Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 656: Mười hai đại đạo (p1)



Công kích hướng về phía Tàng Thanh Phong trở nên sắc bén, tập trung, cũng bắt đầu có tính chất uy hiếp.

Dưới từng đạo quang lưu của pháp thuật, Tàng Thanh Phong phát lên tiếng kêu kỳ quái.

Thân hình trên ko trung tạo ra một đạo ảo ảnh kéo dài, giống như điện quang, phòng ngự hùng mạnh, pháp thuật biến đổi liên tục, vô số pháp bảo còn có tốc độ vô cùng nhanh, tên khốn khiếp này quả thực ko có điểm yếu đáng nhắc tới.

Khi bay ngược lại, đồng thời Tàng Thanh Phong đã kêu lên:
- Đường Kiếp, là tự ngươi tìm tới cái chết. Các ngươi thực sự nghĩ rằng lão phu chỉ có vài chiêu đó sao? Đại đạo chi vực... Lão phu cũng có.

Ông ta gào thét, dưới chân Tàng Thanh Phong đã hiện lên quang hoa, giống như Đường Kiếp kéo dài ra bên ngoài.

Cũng chính là đại đạo chi vực.

Mọi người đồng thời hoảng sợ.

Tàng Thanh Phong thét to xông lên, trong tay xuất hiện một thanh đao răng cưa, chém thẳng về phía Ngạo Sí Hổ. Ngạo Sí Hổ giương trọng kiếm lên, không ngờ tới Tàng Thanh Phong ko tránh né, nghênh đỡ trọng kiếm.

Trọng kiếm hung mãnh chém lên trên người của Tàng Thanh Phong, lần công kích này Ngạo Sí Hổ tập trung tất cả lực lượng của bản thân, dũng mãnh tuyệt luân, mặc dù lấy phòng ngự của Tàng Thanh Phong cũng ko ngăn cản nổi, nương theo một chút huyết quang sáng lên, nửa người của Tàng Thanh Phong gần như bị chặt làm đôi, đồng thời thanh đao răng cưa của Tàng Thanh Phong cũng đâm vào trong cơ thể của Ngạo Sí Hổ.

Hai người vừa hợp lại liền tách ra, Tàng Thanh Phong cố nhiên là toàn thân đẫm máu bay ra thanh đao răng cưa trong tay ông ta cũng như Đoạn Trang Đao, khi rút ra khỏi cơ thể cũng kéo theo một đoạn ruột của Ngạo Sí Hổ ra ngoài.

Hai người trong nháy mắt đều bị thương nặng, Ngạo Sí Hổ phát ra tiếng kêu thống khổ rầm rĩ, Tàng Thanh Phong thì dường như không có chuyện gì xảy ra.

Vừa mới bị một kích của Ngạo Sí Hổ gần như chặt đứt đôi thân thể, nhưng ngay lập tức cơ thể ông ta lại hồi phục lại như cũ, chung quanh thân thể có một tầng năng lượng sinh mạng, dưới sự bao phủ của tầng năng lượng, tất cả mọi vết thương đều mau chóng liền lại.

- Sinh mạng chi đạo.
Đường Kiếp thấp giọng hô lên một tiếng:
- Qủa nhiên không hổ là chuyển thết Huyền Vũ. Thanh Long chủ vận mệnh, Bạch Hổ chưởng thời ko, Chu Tước chấp âm dương, Huyền Vũ nắm luân hồi... Song song tương quan, Huyền Vũ là chủ luân hồi, tất nhiên cũng là kẻ đứng đầu sinh mạng. Sinh mạng thường tình, sinh sôi ko ngừng. Trong tứ đại thánh thú, Huyền Vũ chính là một kẻ khó giết nhất. Có được phòng ngự mạnh mẽ nhất, có sức hồi phục cực nhanh, cho dù bị giết chết, chỉ là một lần luân hồi chuyển thế.

Tàng Thanh Phong hắc hắc mỉm cười:
- Ngươi nếu như đã biết rõ, vậy sao còn dám đắc tội ta?

Có được khả năng bất tử luân hồi, Tàng Thanh Phong đích thực rất kiêu ngạo, ngông cuồng. Người như vậy không thể đắc tội, bởi vì ngươi không thể giết chết ông ta, cũng chẳng biết ông ta lúc nào sẽ hiện ra từ trong tối cho ngươi một kích trí mạng, giống như Thần Vô Cừu của Tẩy Nguyệt phái vậy.

Đường Kiếp ko thèm để ý, bĩu mội:
- Có gì mà ko dám chứ? Ông mạnh ở luân hồi, nhưng điểm yếu cũng ở mỗi lần luân hồi. Sau mỗi lần luân hồi, sức mạnh của ông đều trở về lúc khởi điểm. Trong đầu ông có cả ngàn năm kinh nghiệm, vô tận luân hồi, đều khiến ông lạc hậu hơn đồng đội. Những thứ đó tồn tại từ thời điểm ban đầu, có lẽ đã lạc mất từ lâu, nhưng chỉ cần ông còn có thể sống lại, thì nó vẫn có thể tồn tại đấy, kéo ông lại phía sau. Loại cảm giác này, đối với ông có lẽ không hề dễ chịu phải không?

