Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 293: Ngăn chặn



Bên ngoài trận

Nếu như nói phía trong trận là một trận biểu diễn của riêng đường kiếp, là một trận mà dùng thiên thời địa lợi để tiến hành một trận tàn sát, thì ngoài trận dùng thực lực để so tài cao thấp, chiến đấu thắng thua khó lường, tình hình chiến trận là các tổ đội hỗn chiến.

Thực lực rất chênh lệch, bởi vì yêu thú số lượng đông, nhiều thì hơn hai mươi con lao đến, chỉ khí thế cũng đã áp đảo hai người Y Y và Tiểu hổ.

Chiến đấu khó phân thăng thua, tình hình trận chiến hết đợt này đến đợt khác là vì trận này hoán chuyển giữa phòng ngự và tấn công rất nhanh, làm cho người ta không kịp nhìn.

Số lượng chiếm ưu thế tuyệt đối là bầy yêu của động hương tích, đầu tiên bị YY và Tiểu Hổ đánh cho trở tay không kịp, đánh phủ đầu.

Lúc mà Hoa Trận phát lên, rất nhiều dây leo như là cây màu xanh trong Ất Mộc Thiên Thanh Trận, chi chít quấn lấy lũ yêu, hình thành một ngục gai.

Không nghi ngờ gì nữa pháp thuật Hoa trận của YY có lợi cho trận địa chiến và chiến đấu số đông. Cho dù uy lực của nó không bằng Ất Mộc Thiên Thanh Trận, Nhưng ít nhất khi mới phát động, hiệu quả có thể nói là hoàn toàn khác.

Cùng lúc với bầy yêu bị nhốt, Tiểu hổ đã lao ra, đối mặt với một hạ phẩm yêu liền há miệng to và cắn xuống, như đường kiếp giết.

Cảnh tượng này giống như cảnh tượng bên trong trận, làm cho trong trận và ngoài trận một số lúc xuất hiện những sự giống nhau kỳ diệu, Tiểu hổ gần như đang điên cuồng và tự tại chém giết những yêu thú bị nhốt trong trận, răng nanh và móng vuốt của nó thành vũ khí tốt nhất, không dùng bất cứ pháp thuật nào, tùy ý cắn đứt huyết quản của lũ yêu thú, cấu xé huyết nhục của bọn nó, thưởng thức vị ngon của nó.

Sau đó những vị ngon này chỉ duy trì một thời gian ngắn.

Khi mà móng vuốt của tiểu hổ xé toang cổ họng của con yêu thú thứ hai,một con thượng phẩm Gấu đen đã tiên phong thoát khỏi sự khống chế của Hoa Trận, những khống chế của cành hoa dưới sức mạnh kỳ lạ của đôi tay tới tập rạn nứt, sau đó nó bước một lớn đến, chỉ một cái tát đã đánh bay tiểu hổ.

Tiểu hổ bị đánh bay liền mở đôi cánh ra, ở trong không trung lướt đi một vòng, một đạo ánh điện bay về hướng của Gấu, con Địa gấu chỉ coi như không có việc gì mà nhận chưởng đó, thuận tay cầm lên một ít dây vứt vào không trung, đất trên dây leo nháy mắt biến thành các mảnh đá cứng hơn cả sắt nhắm thẳng hướng Tiểu hổ mà bay tới.

Tiểu hổ kinh hãi mà hú lên một tiếng, quay đầu bỏ chạy.

Cho dù là một đấu một, thì bây giờ nó cũng không phải là đối thủ của Gấu đen.

“Ngao!” cùng với tiếng thét to, một lũ yêu thú tới tấp gào thét, các loại ánh sáng của pháp thuật trên cơ thể lưu chuyển, dưới tác động của băng hỏa quang diệm , dây leo đứt gãy hết, mưa hoa trong không trung rơi vãi.

Thời gian chỉ ngắn ngửi như mấy hơi thở, đại bộ phận yêu thú đã thoát khỏi sự khống chế, Hoa Trận của YY đã trải qua lần đầu tiên từ lúc có nó đến nay mà thời gian duy trì lại ngắn thế đã bị hoàn toàn sụp đổ.Một lũ yêu thú cùng lúc hướng về YY mà xông đến, một khi đã đến gần , khả năng không cần dùng đến mấy giây , có thể xé nát cô ấy.

Tình hình chỉ trong tích tắc chuyển biến đột ngột!

Lúc này, mắt yy nổi lên bạch quang.

