Lúc này Huyết Hà Chi Chủ chỉ tay về phía mọi người: - Giết bọn chúng!
Đại quân Huyết Hà dưới sự chỉ huy của mười tên Huyết Hà Chiến Tướng đều đồng loạt lao lên.
Gặp tình hình này, ai này cũng chỉ biết than dài một tiếng, thực lực của Huyết Hà Chi Chủ thật sự quá mức khủng bố, lúc phân ly lúc tổ hợp thay đổi thất thường, các loại thủ đoạn ùn ùn liên tiếp.
Cho dù là trận đồ của Đường Kiếp cũng không thể xoay chuyển thế cục, tất cả chỉ có thể dần dần tan rã trước thế công kinh đào hải lãng của kẻ thù.
Nguyên một đám người đá bị cả rừng huyết mâu đâm thủng, nhanh chóng hóa thành bụi đất.
Mười tám cái trụ đồng bị đám lính Huyết Vệ đánh đổ, bảy mươi hai tấm Tử Quang Lưu Ly Kinh cũng bị đập thành phần vụn.
Phía bên dưới đám mây lôi điện trên trời là vô số Huyết Vệ cầm nỏ bắn tên và ném huyết mâu lên. Trên huyết tiễn và huyết mâu đều mang theo lực lượng huyết khí cường đại, khi bay lên với tốc độ cao lại phát ra lực lượng như bùng nổ, trong đám mây vang lên vô số tiếng gió sắc bén, sau đó chỉ thấy đám mây bị xuyên thủng loang lổ từng khối. Đám mây bị vô số huyết tiễn cùng huyết mâu xuyên qua, cuối cùng hóa thành hư ảo.
Đám Huyết Vệ dẫm nát gai nhọn, chúng bước qua máu loãng, bước chân chỉnh tề, trường mâu giơ thẳng, đón lấy cơn lốc pháp thuật cùng giết chóc phía trước.
Bọn chúng trầm mặc, lãnh huyết! Bọn chúng hung hãn, tàn nhẫn!
Chúng hội tụ thành một đại dương mênh mông, như một con nước màu đỏ tràn đến, cho dù pháp thuật bá đạo như Cửu Trọng Thiên Kiếp Đao, cũng trở thành hạt mưa nhỏ bé trong biển người mênh mông này.
Đối mặt với thế công như thế, đám đại hành giả rốt cục cũng phải trả giá.
Trịnh Nguyên Kiệt, truyền nhân đến từ Trịnh gia ở Hồng Vũ, am hiểu nhất chính là Thiên Tử Thần Quyền, có tư thế ngạo nghễ thiên hạ, quyền thế mở rộng, tung hoành bốn phương, mỗi một quyền đánh ra là một làn sóng kinh người. Hắn giống như một nông phu cần cù, chất phác đang thu hoạch lúa ngày mùa, mỗi một lần huy động thiết quyền đều mang theo ít nhất mười mạng Huyết Vệ, số Huyết Vệ chết trong tay hắn ít nhất cũng hơn hai ngàn. Mãi chi đến khi cây huyết sắc trường mâu thứ 127 đâm vào người, hắn mới rốt cục ngã xuống.
Cổ Thu Lai, thanh niên cao thủ đến từ Ma Môn của Tây vực, trên người luôn có một tầng ma khí mông lung màu đen, làm người ta không thể nhìn rõ diện mạo thật. Cũng giống như Huyết Nhục Ma Bàn của Đường Kiếp, ma khí này chính là vũ khí mạnh nhất của hắn, không ngừng xoắn chết xoắn chết đối thủ, thậm chí hấp thu lực lượng của đối thủ cho mình dùng, dường như vĩnh viễn không biết mệt. Nhưng ma khí nhìn qua tưởng như vô tận kia cũng có giới hạn, dần bị nhạt đi trong chém giết, lộ ra khuôn mặt trẻ tuổi bị ma khí che lấp. Hắn ngã gục trên mặt đất, từng bước chân của Huyết Vệ đạp lên người hắn, trong đầu hắn vang lên lời sư phụ từng dạy: “ Ngày ma khí mất đi cũng là lúc ngươi mất mạng”. - Sư phụ, người nói quả thực không sai. Hắn ngửa mặt lên trời mỉm cười, sau đó vĩnh viễn nhắm hai mắt lại.
