Khi Đường Kiếp và Y Y liên hệ, cuộc chiến của hắn cũng đã bước vào giai đoạn kết thúc.
Thương Vân Thánh Hỏa kết hợp với Huyết Nhục Ma Bàn trong Thần Hỏa Cốc đối đầu với Huyết Hà quả thực là việc khó nếu phải giết, đừng nói thực lực Huyết Hà giảm, cho dù là phân thân Tâm Ma đầy đủ thực cũng không đỡ nổi thủ đoạn này của Đường Kiếp.
Hắn sở dĩ còn chưa giết chết Huyết Hà Chi Chủ là bởi vì hắn còn đang nghiên cứu Huyết Hải Đại Thần Thông của Huyết Hà Chi Chủ.
Huyết Hải Đại Thần Thông ảo diệu vô cùng, tuy rằng do cảnh giới của Huyết Hà Chi Chủ không đủ nên không thể phát huy uy lực chân chính, nhưng uy năng biểu hiện ra cũng đã cực kỳ kinh người. Đang trong quá trình chiến đấu, Đường Kiếp cũng thu được rất nhiều lợi ích.
Lợi ích này không phải là nâng cao thực lực, mà là tăng lên ở các phương diện khác như nhãn giới, kinh nghiệm, … , khiến cho hắn đối với Thiên Vạn Pháp và các sức mạnh lớn hơn hiểu biết sâu sắc thêm.
Huyết Lãng cuồn cuộn bị biển lửa vô tận bao bọc hạ trừ gần như không còn gì, Đường Kiếp cuối cùng một đao chém xuống phân thân cuối cùng này, không khách khí hấp thu viên Huyết Mã Não rớt xuống
Sử dụng liên tiếp ba khối Huyết Mã Não, một lượng lớn tinh hoa của máu chảy vào người của Đường Kiếp, một mảnh hồng quang đã nổi lên trong người hắn, như sóng máu cuồn trào vậy, mãi không ngừng hướng ra phía ngoài, còn thân thể Đường Kiếp lúc này lại hơi có chút run rẩy.
Phải biết rằng đây chính là tinh hoa của ba phân thân thời kỳ Tâm Ma, mỗi một khối đều đã nuôi dưỡng đến có sức mạnh vô cùng lớn, tuy rằng không thể nói đây chính là đầy đủ sức mạnh của Tâm Ma, nhưng một hơi thu nạp vào ba khối, khoảng cách so với sức mạnh đầy đủ của Tâm Ma cũng đã không còn cách xa nữa rồi.
Sức mạnh mạnh mẽ như vậy chảy vào, dù là Huyết Nhục Ma Bàn của Đường Kiếp cũng không kịp tiêu hóa, sức mạnh càng nhiều trực tiếp lao vào thân thể của hắn, bất luận Đường Kiếp có muốn hay không, cũng đã bắt đầu chảy vào điên cuồng. Sức mạnh này cuồng bạo, dũng mạnh, mang đầy ý niệm sát khí máu tanh cực mạnh, Đường Kiếp không thể không vận dụng tâm pháp bổn môn, cố gắng hóa hết những sát ý khôn cùng này, mới có thể từ từ hòa lại một thể với bản thân mình.
Sau đó là phát hiện kinh ngạc của Đường Kiếp, trong tình huống như vậy, cảnh giới của bản thân không ngờ lại bắt đầu nâng cao.
Hắn vốn chỉ là ở cảnh giới sơ kỷ Linh Hoàn, sau khi sức mạnh của lượng máu lớn kia chảy vào, không ngờ phút chốc đã nâng lên đến trung kỳ.
Mỗi một bậc thăng cấp, trừ ra có công kích cần, còn có tích lũy cần. Từ sơ kỳ Linh Hoàn đến đại thành Linh Hoàn cần một quá trình tích lũy lâu dài.
Quá trình tích lũy do người mà định, dài thì ba trăm năm, ngắm thì ba năm thập kỷ cũng có thể, nhưng chỉ cần một năm thời gian đã từ sơ kỳ đến trung kỳ, tốc độ của Đường Kiếp có thể nói là kinh người, có thề nói sức mạnh mà Huyết Mã Não hấp thu dữ dội kinh người.