Cô ấy nhìn vào bầu trời, hướng về những đóa hoa đang bay trong không trung, hoa rụng lả tả.

Dưới cái nhìn của cô ý, những đóa hoa đang bay trong không trung chợt biến thành lốc xoáy, mỗi cánh hoa đều trong lốc xoáy, và cuàng ngày càng nhanh, rất nhanh đã đạt đến tốc độ cắt như bánh răng, bốn phương tám hướng lao về lũ yêu, cắt đứt lớp da cứng của bọn nó, cắt thành những tia máu bắn lên trời.

Một con lao lên đầu tiên Lan yêu là đen đủi nhất, ít nhất có hơn mấy trăm cánh hoa đâm vào trong thân thể của nó, làm cho nó phải lao thẳng lên trời.

Thần Tiêu Bí Pháp, Mạn Thiên Hoa Vũ!

Chỉ nói về pháp thuật, sau khi qua sự chỉ điểm của Đường kiếp, những con Khai trí yêu thú bình thường đều không bằng YY.

Lần này công kích dữ dội, đánh cho hầu như tất cả yêu thú đều bị thương,con Lang yêu càng là chết ngay tại trận. chỉ là yêu thú dũng mãnh, bị đánh lại càng hăng tiết, ngược lại làm cho chúng càng hung hăng mà nhào tới.

Cùng lúc chúng nhào tới, mắt của YY lóe lên, một lớp sương mù lớn phủ khắp nơi, chính là ảo trận mà cô ý giỏi nhất.

ảo trận này là pháp thuật mà lúc cô ấy sinh ra đã có, có thể nói đó là pháp thuật mà thiên phú cho cô ấy, khi mà sử dụng được ngay, không có đình trệ tí nào, dưới ảo ảnh xương mù này, lũ yêu dần dần không thấy hình hài của YY nữa.

Ánh điện một lần nữa lóe lên, nhưng tiểu hổ mượn sự yểm trợ của ảo trận để tấn công.

YY yểm trợ, Tiểu hổ tàn sát, một yêu một tinh phối hợp đến không chê vào đâu được.

Chỉ có điều là như Ất Mộc Thiên Thanh Trậm và Hoa trận, ảo trận cũng có thể phá. Những con yêu thú này tuy không hiểu trận đạo, nhưng lại rất mạnh và số lượng lại đông, điên cuồng mà lao, mỗi lần đâm thực ra chính là một lần công kích YY, tăng thêm tiêu hao của cô ấy, chỉ là đều trong chốc lất, YY chỉ cảm thấy linh khí của mình đang giảm xuống rất nhanh, không ngờ không giữ được chúng bao lâu.

Khuôn mặt nhỏ trắng nhợt đi một ít, YY gọi:
- Bảo nhi trở về

Tiểu hổ không cam tâm gào to một tiếng, nhưng vẫn nhanh chóng lùi về, cùng lúc nó đang lùi về, sương mù đang bắt đầu biến mất, YY phải chủ động thu lại ảo trận, vừa lộ ra thân hình, ít nhất cũng có hơn bảy tám con yêu thú đồng lời lao về hướng của YY, trong đó có một con báo yêu nhanh như điện, thoáng cái đã đến trước mặt của YY, mở móng vuốt chộp YY.

Nhưng đợi chờ nó là YY giương nhẹ cánh tay.

Trên cánh tay nhỏ bé liền có một vòng ngọc màu đỏ.

Hỏa nha hoàn!

không ngờ Đường Kiếp đưa cho YY dùng, bảo vật này.

Nếu không phải có ít át chủ bài, hắn làm sao dám để cho YY và tiểu hổ đối phó với hơn hai mươi con yêu thú.

Ầm!

Dù là con báo kia có nhanh thế nào, cũng không tránh được công kích gần thế này, hơn trăm Hỏa Quạ lao ra từ trong vòng, vừa phóng ra đã đâm vào thân con báo, nổ toàn bộ trên người nó, chỉ thấy ánh lửa bùng lên, ngọn lửa bốc lên, con báo tích tắc bị nổ thành hơn chục miếng thịt cháy sém, chết vô cùng thê thảm.

YY than thở một câu:
- cháy sém như thế kia, thu lại cũng ko giá trị nữa rồi, tiếc thật

Cùng với Đường Kiếp thời gian dài rồi, cách ăn nói của Đường Kiếp cũng ảnh hưởng nhiều đến tiểu nha đầu này.

Trong thời gian nói, càng nhiều hơn nữa yêu thú lao đến.

