Bởi vì trong Bí Cảnh điên đảo Càn Khôn, âm dương thác loạn nên Đường Kiếp cũng không thể nhanh chóng thoát khỏi rừng cây này.
Khắp nơi đều là yêu vật hung mãnh, cây cối ăn thịt người, thêm cả quỷ dị trận pháp khiến tu giả ở trong này cũng thật gian nan.
Tuy nhiên làm người đau đầu nhất vẫn là hơi thở thần bí trong Bí Cảnh.
Đường Kiếp có thể cảm nhận, ở tiên sơn trên biển có một luồng sức mạnh vô biên đang phát ra. Chính lực lượng này khiến cho không gian quỷ dị, thực lực yêu vật gia tăng, do không liên quan tới trận pháp nên Đường Kiếp không thể rất nhanh đột phá. Không những vậy, thậm chí hắn còn không thể triệu tập bản thể và Y Y.
May mắn là trước khi tiến vào, hắn đã dùng tâm hữu linh tê nói với Y Y, biết các nàng đang tới, giờ đã tiến vào Bí Cảnh.
Vì thế liên tiếp ba ngày, Đường Kiếp cứ như vậy ở trong rừng chậm rãi đi tới, thỏ yêu Đồ Đồ chỉ dẫn tuy rằng chậm, nhưng cuối cùng không bị lạc phương hướng, tới gần tiên đảo.
Hôm nay Đường Kiếp vào thì thấy trước đó không xa có một đóa hoa sen hồng nhạt ba cánh, ba tâm.
Tam tâm liên là một loại linh thực, bản thân không sống ở trong biển. Nhưng dưới tác dụng của Bí Cảnh, kiến thức phổ thông bị đảo điên, quy tắc bị phủ định, mọi thứ đều loạn hết lên.
Gốc tam tâm liên thuộc loại tân đản linh thực, giá trị không cao.
Đường Kiếp hái xuống, thuận tay đưa cho thỏ yêu: - Cho ngươi.
Linh thực trong Bí Cảnh đều có tác dụng với yêu loại, giúp yêu vật tăng thực lực, nhân loại ăn thì không có tác dụng.
Thỏ yêu ăn ba miếng hết, vừa ăn vừa rung đùi đắc ý: - Ở đây khó kiếm linh thực, cũng thiếu thời gian tích lũy, tam tâm liên này ăn cũng như không, chỉ có linh thực trên tiên đảo mới đáng giá.
Đường Kiếp cười nói: - Không có thực lực gì chỉ có cái miệng lẻo mép.
Lời này rõ ràng khiến thỏ yêu cảm thấy tôn nghiêm bị xâm phạm, nó ở đầu vai Đường Kiếp dậm chân kêu to: - Ai nói, dầu gì ta cũng là phân thần đại yêu, cho dù mất đi thực lực thì cũng có kiến thức uyên bác, có thể nhắc nhở ngươi nhiều thứ.
- Đúng vậy đúng vậy. Đường Kiếp thuận miệng trả lời: - Chẳng qua ngươi thân là yêu loại, tự nhiên trưởng thành chứ không hiểu tu luyện, cho nên trong lĩnh vực tu luyện chẳng có gì hơn ta. Ngươi là Thiên Âm Giới yêu vật, tuy rằng đến Tê Hà Giới nhiều năm nhưng phần lớn thời gian đều ngủ, cho nên đối với tri thức về thế giới này cũng chẳng hơn được ta. Ngoại trừ bán đứng chủ cũ chết, nói một câu về chuyện của Thú Luyện Môn, ngươi còn có giá trị gì?
Thỏ yêu há miệng thở dốc, lập tức nói không nên lời.
Mấy ngày ở chung, Đường Kiếp đã sớm hiểu con thỏ yêu này, có thể nói ngoại trừ ngây ngô và bán đứng nó chẳng có nửa điểm tác dụng, chỉ mỗi ngày đắm chìm trong quá khứ huy hoàng, không muốn thừa nhận thất bại.
Mãi đến khi bị Đường Kiếp chọc ra nguyên hình, thỏ yêu này mới ý thức được tình cảnh của mình, nhất thời lại nói không nên lời.
Đường Kiếp thấy nó thương tâm cũng không đành lòng an ủi: - Được rồi, bất kể thế nào nói ngươi từng là phân thần đại yêu, ta tin ngươi, chỉ có điều tạm thời yếu quá mà thôi. Đây là chỗ yêu thú vui chơi, khắp nơi đều có thiên tài địa bảo tăng thực lực lên, chúng ta tìm kiếm xung quanh, nhất định sẽ giúp ngươi tăng thực lực.
