Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 808: Ngươi lừa ta gạt.



Cái chân lớn của Chấn Thiên Thú như một ngọn núi hạ xuống.

Đường Kiếp cuộn mình né tránh, nhưng cái chân thứ hai lại liền đó mà tới, hung hăng đạp vào ngực hắn, lực lượng cường đại làm Đường Kiếp chảy máu tươi đầm đìa. Lần này chưa kịp đứng dậy thì tiếp đó đã lại là một cước nữa đạp xuống.

Ba con Chấn Thiên Thú dưới sự chỉ huy của Độc Tâm Vương thay phiên nhau giẫm đạp lên Đường Kiếp, giống như ba con voi lớn đang giày xéo một con chuột, Độc Tâm Vương cất tiếng cười khoái trá:
- Ta xem ngươi làm cách nào mà sống được nữa!

- Vẫn là Tam đệ có biện pháp!
Cự Lực Vương kia thấy thể cũng cười như điên, gầm thét lao tới:
- Ta cũng tới giúp một tay!

Dứt lời liền tham gia vào hàng ngũ Chấn Thiên Thú đang giẫm đạp Đường Kiếp. Khi trước nó bị Đường Kiếp năm lần bảy lượt đánh bay, hiện giờ rốt cục có cơ hội lấy lại danh dự, phải trả lại cho Đường Kiếp hết thảy nhục nhã mà nó phải chịu.
Tay Đường Kiếp kéo mạnh, Thôn Thiên Vương kia cũng bị hắn lôi vào trong vòng vây của Chấn Thiên Thú.

Thôn Thiên Vương kêu lớn:
- Đừng mà, ta ở bên dưới!!!

Nhưng yêu vương thiên tính lạnh lùng bạc bẽo, nào có bận tậm? Đối với chúng mà nói, đây là cơ hội khó có được, cũng sẽ không thể bỏ qua, chẳng những không ngừng lại mà giẫm đạp càng thêm hung mãnh.

Trên tường thành, mọi người thấy cảnh tượng như vậy đều hô hét ầm ĩ:
- Tướng quân, mau cứu người.

Cố tướng quân áo tím vung cờ lên, vài tên tu sĩ phía sau vẫn chưa xuất thủ nay đồng thời bay ra. Bọn họ vốn được giữ lại để đối phó với yêu vương, chẳng qua bị Đường Kiếp tranh phần trước.

Chỉ có điều những người kia vừa mới bay ra, chỉ thấy phía xa đột nhiên có tiếng rít lên, lại một đám yêu vật lộn xộn nhào tới, cầm đầu rõ ràng là hai tên yêu vương.

Cố tướng quân áo tím kia toàn thân run lên:
- Bạch Mi Vương, Quỷ Diện Vương, các ngươi sao lại ở chỗ này?

Cùng đám Yêu tộc này đánh qua đánh lại đã nhiều năm, người và yêu sớm đã biết rõ về nhau.

Bạch Mi Vương này là một con khỉ lông trắng, Quỷ Diện Vương là một con Thanh Lân Quỷ Giao. Hai tên yêu vương này đều là thế lực dưới trướng của Thiết Huyết Yêu Hoàng, mà Cự Lực Vương, Thôn Thiên Vương, Độc Tâm Vương lại nằm dưới trướng Hắc Thủy Yêu Hoàng, Tử Diệm Vương trước kia bị Đường Kiếp giết thuộc phe Ngân Nhãn Yêu Hoàng, ngoài đó ra còn có Cực Quang Yêu Hoàng, Lôi Đao Yêu Hoàng, tổng cộng có Ngũ đại Yêu Hoàng.

Mối quan hệ giữa Ngũ đại yêu hoàng này cũng không phải là hòa thuận.