Hạ Hầu Khiên, cường giả ngự thú đến từ Băng Vực phía Bắc, có thể khống chế Cửu Uyên U Lang cùng ba mươi loại lang thú chiến khôi Băng Phong Tuyết Lang, mỗi một con đều tương đương với một cường giả Linh Hoàn kỳ, chiến lực tổng thể rất mạnh, trong đám đại hành giả y cũng thuộc hàng nhất lưu. Nhưng đại quân Huyết Vệ mênh mông như biển bao trùm đám chiến thú của hắn, từng con sói giãy dụa, điên cuồng cắn xé mang theo vô tận máu tươi, nhưng đồng thời cũng không ngừng tru lên thống khổ. Bọn chúng cuối cùng cũng ngã xuống, như những cánh hoa, bay lên rồi biến mất. Nhìn tất cả chiến thú chết đi, Hạ Hầu Khiên chìm vào tuyệt vọng. Hắn nhảy vào bên trong đại quân Huyết Vệ, dùng Thiên Tâm tự bạo để kết thúc tính mạng của mình, đồng thời cũng kéo theo ba trăm tên Huyết Vệ cùng chết.
Vân Thiên, thiên chi kiêu tử của Môn Khai Bát Chuyển, với pháp thuật phong hệ xuất thần nhập hóa, có được bộ pháp kì diệu như Loạn Phong Bộ, trong rừng đại quân lại có thể tùy ý qua lại, tùy ý giết chóc, thậm chí ngay cả góc áo của hắn đám Huyết Vệ đều không chạm đến. Hắn không phải chết bởi vì tiêu hao hết linh khí mà ngay khi hắn đang tung hoành đắc ý nhất, một khối phân thân Huyết Hà vô cùng âm hiểm hiện ra sau lưng hắn, nhẹ nhàng đánh ra một chưởng. Một chưởng này lại khiến cho Vân Thiên mất đi khả năng dịch chuyển, cùng lúc đó là vô số Huyết Vệ ùa lên, nhấn chìm thân thể hắn trong thế công vô tận.
Bàng Tử Nhược, Tào Phi, Chu Tinh Thần…từng tên đại hành giả đều lần lượt ngã xuống.
Những người này đều là thiên chi kiêu tử của các môn phái, trong đồng cấp có thể coi là cường giả hạng nhất, tiền đồ không thể hạn lượng. Lần này được Tứ Đại Thiên Vương triệu tập mà đến, vốn tưởng có thể kiến công lập nghiệp một phen, lại bởi gặp phải tên sát thần Huyết Hà Chi Chủ này mà chết yểu.
Giết chóc còn đang diễn ra, thương vong cũng càng thêm trầm trọng.
Tất cả các loại yêu đằng dưới sự chỉ huy của Thanh Liên, bày ra phong thái đẹp đẽ nhất, ngưng tụ thành một bức họa sông núi tự nhiên. Nhưng bức tranh sơn thủy này dưới sự tấn công mãnh liệt của đại quân Huyết Vệ cũng dần dần điêu linh. Máu loãng ăn mòn sông núi, cây cối héo rũ, trăm hoa tàn lụi. Đại quân như con nước lớn thổi quét hết thảy, bao phủ vạn vật, đồng thời cũng nhấn chím Thanh Liên vào bên trong.
Lý Phong, kiếm khách trẻ tuổi, người đồng hành và cũng là người theo đuổi Liễu Thiến Y. Thần Hỏa Phiến không ngăn được bước chân của đại quân Huyết Vệ, ngược lại càng làm cho linh khí của Liễu Thiến Y tiêu hao rất nhiều. Khi thân thể Liễu Thiến Y nhoáng lên một cái, kinh hãi phát hiện ra mình đã không còn nhiều linh khi để thi triển, thì Lý Phong chắn trước người nàng. Cái giả phải trả chính là kết giới bảo hộ của hắn bị đánh nát, bị đại quân Huyết Vệ bao vây. Hắn vẫn không buông xuôi, kiếm quang bùng lên phát ra từng mảng ánh sáng, điên cuồng chém giết từng tên Huyết Vệ tiến đến gần mình. Hắn còn chưa chết, vẫn đang hò hét, rít gào trong những làn sóng lớn màu máu, nhưng ai cũng đều biết, hào quang rồi sẽ biến mất, khi ấy cũng chính là lúc một sinh mạng nữa đi đến hồi kết.
Kể cả những nhân vật trác tuyệt trong đám đại hành giả như Nã Sơn hay Họa công tử cũng dần không thể tiếp tục chịu đựng.