YY chỉ vung tay một cái

Những đóa hoa bị quên đi kia liền nhắc nhở cho lũ yêu chú ý đến sự tồn tại của chúng.

Chúng bay lên, phấp phới, dính liền lẫn nhau, như là có một sợi dây vô hình liên kết chúng lại với nhau, bay về phía của YY, chỉ nháy mắt đã thành một cái lồng hoa.

Vạn hoa tráo.

Ầm!

Một con Trư Yêu thân hình to lớn lao thẳng đến, đâm vào cái lồng, hai cái răng sắc bén phát ra ánh sáng sắc bén, dù là đá cũng phải vỡ vụn, đâm vào lồng làm cho hoa tung bay, ánh sáng lóe lên, nhưng không ngờ lại không làm được gì đối phương.

YY mượn lực bay lùi về phía sau, Trư yêu gào lên rồi tiếp tục lao theo, chỉ thấy lồng hoa đột nhiên mở ra một khe nhỏ.

Khe hở xuất hiện một tuyết trường kiếm, Trư yêu không ngu ngốc lao vào, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, thanh kiếm đã đâm xuyên đầu Trư yêu, tiếp theo băng lan ra khắp người, biến nó thành khối băng.

Băng tinh kiếm!

Đây chính là thanh kiếm năm đó sau khi Đường Kiếp giết băng tuyết tinh linh lấy được, vì thanh kiếm này chính là tinh linh của băng tuyết hóa thành, uy lực cực lớn, nhưng âm hàn vô cùng, khó lòng mà dùng được, YY dùng qua tinh hạch của Băng Tuyết Tinh Linh, tuy chưa có thể hình thành Băng hệ pháp thật, nhưng có khả năng nhất định để kháng lại băng hệ, miễn cưỡng có thể dùng kiếm này, cho dù thế, Đường Kiếp cũng để cho cô ấy sau hai năm làm quen với thanh kiếm sau đó mới cho chính thức dùng.

Lúc này chỉ cần một đâm là Trư yêu đã chết ngay tại chỗ.

Không đợi cho YY rút Băng Tinh kiếm về, một con Vượn tay dài cách YY hơn mười thước đột nhiên hú lên một tiếng quái dị, hướng về YY mà duỗi tay, một tay chợt duỗi dài, đâm qua không trung, đang công kích vào cái lồng hoa trước YY, đánh lùi cô ấy, cùng lúc đó cánh tay lại dài ra, đuổi theo YY, rầm rầm rầm liền nhiều quyền đánh vào lồng hoa.

Chợt nghe Ba một tiếng vang lên, cái lồng kia đã bị đánh tan thành vô số bột mịn bay đời trời, như là là khói màu hồng, bay khắp trời, bồng bềnh rơi.

Cùng với lồng hoa bị biến mất, một con thỏ mắt xanh hướng về YY mà há mồm, phun ra một mũi băng nhọn.

Mũi băng nhọn nay uy lực không lớn, nhưng đối với YY uy hiếp rất lớn, thấy mũi băng chuẩn bị tới, đúng lúc này Tiểu hổ lao ra, chắn trước YY, Mũi băng nhọn kia đâm vào người của Tiểu hổ, chỉ thấy nó rùng mình một cái, quay đầu gầm một tiếng.

Lần này Hổ Vương gầm chấn động làm cho bầy yêu run lên, tấn công liền chậm lại, chỉ có Địa Gấu là không bị ảnh hưởng, điên cuồng lao đến, giơ tay lên lại một chưởng tung lên.

Địa Gấu này sức lực hung mạnh cực kỳ, đến Tiểu hổ cũng không đỡ nỗi, chỉ là nếu nó lùi thì YY chắc chắn bị ảnh hưởng, Tiểu hổ nhìn Gấu đen, hai mắt trợn lên, không thấy chút nào là muốn né tránh.

Thấy Tay gấu chuẩn bị rơi lên người Tiểu hổ, cánh nay nghiêng phái trong liền đưa ra, đỡ lấy chưởng của Địa Gấu, đỡ được một chưởng này

Địa Gấu ngẩn người, chỉ thấy YY từ phái sau Tiểu hổ dâng lên, dưới cô ý là một hình người, chính là một con tam phẩm hình nhân.

Cầm lệnh bài của hình nhân, gương mặt nhỏ của YY trang nghiêm, cánh tay chỉ :
- Ra!