Nhân tộc có thể kéo dài hơi tàn đến hiện tại, cố nhiên là vì có những đại năng như Phong Vô Tướng chấn nhiếp, có ý đồ Yêu tộc nuôi nhốt nhân loại, nhưng nguyên nhân căn bản nhất vẫn là tự thân năm vị Yêu Hoàng mâu thuẫn lẫn nhau, khiến cho chúng nó khó có thể hình thành nên lực lực thống nhất. Chỉ có trong tình hình như vậy. Nhân tộc mới có thể sinh tồn được.

Chính vì vậy, mỗi một lần yêu vương tiến công đều cùng nằm dưới trướng của một Yêu hoàng, không nghĩ tới lần này thủ hạ của hai Yêu hoàng lần này lại liên thủ với nhau, ý tứ ẩn dấu trong đó không cần hỏi cũng biết.

Năm yêu vương cùng nhau tập kích, tướng sĩ thủ thành Đông Tân cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.

Độc Tâm Vương kia đã lại cười ha hả:
- Vốn định đánh úp các ngươi rồi bắt người cướp của một phen, không nghĩ lại chạy ra một tên Đường Kiếp. Như thế cũng tốt, trước cứ bắt cái tên bị Ngân Nhãn Yêu Hoàng treo giải đã, còn tốt hơn nhiều cái lũ phàm phu tục tử không đáng giá kia. Vẫn mong hai vị lão đệ Bạch Mi Vương, Quỷ Diện Vương giúp ta ngăn đám quân phòng này lại.

Bạch Mi Vương kia đã cười nói:
- Đó là đương nhiên.

Nói xong liền tiến lên nghênh đón vài tên tu sĩ kia, đồng thời Quỷ Diện Vương cũng lao thẳng tới phía Cố Phẩm Chương đang thủ thành Đông Tân.

Cùng lúc đó, ba con Chấn Thiên Thú cùng Cự Lực Vương càng gia sức điên cuồng giẫm đạp lên Đường Kiếp. Mười sáu cái chân như những cái cột đình thay phiên nhau hạ xuống, căn bản không để cho Đường Kiếp một cơ hội nào để đứng dậy, không riêng gì hắn mà ngay cả Thôn Thiên Vương kia cũng phải chịu vạ lây, nó không có thân thể dũng mãnh như Đường Kiếp, bị điên cuồng giẫm đạp trong vòng vây như vậy, nó dần dần không chống đỡ nổi, toàn thân bị giẫm đến mức vỡ vụn, sắp không sống nổi nữa.

Mắt thấy Đường Kiếp bị giẫm đạp đến mức không còn sức đánh trả, Độc Tâm Vương cùng Cự Lực Vương cười lớn ha ha, Đường Kiếp đột nhiên nói:
- Thực cho là mình thắng chắc rồi sao?

Lời này khiến cho hai tên yêu vương ngẩn người, chỉ thấy Đường Kiếp đột nhiên nâng hai tay lên, chống chọi với một kích trầm trọng đang hạ xuống, cùng lúc đó, sau lưng hắn mọc ra bốn cánh tay, hung hăng đánh vào bụng của Cự Lực Vương.

- Ngao!!
Cự Lực Vương phát ra tiếng kêu gào thống khổ, một đòn này quá nặng tay, mạnh hơn rất nhiều so với bất cứ công kích nào mà nó từng phải chịu, ngay cả thân thể của nó cũng bị đánh bay ngược lên.

Vòng vây bị phá vỡ, Đường Kiếp nhanh chóng nhảy dựng lên, đánh ra một quyền về phía con Chấn Thiên Thú bên cạnh, đánh vào một bên tai của nó. Bộ vị này là điểm yếu của Chấn Thiên Thú, một kích này đánh ra, con Chấn Thiên Thú kia gầm thét điên cuồng ngã xuống, chỗ tai mắt mũi miệng đều có máu tươi trào ra. Một quyền này của Đường Kiếp cực kì mãnh liệt, đánh thẳng vào bên trong não.

