Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 732: . Tạo hóa (p1)



Đang lúc muốn thu phiến đá, lại nghe xa xa có một thanh âm nói:
- Đường đạo hữu, tại hạ biết đây là vật gì, chỉ cần đạo hữu đồng ý buông tha cho tại hạ, ta nguyện nói ra tất cả!

Đường Kiếp và Y Y cùng nhìn lại, chỉ thấy Tả Toàn Danh trên cây đang tội nghiệp nhìn mình.

Ngẫm nghĩ một chút, Đường Kiếp nói:
- Vậy ngươi nói, đây là vật gì.

Tả Toàn Danh vội hỏi:
- Chỉ cần đạo hữu lấy Tâm Ma thề, đồng ý buông tha tại hạ, tại hạ biết thì sẽ nói, không chỉ như thế, còn nguyện dâng tặng bảo vật!

Đường Kiếp cười lắc đầu:
- Ngươi nghĩ hay quá, chỉ một phần tin tức đã muốn đổi lấy mạng mình. Chớ nói ngươi chưa chắc đã biết, cho dù biết cũng không tới giá đó. Về phần bảo vật ngươi nói...

Đường Kiếp giơ ngân kiếm lên:
- Nó không phải đã là của ta sao?

Tả Toàn Danh không nói gì, nghĩ người này thật quá vô liêm sỉ, nhất thời bất đắc dĩ, chỉ đành nói:
- Ngươi không biết vật ấy có giá trị thế nào mới nói như vậy. Nếu ta đoán không kém, vật ấy là một kiện Tiên Thiên thần trân, chính là do thiên địa tạo ra, không phải do con người, giá trị vượt xa tưởng tượng, ngay cả Đạo Binh chưa hẳn đã sánh bằng.

- Tiên Thiên thần trân?
Nghe vậy, Đường Kiếp cũng có chút động.

Cái gọi là Tiên Thiên thần trân là thần vật do Tiên Thiên tạo ra, tỷ như bảo vật trong Bảo Xán Hà đều là vật Tiên Thiên. Lưỡng Nghi phân thần kiếm, Tạo Hóa Thần Nguyên, túi Càn Khôn đều là Tiên Thiên Đạo Binh, mà như Vạn Tiên Đỉnh, Phần Thiên Thất Bảo và hậu thiên Đạo Binh đều do con người chế tạo, ngoài ra thông qua Tạo Hóa Thần Nguyên tạo ra bảo vật, cũng thuộc về hậu thiên.

Tiên thiên hậu thiên cũng không quyết định cấp bậc bảo vật, thượng phẩm vẫn là thượng phẩm, hạ phẩm vẫn là là hạ phẩm. Nhưng tiên thiên hậu thiên có ý nghĩa quan trọng, Tiên Thiên thượng phẩm và hậu thiên thượng phẩm có điểm bất đồng lớn. Như vậy cũng giống tu giả, tu giả đại phái và dã tu giang hồ khác nhau. Đồng thời Bách Luyện Kỳ, Đường Kiếp lúc trước có thể tùy tùy tiện tiện thả ra một đám, nhưng đối mặt với tu giả Thú Luyện Môn, Đường Kiếp muốn thắng một trận cũng khó khăn.

Tiên Thiên vật do tự nhiên tạo ra, mượt mà tự nhiên, không có cấu tạo, bất kể uy năng lớn nhỏ, phẩm chất đều là hoàn mỹ vô hạ, có thể làm con người phát huy trăm phần trăm uy lực. Mà thần trân giống như Yên diệt thiên phong kiếm thì còn kém rất nhiều, bề ngoài thực chiến, lấy cảnh giới bây giờ của Đường Kiếp cũng không thể chân chính phát huy ra toàn bộ uy lực của thần trân, vả lại khi sử dụng tiêu hao khá lớn, ngoài ra tiềm lực Tiên Thiên chi bảo thăng tiến cũng lớn hơn.

Một món đồ như Tiên Thiên thần trân, như lời Tả Toàn Danh quả thực vượt qua cả hậu thiên Đạo Binh.

Tuy nhiên Đường Kiếp vẫn lắc đầu nói:
- Nói thì nói như thế, nhưng dùng mạng của ngươi trao đổi, ta vẫn cảm thấy không đáng giá.

Tả Toàn Danh nóng nảy:
- Có thể nào không đáng giá? Như thế nào không đáng giá? Ta là mạng chó, mạng ti tiện, mạng mục nát căn bản không đáng giá bao nhiêu tiền. Tiên Thiên thần trân thật tốt, ở Vạn Bảo Thiên cũng khó gặp, ta làm sao có thể so sánh với?

Đường Kiếp tiếp tục chậm rãi lắc đầu:
- Tả huynh khách khí rồi, theo ta thấy, Tả huynh trời sinh đại tài, lấy thân phận kẻ tán tu mà có thể gia nhập nhóm đại hành giả Thiên Hỏa Tháp, có thể thấy được Tả huynh thiên phú vô song về nhiều mặt, nếu đã được Đông Thiên vương nhìn trúng, nể trọng, coi như cánh tay trong hàng ngàn người. Nếu ta buông tha ngươi, chỉ sợ sẽ hối hận cả đời.

