Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 727: . Giảo quyệt (p2)



Đường Kiếp bị nện hộc máu bay lên, chợt nghe một tiếng răng rắc giòn vang, một kích này không biết nện đứt bao nhiêu cái xương, từ không trung rơi thẳng xuống, té mạnh trên núi núi, tạo ra một vùng khói lớn.

- Ca ca!
Y Y sợ hãi hướng phía Đường Kiếp bay tới.

Tiếp theo Tả Toàn Danh bồi một chưởng đè xuống.

Một chưởng này biến ảo thành bàn tay che lấp bầu trời, coi Đường Kiếp như muỗi mà chụp trong lòng bàn tay, cả ngọn núi bị một chưởng của y nhấc lên.

Mắt thấy không có động tĩnh, lúc này mới hừ lạnh thu tay lại:
- Đấu với ta, muốn chết!

Nói xong đã bay tới Đường Kiếp.

Bay đến chỗ Đường Kiếp, nhìn kỹ lại, chỉ thấy Đường Kiếp không còn hơi thở, như bị một chưởng đánh chết.

Y vừa rồi sử dụng kim long ấn pháp uy lực cực lớn, thời gian thi pháp dài, vậy nên mỗi khi Tả Toàn Danh đánh ai thường lấy ngôn ngữ dụ dỗ trước, y thích mặc trường bào có tay áo cũng vì muốn che động tác của mình, vì thế nên quần áo y cũng sử dụng vải dệt từ Tơ Vân Cẩm tốt nhất, còn ngọc hốt kia có tác dụng mê hoặc.

Mà chỉ cần một kích đạt được, đối phương có là Linh Hoàn chân nhân cũng một kích tất sát, huống chi y còn bỏ thêm phiên thiên thủ.

Mắt thấy Đường Kiếp vô thanh vô tức, chỉ còn lại tiểu cô nương ôm Đường Kiếp khóc rống, trong lòng mừng rỡ nói:
- Còn không tránh ra.

Một tay xách Y Y lên.

Y Y hoa chân múa tay đánh lại Tả Toàn Danh, Tả Toàn Danh lại hồn nhiên không thèm để ý, tay kia thì lao tới túi Giới Tử của Đường Kiếp.

Ngay lúc chạm vào, đột nhiên ý thức chuyện không đúng.

Thảo tinh cô nương đã nhập Hóa Hình, cho dù cảnh giới không cao bằng mình, nhưng sao lại bị bắt dễ dàng như vậy?

Y theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Y Y đang lạnh lùng nhìn mình, trong miệng mặc dù vẫn khóc hô, nhưng trên mặt không có đau buồn, ngược lại nhìn y âm trầm cười.

Nụ cười này khiến Tả Toàn Danh sởn tóc gáy, lập tức biết không tốt.

Y phản ứng cũng nhanh, mau chóng lui ra.

Cùng lúc đó, Đường Kiếp vốn đã bị giết đột nhiên trợn mắt ngồi dậy, tung ra một quyền.

Tả Toàn Danh chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng hùng hồn đánh vào trong cơ thể, kêu to bay lên muốn chạy, lại phát hiện trên người đã bị dây trói lại. Y Y dùng hai tay huy động, vô số cành lá như rắn, rậm rạp bao cuốn lên.

Lúc nguy cấp này, Tả Toàn Danh thể hiện tố chất của người tu tiên hùng mạnh, phát lực quát lên một tiếng, toàn thân bùng lên một ngọn lửa.

Ngọn lửa này mạnh mẽ kinh người, đốt sạch sẽ dây trói của Y Y, phải biết sau khi Y Y tiến hóa, thực lực tăng mạnh, mặc dù không có lĩnh ngộ pháp thuật gì mới nhưng uy năng lại nâng cao nhiều, cây cỏ triệu tập ra đều như kim thiết, đao búa khó làm thương tổn, nước lửa không ngâm.

Ngọn lửa này cũng không biết là thuật pháp gì, đốt được dây của Y Y dây, uy lực thực không nhỏ, ngay tiếp theo Y Y cũng kinh hô thối lui.

Đồng thời Đường Kiếp nện xuống quyền thứ hai vào lưng Tả Toàn Danh, tay phải xuất thiên phong kiếm, một kiếm đâm phía sau đầu lão nhân giả dối.

Mắt thấy kiếm gần tới người, chỉ thấy cơ thể Tả Toàn Danh đột nhiên ảm đạm như hư ảo.

