Lập xong kế hoạch, Đường Kiếp không do dự nữa, liền sai Đồ Đồ bay về phía Thần Hỏa cốc. Sau khi Huyết Hà chi chủ nắm được một tia huyết khí Đường Kiếp, y đã cảm ứng được đúng vị trí của Đường Kiếp, đương nhiên sẽ chạy tới. Hai bên cứ một chạy một đuổi như vậy, trình diễn ra một cuộc đuổi giết ngàn dặm trên bầu trời Vạn Bảo Thiên.
Đang bay gấp thì phía trước Đường Kiếp bỗng xuất hiện ba bóng người, chính là đám người Liễu Thiến Y lúc trước, không ngờ bọn họ cũng đi cùng hướng này.
Đường Kiếp quát to một tiếng:
- Tránh ra!
Con thỏ cũng không đổi hướng, nhanh chóng phóng tới ba người.
Ba người Liễu Thiến Y thấy Đường Kiếp đột nhiên xông lên, trong lòng hơi hoảng sợ, mới đầu còn tưởng rằng Đường Kiếp tới gây phiến toái. Thấy Đường Kiếp trong nháy mắt tới gần, bọn họ không tránh kịp, chỉ có thể vội vàng phóng ra cái lồng, càng nhanh chóng đâm một kiếm về phía Đường Kiếp.
Đường Kiếp vung ống tay áo lên, một luồng linh khí lập tức cuốn ra, đẩy hết kiếm quang đi. Hắn cũng không dừng lại mà vẫn tiếp tục phóng đi, lúc đi qua nữ tử xinh đẹp kia còn thuận tay nhéo má nàng một cái, nói:
- Đi nhờ chút!
Bị hắn nhéo má, đầu tiên Liễu Thiến Y cảm thấy ngạc nhiên, sau đó là giận dữ, không ngờ mình lại bị Đường Kiếp đùa giỡn như vậy. Nhưng ngay sau đó nàng lại cảm thấy cực kỳ khó hiểu, nàng đã có cái lồng hộ thể rồi, vì sao hắn còn có thể chạm vào nàng như vậy?
Trong nháy mắt, sắc mặt của nàng đã biến đổi. Nhìn Đường Kiếp giờ phút này đã bay xa, Liễu Thiến Y nổi giận lôi đình, chỉ vào bóng lưng của hắn mà không ngừng mắng mỏ. Lúc không dùng mị thuật, thoạt nhìn nàng giống như một tiểu cô nương ưa thích sự yên tĩnh, nhưng một khi chửi ầm lên thì lại là người khá hung hãn, điều này khiến cho hai người bên cạnh cũng phải kinh ngạc, lén đưa mắt nhìn nhau.
Tới lúc nàng mắng xong, đang định rời đi thì chợt thấy gió phía sau bắt đầu thổi mạnh, bốn bóng người màu đỏ đang từ phương xa gào thét mà đến, chính là Huyết Hà chi chủ.
Huyết Hà chi chủ điên cuồng tiến lên, nhìn thấy ba người phía xa liền quát lớn một tiếng:
- Cút ngay, không được cản đường!
Dứt lời, y tiện tay đánh ra một chưởng, đã nhấc cả ba người lên, bay ra ngoài giống như một làn khói.
Liễu Thiến Y tức giận mắng to:
- Bầu trời lớn như vậy bay chỗ nào mà chẳng được, muốn lão nương nhường đường sao? Một Đường Kiếp như thế, lại đến bốn tên khốn khiếp này cũng như thế… Từ từ đã, không đúng!
Dường như Liễu Thiến Y nhận ra điều gì, nhìn chằm chằm về phương xa.
Bốn tên nay giống hệt nhau, rõ ràng lúc trước mình đã từng gặp được. Y chính là kẻ đuổi theo Đường Kiếp đấy.
Đôi mắt của Liễu Thiến Y bỗng sáng lên, vội vàng hô to:
- Đi, chúng ta cũng đuổi theo xem một chút!