Thỏ yêu lười biếng trả lời: - Linh thực cũng có phẩm giai, loại như tam tâm liên một năm này, có cho ta ăn mười ngàn gốc cũng không có nghĩa là có thể gia tăng mười ngàn năm tu vi.
- Vậy sẽ giúp ngươi tìm đồ tốt hơn. Đường Kiếp cười hì hì đáp.
Như ý thức được cái gì, Đường Kiếp đột nhiên ngẩn người, nói: - Ngươi mới vừa nói cái gì? Một năm? Ngươi nói tam tâm liên là linh thực một năm?
- Đúng vậy. Thỏ yêu trả lời: - Làm sao vậy?
Đường Kiếp sầm mặt: - Nhưng gốc tam tâm liên này rõ ràng là mới được tạo ra.
Vạn thú Bí Cảnh mới được tạo ra ba ngày trước, tiên sơn trên biển mới là bản thể, mây thực vật ở đây chỉ là do uy năng tạo ra.
Nếu nói tiên sơn có linh thực trên vài chục, vài trăm năm Đường Kiếp cũng không kỳ quái, dù sao bản thể Vạn Thú Viên đã sớm tồn tại rất nhiều năm.
Nhưng biển rừng mới tạo ra từ ba ngày trước, tất cả linh thực mới sinh trưởng có ba ngày, ở đâu ra một năm?
Nghĩ vậy, ngữ khí của Đường Kiếp đã trở nên cổ quái.
Chỉ có thỏ yêu vẫn chưa ý thức được gì nói: - Mê Thiên Thỏ tộc cảm ứng rõ ràng nhất chuyện này, hoàn toàn không sai, chính là linh thực một năm, nhiều nhất nâng cao ba ngày tu vi, quả thực quá kém!
- Như vậy sao... Đường Kiếp nhìn quanh, đột nhiên nhớ tới cá mập "Tiến hóa" thành vượn và khỉ trong biển.
Linh thực một năm rất nhanh tiến hóa yêu vật, rừng cây thần bí trên biển, còn có thời không thác loạn hiện lên trong đầu khiến hắn bừng tỉnh đại ngộ, kêu thành tiếng: - Thì ra là thế, là thời không, là bảo vật thời không, nhất định là như vậy!
Trong Vạn Thú Viên có thể bị bảo vật nào đó ảnh hưởng thời gian, vì vậy, toàn bộ Bí Cảnh mới có thể trong thời gian ngắn mà phát triển nhanh như thế. Bởi vì thời gian ở đây không giống với bên ngoài, hỗn loạn mà thành hệ thống.
Thỏ yêu ban đầu kinh ngạc, sau đó phản ứng lại, nhảy nhảy kêu to: - Đúng, đúng, nhất định là thời gian! Đáng chết, sao ta không nghĩ đến cái này. Thứ Vạn Thú Viên trấn áp nhất định là bảo vật thời không, không, không, bảo vật thời không chỉ có Đạo Binh không có thần trân, đó là thứ cao nhất mười hai đại đạo! Nhất định phải có được nó!
Nói đến đây thỏ yêu quả thực sắp bất tỉnh rồi.
Ngược lại là Đường Kiếp bất động: - Được cái rắm. Nếu đơn giản như vậy, Thú Luyện Môn cũng không thể khi không dùng được còn trấn áp nó.
Thỏ yêu hoạt kê.
Đúng vậy, nếu thứ này dễ khống chế, Thú Luyện Môn phải trấn phong nó làm cái gì?
Phải biết rằng đây chính là sự hiện hữu của Đại Năng có Tiên Đài.
Đường Kiếp vỗ thỏ yêu nói: - Đạo Binh thì sao chứ, ta và ngươi cũng không thể nghĩ đến. Tuy nhiên mượn cơ hội này lĩnh ngộ một ít đạo thời gian thì cũng có thể...
Nếu hắn đã hiểu khí tức trong Bí Cảnh và thời gian có liên hệ, nếu không nắm lấy cơ hội nâng cao bản thân chẳng phải là phụ cơ hội trời ban.
Bởi vậy thời khắc này nói là làm, nhưng lại không đi tiếp mà trực tiếp tìm cây đại thụ ngồi xuống, bắt đầu nghiên cứu khí tức thiên địa to lớn.
Thỏ yêu không ngờ Đường Kiếp dứt khoát như vậy, còn dừng lại không tiến, nhanh chóng giơ chân: - Này, này, chúng ta tiếp tục đi đi. Trên đảo còn có rất nhiều linh thực!
