Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 751: Hỏa Nhãn (p2)



Lúc này trói buộc ba người, Đường Kiếp mới thu hồi Huyết Nhục Ma Bàn.

Không còn ý đồ đối địch, mọi người ngược lại còn tiếp tục nói chuyện nhiều hơn.

Đường Kiếp liền hỏi Liễu Thiến Y làm thế nào có thể nhìn thấy mình trong phạm vi ngoài ba dặm.

Liễu Thiến Y lấy ra một vật, là một con mắt dọc màu lửa đỏ, toàn bộ con mắt được một ngọn lửa bao bọc thiêu đốt, chỉ là con mắt dựng thẳng này vẫn như đang còn sống, xoay tròng mắt nhìn bốn phía.

Đường Kiếp thấy vậy liền cảm thấy tò mò, hỏi là vật gì, Liễu Thiến Y liền trả lời:
- Đây là Hỏa Nhãn, là một pháp bảo do sư tôn ta cô đọng ra khi tìm hiểu Thương Vân Thánh Hỏa, giống như thiên nhãn, có khả năng nhìn thấu, nhìn xuyên, chính là nhờ có nó mới có thể ở trong biển lửa mà tìm đến huynh.

Vừa nghe là Hỏa Nhãn được ngưng luyện từ Thương Vân Thánh Hỏa, Đường Kiếp lập tức cảm thấy hứng thú, vội vàng nhận lấy quan sát, phát hiện vật ấy quả thực có liên hệ rất lớn với Thương Vân Thánh Hỏa, nhưng về thực chất lại bất đồng.

Thương Vân Thánh Hỏa mà Đường Kiếp đoạt được là thực hỏa, là dị chủng thánh hỏa hàng thật giá thật, còn Hỏa Nhãn này là do cô đọng ý cảnh của Thương Vân Thánh Hỏa, cũng không phải là ngọn lửa chân chính, mà là hư hỏa được hình thành thông qua việc hấp thu ý cảnh.

Thương Vân Thánh Hỏa của Hỏa Thiên Tôn vẫn được để lại trên tượng đài trong Thiên Hỏa Tháp, có thể chạm vào, nhưng trăm ngàn năm qua không có người nào dám động tới, cho dù là Tứ Đại Thiên Vương cũng chỉ mỗi ngày quan sát, không người nào dám chiếm dụng.

Chính bởi vậy, Tứ Đại Thiên Vương cũng không có Thương Vân Thánh Hỏa trong tay, nhưng trăm ngàn năm tìm hiểu, đối với ý cảnh của thánh hỏa cũng đã sớm hiểu ra, Hỏa Nhãn này chính là một hỏa pháp nhãn mà năm đó Nam Thiên Vương dùng tham ngộ ngàn năm để cô đọng thành, bên trong có vô tận ảo diệu, kỳ thực cũng không phải chỉ đơn giản là nhìn xuyên, nhìn thấu, chỉ là Liễu Thiến Y là Thủy Linh Chi Thể, không tu hỏa hệ, bởi vậy không thể phát huy ảo diệu của Hỏa Nhãn này mà thôi.

Lúc này Hỏa Nhãn vừa tới tay, Đường Kiếp lập tức ý thức được chỗ phi phàm của nó, bật thốt lên:
- Đồ tốt, ta muốn nó.

Liễu Thiến Y sắc mặt đại biến:
- Đây là sư tôn cho ta, không thể cho ngươi.

- Cái này cô quản được sao?
Đường Kiếp rút tay lại, đã lấy đi Hỏa Nhãn.

- Ngươi khốn kiếp!
Liễu Thiến Y tức đến giậm chân ầm ầm:
- Ngươi đã nói chỉ cần chúng ta phối hợp với ngươi, tất cả những gì đoạt được đều quy về ta cơ mà.

- Cái đó không nằm trong Tâm Ma thệ.
Đường Kiếp thản nhiên trả lời.

Có lẽ chính mình cũng cảm thấy có chút lương tâm bất an, Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút lại bồi thêm một câu:
- Cùng lắm sau này ta bồi thường cho cô một ít bảo bối là được.