Nói xong, nàng đã đuổi theo Huyết Hà chi chủ.
Thần Hỏa cốc nằm ở phía tây Vạn Bảo Thiên, trong sơn cốc này quanh năm bị ngọn lửa thiêu đốt, tuy lửa cháy hừng hực nhưng lại không hề ảnh hưởng tới thế giới bên ngoài.
Bản thân Thần Hỏa cốc đã có rất nhiều tinh thạch hỏa hệ. Loại tinh thạch này là bảo bối hiếm thấy của Vạn Bảo Thiên, bất kể là dùng để tu luyện, luyện đan hay chế khí, bầy trận, nó đều có tác dụng vô cùng độc đáo. Ngoài ra, Thần Hỏa cốc cũng ẩn chứa vô số bảo vật hỏa hệ, bởi vậy mỗi lần mở ra đều dẫn tới không ít đại hành giả tiến vào thám hiểm.
Đương nhiên có thịt thì tất có sói.
Cũng không phải bất kỳ ai tiến vào cốc cũng sẽ gặt hái được của cải đấy, luôn có những người tiến vào với mục đích khác.
Giờ phút này, trên bầu trời gần khu vực Thần Hỏa cốc còn có bốn nam một nữ. Nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra bốn trong số năm người này đều là Tâm Ma kỳ, trong số những đại hành giả, cảnh giới này cũng được gọi là khá cao, gã tráng hán còn lại lại càng kinh người hơn, Hóa Hồn kỳ.
Ở Vạn Bảo Thiên, cảnh giới này giống như mức tự sát, gần như y không thể tiến vào bất kỳ hiểm địa nào.
Những đại hành giả này chính là thủ hạ của Bắc Thiên Vương.
Muốn chọn người tiến vào Vạn Bảo Thiên, ba vị Đông, Tây, Nam Thiên Vương vẫn còn phải cân nhắc tới cảnh giới của đại hành giả. Bởi vì e ngại đại hành giả sẽ phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm, cho nên ba vị Thiên Vương này thường chọn đại hành giả có cảnh giới khá thấp, nhưng Bắc Thiên Vương thì lại chưa bao giờ lo lắng tới vấn đề này. Từ trước đến nay, ông ta lựa chọn đại hành giả đều theo nguyên tắc là cảnh giới tu vi càng cao thì càng tốt. Bản thân Hóa Hồn chân nhân cũng không phải là rau cải trắng, cũng không dễ dàng kiếm được, cho nên cho dù là hai mươi đại hành giả Hóa Hồn, ông ta cũng dám dẫn tới.
Tuy nhiên, cảnh giới quá cao khiến cho đại hành giả Hóa Hồn dường như là không thể tiến vào trong hiểm địa đoạt bảo, mà chỉ có thể tuần tra ở bên ngoài.
Nhưng cũng không sao, không thể lấy nhưng vẫn có thể đoạt, giết chết những đại hành giả khác là có thể đạt được những bảo vật của bọn họ. Đây cũng chính là phong cách làm việc của Bắc Thiên Vương.
Bắc Thiên Vương là yêu tộc, đa số những đại hành giả được chiêu mộ cũng là Yêu tộc. Tư tưởng cá lớn nuốt cá bé của đại hành giả Yêu tộc được thực hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Thời khắc này, năm tên đại hành giả Yêu tộc đang tuần tra ở xung quanh. Đột nhiên, một nam tử gầy gò, toàn thân lông đen, mũi như mỏ ưng chợt kêu lên:
- Phía sau có người đến.
Bốn người còn lại đồng loạt quay đầu nhìn lại, ánh mắt cùng sáng lên.
Một nam tử trắng mập lên tiếng:
- Đúng vậy, tên kia chính là thủ hạ của Tây Thiên Vương.
