Chỉ giao phong trong nháy mắt nhưng nguy hiểm không gì sánh kịp.
Đường Kiếp thật không ngờ, chỉ một chút di lưu của Binh Chủ có thể dẫn tới thiên đạo gạt bỏ.
Trước kia Đường Kiếp không biết rằng thế gian này còn có thiên đạo gạt bỏ tồn tại, nhưng vừa rồi hắn đã hiểu.
Thiên đạo gạt bỏ không phải Thiên kiếp, Thiên kiếp chỉ thay mặt thiên ra tay, là thủ đoạn trừng phạt. Nếu thiên đạo là hoàng, thiên kiếp chính là binh.
Nhưng thiên đạo gạt bỏ lại có nghĩa thiên đạo tự mình ra tay. Từ đại đạo trực tiếp xóa bỏ tồn tại.
Đường Kiếp đã phạm điều gì? Khiến thiên đạo muốn đích thân gạt bỏ hắn?
Đáng tiếc đáp án ngoài Đường Kiếp không ai biết được.
Yên lặng nhìn chữ "Chiến", Đường Kiếp đột nhiên thở dài.
Hắn hướng vách núi cung kính bái, sau đó rời đi.
Bên ngoài sơn động, Hồng Thần Cơ và Chu Tước đang chờ.
Nhìn Đường Kiếp đi ra, Chu Tước hưng phấn nói: Có phải không Binh Chủ lưu lại cho ngươi tuyệt thế bí tịch không? Tuyệt thế bí tịch? Đường Kiếp bật cười.
Vị trí hiện giờ của hắn, còn ai có thể để lại cho hắn bí tịch?
Cho dù tiên pháp của chứng đạo thánh tiên với hắn cũng chỉ có ý nghĩa tham khảo?
Chu Tước cũng biết mình nói lỡ, ngậm miệng không nói gì nữa.
Bên kia Cự Linh Vương nói: Đường Kiếp, ngươi có thấy được đạo di lưu?
Đường Kiếp gật đầu nói: Thấy rồi, chỉ là có vài chuyện chưa hiểu, muốn thỉnh giáo Cự Linh Vương bệ hạ.
Cứ hỏi.
Ta muốn biết, Cự Linh tộc nhân trước đây có phải cao lớn hơn hiện tại.
Cự Linh Vương gật đầu nói: Đúng, Cự Linh tộc trước kia có thân hình cao lớn hơn hiện nay, được xưng bộ tộc chống trời. Nghe nói thời kỳ thượng cổ thân cao trăm trượng ở đâu cũng có, thậm chí có cả nghìn trượng, Cự Linh Vương là người thân cao vạn trượng, có oai níu trăng hái sao.
Cự Linh Vương nói xong thở dài: Chỉ là qua ngàn vạn năm, chẳng biết tại sao Cự Linh tộc càng ngày càng nhỏ. Cho tới bây giờ, trung bình chỉ cao hơn mười trượng.
Chu Tước khinh thường nói: Cao thì sao? Chỉ ăn là giỏi.
Cự Linh Vương nhìn nàng: Tiểu cô nương biết gì? Cự linh bộ tộc ta thực lực đi cùng hình thể. Cự linh bộ tộc là Tiên Thiên Thể Tu, không đi theo pháp tu mà để linh khí tương dung với huyết khí bản thân, chuyển hóa làm lực lượng thuần túy nhất, có thể nói là thiên hạ đệ nhất Thể Tu, chính vì Luyện Thể không ngớt, chiều cao không ngừng tăng lên.
Thể Tu có thân thể là kho báu, cất chứa thiên hạ. Càng tu luyện hình thể sẽ càng lớn. Như chân thân Đường Kiếp cũng cao tới nghìn trượng. Nhưng hắn có thân thể hoàn mỹ và có thể tu pháp nên ẩn giấu được chân thân, Cự Linh tộc lại không làm được. Cho nên thực lực của Cự Linh tộc chỉ cần nhìn chiều cao là có thể phán đoán lực lượng.
Chu Tước trừng to mắt: Thế không phải nói thực lực của ngươi mạnh nhất Cự Linh tộc, mà những kẻ khác của Cự Linh tộc kém ngươi rất xa sao?
Cự Linh Vương cao nghìn trượng ở thời kỳ thượng cổ đã là không tồi. Nhưng hiện tại Cự Linh Vương tộc vẫn duy trì được hình thể như thế, thực lực đúng là hiếm thấy.
Nhưng đây không phải chuyện không thể tin nổi nhất đấy.