Thân thể Tàng Thanh Phong chấn động.

Đường Kiếp nói không sai, ông ta mạnh ở luân hôi, nhược cũng ở luân hồi. Mỗi một lần luận hồi, kỳ thực đều khiến ông ta lạc hậu hơn những người đồng môn.

Giống như Tiêu Biệt Hàn, vốn bối phận kém hơn ông ta nhiều, nhưng hiện tại cũng là chưởng kiếm cao cao tại thượng của Tẩy Nguyệt phái, tay nắm giữ Thiên Tuyền Đạo Binh, chân đạp đại địa Tê Hà, đang ở cảnh giới Tử Phủ, hướng tới bậc Tiên Đài. So sánh với gã, Tàng Thanh Phong vì nguyên nhân là người tái sinh chuyển thế, cho nên thực lực kém hơn Tiêu Biệt Hàn nhiều. Ông ta có thể ở nơi này quát tháo, nhưng đối mặt với Tiêu Biệt Hàn, cũng là bị đối phương một phát tát chết. Mặc dù ông ta là Huyền Vũ chuyển thế, mặc dù vạn năm bất diệt, nhưng lại mãi vẫn ko đứng được trến đỉnh cao.

Đây là mệnh của Huyền Vũ.

Ông ta không cam lòng, không chấp nhận, cho nên ông ta cố gắng tìm kiếm, thứ có thể giúp bản thân mình đột phá gông cùm xiềng xích, khát khao có một ngày có thể đi lên đỉnh tiên lộ.

Lời Đường Kiếp nói, vô ý chạm phải nỗi đau trong lòng của Tàng Thanh Phong, cặp mắt của ông ta tóe lên lửa giận:
- Ngươi đang tìm chết! Chiến giáp Huyền Vũ, chân vũ thần công.

Theo tiếng thét này, thân thể Tàng Thanh Phong bắt đầu phát ra một cỗ linh triều màu đen, bao phủ cả cơ thể ông ta, toàn bộ không gian vì thế mà trở nên ngưng trệ, đồng thời trên người Tàng Thanh Phong lại hiện lên chiến giáp.

Ngay sau đó, một thanh kiếm đen nhằm thẳng Đường Kiếp đâm tới.

Kim nhận trên không trung vẽ ra một đường kim quang chói mắt, chém về phía Tàng Thanh Phong.

Chiến giáp Huyền Vũ với năng lực phòng ngự hùng mạnh, dưới sự tấn công của Kim nhận lại như tờ giấy yếu ớt, bị Kim nhận lướt qua, trảm lên trên cánh tay Tàng Thanh Phong, một cánh tay bay lên cao, đồng thời thanh hắc kiếm cũng xuyên qua thên thể Đường Kiếp.

Là lấy thương tổn đổi thương tổn, ngay sau đó liền thấy Tàng Thanh Phong giơ cao cánh tay bị chặt đứt lên, cánh tay kia bay ngược trở lại, tự động gắn vào cơ thể ông ta.

Thân hình lóe lên, Tàng Thanh Phong lại đâm ra một kiếm về phía Chu Vận.

Tốc độ của ông ta cực nhanh, bỗng nhiên quay đầu, từng chiêu đoạt công, lấy tổn thương đổi tổn thương, dưới sự ủng hộ của sinh mạng chi vực, ông ta hoàn toàn không cần quan tâm tới vết thương, nháy mắt áp đảo toàn bộ đại điện. So sánh với sinh mạng chi vực của ông ta, thì sinh mạng chi vực của Đường Kiếp rõ ràng bạc nhược hơn nhiều.

Thời khắc này Tàng Thanh Phong điên cuồng ra tay, lại lần nữa bức lui Hà Trường An, đồng thời cười ha hả nói:
- Các ngươi đều phải chết.

Nói xong ông ta lại đâm một kiếm về phía Hà Trường An.

Vẫn là như cũ dùng tổn thương đổi tổn thương.

Nhưng ngay tại khi chiến kích của Hà Trường An rơi trên người Tàng Thanh Phong, thì đột nhiên Tàng Thanh Phong lại hú lên một tiếng quái dị.

Chiến kích quật lên cánh tay của ông ta, chặt đứt bắp tay Tàng Thanh Phong, nhưng thực bất ngờ, sinh mạng chi vực của Tàng Thanh Phong không thể lập tức khôi phục lại thương thế này.

Không, chính xác mà nói, tốc độ khôi phục, chậm hơn trước rất nhiều.

- Hủy diệt!
Tàng Thanh Phong kêu thành tiếng, căm tức nhìn Hà Trường An.

Chỉ thấy trên chiến kích Hà Trường An, một đạo khí tức màu xám đen trôi nổi, dần dần hình thành một đạo quang hoa quỷ dị, chỉ có điều quang hoa này không rõ ràng như ĐườngKiếp Tàng Thanh Phong, nó chỉ quanh quẩn trên thân chiến kích phá tra hơi thở tử vong nhè nhẹ.

