Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1502: Trận đầu



Chương 1178: Trận đầu

Ầm!

Ở chỗ tiếp giáp Thiên Chức Lĩnh và Tiếp Thiên Lĩnh có một cơn lốc xuất hiện.

Nó bắt nguồn từ một điểm trông rất bình thường, sau đó không ngừng xoay tròn như có hai cỗ lực ở thúc đẩy nó, bắt đầu làm xoay tròn, càng chuyển động càng nhanh, cuối cùng hình thành nên một vòi rồng siêu cấp.

Điểm khác là vòi rồng không di chuyển mà chỉ xoay quanh một vùng đất.

Điều này khiến nó thoạt nhìn giống như một mũi khoan, bởi vì trong lúc nó xoay tròn mặt đất mở ra, thổ nhưỡng bay lên, cuốn thành bão cát, không hề gián đoạn chuyển động.
Vòi rồng càng chui càng sâu, cuối cùng khoan ra giếng sâu trăm trượng mới tán đi.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Có tu giả phát hiện ra động tĩnh chạy đến xem, lại chỉ thấy cảnh sương khói tán đi.

- Đường Kiếp! Vệ Thiên Xung từ đằng xa bay tới, nghi hoặc hỏi: - Bên kia làm sao vậy?

- Không có gì. Đường Kiếp thản nhiên nói: - Tìm ta có chuyện gì?
- Ồ, tu sĩ các nơi nhận được lệnh đều đã đến, có 16 Địa Tiên, 688 Tử Phủ, 198.000 Thiên Tâm...

Từ khi Tê Hà Giới bước lên con đường tinh không, hoàn cảnh Tê Hà Giới biến hóa và nâng cao, tiềm lực thế giới tăng trưởng, tu giả các nơi có thêm không gian rộng lớn, nâng cao nhanh chóng. Rõ ràng nhất là hơn bốn trăm năm, trừ bảy đại phái và Tiên Đài đầu hàng còn có 16 người thành tựu Tiên Đài nghiệp vị, khiến số Tiên Đài vượt qua 50. Tử Phủ đạt tới gần 700, ngoài tu luyện cũng nhờ thâu tóm hơn mười giới mới có được.

- Nhưng còn có tám ngàn tu giả trong danh sách chậm chạp chưa đến. Vệ Thiên Xung bổ sung một câu.

- Mệnh đội hành hình xuất động, bắt tất cả người chưa đến về tạo thành Hãm Trận Doanh. Đường Kiếp thản nhiên hạ lệnh: - Người vi phạm, trảm.

- Nhưng biết đâu có người bận việc... Vệ Thiên Xung nói.

Đường Kiếp như đinh đóng cột: - Quân lệnh như núi. Cố ý cũng được, không có ý định cũng được, qua thời hạn điểm quân mà chưa đến là trái với quân quy, phải trừng phạt.

- Tuân chỉ dụ! Vệ Thiên Xung nhảy dựng, cúi đầu xác nhận.
Xưa nay, Vệ Thiên Xung còn có thể cùng Đường Kiếp không lớn không nhỏ, thậm chí gọi thẳng tên cũng không có việc gì, chỉ khi nào dính đến chính sự, Vệ Thiên Xung mới không dám sơ sẩy.

Bên này Vệ Thiên Xung lui ra, lại có một vị Tử Phủ Chân Quân bay tới.

Người này tên Càn Thiên Chân Quân, là tu giả phụ trách điều tra tiền tuyến Nhân Tộc. Đại chiến buông xuống, đám Đại Năng ai cũng tự thể hiện thần thông của mình che đậy trận doanh bên ta, dùng thông thiên thần niệm cũng khó nhìn trộm bí mật trong đó. Nhưng đó cũng không phải tuyệt đối, vẫn có phương pháp có thể đột phá trở ngại. Biện pháp đơn giản là tự tới gần, vô thượng bí pháp thường vô dụng trong quan sát gần.

Thế nên hai phe đều phái nhiều người thăm dò, dù là Tử Phủ Chân Quân cũng hạ mình làm thám tử.

Càn Thiên Chân Quân có pháp môn khứu tích biện thức, vả lại đã nhập đạo cảnh, thích hợp điều tra, được ủy thác trọng trách.

Thấy Đường Kiếp liền quỳ nói: - Gặp qua Tiên Tôn!

- Đứng lên mà nói.