Hình nhân kia đã lao ra, đến phía trước Địa Gấu, tay trái tóm lấy vai phải của Địa Gạo, tay phải tóm lấy bụng của Gấu, Địa Gấu theo bản năng cũng đưa tay lên để đỡ, hai bên lúc này cùng lúc dùng lực, Địa Gấu sức lực cực mạnh, trong tất cả yêu thú nó lúc nào cũng thuộc hạng nhất, chỉ là cùng lúc phát lực thì Tay trái Hình nhân chợt lóe.

Một lực cực lớn tăng lên, Địa gấu thấy mình chuẩn bị bị hất bay, tiếp theo một cánh tay tóm lấy chân, ném mạnh về phía mặt đất, phát ra một nhân khí kinh người.

Tiếp theo Hình nhân tóm lấy Địa Gấu mà đấm rầm rầm rầm, đáng thương cho con Địa gấu nó là thông linh thượng phẩm yêu thú, vốn là rất mạnh, chỉ là bị Hình nhân dồn sức đánh đập, làm cho toàn thân là máu, đứt gân gãy xương. Nó cũng đã thử phản kích lại, nhưng bản thân tam phẩm hình nhân sự hiện hữu của thoát phàm cảnh giới, sau sự hinh sinh lớn tâm huyết của Đường Kiếp và Vệ Thiên Xung mới có thể làm ra, hình nhân này càng tốt hơn, đã tương đương với người luyện đến Thoát Phàm Cảnh cửu chuyển kỳ , cũng làđẳng cấp của Cố Trường Thanh, đâu phải là nó có thể đối kháng, dưới một loạt quyền, không ngờ bị Hình nhân giết chết.

Nhìn thấy phương thức chiến đấu rất tàn bạo hung ác của Hình Nhân, một loạt Yêu thú đồng thời kêu la hoảng sợ, không ngờ liền cùng lúc lùi sau mấy bước, lộ vẹ sợ hãi.

Nhìn thấy cảnh này YY mừng rỡ, biết Đường Kiếp dạy cách cho cô ý quả nhiên có hiệu quả.

Sở dị đến h mới dùng đến Hình nhân, vì muốn lúc đối phương mạnh nhất thì đánh phủ đầu.

Dựa theo sự dặn dò của Đường Kiếp, chỉ cần đúng lúc quan trọng nhất dùng Hình Nhân, dùng cách tàn bạo nhất giết con yêu vật mạnh nhất, tuyệt đối có thể làm cho tâm lý của quần yêu bị đả kích mạnh,Yêu thú dù có chưa Khai trí, cũng biết sợ và quý tính mạng của mình, chỉ cần làm cho chúng thấy sức mạnh và sự khủng khiếp của đối phương, chúng thường thường sẽ còn nhát gan hơn cả con người, từ đó sẽ bị tan vỡ.

Đây chính là chiến thuật tâm lý, cũng là từ trước đến nay quan niệm chiến thuật của dùng ít thắng nhiều thường dùng , chỉ là dùng để đối phó với yêu vật, cũng là phá lệ lần đầu.

Lúc này thấy lũ yêu đồng thời sinh lòng sợ hãi lùi hết về sau, YY mừng rỡ, đang muốn tiếp tục dọa nạt lũ yêu vật, một trận gió đột nhiên thổi qua.

Cùng với gió nổi lên, những con yêu thú cùng lúc ngẩng đầu hí dài.

Tiếp sau là đôi mắt từng con biến đổ như máu, khồng ngờ không lùi mà tiến, cùng lúc hướng về YY mà lao về.

Cái này làm cho YY sợ hãi, một bên chỉ đạo Hình Nhân chiến đấu, một biên gọi :
- Ca ca, không tốt rồi, lũ yêu không chạy, mà còn lao tới này!

Cô ý tuy là phụ trách ngăn chặn ở ngoài, pháp thuật cùng chung ý nghĩ vẫn duy trì.

- “Sao lại thế này?” Đường kiếp tự hỏi lòng mình như thế.

- Không biết , vốn đã lui rồi, không biết vì sao đột nhiên lại xông len, ghét chết đi được!
YY một bên chỉ huy Hình nhân, một bên luống cuống trả lời.

- YY, không cần sợ, nghe Ca ca nói….
Âm thanh từ Đường Kiếp truyền đến tai của YY.

YY đang sợ hãi nhưng nghe xong lời của Đường Kiếp, đôi mắt lại sáng lên.

Cô ý biết:
- Vẫn là Ca Ca có biện pháp

Nói xong Tiểu nha đầu bay vút lên trời cao xoay vòng 1 cái, cánh tay dương lên, lại một hoa trận mọc lên, khiến cho Hình nhân và Tiểu hổ dựa vào Hoa trận để nghênh chiến, cô ây lại bay về hướng khác.

