Đầu ngón tay từ mi tâm của Tả Toàn Danh nâng dần lên, Đường Kiếp nói: - Tốt lắm, nơi này là chỗ cuối cùng.
Tả Toàn Danh lúc này mới than dài một hơi.
Nhìn lại chính mình, chỉ trong chốc lát toàn thân hắn đã bị đánh vào bốn mươi chín đạo cầm chế. Mỗi một đạo cầm chế đều do vô số cấm chế nhỏ hơn tạo thành, kết cấu phức tạp tinh vi, có liên quan đến nhau. Cho dù lấy tu vi của Đường Kiếp lại thêm năng lực trận đạo, cũng phải nghỉ ngơi hai lần, ăn mấy khỏa đan dược bổ khí mới hoàn thành xong.
Cầm chế phức tạp tinh vi như thế, cho dù là cao nhân về trận đạo như Hà Xung, cường giả Hóa Hồn cũng chưa chắc đã cởi bỏ được, nhưng như vậy Đường Kiếp vẫn cảm thấy không yên lòng.
Cũng không hẳn là hoàn toàn không thể, Hóa Hồn không làm được không có nghĩa là Tử Phủ không làm được.
Do đó Đường Kiếp lại gieo vào người Tả Toàn Danh một chút đậu chủng (hạt giống đậu), lại thêm Hóa Binh bí pháp, cùng với cầm chế hô ứng lẫn nhau. Một khi cầm chế bị tác động, có người cố gắng giải khai cầm chế thì Hóa Binh bí pháp trên hạt đậu sẽ được kích hoạt, trực tiếp hóa thành đậu binh, tàn phá bừa bãi trong cơ thể của Tả Toàn Danh.
Vì vậy Đường Kiếp còn đặc biệt biểu diễn một chút cái gọi là “đậu binh đại chiến” cho đối phương xem. Tả Toàn Danh cảm thấy kinh hãi, hoàn toàn bị thực lực của những hạt đậu đó chấn trụ rồi. Vừa nghĩ tới trong thân thể mình có chứa bao nhiêu mầm đậu như vậy, Tả Toàn Danh không khỏi cảm thấy da đầu run lên, tâm tư phản kháng cũng triệt để nguội lạnh.
Hai đại thủ đoạn như vậy cũng chưa đủ, Đường Kiếp lại tiếp tục dùng bí pháp của Ngũ Thần Giáo hạ ấn ký truy tung lên người Tả Toàn Danh, để đảm bảo hắn bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được đối phương. Mãi khi hoàn thành hết hắn mới dừng tay, chậm rãi nói: - Đáng tiếc ta còn chưa đạt đến Tâm Ma kỳ, thần niệm chưa thành, bằng không gieo một hạt giống thần niệm là xong, sinh tử của ngươi là do ta, như vậy quả thực dễ dàng hơn nhiều. Nhưng cũng không sao, hiện tại như vậy cũng tốt, sau khi đạt Tâm Ma kỳ thì bổ sung thêm cũng được.
Tả Toàn Danh nghe vậy khóc không ra nước mắt, ngoài miệng không dám nói, đành đau khổ trả lời: - Chủ thượng hà tất phải làm như vậy, lão nô sau này chắc chắn sẽ tận tâm vì chủ thượng mà.
Sau khi khống chế được Tả Toàn Danh, Đường Kiếp cũng không khách khí, trực tiếp hỏi hắn: - Ta thấy vài thủ đoạn khi trước của ngươi cũng có chút độc đáo, có thể nói cho ta không?
Tả Toàn Danh thấy hắn đã lấy bảo vật, lại còn muốn có pháp môn tu luyện của mình nữa, biết lần này mình triệt để xong rồi, đụng phải một tên so với mình còn muốn độc hơn, không còn cách nào khác, chỉ có thể trả lời: - Ấn pháp kim quang kia gọi là Định Quang Ấn học được từ một khối ngọc phù mà ta khai quật được trong một cổ mộ, pháp tắc na di hư không là một môn pháp thuật tên Ảo Ảnh Xà Hành Bộ, cũng học được từ cổ mộ. Về phần ngọn lửa kia, kỳ thật không phải là pháp thuật mà là một loại dị hỏa, tên là Lưu Ly Diệm, bị ta luyện hóa rồi đưa vào cơ thể, hằng ngày tẩm bổ, đến khi đối địch thì phóng ra, còn tốt hơn nhiều so với bảo vật bình thường.