Nhưng mà đây không phải là toàn bộ lực lượng, rất nhiều sức mạnh đều bị Đường Kiếp dùng vào Huyết Nhục Ma Bàn.
Bởi vì Thương Vân Thánh Hỏa, biển máu không dám tiếp tục công kích Đường Kiếp, Đường Kiếp tùy ý phóng thích ra Huyết Nhục Ma Bàn, từng mảnh huyết khí bay lên không trung, biến hóa không không kiêng nể gì, tràn ngập từng mảnh hồng quang lớn, mỗi một đạo huyết khí đều nặng ngàn cân, nhìn vào nhẹ nhàng như mây bay lượn lờ, kì thực ẩn chưa trong đó một sức lự vô cùng lớn.
Một màn sương khói màu đỏ như băng vươn ra, bay đến một vách núi không xa, mây mù lách vào bên trong, nhìn thấy vách núi két két phát ra tiếng động không chịu nổi, một tảng lớn bột phấn từ trên đỉnh núi rơi xuống, nham thạch cứng rắn trong Thần Hỏa cốc đã cháy trăm ngàn năm mà không hủy được, nay lại bị làn sương khói này dễ dàng nghiền nát.
Càng nhiều màn khói màu máu này bay lên, cả vách núi gần như bao phủ trong làn khói màu máu này, hồng quang lượn lờ bên trong, từng tảng đá lớn bị nghiền thành đá vụn từ không trung ngã xuống, cuối cùng hóa thành bụi trắng, tan trong biển lửa.
Nhìn đến cảnh này, Đường Kiếp cũng hơi cảm thấy vừa lòng.
Huyết nhục Ma Bàn bây giờ cuối cùng cũng đã là một là làn khí pháp thuật hùng mạnh.
Huyết Nhục Ma Bàn có thể lớn có thể nhỏ, chỉ có điều phạm vi càng rộng, uy lực càng yếu, phạm vi càng nhỏ, uy lực càng mạnh.
Sau khi thí nghiệm uy lực, Đường Kiếp thử phạm vi, tâm niệm thay đổi như điện xẹt, vầng sáng máu máu đã khuếch trương khắp bốn phương tám hướng.
Một mảnh màu đỏ bay nhanh ra, trong tâm niệm khống chế của Đường Kiếp là khoảng ba dặm, hơn phạm vi này không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Đường Kiếp có thể cảm thấy đây vẫn chưa là khoảng cách cực hạn của Huyết Nhục Ma Bàn, nhưng mà khi đạt đến khoảng cách này, uy lực của Huyết Nhục Ma Bàn đã hạ xuống cực thấp, nếu tiếp tục khuếch trương cũng không có ý nghĩa gì.
Đang định thu hồi huyết quang, Đường Kiếp đột nhiên cảm thấy không đúng, Huyết Nhục Ma Bàn của hắn hình như đã chạm vào người nào đó?
Trong lòng vừa động, Đường Kiếp vội xông đến hướng mà mình cảm giác, đồng thời nhanh chóng kéo gần khoảng cách, Huyết Nhục Ma Bàn đã hóa thành vô số bàn tay kéo dài vô tận, đem thứ ẩn núp sâu trong biển lửa kéo đến hướng bản thân, đồng thời bản thân cũng xông đến phía trước, kéo gần khoảng cách nâng cao sức mạnh.
Đối phương dường như cũng không nghĩ tới sẽ có kinh biến này, chỉ phát ra một tiếng thét kinh hãi, đã bị Huyết Thủ kéo qua.
- Là các người? Nhìn thấy người vừa bị mình kéo đến, Đường Kiếp cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ là ba người Liễu Thiên Y.
Huyết khói như dây thừng, tầng tầng quấn quanh Liễu Thiên Y, cho dù họ giãy dụa như thế nào đều không tránh được, chỉ có thể bất đắc dĩ dậm chân, cả giận: - Này, buông ra, ta không có đối phó với ngươi.