Đường Kiếp thản nhiên nói: - Đều cho yêu dùng chứ chẳng giúp gì được ta. Đạo Binh không chiếm được, linh quả không dùng được, tiếp tục đi không bằng tĩnh tọa tìm hiểu. Chẳng những có thể ngộ ra mà cũng có thể kiếm được lợi.
Khác lần ngộ đạo trước, lúc ấy hắn theo cảm giác mà đi, bởi vậy lĩnh ngộ thật ra là suy nghĩ trong lòng. Lúc này hắn ý đồ bắt giữ khí tức ẩn dấu đạo niệm trong bảo vật, cùng bản thân hắn hoàn toàn không quan hệ.
Vì vậy, từ bản chất mà nói, lần trước đạo nhân quả của Đường Kiếp mới gọi lĩnh ngộ, còn đạo thời gian gọi là đoạt lấy.
Đoạt lấy dùng sức không dụng tâm, bởi vậy yêu cầu về tâm cảnh thoải mái hơn nhiều, nếu không suy xét hiệu suất, thậm chí có thể nói chuyện.
Thời khắc này thỏ yêu tức giận vây quanh Đường Kiếp nhảy lên nhảy xuống: - Ai nha, ngươi cho đại đạo thời gian dễ ngộ lắm sao? Thỏ gia ta tu luyện vạn năm, thiên phú về nắm giữ đại đạo không gian vô hướng định vị, vị tới phân thần. Nhưng vậy cũng không có thể tự dựa vào mình lĩnh ngộ thêm đạo gì! Ngươi ở nơi này tìm hiểu, chỉ tổ lãng phí thời gian!
Đường Kiếp trả lời: - Ta tu luyện mười năm, không có bất kỳ thiên phú nào, chỉ là trong mười năm ngộ trí tuệ, không gian, nhân quả, thêm cả động sát.
- Cái gì? Thỏ yêu kinh hãi suýt rơi từ trên vai xuống: - Điều đó không có khả năng, mười năm lĩnh ngộ tam đại đạo, tuyệt không có khả năng này! Thỏ gia ta vạn năm cũng chưa ngộ đến.
- Cũng không kỳ quái. Đường Kiếp bình tĩnh nói: - Có một số việc là trời sinh có cửa. Đối với người không đạt tới cánh cửa kia mà nói, sự tình có lẽ sẽ vô cùng gian nan, giống như thằng ngốc làm số học, vạn năm cũng không ra kết quả. Nhưng đối với người đạt tới cánh cửa mà nói, sự tình có lẽ chỉ là vấn đề thời gian.
- Ngươi nói ta là người ngu? Thỏ yêu thanh âm bén nhọn.
- Vạn năm quang âm, một đạo cũng không. Ít nhất trong phương diện ngộ đạo ngươi chính là cái kẻ ngu. Đường Kiếp không khách khí trả lời.
- Ngươi chính là thiên tài sao? Thỏ yêu không khách khí hô.
- Ta chưa chắc là thiên tài nhưng lại lựa chọn chính xác nhất. Đường Kiếp trả lời: - Nếu như nói sáu mươi phần là có thể lĩnh ngộ môn đạo, như vậy trước đó ta cũng đã đạt tới này điểm. Ta lần đầu tiên ngộ đạo Động sát, tuy là tiểu đạo nhưng lại nâng cao khả năng tìm hiểu, như thế có thể tính thêm năm phần. Sau đó ngộ Trí tuệ, động sát cũng theo đó nâng cao, đã gần đến quản lý, hai bên kết hợp nhịp nhàng vô cùng. Như vậy, việc ta ngộ môn đạo đã tới bảy thành, thêm không gian và nhân quả thì đâu có gì kỳ quái?
Thỏ yêu nghe mà nghẹn họng trân trối, nhất thời không nói gì.
Lĩnh ngộ đại đạo cần cơ duyên, cũng cần năng lực bản thân, hai thứ thiếu một cũng không được.
Đây là chỗ đáng sợ nhất của Đường Kiếp, năng lực của hắn có thể giúp hắn nắm chặt cơ duyên, bởi vậy chỉ cần cơ duyên đến, hắn sẽ không bỏ qua.
Tuy nhiên công bằng mà nói, với khí tức thời gian này, cơ duyên thành công cũng không lớn.
Cái Đường Kiếp gọi là sáu mươi phần môn đạo, kỳ thật có năm mươi phần phải thuộc về cơ duyên, như thế mới là hợp lý.