Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 314: Không ra ngoài.



Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, đột nhiên có một gã tiểu đồng hiện ra ở bên cạnh Đường Kiếp, đưa cho Đường Kiếp một quyền sách nhỏ khiến Đường Kiếp ngẩn người:
- Đây là….

- Minh sư đưa cho ngươi.
Tiểu đồng kia chỉ trả lời một câu, sau đó một cái lắc mình liền biến mất không thấy gì nữa, luận về thân pháp đúng là cao hơn so với đám học sinh ở đây không ít, khiến mọi người nhìn thấy đều loạn chiến trong lòng.

- Minh sư….
Diệp Thiên Thương thăm dò quay đầu lại:
- Hắn nói không phải là Mình Đường chủ đấy chứ?

- Không phải hắn thì còn ai nữa chứ!
Đường Kiếp giơ quyền sách nhỏ trong tay lên.

Trên đó viết “Loạn Phong Bộ giải tích”, phía dưới còn có ba chữ “Minh Dạ Không”

- Nhị thập thất tinh loạn phong bộ?
Bành Diệu Long hoảng sợ la lên.

Minh Dạ Không ở Tẩy Nguyệt phái có thân pháp mơ hồ, nhẹ nhàng linh động, thời điểm ở học viện Tẩy Nguyệt đã từng là người duy trì được kỷ lục Thiên Tuyền điện, kỷ lục ghi lại của hắn đến bây giờ vẫn không có ai phá được.

Sau khi tiến vào Tẩy Nguyệt phái, Minh Dạ Không lại có danh hiệu là Hoa Gian quân tử. Cái danh hiệu này vừa thể hiện diện mạo hắn tuấn mỹ, dễ hấp dẫn nữ nhân, đồng thời cũng có thể hình dung y dù ở giữa muôn ngàn hoa vẫn không dính một mảnh lá.

Hiện giờ Minh Dạ Không là một trong mười chín Thiên Khôi, không ai dám nhắc tới danh hiệu Hoa Gian Quân Tử nữa nhưng thân pháp hắn quỷ dị, năng lực né tránh thiên hạ vô song thì mọi người vẫn đều biết. Mà Loạn Phong Bộ đúng là thân pháp đắc ý nhất do Minh Dạ Không sáng chế ra, là căn cứ để hắn tung hoành thiên hạ.

Một đám người nhìn nhau, cùng trở nên si ngốc.

Mặc dù Minh Dạ Không đi cùng với bọn họ tới Tiên Duyên Hội, nhưng nhiều ngày nay vẫn ru rú ở trong nhà, không hề có giao lưu với bất kỳ kẻ nào, cho dù có lên đại hội cũng ngồi một mình tôn vi, không hề gần gũi với đám học sinh, cho nên đến bây giờ mọi người vẫn không có cơ hội nói chuyện với Minh Dạ Không.

Hiện giờ bất chợt lại có đồng tử đưa cho Đường Kiếp một quyển thân pháp đắc ý của Minh Dạ Không, cái này là thế nào?

Trong lúc nhất thời tất cả học sinh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Đường Kiếp, Vệ Thiên Xung không kìm nổi mà lại đây vuốt vuốt da mặt của Đường Kiếp:
- Ngươi thật sự là người hầu học của ta mà không phải là con riêng của một vị đại nhân vật nào ở Tẩy Nguyệt phái chứ?

Đường Kiếp đẩy tay của hắn ra, bất đắc dĩ nói:
- Cút đi, cẩn thận họa là từ miệng mà ra đấy.

Nói xong đã đứng lên, quay người về phía Minh Dạ Không ở trên, cung kính thi lễ, lên tiếng nói:
- Minh sư ưu ái khiến lòng ta kinh hoảng lo sợ, không công nhận lộc khiến ta hổ thẹn không dám nhận!

Thanh âm của hắn không lớn, nhưng biết chắc người phía trên nhất định có thể nghe thấy.

Minh Dạ Không không nói chuyện, Tạ Phong Đường cũng đã tiếp lời nói:
- Tâm ý của minh sư cho ngươi thì ngươi cứ nhận đi.