- Vậy ngươi tới đây làm gì? Đường Kiếp tin bọn họ xuất hiện ở gần đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
- Đương nhiên là tìm bảo bối. Thần hỏa cốc cũng không phải là chỗ của ngươi, dựa vào cái gì mà các ngươi không cho ta đến? Liễu Thiên Y tức giận trả lời.
Chỉ có điều trên sắc mặt tái nhợt của nàng lại hiện ra vẻ khẩn trương.
Nàng đang sợ hãi!
Ánh mắt của Đường Kiếp hơi nheo lại: - Các ngươi… ngươi biết ở đây không chỉ có ta, ngươi đang giám sát ta?
Liễu Thiên Y hừ nhẹ nói: - Ai nói đấy! Ngươi đừng tưởng rằng bắt lấy “chúng ta” thì bắt được nhược điểm gì, ta sớm biết trong cốc này không chỉ có mình ngươi rồi, còn có Yêu tộc và Huyết tộc, ta cũng không phải chưa từng thấy qua bọn họ. Chỉ có điều bà cô ta chạy nhanh, không bị bọn họ bắt lấy mà thôi.
- Có lẽ không phải ngươi chạy trốn mau, mà là ngươi nhìn xa thôi. Đường Kiếp mỉm cười nói.
Cơ thể của Liễu Thên Y run run một chút, quay mặt đi, vẻ mặt không biết là nên dùng từ gì để diễn tả.
Đường Kiếp đã nói: - Lần trước ta cũng dùng phương pháp này bắt lấy ngươi, nhưng mà lúc đó ngươi lại giãy giụa thoát mất. Nếu ngươi đã có thể thoát một lần, ngươi có thể thoát lần thứ hai, lần này tại sao ngay cả thử một lần cũng không dám thử vậy?
Liễu Thiên Y ngạc nhiên.
Đường Kiếp nói: - Chỉ có một giải thích, chính là ngươi biết lúc này đây ngươi tránh không được … Ngươi thấy ta dùng pháp này trước rồi, đúng không? Trong Hỏa Hải, tầm nhìn hạn chế, ngay cả ta cũng không thể thấy rõ trong 3km, không ngờ các ngươi lại có cách này. Chính vì thấy rồi, mới biết là thoát không được, mới từ bỏ cố gắng! Đây cũng là lý do trong cốc này nhiều ngày mà cuối cùng vẫn có thể giữ được an toàn.
Sắc mặt của Liễu Thiên Y đại biến, nàng không ngờ Đường Kiếp từ góc độ nhỏ như vậy cũng có thể nhìn thấu nàng.
Đúng vậy, thật sự nàng dùng thủ đoạn để có thể ở trong Thần Hỏa Cốc này nhìn được xa thật xa, chính là vì thấy Đường Kiếp và Huyết Hà Chi Chủ chiến đấu, nàng mới cảm thấy sợ hãi cực độ .
Huyết Hà Chi Chủ thần thông vô thượng cố nhiên làm cho nàng khiếp sợ thì không lạ, thủ đoạn của Đường Kiếp thì rõ ràng làm cho nàng chấn động.
Sau khi thấy Đường Kiếp liên tục đánh chết cường nhân Tâm Ma, nàng mới ý thức được lúc trước mình khiêu khích thủ pháp của Đường Kiếp là ngây thơ cỡ nào, trong lòng cảm thấy rất hối hận.
Mà sau khi giết chết phân thân Huyết Hà, hấp thu Huyết Mã Não, uy lực của Huyết Nhục Ma Bàn càng khiến cho Liêu Thiên Y ngây ngốc. Chính vì nguyên nhân này nên sau khi bị Huyết Nhục Ma Bàn quấn lấy, nàng đã sáng suốt không chống cự, nếu không một khi chạy trốn càng khiến cho lực xoắn của Huyết Nhục Ma Bàn càng thêm mãnh liệt, Liễu Thiên Y biết rõ mình khó mà chống đỡ nổi.
Mặc dù như thế, Liễu Thiên Y vẫn mạnh miệng nói: - Vậy cũng chưa chắc, chẳng qua bản cô nương có Hư Không Truyền Tống Phù, mới không sợ ngươi …
- Hư Không Truyền Tống Phù… Đường Kiếp nỉ non một tiếng: - Thực sự nghĩ rằng dưới Huyết Nhục Ma Bàn của ta, ngươi còn cơ hội chạy trốn sao?