Lũ yêu thấy cô ý thoát ly khỏi chiến đấu, cũng không đuổi theo, không ngờ để cô ý có thể dễ dàng vượt qua chiến trường, hướng về phía sau của yêu thú, mục tiêu rõ ràng là Tần Chu và mọi người.

Năm tên Thương Sơn đệ tử này sau khi bị Hương Tích Động bắt. vẫn mang theo bên người, đến lúc nãy khi mà đuổi theo Đường Kiếp mới vứt xuống đất, vì thế dùng nên đã dùng chú thuật phong ấn lại,cũng không có tiểu yêu trông bọn họ.

Lúc này YY trực tiếp bay về phía của năm người bọn họ, hai tay chống vào eo nói:
- Này , các ngươi còn đánh được không ?

-YY, YY !
Nhìn thấy YY cuối cùng đã đến, Lạc âm hưng phấn mà kêu lên:
- Mau giúp tỷ tỷ thoát khỏi cái ấn chú đáng nguyền rủa này.

YY ngồi xuống lắc đầu nói:
- Tất nhiên rồi, nhưng các ngươi cũng phải giúp ta à, những con kia rất là giữ tợn đấy, không có Ca ca ở đây, tôi đánh ko lại.

- Nhất định!.
Tên béo Trần Diêu trả lời đầu tiên.

- Cẩn thẩn, sẽ đau một chút đấy.
YY lấy ra một hạt Châu từ túi bên người, chính là Càn Phong Châu, còn cái túi Giới tử này là của Ngũ độc tán nhân.

Tay trái cầm hạt Châu, tay phải hướng về năm người hư không nhấn mạnh một cái, năm người lập tức thấy trân thân mình có một linh áp nháy mắt bùng nổ, gần như làm cho họ căng ra.

Đây chính là kết quả của dùng sức mạnh phá giải, YY không biết trong năm người họ bị yêu chú gì, cho nên đã quyết định dùng cách đơn giản nhất dùng cách bạo lực mà phá giải, tất nhiên đối với người “ bị Thi bạo” là một loại thống khổ, nhưng YY không quan tâm đến cái này.

Cũng may là những người qua sự tu luyện, cuối cùng đã vượt qua được thủ đoạn của YY.

Năm người cang thoát khỏi bị khống chế, Trương Thừa Vân đã nhảy lên hướng về một hướng mà chạy, hiển nhiên là căn bản không muốn tham chiến, YY vỗ tay cười nói:
-cũng đoán là các ngươi không tin được.

Một dây leo từ dưới đất mọc lên, cuốn lấy Trương Thừa Vân, trước khi hắn cởi được trói, đã vứt hắt hang một bên, trực tiếp vứt vào hướng của lũ yêu, lúc này hắn không muốn cũng phải đánh.

Tần chu giận nói:
-Đừng nói các ngươi, chỉ là mình hắn thôi.

Nói xong không đợi YY động thủ, hắn đã cầm kiếm lao về hướng của yêu thú, hiển nhiên Trương Thừa Vân vừa làm cũng làm cho hắn kinh thường, tiếp theo Lạc âm, Trần Diêu, Lăng yên ba người cùng lao vào vòng chiến, cùng đấu với lũ yêu.

Có thêm năm tên Thương Sơn đệ tử tham gia, sức chiến đấu của hai bên có sự thay đổi lớn.

Tần Chu vốn là luyện đến Thoát Phàm Cảnh, Hình Nhân kim cương là Thoát Phàm bậc trung,YY cầm Băng Tuyết Kiếm, Hỏa Quạ Hoàn, Càn Phong Châu ba bảo vật, lại luyện Thần Tiêu Bí Pháp, sức chiến đấu cũng tương đương với một người thời kỳ đầu Thoát Phàm, lại cộng thêm Tiểu hổ và bốn người Thương Sơn đệ tử liên thủ, dùng tám đấu với hai mươi, không ngời đánh cho lũ yêu liên tiếp tháo chạy.

Cuối cùng, cùng với một tiếng kêu thảm thiết, yêu thú cuối cùng cũng bị giết nốt, Tần Chu và mọi người thoáng lắc lắc người , rồi nằm xuống đất.