- Vâng, trưởng giả đã ban thưởng thì ta không dám chối từ!
Nghe được Tạ Phong Đường nói như vậy, Đường Kiếp mới có chút hiểu rõ, cái này hơn phân nửa là do Tạ Phong Đường tranh thủ giúp hắn.

Đối với một chủng đại nhân vật như Minh Dạ Không mà nói, hắn tùy tiện lấy ra một cộng tóc gáy khả năng còn thô hơn so với bắp đùi của Đường Kiếp, bởi vậy, hắn đưa ra lễ vật quý trọng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Về phần tại sao chính là Loạn Phong Bộ này lại là pháp thuật trung tâm thì Đường Kiếp cũng có nghe nói qua một ít.

Loạn Phong Bộ là một môn pháp thuật cực kỳ huyền ảo, nó cũng không phải do Minh Dạ Không sáng chế mà là được phát triển to lớn ở trong tay Minh Dạ Không.

Lúc ban đầu Loạn Phong Bộ chỉ là một bộ pháp xê dịch vận chuyển trong phạm vi. Mỗi lần vận hành bộ pháp này không giống bình thường, đều có chính điểm đặc thù. Chín điểm đặc thù này giống như tám cửa trong trận pháp, có ý nghĩa cực kỳ đặc thù, thông qua tổ hợp lẫn nhau để sinh ra huyền miểu vô tận, trước đó nên tảng vốn là chín, bởi vậy Loạn Phong Bộ cũng được xưng là Cửu Tinh Loạn Phong Bộ.

Nhưng ở trong tay Minh Dạ Không, chín điểm đặc thù này lại bị phát triển thành hai mươi bảy, diễm biến thành một hệ thống phức tạp và khổng lồ, xuất ra biến hóa vô tận.

Biến hóa nhiều, nghe nói ngay cả Minh Dạ Không cũng không hoàn toàn nắm giữ, vẫn đang trong thời gian nghiên cứu.

Cũng bởi vì nguyên nhân này nên hắn mới giao Đường Kiếp bộ pháp thuật không gọi là “Loạn Phong Bộ”, mà là “Loạn Phong Bộ phân tích”, cũng là bởi vì bản thân Minh Dạ Không cũng cho rằng cái này chưa thành hình mà vẫn còn ở trong quá trình hoàn thiện.

Cũng vì nguyên nhân này khiến cho khi Minh Dạ Không gặp được nhân tài xứng đáng sẽ cho hắn một quyền chú giải bản thân mình tâm đắc. Bộ chú giải này kỳ thật cũng không phải là pháp môn vận dụng Loạn Phong Bộ, mà là tổ hợp hai mươi Thất Tinh biến hóa, do người tập tự mình tìm kiếm.

Loại tìm tòi này không thể nghi ngờ sẽ cho Minh Dạ Không ý nghĩa tham khảo thật lớn, do đó có thể nâng cao thực lực của hắn trong phương diện này.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, không ít đệ tử của Minh Dạ Không đều am hiểu Loạn Phông Bộ, nhưng mỗi người biểu hiện ra Loạn Phong Bộ cũng không giống nhau, rõ ràng là một loại bộ pháp nhưng lại thể hiện ra đủ loại đắc sắc, cũng có thể coi như là một môn kỳ học. Về phần bản thân Minh Dạ Không thì không cần phải nói, mượn lức của mọi người để bao hàm toàn diện, năng lực thân pháp của hắn có thể nói là đệ nhất ở trong Tẩy Nguyệt phái.

Bên này Đường Kiếp có được Loạn Phong Bộ, rất nhanh liền đắm chìm trong bộ pháp phức tạp kia.

Chiến đấu trên lôi đài vẫn kịch liệt như trước, kế tiếp sau Thái Quân Dương, Tẩy Nguyệt tái chiến mấy trận với Thiên Thần đều có thắng lợi.

Diệp Thiên Thương vẫn dễ dàng thắng ván kế tiếp, đạt được thắng lợi lần thứ tư, thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo.

Vệ Thiên Xung lại xui xẻo gặp phải Vân Vô Cực, sau một hồi chiến đấu kịch liệt, Vệ Thiên Xung đã bại trận, đây cũng là lần đầu tiên hắn thất bại.