Hắn nói xong câu này, chỉ thấy mây khói màu máu kia càng buộc chặt, ôm hết ba người Liễu Thiên Y.
Nếu như nói lúc trước bọn họ chỉ là có cảm giác bị dây thừng buộc chặt, thì hiện tại cả người đều bị sít đến chết, dưới sức mạnh của mây khói màu máu khủng bố kia, Liễu Thanh Y chỉ cảm thấy bản thân ngay cả động lông mi cũng khó khăn, càng khỏi nói đến việc lấy phù chạy trốn.
Nàng sợ hãi kêu to: - Ê, ê, đừng mà! Thôi được, ta thừa nhận, ta là ở xa xem lén ngươi, tuy nhiên cũng chỉ là tò mò nhất thời, không có ác ý!
- Nhất thời tò mò sao? Ta xem là có ý định ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi thì có? Đường Kiếp cười lạnh.
Liễu Thiên Y bị hắn nói một câu phá tâm kế, trong lòng khẩn trương.
Thật sự là nàng có ý định làm ngư ông, chỉ có điều không ngờ mấy người này đáng sợ như thế, khi thấy cuộc chiến đấu như thế thì đã hoàn toàn hết hy vọng, lại thấy năng lực Đường Kiếp nâng cao , muốn hiểu rõ thực lực của hắn, cho nên ma xui qủy khiến không có đi, cuối cùng bỏ mất cơ hội rời khỏi, rơi vào trong tay Đường Kiếp.
Thời khắc này thấy Đường Kiếp híp mắt nhìn bản thân, trong ánh mắt lại xuất hiện sát ý ngất trời, trong lòng biết không tốt, bản thân đã thấy bí mật của hắn, chỉ sợ hắn giết người bịt miệng thôi. Suy nghĩ cân não, nói: - Khoan đã, đừng có giết ta, ta có thể nói cho ngươi biết một bí mật quan trọng!
- Bí mật? Ánh mắt Đường Kiếp hơi rút lại.
Nói thực ra, hắn lần này có thể biết Huyết Hà Chi Chủ tiến vào, đồng thời tiên hạ thủ vi cường bốn phân thân Ma Tâm kia, chính là nhờ phúc của Liễu Thiên Y này. Chính vì lúc đó trao đổi bí mật với Liễu Thiên Y, hắn cũng vài phần hứng thú.
- Ngươi dùng bí mật gì để hỏi. Hắn hỏi.
- Bí mật tam tiên điện! Liễu Thiên Y vội trả lời.
Tam tiên điện chính là Vạn Bảo Thiên trọng địa, cũng là nguồn gốc của Vạn Bảo, bảo vật cao nhất của Vạn Bảo Thiên chân chính là lấy từ nơi đó ra.
Tuy nhiên Đường Kiếp đối với việc này không hứng thú lắm, dù sao hắn tới đây chỉ có một nửa mục đích là vì thực hiện lời hứa, có giao thương hai giới đối với việc dùng tính mạng để đổi lấy bảo bối đã không còn hứng thú gì, cộng thêm uy hiếp của Huyết Hà Chi Chủ, cho nên chỉ lắc đầu nói: - Ta không cần.
Liễu Thiên Y vội kêu: - Ta biết ngươi là Tây Thiên Vương đại hành giả, nhất định cũng từ trong đó lấy được rất nhiều bí mật của Tam Tiên Điện, nhưng mà những cái ta nói, là sư phụ đích thân nói cho ta biết, ngay cả Tây Thiên Vương cũng không biết!
- Hả? Đường Kiếp rốt cục cũng có vài phần hứng thú, ngẩm nghĩ một chút rồi nói: - Nói trước có liên quan đến cái gì? Sau khi ta xác định giá trị rồi mới suy nghĩ có nên chấp nhận hay không?
Liễu Thiên Y cắn răng trả lời: - Là bí mật liên quan đến Đạo Binh thứ năm của Tiên Thiên.