Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 628: Bí địa (p1)



Đi ra cửa, liền thấy trong hành lang có một đám người.

Cầm đầu một gã công tử trẻ tuổi quần áo hoa lệ, trong tay phe phẩy một chiếc quạt lông, đang ngồi ở vị trí đầu đại sảnh, vị trí của Tiền Anh Thần, bên cạnh còn có lão quản gia, ngoài ra chính là mười sáu người trang phục Đại Hán.

Nhìn kỹ, Quản gia kia không nhìn ra nông sâu, nhưng chỉ riêng mười sáu người trang phục Đại Hán ai cũng là bậc Khai Thức —— cực hạn của con người, trở thành chân nhân, cho dù là tôi tớ cũng sẽ thoát ly thân phận người hầu.

Nhìn thấy Đường Kiếp đi ra, công tử ngồi đầu vẫn chưa đứng dậy, ngược lại còn có phần không hài lòng nói:
- Anh Thần ngươi thật là làm cho ta đợi lâu quá.

Đường Kiếp cười ha ha chào đón:
- Kim thiếu sao lại có thời gian rảnh đến chỗ ta? Vừa rồi đang tu luyện, nhất thời chưa kịp nghênh đón, Kim thiếu chớ trách.

Nói xong đã ngồi xuống bên cạnh, cứ như đó là chỗ nên ngồi.

Trong đầu hắn đang không ngừng hiện lên tư liệu của Kim Ngọc Đường.

Kim Ngọc Đường, con trai độc nhất của Thú Luyện Môn Huyết Sát Chân Quân, Linh Hoàn chân nhân.

Nói đến thân phận địa vị, Kim Ngọc Đường ở Thú Luyện Môn cao hơn nữa Tiền Anh Thần, dù sao Tiền Anh Thần là nghĩa tử, Kim Ngọc Đường mới thực là hậu nhân chân quân.

Tuy nhiên nếu so với các hậu nhâu của các Đại Năng khác, Kim Ngọc Đường cũng là con ông cháu cha không hơn không kém, hắn chính là loại người mọi người vẫn nhận thức, dựa vào oai của bậc cha chú mà hoành hành ngang ngược không chuyện ác nào không làm.

Hậu nhân của đại nhân vật luôn được nhận sự giáo dục đẳng cấp nhất ưu tú nhất, hưởng thụ hoàn cảnh tối ưu, về phương diện khác tất bị khuất trong sự a dua nịnh hót khiến con người trầm mê, khó phân biệt thật giả.

Vì vậy, hậu duệ của đại gia tộc thường có cá tính cực đoan, hoặc là cực xuất sắc, hoặc là cực mục nát.

Kim Ngọc Đường chính là điển hình của mục nát nhân.

Huyết sát Chân Quân chỉ có một đứa con này, từ nhỏ yêu quý, thời gian dài dần dưỡng y thành kẻ ngang ngược kiêu ngạo, cá tính ương ngạnh.

Sau khi Tiền Anh Thần ở trở thành nghĩa tử của Phong Mục Nguyên, cảm giác sâu sắc căn cơ bạc nhược của mình trong đám hậu bối Chân Quân nên tìm cách lôi kéo xung quanh, bao gồm cả Kim Ngọc Đường, tựa như Hoàng Việt Hoa, Tiền Anh Thần ai cũng phải tự mình chắp nối, mặc dù đây là Tu Tiên giới, nhưng mạng lưới quan hệ vẫn có ý nghĩa phi phàm.

Thời gian dài, hai người này còn làm hảo hữu.

Kim Ngọc Đường đột nhiên xuất hiện khiến Đường Kiếp cảm thấy bất ngờ, quan trọng nhất, Kim Ngọc Đường là thân nhân của Tiền Anh Thần.

Tuy chưa chứng kiến năng lực nhưng hắn vô cùng hiểu Tiền Anh Thần. Mỗi lời nói cử chỉ, thật không ai thấy có gì khả nghi.

Đối với Đường Kiếp mà nói, địch nhân sinh nghi chính là lúc hắn bị bại lộ.

Vì vậy, đối mặt với Kim Ngọc Đường đến, Đường Kiếp cũng phải thật cẩn thận, phân thân ở bên đón khách, bản thể liền đi ép hỏi Tiền Anh Thần.

Kim Ngọc Đường nói:
- Còn có thể là vì sao? Không phải là vì ngươi yêu cầu trợ giúp sao?

- Trợ giúp?
Đường Kiếp ngây người:
- Ngươi nói ngươi là viện binh môn phái cử tới.

