Hoa viên trong Lâm Lang Tiên cung, Thanh Dương Thiên nữ lòng đầy rung động.
Sư phụ nàng Lâm Lang thánh mẫu, tu nhân quả vận mệnh đạo.
Mà người tu nhân quả vận mệnh chính là biểu hiện trực tiếp ý chí thiên đạo.
Thế nên hơn một vạn năm qua, nàng tuân thủ thiên ý, thừa hành thiên đạo, mọi việc đều thuận theo thiên ý. Chỉ thế mới biết nhân quả, xét vận mệnh, ngược dòng thời gian thông hiểu bát phương, nhìn thấu nhân gian muôn đời, hiểu được sinh tử, tình cảm, cuối cùng tu thành vô tướng thiên niệm, pháp tâm muôn đời, thành tựu bất diệt Kim Thân. Mà hiện tại, nam tử nhờ sự an bài của nàng thành tựu đại la này nói với mình, thiên đạo không phải mục tiêu truy tìm, không phải đối tượng tuần hoàn mà là kẻ thù giết phu quân nàng!
Chuyện gì vậy?
Thanh Dương Thiên nữ biết thiên đạo pháp luân giết chết Binh Chủ.
Nhưng nàng chưa từng hận.
Bởi vì thiên đạo không phải người, thậm chí cũng không phải binh khí.
Nó chỉ là ý chí thiên địa căn nguyên, quy luật vạn vật vận chuyển, là biểu tượng tập hơn trong vũ trụ vô hạn. Đối mặt với tồn tại như vậy, oán hận không có ý nghĩa.
Cho nên trước nay Thanh Dương chỉ oán hận Vạn Giới Vương Đình, nàng cho rằng bọn họ hại chết trượng phu của mình, oán hận nàng hại chết trượng phu của mình, oán hận Hồng Mông cho trượng phu lực lượng hại chết hắn.
Nhưng hiện tại Đường Kiếp lại nói với nàng.
Không phải ai khác, chính là thiên đạo hại chết Lê Cửu Dương.
Đảo điên nhận thức, nhân sinh quan, thế giới quan của nàng.
Nàng lắc đầu liên tục: Không, không phải như thế... Nàng còn muốn giải thích, Đường Kiếp đã nói: Ta biết sao ngài ấy không truyền ngài bí pháp làm ngài ấy hùng mạnh.
Cái gì? Thanh Dương Thiên nữ đứng lên:
Ngươi biết?
Đúng, bởi vì ta cũng có. Đường Kiếp trả lời.
Thiên đạo lĩnh vực chậm rãi mở ra.
Thanh Dương Thiên nữ lập tức cảm thấy một áp lực khổng lồ không thể ngăn cản, dưới áp lực này Đại La Kim Tiên lại như trẻ con hoàn toàn không thể chống cự.
Cũng may Đường Kiếp lập tức thu lại lực lượng này, dù chưa đầy một giây cũng làm Thanh Dương Thiên nữ rung động lớn.
Nàng nhìn về phía Đường Kiếp, hoàn toàn không thể giải thích vì sao Đường Kiếp đáng sợ như thế, hay đó chỉ là ảo giác.
Nhưng sau đó, nàng biết đây không phải là ảo giác.
Cảm giác này chính là dáng vẻ năm đó Binh Chủ đại chiến Vương đình!
Nàng đã hiểu ra Ly Kinh... phản đạo? Nàng hỏi.
Đường Kiếp gật đầu.
Khi biết Binh Chủ sống chết không chịu dạy Thanh Dương bí pháp, Đường Kiếp liền đoán năm đó Binh Chủ có thể đã lấy được lực lượng phản đạo. Vì thế mới sống chết không chịu dạy Thanh Dương, bởi vì hắn biết đó là con đường không lối về. Nhưng hắn không nỡ vứt bỏ phát hiện trân quý của mình nên sửa đổi Bàn Cổ chân kinh, để phản đạo đích thực ẩn núp trong đó.
Cũng chỉ có lực lượng như vậy mới quét ngang Vạn Giới Vương Đình, binh đạo chúa tể có thể hủy diệt vô số tiên nhân thần khí nhưng không thể đối kháng tất cả tiên nhân liên hợp. Hắn đã dựa vào lực lượng phản đạo này. Đương nhiên, Binh Chủ phản đạo chưa chắc giống Đường Kiếp.
Phản đạo là một quan niệm, so thiên đạo với quân vương, phản đạo là quân khởi nghĩa, quân khởi nghĩa khác nhau có phương thức tác chiến khác nhau. Nhưng phương thức nào cũng muốn phủ định sự thống trị của thiên đạo, thành lập sự thống trị của mình.