Một kiếm này đâm vào thực vật, Đường Kiếp cũng hơi ngạc nhiên, lại nhìn phương xa, một bóng người đang giãy dụa từ hư không bước ra. Chỉ là người khác từ trong hư không bước chậm mà ra, hoặc là khí thế vô biên, đại khí nghiêm nghị, hoặc là pháp tướng uy nghiêm, trang nghiêm hùng hồn. Y thì như một con lươn giãy dụa ra khỏi bùn đất, vặn vẹo từ trong hư không đi ra, cuối cùng như cá nhảy loi choi vài cái mới thở hào hển, vẫn chưa hoàn hồn nhìn về phía Đường Kiếp.

Y chỉ vào Đường Kiếp:
- Ngươi quá giảo quyệt, sao có thể giả chết?

Đường Kiếp nhếch môi cười, rõ ràng là người này đùa giỡn mình trước, đánh lén mình, sao có thể mặt không đổi sắc lớn tiếng doạ người, chỉ trích mình đây?

Hắn đang muốn nói chuyện, đột nhiên cảm giác không đúng, nhất thời cũng không biết không đúng chỗ nào, cẩn thận nhìn lại, rốt cục phát hiện hóa ra tay của y có phần cổ quái. Người khác đều dùng ngón trỏ chỉ người, hắn lại dùng ngón cái chỉ người, bốn ngón co lại khiến người ta nhìn không rõ.

Vừa thấy cảnh này, Đường Kiếp biết không tốt, vội phi thân lên, chỉ thấy ngón cái Tả Toàn Danh đột nhiên hiện quang hoa, một đạo kiếm khí đâm tới.

Hoàn hảo Đường Kiếp nhanh như chớp, nếu không nhất định sẽ bị bắn trúng.

Không cần hỏi Đường Kiếp cũng có thể nghĩ ra, uy lực tuyệt đối không kém với kim long lúc trước.

Lúc trước hắn tuy giả chết, nhưng kim long đánh vào người hắn thật mạnh mẽ, nếu không có Mẫu Tinh Kim hộ thể, bị đánh lén kiểu đó không chết cũng bị thương nặng, dù vậy không ngờ suýt nữa lại bị trúng chiêu.

Đường Kiếp giận dữ, chỉ vào Tả Toàn Danh quát:
- Đồ vô sỉ xem kiếm!

Yên diệt thiên phong kiếm đâm tới Tả Toàn Danh.

Tả Toàn Danh đang định ngăn cản, lại phát hiện một kiếm này uy lực cũng không quá lớn, đang kỳ quái thì chợt nghe trên đỉnh đầu có tiếng vang ô ô.

Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy vô số đao luân phiên từ trên trời giáng xuống, mang theo xiềng xích, lóe ra sấm sét điện quang, chen chúc rơi xuống đập mình, sợ tới mức hồn bay phách lạc, la to nói:
- Ngươi mới là đồ vô sỉ, đã giả chết, lại còn xem kiếm. Nhìn con mẹ nó kiếm, đây là kiếm à, là đao, là đao! ! !

Trong tiếng kêu gào, y cũng không chậm, lấy từ túi Giới Tử ra một khối Bát Quái thạch bản ném vào không trung.

Bát Quái thạch bản nhập không trung liền tự phát triển lớn lên, bắn ra một đạo điện quang, bao trọn phiến thiên không.

Loan đao rơi xuống không thể phá Bát Quái thạch bản, chỉ thấy không trung ầm ầm bùng nổ, trên đỉnh đầu bùng nổ quang diễm, khá đẹp.

Đường Kiếp hừ một tiếng:
- So với ngươi vẫn tốt hơn nhiều, xem kiếm!

Lại một kiếm vung tới.

Tả Toàn Danh còn muốn khinh thường, lại thấy yên phong chợt khởi, lay động phấp phới, trong lòng biết không tốt, thét chói tai nhảy lên không trung, thân hình chớp liên tục, phía sau Yên diệt thiên phong kiếm truy đuổi không bỏ, lão nhân này như một con rắn điên cuồng vặn vẹo trong gió, tiếp nhận được một kiếm này.

Phải biết rằng đây chính là thần thông.

Quả nhiên người có tư cách được tuyển làm đại hành giả đều là người phi thường, lúc trước Nã Sơn dễ dàng tiếp được Ngũ Nhạc Na Di, giờ lão nhân này cũng tiếp được Yên diệt thiên phong kiếm.