Liễu Thiến Y tức đến suýt ngất đi.

Cũng giống như Tả Toàn Danh, sau khi đã khống chế Liễu Thiến Y, Đường Kiếp liền thả ba người đi.

Đợi sau khi ba ngươi rời đi, Đường Kiếp lúc này mới lấy Hỏa Nhãn đó ra xem cẩn thận.

Hỏa Nhãn này nằm trong tay Đường Kiếp chiếu sáng rạng rỡ, lóe ra quang hoa khác thường.

Ngay khi Đường Kiếp muốn lấy nghịch hỏa bí quyết trực tiếp hấp thu nó, trong đầu đột nhiên truyền tới một thanh âm:
- Tiểu tử, thứ này không phải dùng như vậy.

Là Chu Tước!

Khi trước Đường Kiếp và Chu Tước cùng đặt ra hiệp nghị, mỗi năm cho hắn một giọt tinh huyết, điều kiện chính là Đường Kiếp phải mang theo trong người một đám thần niệm của Chu Tước để chu du thế giới bên ngoài.

Tuy nhiên thần niệm này là gửi gắm trên người của bản thể, không có quan hệ gì với phân thân.

Sau khi thần niệm của Chu Tước gửi trên người bản thể, tuy có thể tự do trò chuyện với bản thể giống như phân thân, lại không thể đồng thời cảm nhận được tình hình bên này của phân thân Đường Kiếp, hơn nữa bản thể phần lớn thời gian đều ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, bởi vậy Chu Tước tuy có thả thần niệm ra, nhưng vẫn hoàn toàn không biết gì về tình hình bên ngoài.

Tuy nhiên bản thể có khi cũng sẽ chủ động nói tình hình bên ngoài cho Chu Tước, Hỏa Nhãn này chính là bản thể vừa nói cho Chu Tước. Nhưng gì mà phân thân nghe được lúc này chính là Chu Tước đang nói chuyện với bản thể.

- Vậy phải dùng thế nào?
Đường Kiếp hỏi.

Chu Tước trả lời:
- Thực hỏa là thể, hư hỏa là ý, nếu là hỏa diễm cô đọng, thì tốt nhất là tìm phương pháp để tìm hiểu. Vọng tưởng lấy nghịch hỏa bí quyết để tiêu hóa ngọn lửa này, đó là phí phạm của trời.

Đường Kiếp nghe vậy xấu hổ, hắn chỉ biết Hỏa Nhãn này quý náu, ẩn chứa vô tận ý cảnh của hỏa hệ, nếu có thể tìm hiểu nhất định sẽ là đại lĩnh ngộ trong Hỏa đạo, cho dù không thao túng được Thương Vân Thánh Hỏa cũng sẽ có lợi rất lớn, hắn lại không nghĩ rằng thứ này còn có nhiều ảo diệu đến vậy.

- Tuy nhiên ý cảnh của thánh hỏa ảo diệu khó giải thích, trước mắt về phương diện này ta còn lý giải hữu hạn, khó hiểu được ý cảnh, chưa giúp ta được nhiều, không biết Chu Tước cô nương có thể dạy ta?

Chu Tước cười hì hì nói:
- Ta đương nhiên biết, bất quá vì sao ta phải dạy ngươi? Ngươi tiểu bại hoại này, lừa máu huyết của ta trong năm trăm năm, bản cô nương còn chưa tính sổ cùng ngươi đâu đó.

Chu Tước có ngây thơ hơn nữa, thì trong thời gian dài cũng dần dần biết Đường Kiếp dụ dỗ nàng trong việc này. Tuy nhiên nhiều ngày ở chung như vậy, bản thể ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ không có việc gì vẫn hay cùng nàng nói chuyện xưa, được nàng giãi bày tâm sự, giao tình của hai người đã sớm thân thiết, sớm đã không so đo những thứ này nữa.

Nhưng cho dù vậy, Chu Tước thỉnh thoảng vẫn mang chuyện này ra nói mỉa.