Thiên đạo lĩnh vực là như thế, Binh Chủ ly kinh phản đạo cũng là như thế.
Thế nên thi triển loại sức mạnh này phải trả giá, chính là Thiên kiếp.
Đây là một lực lượng cường đại, nhưng đi lên con đường này sẽ không là kẻ địch của thiên đạo, nhất định không có kết quả tốt. Ngài ấy không muốn ngài đi đường này, cho nên không dạy ngài. Mà số lần ngài ấy sử dụng cũng có hạn. Đường Kiếp chậm rãi nói.
Nếu có thể, Binh Chủ sẽ hy vọng cả đời này sẽ không dùng tới sức mạnh đó.
Chỉ tiếc tạo hóa trêu người, cuối cùng vẫn phải dùng, đồng thời cũng bị thiên đạo trừng phạt.
Thanh Dương Thiên nữ rơi xuống những giọt nước mắt hối hận, nàng nhắm hai mắt hỏi: Vậy sao chàng không nói?
Đại đạo không thể nói, phản đạo chỉ sợ cũng không thể nói. Ta không biết sư phụ phản đạo thế nào, nhưng nếu đi từ Hồng Mông Giới, lại chỉ mất ba trăm năm thì sẽ khác ta. Có lẽ sẽ chịu nhiều hạn chế hơn, nói không chừng hình phạt cũng lớn hơn. Đường Kiếp thản nhiên nói:
Ta từng nghĩ sức mạnh này phát triển đến tận cùng sẽ gặp Thiên kiếp thế nào. Hiện tại ta biết rồi... Ta biết tận cùng Thiên kiếp này là gì!
Hắn nói xong nhìn không trung vô hạn.
Ra khỏi Lâm Lang thiên, Thanh Dương Thiên nữ tự mình đưa tiễn.
Nhìn Đường Kiếp, Thanh Dương Thiên nữ hỏi: Nói như vậy, ngươi đã quyết định?
Đường Kiếp gật đầu: Không phải ta đã quyết định, mà là ta đã sớm trên con đường không thể quay đầu.
Thanh Dương Thiên nữ thở dài: Nếu thế ta cũng không ngăn cản ngươi. Nhưng ta muốn nói với ngươi, chủ nhân Tam Thập Tam Thiên phần lớn là đại la nghiệp vị nhưng cũng không thiếu thánh tiên tồn tại. Bọn họ không màng thế sự nhưng chuyện này lại là ngoại lệ.
Vì nguyên nhân bọn họ không hỏi thế sự để theo đuổi thiên đạo, mà cách làm của ta là phá hoại sự cố gắng của bọn họ, đúng không?
Lại nói tiên đế Ngọc Thành Tử không phải cũng như vậy sao? Hắn cũng tạo uy hiếp với thiên đạo. Chỉ là công cao lấn chủ nên thiên đạo không trực tiếp ra tay với hắn mà là thông qua đám tam thánh lão tổ. Nói trắng ra là, muốn trèo lên đỉnh chí tôn, thành tựu cao nhất sẽ là kẻ địch với trời.
Vì hiện giờ họ chính là đỉnh!
Muốn phá đỉnh, cần phá ngay hôm nay!
Đó là thể ngộ của Đường Kiếp.
Thanh Dương gật đầu: Ngươi biết là tốt rồi.
Đường Kiếp mỉm cười: Nếu đã quyết định nghịch thiên mà đi, thiên đạo còn trở thành kẻ thù thì chủ nhân Tam Thập Tam Thiên cũng không thành trở ngại. Nếu ngay cả một cửa cũng không qua được thì nói gì tới làm kẻ địch thiên đạo.
Thanh Dương nhìn hắn, ánh mắt lộ vẻ thưởng thức: Quả nhiên không hổ là kẻ kế thừa y bát của Cửu Dương, khí phách, khí khái.
Ồ đúng rồi, sư mẫu. Năm đó ta từng thấy đại năng Cự Linh Giới thi triển Diệt Ma Quyền, sư mẫu có biết lai lịch giới này.
Lại có việc này sao? Thanh Dương ngẫm nghĩ một chút trả lời:
Cửu Dương không hề nói với ta việc này. Đường Kiếp trầm ngâm chốc lát nói: Nếu là chuyện trước khi nhập Hồng Mông sư phụ không có lý do gì không nói. Xem ra quan hệ với Cự Linh Giới là chuyện sau khi vào Hồng Mông.