Một gã nam tử gầy còm khác nói nhỏ:
- Ta biết hắn, hắn tên là Đường Kiếp, là một gã Huyết Thủ tại sân thi đấu.
- Chỉ là một Huyết Thủ mà cũng dám đến Vạn Bảo Thiên sao?
Nữ tử có gương mặt xinh đẹp, thân hình như rắn nghi ngờ hỏi.
Mọi người đều cảm thấy chuyện này thật khó hiểu.
Bọn họ hoàn toàn không biết thực lực của Đường Kiếp đã tăng lên, chỉ biết là từ xưa đến nay, đại hành giả được tuyển ra từ sân thi đấu, kém nhất cũng đạt tới cấp Tu La, nào có chuyện Huyết Thủ cũng được tham gia Vạn Bảo Thiên?
Sau khi trầm mặc một lát, cuối cùng một cự hán, dáng người uy mãnh đứng ở phía trước chợt lên tiếng:
- Không cần quan tâm tới cấp bậc của hắn, nếu đã đến dây, vậy thì mau bắt hắn, lấy đi bảo vật.
Người này chính là gã Hóa Hồn kỳ duy nhất, là yêu tộc biến hóa bậc cao.
Từ xưa đến nay, yêu tộc làm việc luôn là đơn giản trực tiếp, gặp mạnh thì trốn, gặp yếu thì liền bắt nạt. Đừng nói đối phương chỉ là một Huyết Thủ, cho dù là Tu La, lấy năm đối một cũng chỉ là chuyện nhỏ, huống hồ bọn họ còn là một Hóa Hồn và bốn Tâm Ma.
Thời khắc này, năm người đã quyết định tiếp đón.
Đường Kiếp nhìn năm người đằng xa đang bay tới phía mình, trong lòng lập tức biết không tốt, thầm mắng một tiếng:
- Mẹ nó!
Sau đó, hắn vỗ con thỏ phóng xuống phía dưới.
Lúc vượt qua Liễu Thiến Y, hắn là cưỡng ép vượt qua, nhưng bây giờ phải lách vòng qua.
Nhưng năm người kia sao có thể dễ dàng để cho hắn rời khỏi.
Nhìn thấy Đường Kiếp bay thấp như vậy, tên cự hán dẫn đầu chợt cười ha hả, ấn bàn tay xuống, lập tức một bàn tay lớn xuất hiện, ầm ầm nện xuống.
Đường Kiếp hừ một tiếng, trở tay chém ra một chưởng.
Hai chưởng va chạm vào nhau ở trên không trung, Linh Hoàn đối với Hóa Hồn, vậy mà Đường Kiếp đã ngăn được một kích này.
Cự hán kia cũng khẽ kêu lên:
- Qủa nhiên là có tài, có thể ngăn cản được một chưởng chứa hai thành lực lượng của ta. Vậy cái này thì sao?
Bàn tay lại đè xuống, chỉ có điều lúc này nó đã hóa thành một con mãnh hổ thật lớn ở trên bầu trời, luồng uy thế vô tận đã áp chế về phía Đường Kiếp.
Đường Kiếp không muốn liều mạng với hắn, liền lái Đồ Đồ tăng tốc xẹt qua từ phía dưới.
- Không trốn được đâu!
Nam tử mũi cong mắt ưng kia cười dài một tiếng, đột nhiên xòe cánh bay lên, trong nháy mắt đã hóa thành một con diều hâu, mạnh mẽ đáp xuống từ trên không trung.
Con diều hâu bổ nhào xuống. Đại yêu này uy thế cuồn cuộn, nhấc lên một cơn lốc khôn cùng, bao phủ cả bầu trời nơi đây. Trong cơn gió lốc, con diều hâu kích động lao xuống giống như một mũi tên bén nhọn, xuyên qua thân ảnh của Đường Kiếp.
Uỳnh một tiếng, thân thể của Đường Kiếp và Đồ Đồ cùng nhau nổ tung, con diều hâu lập tức vui mừng huýt gió:
- Cũng thường thôi!