Tuy nhiên Vân Vô Cực thắng được cũng không hề dễ dàn, thực lực khôi lỗi cường đại cộng thêm bản thân Vệ Thiên Xung dũng mãnh gan dạ, thao túng tinh diệu làm cho Vân Vô Cực chịu thiệt không ít. Đến cuối cùng khi Vệ Thiên Xung bị Vân Vô Cực đánh bay xuống dưới lôi đài, bản thân Vân Vô Cực cũng bị Vệ Thiên Xung chém một kiếm bị thương. Nếu như chỉ nhìn sơ qua chỉ là thương thế đơn thuần, nhưng ngược lại vô cùng nắng, khiến Vân Vô Cực càng thêm chật vật.

Một trận chiến này cũng làm cho không ít người mở rộng tầm mắt, nguyên bản Vệ Thiên Xung vốn dĩ không được coi trọng lại thể hiện ra chiến lực hùng mạnh, khiến cho mọi người đều nghị luận, quả nhiên môn hạ của chân nhân, cho dù là củi mục cũng có thể trở nên rất mạnh —— bọn họ quy hết thảy công sức cho Yến Trường Phong.

Sau khi chiến đấu toàn bộ hai mươi trận, Tẩy Nguyệt phái có mười một trận thắng, tám trận thua và một trận hòa, vượt lên trên Thiên Thần cung, đồng thời tạm trở thành nhóm xếp hạng thứ nhất ở Tiên Duyên Hội lần này.

Cảnh này khiến tất cả mọi người cực kỳ hưng phấn, đều hoan hô nhảy nhót, vẫn là Đường Kiếp nói:
- Cũng đừng cao hứng sớm như vậy, ngày mai là cuộc chiến sinh tử, các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng hết chưa?

Nghe được cái từ cuộc chiến sinh tử này, tâm của mọi người đều trở nên trầm xuống, cùng nhau nhìn về phương hướng Thú Luyện Môn.

Xa xa Hách Liên Hổ đứng đầu một đám học sinh cũng nhìn bọn họ.

Nhìn đến ánh mắt của đám học sinh Tẩy Nguyệt phái, Hách Liên Hổ có thân hình dũng mãnh cười lạnh giơ tay phải lên, vẽ trên cần cổ của mình một cái, ý đe dọa không cần nói cũng hiểu, khiến mọi người nhìn thấy đều biến sắc.

Có người đang muốn quát mắng lại bị Bành Diệu Long ngăn lại, nói:
- Chúng ta đi thôi, có phí sức thì cũng chỉ dùng trên lôi đài thôi, không cần phải lãng phí ở đây.

Nói xong đã dẫn đầu quay đầu rời đi, một đám học sinh cũng gắt gao đi theo.

Đêm nay học sinh Tẩy Nguyệt phái rất tốt, người của Thú Luyện Môn cũng thế, bọn họ cũng không giống như dĩ vãng mỗi ngày đánh xong trận đấu liền đi ra ngoài uống rượu, mà là khóa mình ở trong phòng, dụng tâm nghiên cứu chiến thuật ngày mai muốn thi hành.

Áp lực cuộc chiến sinh tử khiến cho bất cứ kẻ nào cũng không dám lơ là, ngay cả Vệ Thiên Xung cũng ở trong nhà mình nghiên cứu những tình huống có thể gặp phải cùng với sách lược đối phó, tuy rằng đối thủ của hắn cũng không tính là cường đại nhưng đề cập về sinh tử, hắn cũng không dám có chút sơ suất.

Người duy nhất còn có thể nhàn nhã có lẽ chỉ có mình Đường Kiếp.

Ngồi ở trong viện, nương theo ánh trăng, Đường Kiếp cầm bản cổ trận tâm nghiên cứu, sách này đã bị hắn lật đến một tờ cuối cùng, trong thời gian mười mấy ngày nay hắn đã hiểu rõ toàn bộ nội dung trong quyển sách, lý giải về cổ trận cũng có thể tiến bộ lên nhiều.

Đến lúc xem tới trang cuối cùng, Đường Kiếp thở dài một hơi, khép sách lại nói:
- Rốt cục đã xem xong rồi. Xem ra Thiên Thần cung mấy năm nay cũng thật không quá phí công, đùng là đã nghiên cứu cổ trận quá sâu, nếu không có bản cổ trận tâm giải của bọn họ, ta thật sự không nắm chắc có thể thông qua Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận kia.

