Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1517: Tàn sát (p3)



Chương 1193: Tàn sát (p3)

Nghe lời Đường Kiếp nói, Nguyên Dục Ma quân cười quái dị: Còn dám mạnh miệng! Ta thừa nhận Đế Nhận sắc bén, Hắc động tiên thuật cũng mạnh, căn nguyên địa lợi trong tay ngươi, nhưng thế thì sao? Ngươi có mạnh cũng đâu thể hơn chúng ta? Vẫn nên ngoan ngoãn thúc thủ nhập ma đạo. Chỉ cần giao Bình hải đại trận, Đế Nhận, cảm ngộ căn nguyên và Hắc động tiên pháp cho ta, ta sẽ cho ngươi trở thành trợ thủ của ta.

Đường Kiếp cười nói: Không bằng như vậy, ngươi truyền ma công dùng để cắn nuốt cánh tay truyền cho ta, ta suy xét cho ngươi toàn thây, thế nào?

Lớn mật! Nguyên Dục Ma quân trầm xuống, tuy rằng không thấy mặt nhưng vẫn cảm nhận được sát khí kinh người.

Hắc vụ lần nữa cuốn hướng Đường Kiếp, đi cùng còn có ba Ma Chủ và hơn hai mươi ma đầu.

Đường Kiếp thấy thế, tay trái hình thành hắc động.

Chúng ma đã biết sự khủng bố của Diệt thế hắc động, mắt thấy Đường Kiếp xuất chiêu, tất cả ma đầu vội vàng tránh lui.

Đối mặt với tuyệt thế đại tiên thuật, có thể cứng rắn chống đỡ chỉ có ba vị Ma Chủ.

Lâu Già rít gào:
Bao vây bốn phía truy sát!

Tám cánh tay bị Diệt thế hắc động xoắn diệt lần nữa mọc ra, tám bàn tay khổng lồ cùng ma khí ngưng tụ thành ma trảo đánh tới Đường Kiếp.

Phong Nha cũng phun ra từng trận gió tới Đường Kiếp, cái nào cái nấy bọc trong năng lượng màu đen có năng lực chuyển hoán khiến sinh vật hóa thành ma vật. Đáng tiếc Đường Kiếp đã có chuẩn bị, trước khi chiến đấu đã dời sinh mạng trong Hoàng Đình thế giới đi nên không bị chuyển hóa. Mặc dù như thế, trong gió cũng có lực sát thương hùng mạnh.

Vạn Nô bên kia phun ra một đám ma nô. Lần này số lượng giảm đi rất nhiều, hơn nữa còn xếp hàng tiến lên.
Nguyên Dục Ma quân vẫn nấp trong bóng đêm. Tuy chưa giao chiến trực diện cũng đã làm Đường Kiếp bị thương nặng, khi hắn chạy ra sau thì ngay cả Đường Kiếp cũng cảm thấy sởn tóc gáy.

Bắt đầu dùng chiến thuật sao? Đường Kiếp mỉm cười.

Sau vài lần thiệt thòi, đám ma kia thôi coi thường, bắt đầu cẩn thận với Đường Kiếp.

Với đại đa số Ma tộc mà nói, đây là sỉ nhục!

Nhiều Ma Chủ liên hợp lại không thể nghiền ép nhân loại, ngược lại còn bị hắn đánh thảm.
Đây là thất bại!

Là sỉ nhục!

Giết hắn!

Chỉ có giết hắn, ăn sạch hắn mới rửa được sỉ nhục!

Đó là tâm tư hiện giờ của các đại ma đầu.

Trên bầu trời ma vân nhộn nhạo, bên ngoài là gió lốc mãnh liệt tạo thành lốc xoáy, bên trong là một đám Đại Năng công phạt lẫn nhau. Thế nên luôn thay đổi bất ngờ, lát là ma hỏa ngập trời, lát là kim quang chói mắt, hắc động mãnh liệt.
Quần ma càng đánh càng kinh hãi, chiến lực của đối phương thật ngoài dự đoán của bọn họ.

Trước đó, chưa từng ai có thể lấy một chọi nhiều ma đầu như vậy, ngược lại ma đầu tiến công chiếm đóng thế giới nhân loại còn chẳng mấy khi bị vây công.

