Lực hủy diệt tiếp tục được rót vào trong cơ thể cự thú, Đường Kiếp mang ngộ đạo chính mình đoạt được đều đặt vào trong lực hủy diệt nơi này.
Hắn không có lựa chọn khác, thế giới nhỏ trong Xã Tắc Đồ còn chưa hoàn chỉnh, mỗi một lần tiêu hao đều là có đi mà không có về. Bất kể là thế giới lực tiêu hao hay là năng lực của bản thân hắn thì hắn nhất định cũng không có khả năng duy trì loại trạng thái như thế này mãi, bởi vậy tốc chiến tốc thắng là cơ hội thắng lợi duy nhất.
Lau đi máu trên khóe miệng, Đường Kiếp đang muốn tiếp tục công kích, đúng lúc này, thiên ngoại đột nhiên sáng lên một đạo quang hoa.
Một cánh cửa từ phía chân trời chậm rãi xuất hiện, rõ ràng chính là hai miếng cửa đá lúc trước tiến vào kia.
Cửa đá rời khỏi Vạn Bảo Thiên nhưng lại xuất hiện vào lúc này trước tiên!
Không hỏi cũng biết, tháp Thiên Hỏa đã nhận ra động tĩnh trong Vạn Bảo Thiên không đúng, cho nên mở ra cửa đá thông đạo trước tiên.
Nhìn cửa đá thông đạo này, Huyết Hà mừng rỡ.
Tuy rằng một khắc dung nhập vào cự thú này, phân thân nhất định là tử vong, nhưng sự theo đuổi bản năng sinh mạng khiến cho hắn không tình nguyện khoanh tay chịu chết, mà lập tức chạy về phía cửa đá ở phía xa.
- Ngươi trốn không thoát đâu. Đường Kiếp nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Thân hình khẽ nhúc nhích, Đường Kiếp đã vượt qua khoảng cách trở ngại, đi trước Huyết Hà một bước chặn ở phía trước cửa đá, chặn lại đường trốn của Huyết Hà.
Huyết Hà dừng bước lại, tuyệt vọng nhìn Đường Kiếp.
Đường Kiếp lại chỉ ra: - Đỡ một kích này ta sẽ cho ngươi rời khỏi.
Nói xong hắn lại chỉ ra.
Nhìn một chỉ từ thiên ngoại bay tới, Huyết Hà lớn tiếng gào lên: - Không, ta không cam lòng!
Đúng vậy, thật sự là hắn không cam lòng.
Vì ngày này hắn đã hao hết quá nhiều tâm huyết, mượn dùng sự đuổi giết Đường Kiếp, hắn đã thành công lẫn vào trong Vạn Bảo Thiên. Nhưng hắn không nghĩ tới thành cũng Đường Kiếp, bại cũng Đường Kiếp, không ngờ đều là bởi vì hắn mới khiến kế hoạch của mình không chỉ tan biến, mà thậm chí ngay cả tất cả phân thân đều biến mất ở nơi này.
- Đường Kiếp, cuộc đời này ta sẽ trảm ngươi! Huyết Hà Chủ bệnh tâm thần gào thét.
Nếu như nói thù hận trước kia là cố ý gây nên, như vậy hiện tại Đường Kiếp liền thật sự trở thành kẻ thù không đội trời chung với hắn.
- Ta chờ ngươi! Đường Kiếp ác nghiệt trả lời.
Một chỉ đâm xuống!
Chỉ này rơi xuống ngay trán của cự thú Huyết Hà.
Cự thú Huyết Hà đầu tiên là giật mình bất động, sau đó từ giữa trán bắt đầu nứt ra. Giống như vết rạn trên đồ sứ, từ mi tâm kéo dài, trong giây lát đã bò đầy cả khuôn mặt, tiếp theo một đường lan tràn xuống phía dưới, chỉ thấy trên người cự thú Huyết Hà kia xuất hiện vết rạn ngày càng nhiều như mạng nhện, rậm rạp, đến cuối cùng lại nổ tung, vô số huyết thủ tung tóe khắp trời, từng tảng lớn huyết nhục bay lên trong gió.
Đường Kiếp nhẹ nhàng vẫy tay một cái, những khối vụn huyết nhục này liền theo sự dẫn đường của hắn tiến vào thế giới trong Xã Tắc Đồ. Mỗi một khối huyết nhục này đều ẩn chứa lực lượng cường đại, chúng nó đã định trước sẽ hư thối, biến chất, hóa thành bùn đất ở thế giới trong Xã Tắc Đồ, trở thành căn nguyên cấu thành, bù lại tiêu hao lúc trước của Đường Kiếp.
——————————
Huyết Hà Chủ liền chết như vậy?