Thanh Dương nghi hoặc: Ngươi hỏi chuyện này làm gì?
Ta muốn tìm tung tích sư phụ, xem con đường phản đạo của ngài ấy sẽ trợ giúp ta. Ngoại trừ sư phụ, ta chỉ sợ không thể thấy ở ai khác. Đường Kiếp trả lời:
Đúng rồi, sư mẫu có biết Cự Linh Giới ở đâu? Tinh bàn của ta hữu hạn, rất nhiều Tinh Giới không hiện ra. Thanh Dương liền lấy ra một vật, cũng là một tinh bàn tinh quang rực rỡ, vừa nhìn đã biết bảo vật.
Đương nhiên, người tinh thông bói toán thuật số sẽ có tinh bàn, mệnh thư, quẻ trù loại thượng đẳng.
Thanh Dương chỉ lật vài cái nhân tiện nói: Ở Tu di thiên tinh đàn, gần Tây Thiên đại phật quốc.
Đa tạ sư mẫu chỉ điểm.
Ta và ngươi không cần phải khách khí. Thanh Dương Thiên nữ nói xong nhét tinh bàn vào tay Đường Kiếp. Sư mẫu! Đường Kiếp ngạc nhiên.
Ngươi đi con đường tinh khoảng, cắn nuốt chư thiên Tinh La, tinh bàn này cần thiết với ngươi. Cầm đi, đây cũng là chuyện duy nhất ta có thể làm. Thanh Dương chậm rãi nói.
Đường Kiếp biết Thanh Dương đi theo nhân quả vận mệnh đạo, nếu phản đạo pháp lực sẽ hoàn toàn biến mất. Như Đường Kiếp đã có được thiên đạo lĩnh vực, sẽ không có khả năng lĩnh ngộ mười hai đại đạo vậy.
Làm được thế này, Thanh Dương Thiên nữ đã cực mạo hiểm.
Đường Kiếp cũng hơi cảm động, hạ giọng nói: Nếu có một ngày, ta là thiên nói tất thời không đảo ngược, sư tôn sống lại cùng sư mẫu bạc đầu giai lão.
Thanh Dương lại thản nhiên nói: Thứ mất đi khó lòng tìm về, ngươi có tâm ta đã mãn nguyện.
Nói xong trở về Lâm Lang thiên, vung tay đóng cửa Lâm Lang thiên lại.
Thấy thế, Đường Kiếp cũng chỉ biết hướng Lâm Lang thiên thi lễ, coi như từ biệt.
Hắn cũng không thấy lúc cửa Lâm Lang thiên đóng lại, Thanh Dương Thiên nữ đột nhiên biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi. Đồng thời trên mặt hiện nếp nhăn, tóc đen biến thành bạc trắng.
Chỉ trong nháy mắt, Thanh Dương Thiên nữ già đi mười năm.
Già đi mười năm với một tiên nhân mà nói là mất đi ngàn vạn năm thọ nguyên.
Đó là sự trừng phạt của thiên đạo.
Thanh Dương Thiên nữ lại khẽ cười, nhìn phía chân trời nói: Ngươi cũng chỉ làm được thế này sao? Ngươi là thiên đạo, là tập hợp quy luật vạn vật trong thiên hạ, thế nên ngươi cũng tôn kính quy luật, không thể làm hơn. Ngươi biết rõ ta đang giúp nghịch phạm nhưng chẳng thể làm gì khác, đúng không?
Không có phản ứng. Thanh Dương Thiên nữ cười thoải mái: Ngươi không phải người, không có thất tình lục dục, càng không tự nhiên, phóng khoáng tự do, dù có lực lượng cũng bị quy củ trói buộc. Đó là nhược điểm lớn nhất của ngươi nhỉ? Hôm nay ngươi trừng phạt ta, nhưng tương lai Đường Kiếp nhất định sẽ trừng phạt ngươi!
Nàng nói xong quay đầu nhìn ra ngoài Lâm Lang thiên.
Ngoài Lâm Lang thiên, Đường Kiếp cũng đang nhìn Thanh Dương.
Hắn nhìn thấy gương mặt già nua của Thanh Dương, trong lòng khẽ run lên.
Vào lúc này, nhìn ánh mắt nàng, Đường Kiếp đột nhiên hiểu ra. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, thì thào tự nói.
Ngươi ở đó quan sát thiên hạ, không gì không biết. Ngươi trừng phạt nàng, lại không đếm xỉa đến ta, chỉ vì ta không sử dụng thiên đạo lĩnh vực... Ngươi hành sự có quy tắc, đó là nhược điểm của ngươi.