Đường Kiếp bị thân phận của Tiền Anh Thần lẫn vào, vì để tránh khả nghi, không thể không nhờ Thú Luyện Môn tiếp viện. Tiếp viện bao gồm nhân sự, cũng bao gồm vật tư, trong đó cũng có những người khác hứa hẹn —— vẫn cần phải thực hiện.

Chuyện bút tích không cần lo lắng, bản thể bên kia đã bức Tiền Anh Thần viết ra, sau dùng pháp thuật chuyển cho phân thân bên này là được rồi.

Nhưng Đường Kiếp không ngờ Thú Luyện Môn lại phái tên phá gia Kim Ngọc Đường này tới.

Chớ nhìn y là Linh Hoàn chân nhân, tất cả đều là do cha y không tiếc tiền vốn đắp vào người, chiến lực thực tế cặn bã đến mức tùy tiện một Khai Thức trong phái có thể đánh y không dậy nổi.

Thú Luyện Môn phái Kim Ngọc Đường tham dự việc này, cũng không tránh khỏi quá đùa nhau, chuyện này cũng không giống cách làm của Thú Luyện Môn. Đương nhiên, theo góc độ của Đường Kiếp mà nói đây là chuyện tốt, bất quá hắn cảm giác chuyện không đơn giản như vậy.

Quả nhiên, Kim Ngọc Đường phe phẩy cây quạt nói:
- Cũng không hẳn. Môn phái đã cử Ngạo Sí Hổ tới, chỉ là vừa lúc gần đây ta cũng không có việc gì, nghe nói các ngươi ở đây gây bất lợi cho Đường Kiếp nên ta tới giúp đỡ thôi.

- Hoá ra lần này là Ngạo sư huynh tiếp viện.

Ngạo Sí Hổ này Đường Kiếp biết, y là nhị đệ tử của Huyết Sát Chân Quân, Tâm Ma chân nhân, là tinh anh chân chính của Thú Luyện Môn, một thân thực lực mạnh hơn Kim Ngọc Đường không biết bao nhiều lần, phỏng chừng có thể song song cùng Huyền Chung Tử. Rất hiển nhiên, Phong Bất Trí chết đã khiến Thú Luyện Môn tức giận, bởi vậy mới phái một người mạnh hơn tới.

Bất quá y gặp phải Kim Ngọc Đường phỏng chừng cũng gọi là bất đắc dĩ, Đường Kiếp có thể khẳng định, y cũng không phải do Thú Luyện Môn phái ra mà làn nhân lúc Ngạo Sí Hổ không để y lẻn tới.

Chỉ không ngờ gã không hảo hảo đi hưởng thụ phong hoa tuyết nguyệt mà còn chạy tới đây bắt Đường Kiếp.

Đường Kiếp cười nói:
- Vậy không biết Ngạo sư huynh hiện đang ở đâu?

- Y à, đang cùng tên Nam Lão Ưng gì đó cùng nhau nói chuyện, nghiên cứu xem bắt giữ Đường Kiếp thế nào, ta tả hữu vô sự liền trước đến xem Anh Thần. Đợi khi nào có tin tức của Đường Kiếp, chúng ta liền đồng loạt ra tay bắt hắn.

Nghe gã nói cứ như bắt Đường Kiếp là một chuyện chỉ cần ba ngón tay nhón lại rất thoải mái, đơn giản.

- Chuyện này...
Đường Kiếp nhìn Kim Ngọc Đường, rồi ngẩng đầu nhìn lão quản gia.

Lão quản gia ho nhẹ một tiếng:
- Thiếu gia, Thông Linh sơn phức tạp quỷ dị, Đường Kiếp kia lại giảo hoạt, việc này không dễ làm.

Kim Ngọc Đường không nhịn được nói:
- Ta biết, ta biết, tuy nhiên giảo hoạt hơn nữa không phải còn có các ngươi ở đây sao? Chỉ cần bắt được Đường Kiếp, đến lúc đó thiên hạ còn ai không biết đến đại danh của Kim Ngọc Đường ta? Hừ, đến lúc đó, Hồng Hà tiên tử sẽ quỳ gối dưới chân ta. Ta xem nàng còn dám nói ta bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa nữa không!

Đường Kiếp nghe mà trợn mắt há hốc mồm, tiểu tử này tới bắt mình vẫn là để nổi danh và tán gái à?

Lại nói danh tiếng hiện giờ của Đường Kiếp đích xác đáng giá trở thành mục tiêu của tên này.

