy năng vẫn dựa vào thủ đoạn. Cảnh này khiến thiên đạo lĩnh vực của hắn trả giá nhỏ đi, lực lượng bản thân trả giá nhiều hơn.
Vì thế hai phe đều không ngừng tiêu hao.
Có thể nói giờ phút này, song phương đều đang liều mạng chiến đấu.
Chỉ là trận chiến này đã định trước Đường Kiếp sẽ thắng. Dù sao đối với Đường Kiếp mà nói, chỉ cần hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tăng cường thiên đạo lĩnh vực, thậm chí đạt được chiến thắng trực tiếp, còn lão Long chỉ có thể thụ động chờ Đường Kiếp xuất ra bao nhiêu.
Giống như cũng ý thực được điểm ấy, cảm nhận được lực xoắn ngập tràn trong hắc động, cảm giác áp lực của thiên đạo, lão Long cũng biết mình đã tới lúc cùng đường bí lối.
Nó đột nhiên cười ha hả, thấp giọng nói: - Nhân yêu chi tranh kéo dài vạn năm. Hôm nay hắn thắng, ngày mai ta mất mạng, cũng chỉ do thiên đạo vận chuyển mà thôi... Nói cho ta biết, ngươi tên là gì!
- Đường Kiếp. Ngẫm nghĩ một chút, Đường Kiếp trả lời.
- Đường Kiếp... Đường Kiếp... Lão Long nỉ non vài lần tên này, đột nhiên cười dài nói: - Ta là vô thượng Chân Tiên, tung hoành ngàn giới, tiêu dao vạn sự, là Hải tộc chi chủ, thần nguyên tôn sư. Cho dù chết cũng phải đầu đội trời chân đạp đất, cũng làm người giết ta phải trả giá đắt! Theo lời nó nói, Đường Kiếp lập tức cảm thấy luồng năng lượng rung động.
Mới đầu còn tưởng lão Long muốn tự bạo nhưng không phải, đó là lão Long đang từ bỏ tất cả phòng ngự, tùy ý để lực xoắn của Đường Kiếp xâm nhập khiến cơ thể hóa thành bột mịn, dưới năng lượng của hắc động cũng khó mà sống lại được.
Nhưng vào lúc đó, Đường Kiếp lại thấy không đúng.
Một cảm giác nóng cháy mãnh liệt dâng trào.
Đường Kiếp ngã bay ra ngoài, hắc động biến mất vô tung, trên người có một ngọn lửa bất diệt.
Vĩnh hằng chi viêm! - Đáng chết! Đắm chìm trong liệt hỏa, Đường Kiếp phát ra tiếng gầm nhẹ.
Hắn đã biết lão Long làm trò gì, không ngờ vào lúc sinh tử lão Long đã dẫn vĩnh hằng chi viêm sang người hắn.
Vĩnh hằng chi viêm là một ngọn lửa cực kỳ phiền toái, nó không đáng sợ ở uy lực mà là khó chơi, một khi dính vào người sẽ rất khó tiêu trừ. Lão Long bị ngọn lửa này quấn thân tới thống khổ không chịu nổi, mãi cũng không thể thoát ra.
Lúc này Đường Kiếp liên tiếp thử nhiều cách cũng không thể giải trừ vĩnh hằng chi viêm, mà ngay cả nghịch hỏa quyết cũng không thể hấp thu, cảm giác đau khổ vĩnh hằng chi viêm mang đến khiến hắn cảm thấy khó mà chịu đựng. Tuy nhiên chỉ cần mở ra thiên đạo lĩnh vực, hắn chính là thiên đạo, tất cả đều thuận theo ý chí, cho dù là vĩnh hằng chi viêm cũng có thể tiêu trừ.
Chỉ có điều vừa nghĩ tới vì đối phó Bắc Hải Băng Long hoàng đã hai lần mở ra thiên đạo lĩnh vực, hiện tại mà mở lần thứ ba, Đường Kiếp lập tức cảm giác thua thiệt lớn.
Tuy nhiên ngay lúc hắn muốn khai mở ra thì lại nghĩ: Có thể để hỏa oa hấp thu ngọn lửa này không?
Bắc Hải Băng Long hoàng từng muốn lấy ngũ hành căn nguyên ở chỗ Hắc Dạ lão tổ khu trừ vĩnh hằng chi viêm, nhưng cũng không có nghĩa là chỉ dựa vào hỏa oa có thể giải quyết vấn đề. Phải biết rằng Bắc Hải Băng Long hoàng chưa hề tiếp xúc với ngũ hành căn nguyên sinh mạng, năng lực lý giải cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết hoặc điển tịch ghi lại.
Trong tình huống này, khác biệt cũng là chuyện không thể tránh được.
Lui mười ngàn bước, cho dù chỉ dựa vào hỏa oa cũng không giải quyết được vĩnh hằng chi viêm, nhưng không phải mình còn thiên đạo lĩnh vực sao?
Nếu cả hai kết hợp sẽ như thế nào?
Nghĩ vậy, trong đầu Đường Kiếp nghĩ tới vô số khả năng.
Ý tưởng này khiến Đường Kiếp từ bỏ ý khu trừ vĩnh hằng chi viêm, thu hồi băng long thi, Đường Kiếp mang theo một thân đầy lửa bay đi xa. Trên chiến trường, sóng biển tạo thành bức tường nước ngăn cản tứ đại yêu thần dẫn dắt Hải tộc công kích. Uy năng tiên trận được bộc lộ, mặc dù là yêu thần cũng khó mà đột phá.
Nhưng công kích đến từ Hải tộc nhanh chóng tiêu hao năng lượng của ngũ hành căn nguyên, nếu không phải Cô Xạ tiên tử kịp thời hỗ trợ có lẽ đã tan rã.
Nhưng mà Cô Xạ tiên tử cũng không thể thể làm năng lượng mất đi trở về, chỉ có thể khiến năng lượng căn nguyên trôi chậm đi. Cảnh này khiến ngũ hành căn nguyên sinh mạng sau một thời gian kiên trì lại bắt đầu gian nan. Năm tiểu sinh mệnh như khóc nỉ non "Ta không được rồi" "Bảo bảo sắp không trụ được rồi".
Thanh âm trôi nổi trong không khí, quanh quẩn trong linh hồn khiến tứ đại yêu thần đau muốn nứt đầu, mà ngay cả Cô Xạ tiên tử cũng nhíu mày nói: - Ầm ĩ chết người.
Tuy nhiên bà cũng biết đây là lực kích phát cuối cùng của ngũ hành căn nguyên sinh mạng, cũng là uy năng của Phiên giang đảo hải đại tiên trận, đồng thời cũng thể hiện chúng không thể duy trì được lâu nữa.
- Chúng nó sắp đổ rồi. Một gã yêu thần hô.
Nương theo tiếng hô, công kích thêm điên cuồng, hoang dã.
- Vậy sao? Đúng lúc này, một âm thanh âm trầm truyền đến, ngay sau đó, Đường Kiếp toàn thân là lửa bước ra khỏi hư không, một bước đi tới bên một gã yêu thần, giơ tay xuyên thủng hắn.
Lực lượng kinh khủng như thiên thần giáng lâm thổi quét toàn trường, chấn động bầy yêu.
- Làm sao có thể? Tứ đại yêu thần cùng kinh hãi nhìn Đường Kiếp.
Chưa từng có ai khiến chúng áp lực như thế, ngay cả vị Địa Tiên kia cũng không làm được, nhưng lại xuất hiện trên thân một tên Xuất Khiếu kỳ.