Tả Toàn Danh tiếc nuối vì bị trói không thể đấm ngực dậm chân, chỉ biết lắc đầu:
- Nào có thiên phú vô song, ta bản lĩnh trộm đạo, đời này đều nhờ đào mộ, trộm hái tiên cảnh mới đi tới đây, cả đời bị người đuổi giết, mới có bản lĩnh chạy trốn chết như thế. Đông Thiên vương coi trọng năng lực đó của ta nên để ta làm đại hành giả. Tại hạ chỉ là tiểu nhân, đâu sánh được với thượng cổ Tiên Thiên thần trân!

Đường Kiếp thì vẫn như trước lắc đầu.

Hai người này ngươi một câu ta một câu, một liều mạng làm hạ thấp bản thân, một liều mạng cất nhắc đối phương, Tả Toàn Danh hận không đem mình biến thành cứt chó, Đường Kiếp thì liều mạng muốn đem Tả Toàn Danh nở hoa.

Vì thế giá trị của Tả Toàn Danh xoay chuyển từ hoa tươi sang cứt chó và ngược lại.

Khát vọng sống khiến cho Tả Toàn Danh gân cổ chiến đấu, còn Đường Kiếp cũng không chịu nhận thua, chỉ có thể nói:
- Đồ vật này là của ta, ta để ở chỗ này chậm rãi nghiên cứu là có thể tìm được đáp án.

Tả Toàn Danh vội la lên:
- Sẽ vô dụng thôi, vật ấy không phải dùng cho chiến đấu, ngươi để bên người trăm năm ngàn năm mà không có kỳ pháp, cũng đừng mơ tưởng phát huy tác dụng.

Đường Kiếp cười:
- Không dùng trong chiến đấu?

Tả Toàn Danh sắc mặt đại biến, cả người chợt lạnh.

Chỉ thấy Đường Kiếp đã thì thào lẩm bẩm:
- Tiên đồ hành tẩu, duy kiếm và đan. Vật ấy không dùng cho chiến đấu, cũng chỉ có thể là đan dược. Vạn Bảo Thiên có Tạo Hóa Thần Nguyên, có thể dựng dục vạn bảo. Tuy nhiên Tạo Hóa Thần Nguyên là Đạo Binh, vả lại đã hòa tan vào Vạn Bảo Thiên, vật ấy hiển nhiên không phải. Mặt khác núi này là tự nhiên nhưng thần thông, Tiên Thiên thành trận, có độc nhện biến dị, hung thực di chuyển, thông linh thạch quái, cũng có hầu yêu, không thầy dạy mà tự thông côn pháp, thủ hộ phiến đá. Chẳng lẽ nói...

Đường Kiếp càng tự nói, ánh mắt nhìn bàn đá xanh càng thêm mãnh liệt.

Trong miệng hắn thì thào:
- Hoá ra đây là một tạo hóa chi bảo, mặc dù không bằng Tạo Hóa Thần Nguyên có thể hoá sinh vạn bảo nhưng cũng thông linh tinh quái, khai mông khai trí. Không biết cùng Tạo Hóa Thần Nguyên có quan hệ gì.

Nghe thế, Tả Toàn Danh gào khóc:
- Ngươi lừa dối ta, ngươi đã ý định lừa dối ta!

Y muốn dùng bảo vật này trao đổi tự do, không ngờ bị Đường Kiếp thăm dò lấy hết thông tin, trong lòng bi thương, không thèm để ý hình tượng khóc lớn lên.

Đường Kiếp gặp qua đủ loại người tu tiên, dũng cảm có, dũng cảm có, nhát gan có, yếu đuối có, dối trá có, kiêu ngạo có, ngông cuồng có, thậm chí còn có đáng khinh, ngu xuẩn, si ngốc, chính là chưa thấy qua ai không biết xấu hổ như vậy.

Nhất thời bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể nói:
- Được rồi, ngươi đừng có khóc. Ta thấy ngươi cũng là người có kiến thức, nếu ta đã đoán được tác dụng của bảo vật, vậy không bằng ngươi nói cho rõ ràng đi. Ngươi muốn ta thả ngươi, kỳ thật cũng không cần trực tiếp như vậy, ngươi có biết, không có ích lợi có thể nói cảm tình mà.

- Không có ích lợi có thể nói cảm tình?
Tả Toàn Danh hai mắt phát sáng, vui vẻ nói:
- Đường huynh cao nhân!

"..." Đường Kiếp ho hai tiếng:
- Ngươi nói về phiến đá trước đi. Cảm tình từ chỗ này bồi dưỡng.

Tả Toàn Danh vội vàng gật đầu:
- Đường huynh đệ muốn biết, tại hạ tất nhiên sẽ nói. Kỳ thật vật ấy có quan hệ lớn tới Tạo Hóa Thần Nguyên. Bởi vì vật ấy rất có thể chính là sau khi Tạo Hóa Thần Nguyên hòa tan vào Vạn Bảo Thiên mà sinh nhất một thần vật... Nói đơn giản, nó chính là con nối dòng của Tạo Hóa Thần Nguyên.

- Con nối dòng?
Nghe thế, Đường Kiếp mỉm cười:
- Đạo Binh vô mệnh vô tính, vì sao lại có con nối dòng?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com