Nói xong liền đưa ngọn Lưu Ly Diệm ra ngoài.
Lưu Ly Diệm này là một ngọn lửa mang màu sắc trong sáng, đẹp như lưu ly. Ngọn lửa nhìn đẹp đẽ là vậy, kì thực lại âm độc vô cùng, lại có cả hiệu quả ăn mòn, bị tên Tả Toàn Danh thu vào trong cơ thể, một khi sử dụng đến sẽ xuyên thấu qua cơ thể mà phát ra ngoài, lại không làm tổn thương người sử dụng, quả nhiên thần kì vô cùng. Tuy nhiên ngọn Lưu Ly Diệm mà Tả Toàn Danh thu được lại chưa hoàn toàn trưởng thành, bởi vậy uy năng vẫn còn hơi yếu. Nhưng mặc dù vậy nó cũng là một món bảo vật mạnh mẽ, đáng tiếc đã nhanh chóng bị Đường Kiếp nhìn thấu điểm yếu, nhằm vào đó mà phá giải.
Nhìn ngọn Lưu Ly Diệm này, Đường Kiếp nói: - Lưu Ly Diệm này cũng là đào cổ mộ mà ra sao?
Tả Toàn Danh đỏ mặt: - Đúng vậy! Ngay cả Hoán Ma Thần Thông mà công tử đã biết, cũng có lai lịch như vậy.
Đường Kiếp cảm thấy khóc cười không nổi: - Không phải bản lĩnh nào của ngươi cũng đều là do đào mộ mà có đó chứ?
Tả Toàn Danh vội trả lời: - Kiếm pháp của tại hạ là học được từ sư môn.
Hóa ra lão tiểu tử này kỳ thực cũng không phải là tán tu, y vốn xuất thân trong một môn phái tu tiên nhỏ đã xuống dốc ở Huyết Hà Giới, nếu y chỉ ở nơi này một lòng một dạ tu luyện cũng không đến mức trở thành bộ dạng như hiện tại.
Nhưng mà một hồi tai ương giáng vào môn phái kia, cả môn phái trong một đêm bị người ta giết sạch, chỉ có lão tiểu tử này may mắn chạy thoát. Từ đó trở đi y lang thang khắp nơi. Vì để nâng cao thực lực bản thân, y từng nghĩ đủ mọi biện pháp, nhưng việc tu luyện của tán tu phi thường gian nan, cuối cùng phải đi đào mộ một chuyến. Một thân bản lĩnh của y hiện tại, hầu hết đều là do đào từ những khu mộ cổ mà có được.
Mặc dù nói tu sĩ sau khi chết, linh khí toàn thân phần lớn sẽ quay lại với thiên địa, nhưng không phải ai cũng như vậy, luôn có đủ loại nguyên nhân mà lưu lại di hài. Tỷ như người chưa đạt được Tam Khô, người chưa tu thành linh thể, tự nhiên sẽ có di hài; lại tỷ như người luyện thể tu được Thánh thể, máu thịt toàn thân cứng hơn kim cương, thì sau khi chết thi hài cũng được bảo tồn, lại có những người tu luyện không thành, linh thể không tinh khiết, cũng sẽ lưu lại di hài, hoặc cũng có thể do tu luyện một loại bí pháp nào nó, sau khi chết sẽ để lại một số vết tích.
Tóm lại trong giới tu sĩ, việc thiên kì bách quái không đếm xuể, cái gì cũng có thể xảy ra, chính vì vậy, mộ của một vài tu sĩ vẫn còn tồn tại, chỉ là những thứ chân chính đáng giá lại cực kì ít.
Tên Tả Toàn Danh này có thể dựa vào đào mộ mà có được nhiều bí pháp cùng bảo bối như vậy, chỉ sợ số mộ cổ mà y đào được hẳn cũng không ít. Đào mộ là chuyện phi thường thất đức, khó tránh khỏi bị người ta tìm giết, lão tiểu tử này vì cầu đường sống nên cũng không từ bất cứ thủ đoạn nào, nay biến thành bộ dạng như vậy cũng không có gì kì quái.
Theo như cách nói của y, không có “tinh thần vô liêm sỉ” ấy, thì y đã chết vô số lần rồi
Nghe lão tiểu tử kể, Đường Kiếp dứt khoát bắt y viết ra một loạt những thủ đoạn Định Quang Ấn, Hoán Ma Thần Thông, Ảo Ảnh Xà Hành Bộ.