- Vậy bây giờ có thể thông qua sao?
Y Y nhào đầu về phía trước hỏi.

- Nếu như là mấy tầng trước…. thì hiện tại ta có thể nắm chắc rất lớn.
Đường Kiếp gật gật đầu nói.

- Thật tốt quá.
Y Y hưng phấn vỗ tay.

- Vấn đề là…
Đường Kiếp lại do dự nói.

- Còn có vấn đề gì sao?
Y Y khó hiểu hỏi.

Đường Kiếp trả lời:
- Tử bản cổ trận tâm giải này, cơ bản có thể nhìn ra đại trận thượng cổ cực kỳ am hiểu vận dụng sức mạnh của thiên địa, có yêu cầu rất lớn đối với Luyện Thể. Tâm giải thượng thương cổ tam trận có vài chỗ, người muốn phá trận cần phải ở trong hoàn cảnh không có kinh khí, dùng sức lực dời núi mở ra cự thạch, mở đường. Đây là một pháp môn đơn giản nhất có thể phá trận, nhưng hiện nay lại ít có người có thể làm được. Theo phương diện này xem ra, Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận có thể cùng có cùng yêu cầu như vậy.

- Vậy thì không được rồi.
Y Y vỗ tay nói:
- Lúc trước không phải ngươi nói Lý Kinh mới là chìa khóa mở ra đại trận sao.

- Đúng vậy. Tu luyện thân thể lại thêm tri thức trận pháp, Binh giám chỉ đường, ba cái này kết hợp lại mới có thể mở ra đại trận. Đây cũng là lý do vì sao Thiên Thần cung có thực lực hùng hồn như vậy nhưng nhiều năm quá vẫn không mở ra.
Đường Kiếp thở dài:
- Nhưng mặt khác, điều này cũng có nghĩa là thân thể Ly Kinh ngũ đoạn có thể ứng với Cửu Tuyệt cửu đoạn quan. Với thân thể Ngọc Thạch ta có thể đi vào đến tầng thứ tư. Lại thêm sự phụ tá của trận đạo, có lẽ có thể đi vào tới tầng thứ năm.

- Vậy còn chưa đủ sao?
Y Y ngạc nhiên nói. Lúc trước Đường Kiếp cũng đã nói, vốn không có ý định mở ra Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận, có thể đi vào đến tầng thứ tư là đã cảm thấy đủ rồi, vì sao bây giờ lại có bộ dạng phiền não như vậy chứ?

- Vấn đề ở đây là phải là bản thể mới có thể làm được.
Đường Kiếp trả lời:
- Nếu như là phân thân, sợ rằng ngay cả tầng thứ ba cũng không thể qua được.

Lúc này Y Y mới bừng tỉnh ngộ.

Theo như kế hoạch lúc trước Đường Kiếp nghĩ ra được, thật ra là khiến phân thân lấy thân phận của Du Thiếu Phong đi tới Thập Phương Cốc phá trận. Lúc trước Đường Kiếp và phân thân Du Thiếu Phong làm hết thảy, kỳ thật chính là truyền cấp cho Thiên Thần cung một tin tức mới: Du Thiếu phong mới thật sự là Đường Kiệt.

Lúc trước Đường Kiếp có thể giả mạo ám tử Tẩy Nguyệt phái, cho Thiên Thần cung một giải thích mới, như vậy hiện tại hắn cũng không thể lại một lần nữa làm người thứ ba giải thích cho Thiên Thần cung.

Tình tiết lại thay đổi ở trong âm mưu mới.

Dùng phân thân Du Thiếu Phong biến thành Đường Kiệt lẫn vào trong học viên Tẩy Nguyệt, âm thầm thu mua, sai khiến Đường Kiếp giả mạo Đường Kiệt hấp dẫn sự chú ý của Thiên Thần cung.

Phải nói cái này cũng là một lý do cực kỳ đáng tin.

Về phần Thiên Thần cung có tin hay không cũng không trọng yếu, bởi vì Thiên Thần cung sẽ đưa sự hoài nghi của mình lên trên đầu của Du Thiếu Phong.