- Vâng! Càn Thiên Chân Quân lúc này mới đứng lên nói: - Bẩm Tiên Tôn, đã thăm dò được Yêu Giác Ma 120 vạn, Hồng Bức 100 vạn, Thiết cốt ma 80 vạn, Ngân diệm ma 50 vạn, Hắc ám xà ma 30 vạn, Tử phong ma 10 vạn, Huyết ma 3 vạn. Ma tộc cao cấp khác hơn 1800.

Sau khi hồi báo, vị Chân Quân này không.

Chênh lệch quá xa!

Tất cả tu giả tham chiến cộng lại chưa được 20 vạn, Hồng Mông Ma tộc vẻn vẹn riêng Thiên Tâm Cảnh là Hắc ám xà ma đã có hơn 40 vạn, chớ nói mới ma vật khác.

Số lượng nhiều, nhằm vào Tê Hà Giới gần như là nghiền ép.

So sánh ra, cao tầng Ma tộc về số lượng không chiếm ưu thế, thậm chí còn yếu hơn một chút.
Đây là lý do nói, Hồng Mông Ma tộc hạ tầng đáng sợ hơn.

Giống tu giả, dưới Thiên Tâm vốn không cho phép lên chiến trường, bởi vì bọn họ là hy vọng, tương lai. Mà ở Hồng Mông Giới đó lại là pháo hôi. Nhóm Ma Chủ hoàn toàn không cần quan tâm tới sinh mạng thấp hơn, bởi vì ở Hồng Mông Giới chúng như cỏ dại, vĩnh viễn sinh sôi không ngừng.

Ma tộc hiện giờ chưa phải toàn bộ Hồng Mông ma vật, bởi vì phía sau cánh cửa đồng thau vẫn không ngừng dũng mãnh tiến vào.

Tương lai một trăm năm nữa, chỉ cần cánh cửa không gian mở rộng, lúc nào cũng sẽ có ma vật tiến vào, dù diệt trừ cũng chỉ kéo tới càng nhiều ma vật. Đây cũng là lý do vì sao nhiều người muốn toàn lực phòng thủ mỗi Ma Chủ đều có địa bàn của mình. Trừ phi là siêu cấp thế giới như Hồng hoang đại lục, nếu không làm một Ma Chủ tấn công Tinh Giới, những Ma Chủ khác sẽ không dễ dàng kéo tới, nếu không chẳng khác nào khơi mào chiến tranh. Nhưng nếu như Ma Chủ bị tiêu diệt rồi, những ma vật khác sẽ nhân dịp góp vui.

- Ngươi đang sợ? Nhìn thân hình khẽ run của Càn Thiên Chân Quân, Đường Kiếp hỏi.

- Thuộc... Thuộc hạ... Không dám! Càn Thiên Chân Quân cắn răng trả lời.

Đường Kiếp liền cười nói: - Sợ là sợ, có cái mà không dám. Đối mặt với đối thủ như thế, sợ hãi cũng là bình thường, đúng không?
Hắn hỏi, Càn Thiên Chân Quân không biết trả lời thế nào, nhất thời ngẩn người.

Đường Kiếp nói: - Về thế địch, những người khác biết không?

Càn Thiên Chân Quân trả lời: - Điều tra một chuyện có bao nhiêu người phụ trách, hiện giờ hẳn cũng đã có kết quả.

- Nói vậy, tin tức đã truyền ra. Đường Kiếp tự nói.

Càn Thiên Chân Quân trong lòng cả kinh: - Tiên Tôn, tin tức nếu truyền đi, quân tâm bất lợi! Thuộc hạ bảo họ không được truyền ra ngoài.

- Muộn rồi, tin tức đã truyền ra. Đường Kiếp thản nhiên nói.

- Cái gì? Càn Thiên khiếp sợ.

Đường Kiếp nói: - Cũng không có gì, phải biết Hồng Mông thế lớn, sớm nên có chuẩn bị tác chiến với kẻ thù mạnh hơn mình.

- Có thể coi là như thế, không có lòng tin chỉ sợ cũng khó có ý chí chiến đấu. Càn Thiên Chân Quân lo lắng nói.
- Không có lòng tin, vậy cho bọn họ tin tưởng. Đường Kiếp trả lời.

- Hả? Càn Thiên Chân Quân sửng sốt.

Đường Kiếp đi thẳng về phía trước, thẳng hướng tới quân trận Ma tộc.

Càn Thiên Chân Quân khó hiểu: - Tiên Tôn, người muốn...

- Xông vào quân trận, giết vài ma đầu, diệt sĩ khí đối phương. Đường Kiếp trả lời.
Càn Thiên đại kinh sợ: - Vạn lần không được, Tiên Tôn tấm thân ngàn vàng, đâu thể mạo hiểm!