Không thể tin nổi nhất là từ Cự Linh Vương đến tộc nhân của hắn không phải dạng kim tự tháp lên cao dần, Cự Linh Vương là người khổng lồ siêu cấp duy nhất, dưới hắn là người khổng lồ khoảng ba năm trượng, mạnh hơn mười trượng, tầm hơn mười trượng đã là hiếm thấy, trăm trượng gần như tuyệt chủng. Nhưng Cự Linh Vương còn có thể duy trì thân thể nghìn trượng thì đúng là đáng kinh ngạc.
Hồng Thần Cơ nói: Có thể do có vương tộc huyết thống.
Đường Kiếp lại không nghĩ như vậy.
Hắn biết rõ, cái gọi là vương tộc chỉ là chủng tộc giành chiến thắng, bản chất chẳng khác mấy tộc nhân bình thường.
Hắn nói: Dù là Cự Linh Vương tộc cũng chỉ có ngươi biết Chiến hoàng quyền phải không?
Cự Linh Vương run lên, cười khổ nói: Vẫn là ngươi nhìn ra. Đúng vậy, căn bản không phải vương tộc huyết thống gì, sở dĩ ta có thực lực này đều nhờ vào Chiến Hoàng Đồ lục.
Chiến Hoàng Đồ lục? Chu Tước kinh ngạc:
Kế thừa Binh Chủ lại có thể giúp ngươi duy trì huyết mạch tổ tiên, Đây là sao?
Cự Linh Vương lắc đầu: Ta cũng không biết. Hồng Thần Cơ hỏi: Vậy sao ngươi không truyền Chiến Hoàng Đồ lục cho tộc nhân khác?
Cự Linh Vương cười khổ: Ngươi nghĩ rằng ta không muốn sao? Ta cũng có ý đồ truyền thụ Chiến Hoàng Đồ lục cho tộc nhân, nhưng không biết tại sao, mỗi khi ta muốn truyền thụ đầu óc lại trống rỗng.
Còn có chuyện thế sao? Chu Tước hồ nghi nhìn Cự Linh Vương.
Đường Kiếp thản nhiên nói: Đại đạo không thể truyền. Đại đạo không thể truyền!
Đây là nguyên nhân Cự Linh Vương không thể truyền pháp.
Ly Kinh, Chiến Hoàng Đồ lục, từ bản chất đều có đại đạo khó thể truyền lời.
Cự Linh Vương thở dài một tiếng nói: Đúng là như thế.
Chu Tước hỏi: Thế sao không cho tộc nhân trực tiếp vào động học?
Cự Linh Vương trả lời: Đã cho. Sau đó thì sao?
Đường Kiếp đột nhiên ngắt lời: Ta đoán... Bọn họ đều biến mất.
Cự Linh Vương chấn động, không dám tin nhìn Đường Kiếp: Làm sao ngươi biết?
Hắn hoảng sợ nhìn Đường Kiếp.
Chẳng lẽ...
Đường Kiếp chỉ nói: Đại đạo không thể truyền, thiên đạo không thể nghịch. Cự Linh Vương hoàn toàn câm nín, không dám nói.
Chỉ có Chu Tước trừng mắt, nhìn Cự Linh Vương lại nhìn Đường Kiếp, không hiểu hai người đang nói gì.
Vẫn là Hồng Thần Cơ có điều ngộ ra, vuốt râu nói: Nếu thiên đạo không dung, vì sao Cự Linh Vương bệ hạ lại có thể học được?
Vì Binh Chủ phù hộ. Đường Kiếp trả lời.
Là Binh Chủ cho bộ tộc Cự Linh Vương có thể học Chiến Hoàng Đồ lục. Nhưng lực lượng của Binh Chủ cũng có hạn, chung quy chỉ có thể bảo vệ một người. Ngoài ra đều bị thiên đạo gạt bỏ. Rốt cuộc trong Chiến Hoàng Đồ lục có gì mà thiên đạo bảo hộ như thế?
Không, không đúng!
Nếu nói như vậy, tại sao mình học Chiến Hoàng Đồ lục lại vô sự?
Nếu lực lượng Binh Chủ di lưu chỉ có thể phù hộ một người, vậy lực lượng vừa bảo vệ mình là sao?
Không thông, vậy khẳng định có chỗ không đúng.
Đường Kiếp vắt óc suy nghĩ, trí tuệ hiện giờ của hắn mà toàn lực vận chuyển trí não, trong một giây đồng hồ không nghĩ tới vấn đề thì mười ngàn năm nữa cũng không chắc nghĩ ra được. Cho nên ngay sau đó, hai mắt Đường Kiếp sáng ngời, một khả năng hiện lên trong lòng.