Mặc dù vậy, lão nhân vẫn hô lên:
- Thần trân! Thần trân! Ngươi thậm chí còn có thần trân! Hoá ra ngươi chính là thần kiếm tiểu tử, lại không chỉ có một thanh. Ta nói ngươi có thần kiếm, sao phải tới đây xem náo nhiệt!

- Thần binh lợi khí, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Đường Kiếp nói xong trong tay đã lại có thêm một thanh kiếm: Diệu nhật kim ô kiếm.

Một trảm, kim ô bay lên, mang theo nghiệp hỏa vô biên.

Lão nhân lúc trước chống cự Yên diệt thiên hỏa đã mất không ít khí lực, thời khắc này thấy một loại thần thông khác đánh úp lại, sợ tới mức hồn bay phách lạc, hét lớn:
- Đừng đánh, ta đầu hàng là được!

Đường Kiếp nghe xong trong lòng khẽ động.

Hắn có chút tò mò với thủ đoạn của lão nhân, thi pháp trong tay áo, đốt dây của Y Y và thoát khỏi một kiếm kia, thủ đoạn không gian cũng quỷ dị ly kỳ.

Hắn có tâm bắt lão truy hỏi, bởi vậy liền bày mưu để Kiếm Linh đình chỉ công kích.

Kim ô rất không tình nguyện gào thét quay lại, Đường Kiếp đang muốn nói chuyện, chỉ thấy lão nhân vỗ ngực một cái:
- Thật là thần kiếm lợi hại, suýt nữa đã bị ngươi giết. Không thể tưởng được ngươi có thể thi triển thần thông hai lần, tuy nhiên hai lần thi triển thần thông, hiện giờ chắc ngươi không thể thi triển thủ đoạn gì nữa?

Nói xong ánh mắt ngưng tụ, không ngờ xông lên bắt nạt Đường Kiếp, một thanh huyết sắc loan đao mênh mông chém tới.

Chỉ có điều lần này Đường Kiếp đã có chuẩn bị, bĩu môi nói:
- Lão tiểu tử muốn tác quái.

Một tay cầm song thần kiếm, tay phải xuất Ngũ Nhạc Triều Tông Kiếm, chỉ vào lão nhân:
- Trấn!

Năm tòa núi từ phía trên khoảng không áp chế xuống.

Tả Toàn Danh nhìn tới tim và mật đều lạnh.

Y biết Đường Kiếp có ba thanh thần kiếm, nhưng y không biết Đường Kiếp còn có năng lực điều khiển lực lượng thần kiếm.

Có thể một tay chụp Bình Sơn đỉnh nhưng không có nghĩa là thân thể có thể chống đỡ năm ngọn núi, lần này, Tả Toàn Danh không dám chống đỡ. Tuy nhiên lão tiểu tử cũng cổ quái, lúc này còn hét lớn:
- Ta và ngươi liều mạng!

Toàn lực hướng về phía Đường Kiếp phóng đi, xem bộ dáng là muốn cùng chết với Đường Kiếp.

Đường Kiếp đương nhiên sẽ không tính cùng y xuống hoàng tuyền, thân pháp thi triển lui ra ra, đồng thời đánh ra vô số chưởng phong ngăn cản Tả Toàn Danh tới gần.

Không nghĩ tới ngay lúc hắn lui đi, Tả Toàn Danh không tiến mà lui, y rõ ràng là đang chạy tới Đường Kiếp, thời khắc này lại rút lui như bay, tốc độ so với bay còn nhanh hơn, khó nhất là y dụng cả tay chân, thân thể ở cấp tốc lui về phía sau, thoạt nhìn như vẫn đang chạy về phía trước, cho tới khi y cách xa rồi, ngươi vẫn chưa kịp phản ứng là y lui lại.

Đường Kiếp nhìn y chạy trốn, gương mặt kia trước khi biến mất vẫn còn ra vẻ xung phong, trong miệng thì hô:
- Lão tử liều mạng với ngươi.

- Liều mạng với ngươi.

- Liều mạng.

Cứ như vậy mang theo câu xung phong biến mất khỏi tầm mắt của Đường Kiếp trung.

Tiếng ầm ầm truyền tới, cũng là tiếng ngũ sơn thần thông thất bại, thanh âm nặng nề mang theo khó hiểu, đại khái cũng đang kỳ quái lão tiểu tử đó rốt cuộc làm thế nào chạy thoát khỏi thần thông.

Đường Kiếp trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bóng người biến mất, hồi lâu mới nói một câu:
- Hôm nay xem như đụng phải nhân tài rồi!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com