Lúc trước Đường Kiếp cũng chỉ là hô một tiếng ta gọi là Đường Kiếp, Thiên Thần cung không thể lấy mọi lý do để ép hắn là Đường Kiệt? Trên thực tế bọn họ nhận định Đường Kiếp là Đường Kiệt là theo căn cứ chính xác, đến hiện tại vẫn như cũ là một cái đều không có, toàn bộ đều là suy đoán thêm mà thôi.

Du Thiếu Phong cũng giống như vậy.

Nếu quả thật muốn hoài nghi hắn chính là Đường Kiệt, đối với hắn cũng có thể dùng thủ pháp đồng dạng, để tìm ra các điểm đáng ngờ.

Chỉ cần Thiên Thần cung tin tưởng Du Thiếu Phông chính là Đường Kiệt, vậy kế tiếp liền trở nên đơn giản. Sau khi phân thân tiến vào liền chọn một thời cơ thích hợp tiếp tục tung ra thi thể của Du Thiếu Phong, cỗ thi thể này có thể giả tạo thành là do Thiên Thần cung giết chết, cũng có thể giả tạo là do đại trận giết chết, tóm lại là Đường Kiệt chết rồi.

Từ nay về sau thế gian liền trở nên thanh tịnh, bản thân Đường Kiếp cũng có thể mang theo thu hoạch ở trong trận trở lại Tẩy Nguyệt phái.

Đến lúc đó, dựa vào những gì đạt được trong đại trận, tốc độ tu luyện của hắn nhất định tiến triển cực nhanh.

Nhưng mà hết thảy những thứ này lại bị Cửu Tuyệt Tru Tiên Trận phá hủy.

Tuy rằng phân thân đã có được năng lực ảo ảnh thiên biến, lại cố tình không có được sức lực hùng mạnh như thân thể Đường Kiếp, chỉ tương đương với đỉnh cao Tàng Tượng Kinh mà thôi, thân thể vượt qua sơ luyện Ly Kinh tằng thứ, nhiều nhất cũng chỉ tiến vào tầng thứ hai, ngay cả tầng thứ ba cũng chưa hẳn có thể đi vào.

Mất tâm huyết lớn như vậy mà chỉ nhập vào một tầng, đây là một chuyện mà Đường Kiếp có làm thế nào cũng không thể tiếp nhận.

- Nói cách khác, nhất định phải để bản thể tiến vào phải không?
Y Y hỏi.

- Ân, sợ là chỉ có thể như thế.

- Nhưng bản thể của ngươi không có cách nào biến thành Du Thiếu Phong, cho dù có tung ra thi thể cũng vô ích.
Y Y nói.

- Ta biết, cho nên có nhiều thứ sợ là chỉ có thể sửa đổi lại.

- Sửa như thế nào?
Y Y hỏi.

Đường Kiếp trầm tư không nói lời nào.

Thật lâu sau hắn mới nói:
- Nếu ngươi không có khả năng nói dối hai mặt, vậy thì đừng ngại mà tạo ra một con đường riêng, khiến nó tận lực trở nên đơn giản một chút.

- Tận lực đơn giản chút sao?

- Đúng, không lừa được thì cũng không cần lừa, cứ giấu diếm thôi!
Đường Kiếp trả lời:
- Không cần cho bọn hắn thi thể của Du Thiếu Phong, cứ để hắn mất tích là được rồi, còn dư lại thì…. khiến bọn họ bổ não đi.

- Vậy còn ngươi? Ngươi làm sao rời khỏi?

Không có thi thể của Du Thiếu Phong lừa gạt, Đường Kiếp làm sao có thể vứt bỏ người truy đuổi mà thoát thân ra khỏi trận chứ?

Đối với vấn đề này Đường Kiếp lại không hề trả lời.

Hắn nhìn không trung, một lúc lâu sau mới nói:
- Ngươi biết không Y Y, nếu muốn sáng tạo kỳ tích thì không thể tưởng tượng; nếu muốn thần kỳ bất ngờ cần đánh vỡ thường quy; muốn thành người thống trị, thường thường phải bỏ ra những hy sinh mà người thường không thể….

Y Y nghe xong liền cảm thấy mơ hồ:
- Ca ca, ta không hiểu.

Đường Kiếp cười nói:
- Tiến vào, không ra ngoài!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com