Mỗi lần Hồng Mông đại kiếp không phải Ma tộc xâm nhập lãnh thổ nhân loại tàn phá, nhân loại chỉ có thể dựa vào không gian tác chiến, phân tán ma quân, tập trung ưu thế tiêu diệt từng phần. Hiện giờ Tê Hà Giới lại như cái đinh rắn, nửa năm thẩm thấu vô công, xâm lấn quy mô không đột phá được phòng tuyến, hiện giờ kết phường ức hiếp một nhân loại cũng không thành.

Không phải Ma tộc vô tri, thật sự là thế giới này thay đổi quá lớn khiến quần ma khiếp sợ.
Nhưng dù thế Đường Kiếp vẫn dần dần rơi xuống hạ phong.

Diệt thế hắc động tuy mạnh nhưng không thể sử dụng mãi, quần ma có phòng bị nên càng về sau Đường Kiếp phải chân chính đan xen vận dụng tiên pháp và thể pháp.

Dù thế, mỗi một quyền mỗi một thế mỗi một ý niệm của hắn đều tràn ngập sự cường đại, huyền ảo, khiến quần ma cảm thấy áp lực.

Ta không tin thế gian có kẻ cường đại như thế! Một ma đầu không nhịn được phang một búa tới Đường Kiếp.

Ầm!
Búa vỡ, Đế Nhận không kịp thu hồi, Đường Kiếp trực tiếp đá một cước nghiền nát thân thể ma đầu, khi nó sống lại Đường Kiếp thuận tay tế lên vạn vật âm dương lô, bảo quang xoay tròn ngăn cản một vòng công kích, lại đánh ra Chiến Hoàng Đồ lục bức lui một gã tiểu Ma Chủ.

Nguyên Dục Ma quân vui mừng nói: Giao Bình hải đại trận, Đế Nhận, cảm ngộ căn nguyên, hắc động tiên pháp, bảo lô và quyền pháp ra đây, ngoan ngoãn nhập ma đạo, bản tôn có thể cho ngươi làm trợ thủ.

Đường Kiếp cười ha hả: Ta mà thêm chút chút thủ đoạn, chỉ sợ đầu lưỡi ngươi không le ra nổi.

Không tệ, không tệ, tiểu tử này quả nhiên nhiều thủ đoạn và bảo bối. Không bằng để ta giết ngươi, ăn ngươi, như thế sẽ tốt hơn. Nguyên Dục Ma quân nói rất nghiêm túc, có lẽ đang từ bỏ ý định cho Đường Kiếp nhập ma.

Đường Kiếp nói: Nhưng ta không nhập ma thì giao Bình hải đại trận thế nào? Đó không phải là bảo vật mà là tiên trận, cần chuyển giao chứ không thể kế thừa.

Cũng đúng. Nguyên Dục Ma quân lập tức do dự, nghĩ tới Bình hải đại trận giá trị lại phi phàm. Như vậy mình nên giết hắn ăn hay để hắn nhập ma thì tốt?

À, trước để hắn nhập ma, đợi hắn giao ra đại trận rồi ăn không được sao?
Nguyên Dục Ma quân nghĩ xong vấn đề, tâm tình lập tức tốt lên.

Chính vào lúc Đường Kiếp đối mặt quần ma công kích, mắt thấy không chống đỡ nổi thì đột nhiên hừ một tiếng, Sơn Hà Xã Tắc Đồ đồng thời tỏa ánh mặt trời, kích phát căn nguyên lực ủng hộ Đường Kiếp, cũng chặn chiêu thức của quần ma, thuận tay phản kích diệt một tiểu ma đầu.

Nguyên Dục Ma quân mắt sáng lên, suýt nữa thì quên tiểu thế giới cũng là đồ tốt.

Nhân tiện nói: Giao ra Bình hải đại trận, Đế Nhận, cảm ngộ căn nguyên, hắc động tiên pháp, bảo lô, quyền pháp và tiểu thế giới, ngoan ngoãn nhập ma đạo, bản tôn có thể cho ngươi làm trợ thủ! Nhưng trong lòng lại nghĩ tiểu tử này còn bảo vật tiên pháp nào nữa không nhỉ?
Vì thế ngay sau đó, một vòng thánh quang nhô lên cao.

Tru Tà ấn!

Môn ấn pháp này Đường Kiếp năm đó sáng tạo ở Minh giới, chuyên dùng đối phó tà mị, khắc minh vật. Hồng Mông Ma tộc cũng là sinh mạng dơ bẩn, dù không phải u minh quỷ âm u lạnh lẽo thì cũng có sự tà ác, cũng thuộc đối tượng trấn áp của Tru Tà ấn.