Trận này tuy thắng rồi, đối với mọi người cũng tiêu tốn không ít, ngay đến cả yy cũng nằm vào vai Hình Nhân mà nói:
- Mệt quá, Mệt quá

Tiểu hổ cũng nằm úp ở bên cạnh lè lưỡi thở.

Duy nhất chỉ có Hình Nhân là nhìn không thấy mệt, nó vĩnh viễn vẫn trầm lặng như thế, lạnh lùng, không bao giờ có những biểu đạt thừa thãi, chỉ có Linh Thạch ở trong Không trung đại biểu cho năng lượng và động lực tiêu hao, chứng minh cho gánh nặng mà chận triến này mang đến.

Tên béo trần Diêu nhìn những thi thể xung quanh nói:
-không ngờ, chúng ta có thể giết được nhiều yêu thú thế này, hơn hai mươi con, bao gồm cả ba con Thông linh Thượng phẩm…..

Lúc này mấy người Thương Sơn phái mới để ý đến, bọn họ dường như trong lúc vô tình đã rạo ra kỳ tích.

Hơn hai mươi yêu thú, dù không có con nào Khai trí, đối với Phái Thương Sơn mà nói cùng là một chiến tích mà không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ có YY coi thường không thèm để ý:
-thôi đi Pa ơi…. , đây có là cái gì, nếu Ca ca ở đây, mình anh ý cũng giết được hết.

- Điều đó là Không thể
Trương thừa vân nói.

Tần Chu đã hừ một tiếng:
- Câm mồm, ngươi đừng quên trong trận còn có ba con khai trí và hơn bảy mươi con tiểu yêu ?.

Trương Thừa Vân nghe thấy chấn động toàn thân, lúc này mới nghĩ đến trong trận còn có nhiều yêu thú kinh khủng gấp nhiều lần.

Lạc âm vội vàng nói:
- YY , Đường Tuyên hắn không sao chứ?

YY trả lời:
-Ca ca sắp giết sạch bọn chúng rồi, nhưng Ất Mộc Thiên Thanh Trận sắp không giữ nối nữa rồi.

Nghe thấy trả lời, Tần Châu cùng mọi người nhất thời đều liếc mắt nhìn.

Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi mà nghe thấy kết quả này, mọi người trong đầu vẫn bị một trận mơ hồ.

Bọn yêu vật Hương Tích Động, cứ như vậy mà bị một đệ tử ngay cả Thoát trần còn không đến giết hết?

Thật là không thể tin nổi!

Cho dù có dựa vào sức của Trận pháp, đây cũng gần như một nhiệm vụ không thể hoàn thành------ nếu trận pháp có thể vô song như thế, Cần gì đợi đến Đường Xuyên ra tay ?

Trần Diêu lập tức nói
- Vậy chúng ta bây giờ đi giúp hắn đối phó những con còn dư lại

Dũng khí vĩnh viễn thuộc về bên thắng, lúc này nghĩ đến chiến tích huy hoàng, Tên béo đã muốn ngay, đến cả Tần Châu cũng động lòng. Chỉ nghĩ đến hơn trăn con yêu thú, nếu mà dùng để biến thành tài nguyên, thì đúng là một khoản không nhỏ? Cho dù chỉ là từ trong đó được một ít cũng tốt, có điều là trước khi được thì cần phải biểu hiện một chút.

Về phần họ lại được Đường Kiếp cứu một lần, Tần Chu đã không để ý đến rồi.

Cùng lắm thì một mạng hai viên đan mà.

Đáng tiếc YY lại lắc đầu:
- Không cần đâu, Ca ca nói không cần đến các ngươi đâu.

Lời này làm cho mọi người rất đỗi nhụt chí.

- Tuy nhiên
YY nói:
- Có một việc khác nhờ các ngươi giúp.

Mọi người cùng hỏi:
- Là gì.

-Đợi đã, ta nghe Ca ca nói thế nào đã.
Tiểu nha đầu nghiêng tai nghe. Thực ra cùng chung ý nghĩ âm thanh trực tiếp tác động làm tâm linh, làm thế không có ý nghĩa gì cả, chỉ là theo thói quen thôi.

Chỉ có điều nghe nghe, YY nét mặt đột nhiên phấn khích lên.

Cô ấy ngẩng đầu , nói:
- Lăng tĩnh tỷ tỷ chị đến đây, Ca ca nhờ chị làm một việc .

Lăng Tĩnh đi tới hỏi:
-Chuyện gì ?

YY trả lời:
- Mời ngươi… đi chết!

Xoát!

Băng Tinh kiếm đã đâm vào bụng của Lăng Tĩnh.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com