Hắn không dám nói, ta biết thực lực ngươi rất mạnh rất hoành tráng, nhưng dù sao cũng là Ma tộc, nếu chẳng may ngươi ngã xuống, Nhân Tộc sẽ bị tổn thất to lắm.

Đường Kiếp thản nhiên trả lời: - Ta không đi một mình?

Không đi một mình?

Vậy còn may, Càn Thiên thả khí, còn chưa tập kết xong, khai chiến sớm như vậy có phải gấp gáp quá không? Hắn đang muốn nói thì lại nghe thấy lời Đường Kiếp: - Còn ngươi nữa.
Cái gì?

Tóc gáy Càn Thiên dựng lên.

Ngay sau đó Đường Kiếp bay về phía trước, Càn Thiên định từ chối thì cảm thấy một cỗ áp lực khiến hắn không thể động đậy. Sau đó không tự chủ được đi theo Đường Kiếp.

Hai người cứ như vậy bay khỏi vách núi, một đường bay tới trận địa Ma tộc, Càn Thiên Chân Quân sợ tới mức hồn phách bay ra ngoài rồi, nhưng dưới uy áp của Đường Kiếp thì sợ hãi cũng giảm đi, bi quan và tuyệt vọng dần thu nhỏ lại.

Càn Thiên còn chưa kịp cảm nhận sự tuyệt vọng thì phát hiện mình đã đi tới trước trận địa Ma tộc.
Ma khí đen sẫm, Đường Kiếp nhìn Hồng Bức bay bên ngoài, khẽ cười rồi xông vào.

Hồng Bức thấy có người đột kích, cùng nhau thét chói tai, hóa thành tia chớp màu đỏ bay vụt tới Đường Kiếp.

Chỉ có điều Hồng Bức chênh lệch quá lớn, số lượng không thể bù lại, không chỉ không thể tới gần Đường Kiếp mà còn bị khí thế vô biên thổi tới hủy diệt. Nơi hắn đi qua, Hồng Bức như cơn mưa sủi cảo rơi xuống.

Tuy nhiên phản ứng của Ma tộc cũng cực nhanh, như ý thức được cường nhân Nhân Tộc đến, ngay sau đó có ba cỗ lực lượng tập trung vào Đường Kiếp như sóng triều.
Toàn bộ là Địa Tiên.

Đường Kiếp phóng thích uy áp địa tiên nên ma đầu tìm tới cũng có đẳng cấp đó.

Đây là kiêu ngạo của Hồng Mông Giới, lấy sự dũng mãnh của chúng không cho rằng tu vi ngang nhau thì Nhân Tộc sẽ mạnh hơn mình. Ba ma đầu đồng loạt ra tay đã là coi trọng Đường Kiếp, mà ngay sau đó, chợt nghe một thanh âm cuồng bạo vang lên:

- Hắn là của ta!

Vì thế ba cỗ lực lượng liền tự động rời đi hai, chỉ còn một cỗ lực lượng tiếp tục hướng về Đường Kiếp áp chế.
Không hỏi cũng biết, đây là một tên ma đầu thực lực cường đại, cho nên mới có thể bức lui ma đầu khác.

Đường Kiếp cười nói: - Tên kia giao cho ta, ngươi đi giết những ma đầu kia.

Theo lời hắn nói, Càn Thiên Chân Quân cảm thấy sức ép giảm đi, đã có thể hoạt động.

Chỉ là lời Đường Kiếp nói khiến hắn cảm thấy hoảng sợ: - Thuộc hạ thật sự không được đâu!

Lấy thực lực của Tử Phủ ở trận doanh Ma tộc đại khai sát giới, thật sự là quá coi trọng hắn.
- Hả? Phải không? Nghe thế, Đường Kiếp cũng không tức giận, ngược lại nói: - Nếu vậy coi như xong.

- Thôi? Đơn giản như vậy coi như xong? Càn Thiên ngẩn ra.

- Ừ, thôi đi, ngươi trở về đi. Đường Kiếp phất tay nói, lúc nói chuyện còn thuận tay bạt qua ma đầu kia khiến nó giận dữ, hú hét xông tới, là một con báo đầu người có bốn cánh tay, cao gần trăm trượng, gầm thét múa rìu chiến.

Đường Kiếp phất tay đón đỡ, không để ý tới Càn Thiên nữa.
Càn Thiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khắp núi đồi là ma vật đang xông tới.

Càn Thiên sắc mặt khắc khổ: - Thế này không thể quay về rồi!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com