Lúc này Tru Tà thần ấn tế lên, quang minh tỏa sáng khiến quần ma gào thét lui tránh.

Nguyên Dục Ma quân động tâm, đang muốn bổ sung Tru Tà thần ấn vào điều kiện lại nghĩ đây là thần thánh ấn pháp, vô dụng với mình nên buông tha, chỉ tiếp tục ẩn vào hắc vụ ăn mòn Đường Kiếp.

Lúc này song phương đã giao thủ mấy hiệp. Chúng ma bị Đường Kiếp giết vô số lần, vài con thực lực hơi thấp còn bị Đường Kiếp giết bảy tám lần, mà ngay cả ba Ma Chủ cũng bị giết hai lần, Đường Kiếp toàn thân đẫm máu, trước sau trúng vô số lần công kích.

Ma đầu và tiểu Ma Chủ công kích còn tạm, mấu chốt vẫn là Nguyên Dục Ma quân quá âm hiểm, mỗi một lần ra tay lại nhằm vào một bộ phận của hắn.

Hiện giờ Đường Kiếp dùng căn nguyên lực toàn diện kích phát thân thể hoàn mỹ, Nguyên Dục Ma quân không cách nào áp chế Đường Kiếp, chỉ nhằm vào bộ phận như tay chân, dốc toàn lực có thể ngăn chặn một lúc. Mà mỗi một lần áp chế lại khiến Đường Kiếp thương tổn lớn.
Bởi vậy thân thể Đường Kiếp lúc này đầy vết cắn, một cánh tay còn nửa, cánh tay kia cũng bị cắn đi không ít thịt, hai chân cắn một, chỉ còn lại có một chân miễn cưỡng đứng thẳng. Lỗ tai và ánh mắt bị cắn một, mũi mất sạch, gương mặt và thân thể nhấp nhô như gò đồi, thậm chí còn thấy cả nội tạng. Chỉ là khi Nguyên Dục Ma quân muốn nhân cơ hội ăn trái tim lại bị năng lực nội phủ của Đường Kiếp trực tiếp đốt thành cái hố.

Đây cũng là lần đầu từ lúc chiến đấu tới giờ Nguyên Dục Ma quân bị thương.

Đại ma chủ giảo hoạt nấp trong bóng tối, lợi dụng thủ hạ phân tán lực chú ý của Đường Kiếp, còn mình không ngừng tằm ăn rỗi Đường Kiếp.

Tuy rằng Đế Nhận có thể khiến thần hồn ma hồn bị thương tổn, nhưng Hồng Mông ma vật không giống người thường, ai cũng có thủ đoạn, cũng không ít con có thể trực tiếp hấp thu Hắc Ám ma khí để chữa trị thần hồn, nên đến hiện tại Đường Kiếp vẫn chưa chân chính giết được ma đầu nào.

Không thể khiến đối thủ thân hồn tịch diệt, vậy giết chóc không còn ý nghĩa.

Mà lúc này, Đường Kiếp hao phí rất nhiều pháp lực huyết khí.

Hắn chỉ có một, đối mặt với nhiều ma đầu, dù có thủ đoạn thông thiên cũng có lúc kiệt sức.

Nhóm Ma đầu cuồng tiếu, dữ tợn, gầm thét đánh về phía Đường Kiếp.

Lúc này Đường Kiếp có phần không chống đỡ nổi.
Tất cả thủ đoạn hùng mạnh mất đi ý nghĩa, ngay cả chiến quả cũng không có ý nghĩa.

Tiểu Ma Chủ Lâu Già nói: Đường Kiếp, ngoan ngoãn nhập ma đạo đi. Chỉ cần ngươi giao ra mọi thứ thì sẽ được làm phó soái tộc ta!

Nguyên Dục Ma quân cười thầm, tiểu tử này nói thay mình mà đưa ra điều kiện còn tốt hơn nhiều.

Đường Kiếp nói: Tất cả? Ta chỉ sợ các ngươi ăn không tiêu thôi!

Lâu Già cười to nói:
Có ăn được hay không, ngươi phải lấy ra mới biết được!

Đường Kiếp gật đầu trả lời: Nói cũng phải, nếu thế tùy ngươii. Thiên đạo lĩnh vực, mở!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com