Nhưng đúng là hơi thở màu đen tử vong này, quanh quẩn trên cánh tay Tàng Thanh Phong, khiến cho sinh mạng chi vực khó có thể phát huy tác dụng.

Hủy diệt chi đạo.

Chẳngai ngờ rằng HàTrường An lại lĩnh ngộ Hủy diệt chi đạo, đây chính là khắc tinh của sinh mạng chi đạo. Dưới tác dụng của hủy diệt chi đạo, công kích của Hà TrườngAn , khiến vết thương của Tàng Thanh Phong gần như không thể bù đắp và khôi phục.

Tuy vậy hiển nhiên là, hủy diệt chi đạo của Hà Trường An mới chỉ ở giai đoạn sơ ngộ đạo, không hình thành được hủy diệt chi vực, càng không có khả năng hoàn toàn ngăn cản tác dụng của sinh mạng chi vực. Mặc dù như vậy, thương thế mà Hà Trường An gây ra cho Tàng Thanh Phong, khiến ông ta muốn phục hồi vết thương cũng rất khó khăn.

Chiến kích chỉ vào Tàng Thanh Phong ở phía xa, Hà Trường An lạnh nhạt nói:
- Ta từ khi xuất đạo tới nay, trải qua vô số trận chiến, gặp phải vô số đối thủ khó dây dưa. Nhưng chưa bao giờ có một kẻ, khó đối phó giống như ngươi. Huyền Vũ chuyển thế, quả nhiên không hổ là lão yêu quái sống ngàn vạn năm. Cho dù là cùng ở Hóa Hồn cảnh, ta cũng không bằng ngươi. Tuy nhiên, nếu bởi vậy mà xem thường ta, ngươi liền sai lầm rồi. Ngươi có thủ đoạn, chúng ta lại làm sao có thể không có. Lão già kia, ngươi thực sự nghĩ rằng người đứng đầu, là do mọi người tùy tiện xưng hô sao?

Nói xong cổ tay ông ta lật ngược lại, lấy một vật ra khỏi túi Giới Tử.

Đó là một viên châu màu đen, tỏa ra quang hoa kỳ dị. Thứ này vừa được nhấc ra, năng lượng bên trong nó khiến cho mọi người đều bị chấn động, ngay cả không gian chân vũ thần công mà Tàng Thanh Phong áp chế cũng bị buông lỏng ra một chút.

- Thần trân.
Ngạo Sí Hổ ôm bụng thốt lên.

Gã tuy rằng không biết đó là cái gì, nhưng lúc này Hà Trường An lấy nó ra, khí tức của vật này chắc chắn phải liệt vào hàng thần trân.

Thời khắc này liếc nhìn Tàng Thanh Phong một cái, Hà Trường An đột nhiên hừ lạnh một tiếng, sau đó ngửa đầu nuốt viên châu màu đen vào bụng.

Sau khi ông ta nuốt xuống, chợt nghe thấy một tiếng gào thét trầm thấp vang lên, như là rồng gầm, hổ gầm, chấn động lan tràn toàn bộ đại điện.

Trên người Hà Trường An đã tỏa ra năng lượng khổng lồ, hơi thở hủy diệt màu đen chạy quanh thân thể ông ta, rõ ràng đã tạo thành một sát lục chi vực.

Đây là thần vật có thể nâng cao đạo niệm, chả trách Hà Trường An trước đó vẫn chưa chịu lấy ra sử dụng.

Lần này, trong đại điện không ngờ có ba người có được ba chi vực, mà sau khi hủy diệt chi vực xuất hiện, thân hình của Hà Trường An đã lại lần nữa lớn mạnh, toàn thân cao thấp sinh ra từng mảnh lân giáp, trên người cơ thể bắt đầu khởi động ra một cỗ khí lực mãnh liệt lan tràn lưu động, có thể thấy được vật ấy không chỉ nâng cao đạo niệm, cũng nâng cao cả lực lượng cường đại.

Điều khiến người ta kinh hãi nhất, đó là sau lưng Hà Trường An không ngờ lại sinh ra hai cánh tay, thậm chí vai ông ta cũng mọc ra thêm hai cái đầu.

Ba đầu sáu tay.

- Grào.
Hà Trường An phát ra tiếng rống sung mãn, uy nghiêm, trong hô hấp, lại như có ngọn lửa đang lóe lên.

Âm thanh trầm vang của ông ta vang lên:
- Lão rùa đen, nhận lấy cái chết.

Bát hoang thiên thương kích lại lần nữa múa ra một mảnh kích triều, tấn công về phía đỉnh đầu Tàng Thanh Phong.

Tàng Thanh Phong cũng không dám cứng rắn chống đỡ, lật ngược cổ tay, một chiếc chiến chùy to nặng xuất hiện trong tay ông ta, nghênh hướng thiên kích đánh tới.

Trong tiếng nổ ầm vang, chiến chùy bị thiên kích đánh bay, lực lượng khổng lồ chấn động đánh bay Tàng Thanh Phong lên vách tường, khiến cho cả tòa đại điện run rẩy.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com