Hắn giờ là nhân vật Thú Luyện Môn truy nã, đứng top 10 trên bảng Tân Tú vạn tiên, nổi danh cùng đám Vương Tuyệt Diệt.

Nếu nói là vì tài nguyên tu tiên để đối phó hắn, hắn thấy nhiều rồi, nhưng là vì nổi danh và tán gái mà đến, đây là lần đầu.

Từ khi hắn tu tiên tới nay, tiếp xúc phần lớn là người có lý tưởng có khát vọng, có chí khí có năng lực đầy hứa hẹn, ít tiếp xúc với hạng người vô năng. Giờ gặp phải một tên, thật sự là có vài phần khó thích ứng.

Một lúc lâu mới phản ứng lại, gương mặt tươi cười:
- Có Kim thiếu ở đây, Đường Kiếp khó mà thoát khỏi.

Kim Ngọc Đường bật cười ha hả.

Cơ bản là tên ngốc này cho tới giờ vẫn chưa nhận ra sự thật, chỉ riêng các tin đồn về Đường Kiếp cũng có thể xác định đây là đối thủ không dễ đối phó, thế mà Kim Ngọc Đường không hề ngần ngại, mà vẫn hợp lý hợp tình cho rằng mình đứng thứ nhất, Đường Kiếp tất nhiên bó tay chịu trói.

Nhìn nụ cười của Kim Ngọc Đường, Đường Kiếp đột nhiên nhận ra việc tên này tới đây đối với mình có lẽ là một cơ hội tốt.

Mình có một đồng đội tốt vẫn hơn đối phương có một đồng đội như heo —— đây quả thực là ân điển trời ban.

Kim Ngọc Đường đến chích xác khiến Huyền Hoàng hành cung gà bay chó sủa.

Đường Kiếp rất nhanh ý thức được vị này có thể năng lực gây sức ép thế nào.

Bởi vì ngại Huyền Hoàng hành cung tiêu điều đơn sơ, vị Kim thiếu này trực tiếp tìm một hành cung khác rộng rãi hơn —— gã chém sạch cây cối trong phạm vi trăm trượng, tổ hợp nên một cung điện pháp bảo, ở trên đất bằng dám tạo ra một tòa cung điện so với hoàng cung còn khí thế hơn vô số lần.

Từ đó về sau này người bạn nhỏ ngày ngày ở trong cung điện hành dâm —— thủ hạ của gã mỗi ngày đều phải ra vào núi tìm nữ nhân cho gã.

Nam Ngưng Giang cực khổ thành lập đại trận phong núi vốn khó mà di động, giờ vì gã mà gần như mỗi ngày đều phải mở ra một lần. Việc này gần như làm Nam Ngưng Giang phát điên, bởi vì nếu Đường Kiếp biết việc này, hắn chỉ cần nắm chặt cơ hội phát động vận chuyển là có thể dễ dàng rời khỏi.

Đến lúc đó không trung biển rộng, sẽ chẳng còn gì cản được Đường Kiếp nữa.

Trên thực tế Đường Kiếp cũng biết, hắn chưa chạy là bởi vì hắn không muốn đi.

Cuối cùng vẫn là Khuyển Vương Hà Trường An tự thân xuất mã, mới quát được vị Kim thiếu thôi ngay hành động coi khu Linh sơn làm hậu hoa viên nhà mình.

Chặt đứt nguồn bổ sung bên ngoài, vị Kim thiếu liền tự mình ở ngọn núi tìm thú vui.

Gã rất nhanh yêu thích mấy hoạt động săn thú.

Đúng vậy.

Gữa bắt đầu săn thú, săn yêu vật.

Khi mỗi người trong Thiên Thần Cung đều cẩn thận tận lực không đi thương tổn những tồn tại trong núi, vị Kim thiếu này lại công khai ở trong núi khai sơn tích thạch, xây dựng rầm rộ, đi chung quanh du săn...

Không chỉ có thế, gã còn lôi kéo Đường Kiếp.

Đường Kiếp sợ bại lộ, mới đầu còn tận lực trốn tránh không gặp, sau mới ý thức thằng nhãi này căn bản không đầu óc, lấy chỉ số thông minh của gã căn bản không có khả năng biết Tiền Anh Thần thật và giả có gì khác biệt, cho dù có chú ý cũng sẽ không nghĩ tới Đường Kiếp, thế nên hắn cũng không khách khí cùng vị Kim thiếu này cùng nhau du sơn ngoạn thủy.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com