Lúc này nghe lời nàng nói vậy, Đường Kiếp biết tâm ý của nàng, cười nói:
- Nếu như Chu Tước cô nương đồng ý dạy ta, ta nguyện giảm miễn mười giọt máu cho cô, thấy có được không?

- Không được, phải một trăm giọt.

- Vậy thì thôi đi. Cũng chỉ là phương pháp hấp thu ý cảnh mà thôi, cô nương cho dù dạy ta, ta cũng không thể lập tức phát huy được tác dụng, cái này làm gì đắt đỏ thế chứ.

- Này này, năm đó Chu Tước Thánh Tổ ta lúc thời kì mạnh mẽ nắm giữ âm dương ngũ hành chi đạo, dù chưa xưng tôn cũng có thể nói là vũ nội vô song, hỏa đạo bất quá chỉ là một trong ngũ hành, hấp thu ý cảnh chỉ là một môn tiểu đạo bên trong Chu Tước nhất tộc. Trong huyết mạch thiên sinh của ta có bộ phận ký ức này, nếu như ngươi học được, từ nay hấp thu ý cảnh hỏa hệ cũng rất dễ dàng, không cần nói gì khác, Thương Vân Thánh Hỏa ở trung tâm Thần Hỏa Cốc này, ngươi muốn hấp thu cũng không khó.

Nghe nói như thế, trong lòng Đường Kiếp cũng chấn động.

Thương Vân Thánh Hỏa ở trung tâm Thần Hỏa Cốc, uy lực cường đại hắn đã tận mắt nhìn thấy, chỉ có điều dùng nghịch hỏa bí quyết của hắn hiện giờ căn bản là không thể thu được. Cho dù khi trước dựa vào hổ yêu chi lực lấy được một tia Thương Vân Thánh Hỏa, nhưng đối với ngọn lửa nơi hạch tâm kia thì cũng chỉ như chín trâu mất một sợi lông, không đáng nhắc tới.

Dựa vào tý ty lửa này mà muốn thu phục Thương Vân Thánh Hỏa nơi trung tâm, trừ phi cho Đường Kiếp thời gian mười tám năm, nếu không vẫn sẽ ngàn khó vạn khổ.

Nhưng nắm giữ ý cảnh của Thương Vân Thánh Hỏa lại hoàn toàn bất đồng.

Lấy một chút thực hỏa làm mồi nhử, lấy hỏa ý cảnh làm dẫn, Đường Kiếp lại quả thực có khả năng thu phục đoàn Thương Vân Thánh Hỏa kia.

Tác dụng của Thương Vân Thánh Hỏa trong đối kháng với Huyết Hà Chi Chủ khi trước đã được chứng thực, có vật ấy, uy lực Huyết Hải Đại Thần Thông của Huyết Hà Chi Chủ ít nhất bị suy yếu ba thành trở lên, điều này có ý nghĩa to lớn đối với Đường Kiếp.

Nghĩ vậy, Đường Kiếp nói:
- Hai mươi giọt, chỉ có thể như vậy thôi. Huyết Hà Chi Chủ kia vì một giọt Huyền Vũ tinh huyết mà liều mạng với ta, hai mươi giọt Chu Tước tinh huyết, rất không tồi.

Chu Tước cả giận nói:
- Huyết Hà Chi Chủ kia chính là hóa thân Huyết Hà, đương nhiên coi máu như mạng, hơn nữa việc hắn đuổi giết ngươi sớm đã chẳng liên quan đến chuyện máu thịt, đó là bởi vì mặt mũi tôn nghiêm mà thôi. Chuyện liên quan đến danh dự, sao có thể xem nhẹ! Ta khác hắn, ngươi muốn học, ít nhất tám mươi giọt!

- Hai mươi lăm giọt, đây là mức lớn nhất của ta, nếu không ta tình nguyện không học.
Đường Kiếp như đinh đóng cột:
- Không có hỏa ý cảnh này, ta vẫn có thể hấp thu Thương Vân Thánh Hỏa, cùng lắm thì tốn chút thời gian thu từng chút một, biến hóa kém chút, uy lực nhỏ chút thôi.