Có lẽ, thứ thiên đạo muốn bảo hộ không phải Chiến Hoàng Đồ lục.
Không phải là phản đạo.
Nhất định còn có thứ khác.
Là cái gì?
Ánh mắt Đường Kiếp nhìn vào Cự Linh Vương.
Hắn nhớ tới ảo cảnh, đám cự nhân hình thể cao lớn, cự thú, còn có Binh Chủ... Vì sao? Vì sao trước khi cứu Dao nữ phải đặc biệt đến nơi này một chuyến để lưu lại kế thừa?
Có lẽ... Bí mật ở đây không phải Chiến Hoàng Đồ lục, mà là Cự Linh tộc. Đường Kiếp lẩm bẩm nói.
Có lẽ, đây mới là bí mật thiên đạo muốn bảo vệ.
Cái gì? Cự Linh Vương không hiểu nhìn Đường Kiếp.
Đường Kiếp thản nhiên nói: Cự Linh Vương bệ hạ, Đường Kiếp có một yêu cầu quá đáng. Chuyện gì?
Ta muốn biết một chút về lịch sử Cự Linh tộc.
Ta còn tưởng chuyện gì. Cự Linh Vương cười nói:
Muốn biết gì cứ hỏi.
Đường Kiếp lắc đầu: Ta cần hệ thống, không biết có sách về phương diện này.
Có. Chẳng qua giờ đang chiến tranh, Ma giới xâm lấn, toàn Cự Linh tộc đang phấn đấu sinh tồn, sợ không có ai đưa ngươi đi tìm sách. Đường Kiếp mỉm cười.
Còn tưởng Cự Linh Vương thật sự biết tuân thủ di mệnh Binh Chủ, không quan tâm an nguy Cự Linh tộc ở đây chờ đợi.
Đường Kiếp nói: Tê Hà Giới đường xa mà đến cũng không phải là đi ngang qua. Diệt trừ Ma tộc vốn là nghĩa của nhân loại. Nếu Cự Linh tộc gặp nạn, Tê Hà Giới sẽ toàn lực tương trợ.
Ha ha, thế không còn gì tốt hơn. Cự Linh Vương nói:
Nhưng lúc ở ngoài động chờ ngươi, ta đã tán gẫu với Chu Tước tiểu hữu và Hồng lão hữu, cũng biết phong cách làm việc của quý giới. Thật đáng tiếc, Tê Hà Giới nguyện ý giúp nhưng Cự Linh Giới hoàn toàn không đồng ý tịnh giới hay cống nạp, điểm ấy cần phải nói rõ trước.
Không thể tịnh giới và cống nạp? Đường Kiếp sửng sốt.
Tê Hà Giới không ra tay không, mỗi lần giúp đối phương diệt trừ Ma tộc, hoặc tịnh giới hoặc lấy tu giả, tài nguyên. Chỉ thế mới có thể tăng thực lực, đối phó với những địch nhân cường đại hơn.
Đường Kiếp cũng không mong Cự Linh Giới tịnh giới.
Cự Linh Giới quá lớn, Tê Hà Giới chưa chắc tiêu hóa được. Nhưng vẫn có ý tưởng chiêu mộ vài cự nhân của Cự Linh tộc. Dù sao Cự Linh tộc đều là Thể Tu, tương đương với đệm thịt trời sinh, mà còn là đệm thịt tốt nhất.
Đường Kiếp không có lý do bỏ qua.
Nhưng hiện tại, Cự Linh Vương lại trực tiếp bác bỏ khả năng này.
Cự Linh Vương nói: Không phải bản nhân keo kiệt, thật sự Cự Linh Giới không thể tịnh giới, thứ hai, Cự Linh tộc cũng không có thể rời khỏi giới này. Ngàn vạn năm, Cự Linh tộc nhân rời khỏi Giới thì phải chết, bất kể là cách nào. Mà Cự Linh Giới trước giờ chỉ có phân liệt, không thể xác nhập.
Chỉ có phân liệt, không thể xác nhập? Đường Kiếp hỏi.
Đúng, chỉ có phân liệt, không thể xác nhập. Cự Linh Vương trả lời:
Cự Linh Giới trước kia rộng lớn khôn cùng, vượt xa Cự Linh Giới hiện tại. Nhưng, giới này vẫn bị phá nát, mà mảnh đại lúc vỡ kia cho tới giờ vẫn chưa quay về Tinh Giới chúng ta. Ngươi cũng biết, mảnh đại lục đó trôi tới đâu không?
Trôi tới đâu? Đường Kiếp hỏi, nhưng trong lòng đã có một đáp án.