Nhưng khi nó quay đầu nhìn thì lại không thấy một chút máu thịt nào của thân thể kia, mà chỉ thấy vô số quang điểm tiêu tan trong gió.
- Đây là…
Con diều hâu ngạc nhiên.
Cự hán mãnh hổ đã gầm lên:
- Ngu ngốc, đây là ảo thuật.
Mượn ảo thuận và ảnh thân yểm hộ, Đường Kiếp đã vọt lên phía trước, đang quay đầu cười lạnh với bọn họ.
Hắn cũng không phải là cứ như vậy rời đi mà là đứng ở trên lung của Đồ Đồ, khoa tay múa chân đối với cự hán mãnh hổ kia. Thủ thế này chính là miệt thị thông thường tại Huyết Hà giới, ý nói đối phương vô dụng, năm người không ngăn được một mình Đường Kiếp. Sau đó, bàn tay của Đường Kiếp lại vẽ một đường ở trên cổ mình, thủ thế cắn yết hầu, lúc này mới quay người lái con thỏ rời đi.
Nhìn vẻ kiêu ngạo của Đường Kiếp, tên cự hán mãnh hổ kia giậm chân giận dữ, chỉ vào bóng lưng của Đường Kiếp hô lớn:
- Đuổi theo, tuyệt đối không thể bỏ qua cho tên tiểu tử này!
Sau đó lập tức đuổi theo Đường Kiếp.
Vì thế kẻ đuổi giết hắn lại có thêm năm người.
Đường Kiếp hoàn toàn không để ý đến chuyện này, chỉ dốc sức bay tới Thần Hỏa cốc. Mắt thấy ngọn lửa hừng hực phía xa xa, Thần Hỏa cốc càng lúc càng gần, Đường Kiếp vỗ vỗ Đồ Đồ, nói:
- Tiến vào!
Đồ Đồ cúi đầu, vẻ mặt bi tráng, nhanh chóng đâm đầu vào bên trong biển lửa kia.
- Bọn chúng tiến vào trong Thần Hỏa cốc rồi.
Nam tử gầy gò kêu lên.
- Đuổi theo.
Hổ yêu gầm hét nói.
- Nhưng bên trong quá nguy hiểm.
Những người khác cùng tỏ vẻ khó xử.
Thần Hỏa cốc không phải là tàn hồn Kiếm linh, một khi tiến vào sẽ bị thần hỏa tàn sát bừa bãi, chỉ có thể dựa vào tu vi cảnh giới tự thân để chống cự, mà cảnh giới càng cao thì uy lực của biển lửa lại càng lớn.
Dựa theo kinh nghiệm của những người đã từng tiến vào Thần Hỏa cốc để lại, cảnh giới tiến vào Thần Hỏa cốc tốt nhất vẫn là kỳ Linh Hoàn, Tâm Ma kỳ đã hơi khó khăn, mà Hóa Hồn kỳ thì gần như là không thể chống cự được uy lực của biển lửa.
Bởi vì nguyên nhân này cho nên năm người bọn họ mới luôn dạo chơi ở bên ngoài Thần Hỏa cốc, chờ đợi cơ hội gặp được đại hành giả đi ra từ Thần Hỏa cốc để cướp đoạt bảo vật, làm suy yếu đối thủ, tăng cường tự thân.
Vậy mà chỉ vì hổ yêu bị Đường Kiếp chọc giận mà phải tiến vào sao?
- Sợ cái gì?
Hổ yêu gào thét nói:
- Cùng lắm thì tự hạ tu vi, lão tử đây vẫn có thể làm thịt hắn.
Nói xong, toàn thân y phát ra nhưng tiếng vang ầm ầm, trong tiếng vang này, khí thế toàn thân suy yếu rất nhanh, hổ yêu từ Hóa Hồn kỳ đã giảm tới Tâm Ma kỳ.