Cái tên hùng mạnh, khủng bố, vô địch như vậy mà lại bị Đường Kiếp giết chết?
Một đám Đại Hành Giả trợn mắt há hốc mồm nhìn một cảnh tượng trước mắt, quả thật không dám tin vào hai mắt của mình.
Đường Kiếp vẫn cao cao thượng thượng như trước, bộ mặt lạnh lùng, không nói lời nào.
Đột nhiên thân thể của Đường Kiếp lung lay một chút, há mồm phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Máu tươi như thác nước từ trên trời giáng xuống.
Ngay sau đó chỉ thấy quang ảnh chợt lóe, một cái bóng đã từ không trung bay vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ. Theo quang ảnh hiện lên, thân ảnh cao lớn của Đường Kiếp biến mất, xuất hiện vào lúc này trong không trung chính là phân thân Đường Kiếp.
Tay của hắn khẽ lật, Sơn Hà Xã Tắc Đồ liền bay vào trong tay hắn.
Bắt lấy bảo đồ, Đường Kiếp trực tiếp từ không trung té rớt xuống dưới.
- Đường Kiếp! Đám người Nã Sơn, Hắc Nhãn cùng nhau hô một tiếng, lao thẳng tới.
Vẫn là tốc độ của Liễu Thiện Y nhanh nhất, ôm lấy Đường Kiếp trước mọi người.
Chỉ thấy mặt Đường Kiếp vàng như giấy, hơi thở cả người suy nhược, giống như sắp chết.
- Ngươi không sao chứ? Liễu Thiện Y vội hỏi.
Hơi thở Đường Kiếp mong manh trả lời: - Ta vì giết Huyết Hà, mạnh mẽ rút thế giới lực cho bản thân, không chịu nổi tải trọng, hiện giờ gặp phải lực ăn mòn của thế giới, cần tĩnh dưỡng thời gian dài mới có thể khôi phục.
Nghe được Đường Kiếp sẽ không chết, Liễu Thiện Y nhẹ nhàng thở ra, cười nói: - Chỉ cần tĩnh dưỡng sao? Vận may của ngươi thật không tệ. Huyết Hà đã chết, ngươi có thể chậm rãi nghỉ ngơi.
- Vậy sao? Khi đó đột nhiên vang lên một thanh âm âm trầm: - Mang theo thế giới nhỏ lẫn vào Vạn Bảo Thiên, một hồi đại chiến đã khiến Vạn Bảo Thiên bị hủy diệt hơn phân nữa, ngay cả Kiếm Linh và Tạo Hóa Thần Nguyên cũng xong đời. Đường Kiếp, ngươi cảm thấy hiện tại ngươi sống sót, sau khi ra ngoài bốn bị Thiên Vương sẽ bỏ qua cho ngươi sao?
- Ai nói thế? Liễu Thiện Y phẫn nộ nhìn lại.
Lại là một gã Đại Hành Giả Yêu Tộc.
Người này là một trong hai gã Đại Hành Giả Yêu Tộc còn sót lại, một hồi đại chiến khiến nhóm Đại Hành Giả thương vong thê thảm và nghiêm trọng, hiện giờ thế lực bốn phương, mỗi phương chỉ còn lại ít ỏi mấy người, trong đó Yêu Tộc lại ít nhất.
Thời khắc này Đại Hành Giả Yêu Tộc kia nhìn Đường Kiếp, trong mắt lại phát ra tham lam không nói nên lời.
Liễu Thiện Y đầu tiên là ngẩn ra, lập tức hiểu được người này là đang mơ ước Sơn Hà Xã Tắc Đồ!
Đại bộ phận tài nguyên trong Vạn Bảo Thiên hiện giờ đều ở bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, thế giới Càn Khôn gần như bị hút chỉ còn một tấm da. Mà trung tâm Tạo Hóa Thần Nguyên, còn có Đế Nhận Kiếm Linh cũng đều ở trong thế giới Đồ, lại thêm Đường Kiếp trước kia dành dụm, có thể nói Sơn Hà Xã Tắc Đồ chính là Vạn Bảo Thiên mới.
Hơn nữa còn là kho báu có thể mang theo!
Nếu như Đường Kiếp vẫn còn ở thời kỳ toàn thịnh, tự nhiên không có người dám động đến hắn.
Nhưng hiện tại hắn thừa nhận mình đã dầu hết đèn tắt, không thể tái chiến, đây không phải là thời cơ tốt để cướp đoạt sao?
Lúc trước còn cùng nhau sóng vai chiến đấu, thời khắc này đã cùng ý thức được mấu chốt của vấn đề, không ít người mang theo ánh mắt tham lam nhìn Đường Kiếp, mà ngay cả ánh mắt của vị Họa công tử kia nhìn Đường Kiếp cũng tràn ngập không tốt.