Hắn không có ý định học những thứ này, tuy nhiên những bí pháp của Tả Toàn Danh khá hiếm thấy, giá trị tham khảo còn cao hơn giá trị thực chiến. Nếu giao những pháp môn này cho Tẩy Nguyệt Phái, hẳn cũng là một phần cống hiến không nhỏ.
Tả Toàn Danh bất đắc dĩ, chỉ có thể đau lòng mà viết lại toàn bộ pháp môn tu luyện của mình. Với thân phận “nô tài”, hắn đâu thể làm khác được chứ.
Đường Kiếp xem qua những pháp môn đó một lượt, tuy rằng phần lớn trong đó khác với sở học của hắn, nhưng cũng có một vài chỗ rất có giá trị tham khảo, hắn vừa xem vừa suy luận.
Hắn đang hăng say nghiên cứu, lại phát hiện trong tay có một trang sách màu hồng, không phải là do Tả Toàn Danh viết, bèn hiếu kì hỏi: - Đây là cái gì?
Tả Toàn Danh trả lời: - Đó là thứ ta ngẫu nhiên lấy được trong một mộ cổ, bên trên có viết một pháp môn khống hỏa.
- Pháp môn khống hỏa? Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, hỏi: - Chính là thủ pháp ngươi dùng để khống chế Lưu Ly Diệm sao?
Tả Toàn Danh gật đầu xác nhận.
Đường Kiếp nhớ lại một chút, lúc này mới nhận ra pháp môn khống hỏa của Tả Toàn Danh cũng không tầm thường. Cần biết uy lực của dị hỏa lớn cỡ nào, không có pháp môn đặc thù thì khó mà luyện hóa được, cho dù ngọn Lưu Ly Diệm này có uy năng không quá lớn, nhưng muốn luyện hóa nó cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Tả Toàn Danh luyện hóa được, lại còn thu vào trong cơ thể, có thể thấy được pháp môn này cũng có vài phàn huyền diệu. Nghĩ đến đấy, hắn không khỏi tập trung xem kĩ.
Pháp môn này có tên là Thiên Dương Nghịch Hỏa Quyết, là một môn khống hỏa thuật, không có uy lực gì, chỉ có thể luyện hóa ngọn lửa rồi thu vào trong cơ thể, để chủ nhân sử dụng. Pháp môn này lúc đầu Tả Toàn Danh cũng không quá để ý, chỉ khi phát hiện trang sách ghi pháp môn này có tính chất phi phàm, ngâm nước không ướt, đốt lửa không cháy, xé cũng không nát, có thể coi là một kiện bảo vật, lúc này y mới đọc qua rồi học theo.
Không lâu sau đó lại tìm được Lưu Ly Diệm, liền thử áp dụng ngay Thiên Dương Nghịch Hỏa Quyết này lấy dị hỏa về cho mình dùng, mãi cho đến hôm nay lại rơi vào tay Đường Kiếp.
“Ngu xuẩn!” Nghe những lời Tả Toàn Danh nói, Đường Kiếp không nhịn nổi phải chửi thầm một câu.
Sau khi xem qua Thiên Dương Nghịch Hỏa Quyết, Đường Kiếp liền biết bảo bối chân chính trên tay Tả Toàn Danh không đâu khác chính là bí quyết này, chỉ có điều tên Tả Toàn Danh này hoàn toàn không phát huy được uy lực của nó, chỉ dùng để lấy loại dị hỏa Lưu Ly Diệm cấp thấp này.
Nhưng Đường Kiếp biết, Thiên Dương Nghịch Hỏa Quyết này đích thực có tác dụng hơn xa thế. Nó có thể thu lấy Lưu Ly Diệm, tự nhiên cũng có thể dùng để thu lấy những loại dị hỏa khác, quan trọng nhất là pháp quyết này có dấu hiệu của đạo.
Nếu như nói Binh Tự Quyết là dùng đạo truyền pháp, trong pháp lại chứa đạo, đạo của nó thuộc vào Kim Tự Quyết, được liệt vào ngũ hành, như vậy thì Thiên Dương Nghịch Hỏa Quyết này sẽ tương đương với Hỏa Tự Quyết, có cơ chế giống nhau, chỉ là phương thức truyền đạo còn rất sơ sài, kém xa so với Binh Tự Quyết.