Bọn họ không ngừng lui về sau, nhìn từng đợt rồi từng đợt Huyết Vệ trào ra, chiếm giữ chiến trường, trong lòng họ cũng nảy sinh tuyệt vọng.
- Đường Kiếp! Nã Sơn quay về phía Đường Kiếp hô lớn: - Ngươi nếu như còn biện pháp gì thì mau dùng đi!
Đường Kiếp lắc đầu: - Ta quả thực còn một vài quân bài chưa lật, nhưng hiện tại vẫn chưa thể dùng.
- Vẫn chưa thể dùng? Đám người Hắc Nhãn, Nã Sơn hoàn toàn nóng nảy. - Đã cùng đường bí lối như vậy rồi, hiện tại còn chưa dùng thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu!
- Vẫn đề là hắn vẫn còn ẩn dấu thực lực. Đường Kiếp nhìn Huyết Hà Chi Chủ lẩm bẩm nói: - Hắn vẫn còn một vài thủ đoạn chưa dùng đến.
= Cái gì?
Nghe Đường Kiếp nói Huyết Hà Chi Chủ vẫn còn một vài thủ đoạn chưa dùng đến, mọi người ai nấy đều ngây ra.
Lúc này, Liễu Thiến Y đột nhiên nói: - Vậy nếu ta có thể giải quyết Huyết Vệ ở đây, thì thủ đoạn cuối cùng của Huyết Hà Chi Chủ ngươi có thể ứng phó được không?
- Đương nhiên! Đường Kiếp trả lời: - Ta ém hàng cũng là vì để đối phó hắn.
- Cô? Mọi người cùng dồn ánh mắt về Liễu Thiến Y.
Lúc này, cô nàng này còn có biện pháp gì khác nữa?
Liễu Thiến Y cắn nhẹ hàm răng ngà: - Vậy được, việc tới mức này cũng không còn cách nào khác. Các ngươi bảo hộ ta.
Thân hình nàng chợt lóe lên, đột nhiên thoát khỏi chiến đấu, cấp tốc bay về phía Thăng Tiên Điện cách đó không xa.
Mọi người không biết Liễu Thiến Y định làm gì, có người nghĩ nàng đang muốn chạy trốn, đang muốn mắng to thì Đường Kiếp nói: - Bọc lót cho cô ta, cô ta muốn đi khởi động Thiên Diễn Trận!
Thiên Diễn Trận?
Đó là cái gì?
Không một ai biết cả, nhưng với biểu hiện của Đường Kiếp trong trận chiến hôm nay, sự tín nhiệm của mọi người với hắn đã trở thành bản năng.
Ngay sau đó, vô số pháp thuật mang ánh sáng mĩ lệ đồng thời bay song song với Liễu Thiến Y, chạm vào thân thể Huyết Vệ xung quanh làm nổ tung cả một mảng đại quân, mạnh mẽ mở ra một con đường máu cho nàng.
Cùng lúc đó, Huyết Hà Chi Chủ cũng ý thức được gì đó không ổn, tuy y không biết Liễu Thiến Y muốn làm cái gì, nhưng chuyện mà địch nhân làm sẽ không bao giờ có lợi cho mình, đạo lý này y hiểu quá rõ, bảy phân thân Tâm Ma đồng thời cuồng hô một tiếng, từ trong biển máu ngưng tụ ra một huyết sắc cự thủ chụp về phía Liễu Thiến Y.
Liễu Thiến Y ngay cả nhìn cũng không dám, chỉ tiếp tục bay như điên, lúc này, nàng lựa chọn giao tính mạng mình cho chiến hữu.
Một hỏa diễm cự long màu đen bay lên đón bàn tay kia, khoảnh khắc va chạm, hắc viêm nổ tung, sắc mặt Hắc Nhãn đột nhiên biến thành trắng bệch.
Huyết sắc cự thủ cũng không ngừng lại, tiếp tục áp xuống.
Toái Tinh Phủ như sao băng xẹt qua đón đầu, vừa tiếp xúc, phủ quang tiêu tán, Nã Sơn kêu thảm bay ra ngoài.
Tiếp đến là vô số loan đao hình vòng cung mang theo hỏa diễm và lôi điện bay tới, bàn tay kia điểm chỉ ra liên tiếp, từng ánh đao đều hóa thành tro bụi, Cửu Trọng Thiên Kiếp Đao bị mạnh mẽ phá giải, Đường Kiếp cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Huyết thủ được bảy phân thân Tâm Ma liên thủ đánh ra, như tung hoành chốn không người, tiếp tục hạ xuống.