Liễu Thiện Y biết không ổn, hô to một tiếng: - Ta xem các ngươi ai dám động đến hắn.
Lúc trước Liễu Thiện Y cũng không ý thức được mình đứng ra sẽ có ý vị như thế nào. Nàng đương nhiên có lý do để làm như vậy, tỷ như trên người nàng có cấm chế của Đường Kiếp, nàng là vì mình mà bảo hộ Đường Kiếp. Nhưng trên thực tế, trong nháy mắt nàng đứng lên ngăn cản mọi người kia, nàng că bản không hề nghĩ ngợi qua vấn đề này.
Nàng chỉ đơn thuần không muốn làm cho Đường Kiếp bị thương tổn.
- Chỉ bằng ngươi sao? Một gã Đại Hành Giả cười ha hả nói.
- Vẫn còn ta nữa! Nã Sơn hắng giọng nói.
- Còn có ta. Hắc Nhãn cũng đứng dậy.
- Ta nữa. Thủy Yêu cũng đứng dậy.
Họa công tử hừ nhẹ một tiếng: - Nã Sơn, Đường Kiếp đã là người phải chết. Cho dù hiện tại chúng ta không động thủ với hắn, sau khi hắn ra ngoài, bốn Thiên Vương cũng không bỏ qua hắn. Ngươi là người của Tây Thiên Vương, tội gì lại khiến Tây Thiên Vương không thoải mái chứ.
Nã Sơn oang oảng trả lời: - Tây Thiên Vương muốn đối phó với Đường Kiếp thế nào, ta không thể quản, cũng sẽ không đi quản. Nhưng ít nhất ở tại Vạn Bảo Thiên này, Đường Kiếp là huynh đệ của ta, là chiến hữu của ta, người nào muốn động vào hắn, lão tử đều không thể đồng ý. Về phân sau khi ra ngoài…. Cứ để ra ngoài rồi nói sau.
- Đợi đi ra ngoài đã là quá muộn. Một gã Đại Hành Giả nhìn chằm chằm Sơn Hà Xã Tắc Đồ nói: - Trước tiên cứ lấy bảo đồ vào tay đã. Nếu để ra ngoài mới phân, sợ rằng ngay cả miếng súp cũng không thể uống được.
- Ngươi nghĩ hay quá nhỉ! Liễu Thiện Y lấy Thần Hỏa quạt ra.
Tình thế kịch biến, nhóm Đại Hành Giả bởi vì vậy liền chia thành hai phái đối lập.
Một phái lấy Liễu Thiện Y, Nã Sơn dẫn đầu, Hắc Nhãn, Thủy Yêu cùng với tên từng tập kích với Liễu Thiện Y bị Đường Kiếp khống chế kêu là Triệu Uy nam tử, tộng cộng là năm người.
Bên kia thì lấy Họa công tử đứng đầu, Đại Hành Giả của hai vị Đông Bắc Thiên Vương, nhân số cũng vừa vặn năm người.
May mắn còn sống sót tổng cộng mười một người, còn có một người đang ở chính giữa không biết làm thế nào cho phải, chính là Tả Toàn Danh.
Liễu Thiện Y nhìn hắn nói: - Tả Toàn Danh, ngươi giúp ai?
Tả Toàn Danh khổ sở than một tiếng: - Ta còn có lựa chọn gì chứ? Tất nhiên là giúp Đường Kiếp rồi.
Nói xong đã đi về phía Liễu Thiện Y.
Liễu Thiện Y thấy thế liền mừng rỡ trong lòng, lấy sáu đấu với năm, đúng là bên mình chiếm thế thượng phong.
Lúc này Tả Toàn Danh đã đi qua bên người Liễu Thiện Y, xem bộ dáng là phải đứng ở sau lưng nàng.
Ngay tại một khắc hắn cùng với Liễu Thiện Y gặp thoáng qua, trong lòng Liễu Thiện Y đột nhiên phát lên một tia cảm giác bất an.
Một khắc này trong đầu đột nhiên nhớ tới Tả Toàn Danh đã nói:
- Ngươi chết ở dưới kiếm của ta!
Toàn thân Liễu Thiện Y đột nhiên dừng tóc gáy.
Cùng lúc đó, đám người Nã Sơn giống như cũng nghĩ đến, sắc mặt mọi người cùng thay đổi, cùng nhau quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tả Toàn Danh đã đứng ở bên cạnh Đường Kiếp.
Tay trái của hắn chộp về phía Sơn Hà Xã Tắc Đồ, kiếm nhỏ màu bạc trong tay phải lại phát ra hào quang huy hoàng.