- Này này, cò kè mặc cả không phải như vậy đâu nhé. Không phải ngươi tăng thêm mười giọt, ta hạ mười giọt, năm mươi giọt là thành giao rồi.
Thanh âm của Chu Tước thánh thót trong đầu Đường Kiếp.

Nhưng Đường Kiếp lại chỉ nói:
- Cô cũng đừng vội, mà hẳn cũng nhìn ra, trên con đường tu luyện, ta còn có rất nhiều chỗ không hiểu rõ, mà tri thức cô có được từ việc truyền thừa huyết mạch lại là vô cùng vô tận. Tương lai còn nhiều việc phải nhờ đến cô, mua đi bán lại như vậy, cô còn sợ không có cơ hội lấy về hết năm trăm giọt máu kia sao?

Chu Tước ngẫm lại thấy đúng vậy thật. Nàng trong khoảng thời gian này tuy rằng thông minh hơn trước, nhưng đầu óc vẫn hơi chậm, bị thái độ kiên trì của Đường Kiếp hù dọa, nghĩ đến có cho mình bao tiền cũng sẽ không động tâm, lại thấy Đường Kiếp hiện giờ trên con đường âm dường ngũ hành chi đạo đã không có khả năng bỏ cuộc giữa chừng, tương lai nhất định sẽ còn phải cần nàng giúp đỡ, rốt cục cũng đáp ứng.

Chu Tước đưa tới một luồng ý niệm, dạy cho Đường Kiếp pháp môn tìm hiều hỏa ý cảnh.

Pháp môn này gọi là Tam Vị Quan Thần Pháp, lấy thần nhập hỏa, dẫn hỏa, khống hỏa, là pháp thuật căn bản để Chu Tước ngộ đạo, tìm hiểu huyền ảo của vạn hỏa trong thiên hạ, chỗ thâm ảo còn vượt quá cả Vạn Hỏa Bất Diệt Chú Tâm Niệm Pháp của Hỏa Thiên Tôn, nếu để Hỏa Thiên Tôn biết Tam Vị Quan Thần Pháp, đừng nói là hai mươi lăm giọt tinh huyết, cho dù là một trăm giọt tinh huyết lão cũng đồng ý. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là lão phải được học.

Lúc này có được Tam Vị Quan Thần Pháp, Đường Kiếp vận chuyện tâm pháp, chỉ thấy Hỏa Nhãn trong tay đang không ngừng bốc lên, càng ngày càng nhỏ, thời gian dần qua, toàn hộ Hỏa Nhãn đều đã bị hắn hấp thu.

Một điểm tâm niệm hỏa ý mà Nam Thiên Vương tham ngộ Thương Vân Thánh Hỏa trong ngàn năm để cô đọng thành cứ như vậy bị Đường Kiếp lấy đi hết, giữa linh không, nghịch hỏa bí quyết đột nhiên lung lay mấy cái.

Không biến lớn, cũng không thay đổi màu sắc, chỉ là giữa không trung lại có thêm vài phần thần vận, có hồn, nếu như nhìn kĩ, mơ hồ có thể thấy được hỏa chủng vốn yên lặng đã có thêm vài phần biến hóa. Nếu như nói hỏa chủng lúc bất động thì tĩnh mịch, thì hiện tại đã có thêm vài phần linh động.

Ngoài ra, mi tâm của Đường Kiếp cũng hơi nóng lên.

Hỏa Nhãn tuy là dùng ý cảnh của Thương Vân Thánh Hỏa cô đọng mà thành, nhưng kết xuất ra lại là hình dạng con mắt. Khả năng nhìn thấu, nhìn xuyên được Đường Kiếp hấp thu, Động Sát Thiên Mục trở nên linh động hẳn lên, khi chuyển động thì ngẫu nhiên phát ra hồng quang, uy lực, hiệu quả có vẻ tốt hơn so với trước. Xung quanh của đôi mắt lại xuất hiện thêm một tia hoa văn.

Lại thêm một đường đạo văn nữa ra đời.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com