Đây chính là bí pháp phong ấn mà Bắc Thiên Vương đã truyền cho y, có thể tạm thời hạ thấp cảnh giới tu vi của mình, như vậy cũng có thể tiến vào một vài địa phương nhất định. Sở dĩ lần nào chiêu mộ, Bắc Thiên Vương cũng lấy tu vi cảnh giới làm việc chính là bởi vì y có được loại bí pháp này.
Nhưng phương pháp này cũng không an toàn. Dù sao nó cũng thuộc loại phong ấn, vận dụng lực lượng tự thân để cưỡng ép áp chế tự thân, một khi trải qua trận chiến đấu gian khổ hoặc là gặp phải người có âm mưu, phong ấn này rất dễ bị phá hư. Đến lúc đó, kết cục như thế nào cũng khó mà có thể tưởng tượng được.
Bởi vậy, cho dù có được bị pháp này nhưng Hóa Hồn đại yêu cũng không muốn tiến vào các nơi hiểm địa. So với việc mạo hiểm tiến vào thì ở bên ngoài săn bắt sẽ an toàn hơn nhiều.
Đương nhiên những đại hành giả của ba Thiên Vương khác cũng biết tác phong làm việc của Bắc Thiên Vương, cũng đều có sự chuẩn bị, bởi vậy Yêu tộc muốn vây săn cũng không phải là việc dễ dàng, có nhiều khả năng không tóm được người nào.
Chính vì nguyên nhân này cho nên mỗi mục tiêu đều cực kỳ quý hiếm, đáng quý đấy.
Đây cũng là nguyên nhân hổ yêu nhất định phải tiến vào, bởi vì có tức giận thì mới trường kỳ đi săn con mồi và không chịu buông tha cho.
Thời khắc này, sau khi tự hạ cảnh giới, hổ yêu điên cuồng hét lên một tiếng rồi vọt vào biển lửa, bốn yêu khác thấy vậy, bất đắc dĩ cũng đành phải đi theo tiến vào.
Bọn họ tiến vào chưa được bao lâu thì Huyết Hà chi chủ cũng đến Thần Hỏa cốc.
Nhìn thấy Thần Hỏa cốc, Huyết Hà chi chủ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Muốn mượn lửa của Thần Hỏa cốc để đối phó ta sao? Coi như cũng thông minh đấy. Nhưng không có thực lực thì làm sao có thể phát huy được ưu thế của nơi này? Hừ!
Nói xong, Huyết Hà chi chủ đã bước vào trong biển lửa.
Lại một lát sau, ba người Liễu Thiến Y cũng đến cửa cốc.
Nhìn ngọn lửa lớn này, nam tử từng tập kích Đường Kiếp lên tiếng hỏi:
- Liễu cô nương, tình hình này phải làm như thế nào đây?
Liễu Thiến Y xinh đẹp mỉm cười trả lời:
- Đuổi theo!
- Đuổi theo sao?
Hai gã nam tử nhìn nhau.
- Đúng, đuổi theo.
Liễu Thiến Y cười lạnh:
- Nếu Đường Kiếp dám vào Thần Hỏa cốc thì ta vì cái gì mà không dám tiến vào, thuận tiện nhìn xem có bảo bối gì không. Lý Phong, Triệu Uy, nếu hai người các người sợ thì cũng không cần tiến vào.
Nói xong, nàng lấy ra một sợi dây chuyền hình giọt nước trong đeo lên cổ, lập tức một vòng bảo hộ bức mở tất cả sóng nhiệt quanh thân. Thân hình Liễu Thiến Y chợt lóe lên, đã bay vào trong cốc.
Hai người còn lại nhìn nhau, hào khí trong lòng cũng nổi lên, đồng thanh nói:
- Đi thì đi, sợ gì.
Đạo nghĩa không thể chùn bước, nghĩ như vậy, bọn họ cũng lập tức lao vào trong cốc.