Tên gia hỏa này vẫn chưa chết, nhưng liền đó sáu cánh tay thép của Đường Kiếp đã liên tục đánh ra gần trăm quyền về phía con Chấn Thiên Thú này.

Quyền ảnh như mưa cùng với tiếng rít gào điên cuồng của Đường Kiếp làm cả chiến trường bị rung động, chỉ thấy con Chấn Thiên Thú kia dưới trận mưa quyền của Đường Kiếp, liền giống như đẩy núi vàng, đảo trụ ngọc, ngã xuống ầm ầm.

Hai con Chấn Thiên Thú còn lại thấy thế liền sợ hãi, tới mức bất giác lùi lại phía sau.

Mà Độc Tâm Vương kia cũng ngây người, kinh ngạc nhìn Đường Kiếp:
- Ngươi…ngươi…Ngươi cố ý!

Rõ ràng có lực lượng kinh người, nhưng lại cố ý làm bộ như không thể thoát ra, đây rõ ràng là Đường Kiếp đang cố ý.

Quả nhiên Đường Kiếp liếc mắt nhìn Độc Tâm Vương một cái, giơ thi thể của Thôn Thiên Vương trong tay lên, trả lời:
- Ta không như vậy thì làm sao các ngươi để mặc cho ta giết con cóc này.

Sinh mạng lực của yêu vương vô cùng mạnh mẽ, cho dù không phải là Thôn Nguyên Thiềm Thừ vốn nổi danh sinh mạng cứng cỏi, thì có muốn đánh chết cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Huống hồ con cóc này cũng láu cá, đầu lưỡi nó tuy bị Đường Kiếp bắt giữ, nhưng nó lại không ngừng co dãn để làm thay đổi khoảng cách, khiến cho Đường Kiếp thủy chung vẫn khó có thể cho nó một kích trí mạng, quan trọng nhất là bên cạnh còn có một Cự Lực Vương cùng Độc Tâm Vương vẫn đang quấy rầy.

Đường Kiếp cũng không quên một trảo của Độc Tâm Vương khi hắn đang bắt giữ Cự Lực Vương.

Đừng thắc mắc tại sao Đường Kiếp khi đánh đập lại thoải mái, tùy ý, mà sắc bén không thể đỡ như vậy. Kỳ thực đây chính là phong cách chiến đấu tất yếu của Thể Tu.

Đã từng nói từ trước, không cần biết trên thực tế có thắng hay không, nhưng khi Thể Tu tác chiến thì dũng mãnh là một điều tất nhiên. Nếu như ngay cả cái nhìn cũng không chiếm ưu thế, thì khỏi cần đánh nữa – một tên võ sĩ bị pháp sư đuổi đánh thì lấy đâu ra một tiền đồ đáng nói?

Chính vì vậy, Đường Kiếp kỳ thực cũng không được thoái mái, nhẹ nhàng như biểu hiện bên ngoài. Nói cho cùng đây vẫn là ba tên yêu vương, tương đương với ba cường giả hóa hồn, thay đổi về lượng dẫn đến thay đổi về chất, tuy rằng Đường Kiếp chém giết thì uy phong lầm lẫm, nhưng hắn cũng tự biết mình muốn giết bất kì một tên nào cũng đều khó khăn cả.

Nhưng quỷ kế của Độc Tâm Vương lại cho Đường Kiếp cơ hội.

Độc Tâm Vương, quả nhiên không hổ với danh xưng, vì thắng lợi, ngay cả người mình cũng dám giết, khi nó toàn lực ứng phó muốn giết chết Đường Kiếp, thì đã chú định trước là bỏ Thôn Thiên Vương đi rồi.

Con đối với Đường Kiếp mà nói, những gì hắn phải làm lại đơn giản hơn nhiều, chỉ cần chống đỡ dưới pha giẫm đạp của Chấn Thiên Thú lâu hơn Thôn Thiên Vương một chút là được.

Điểm này lại không khó khăn chút nào.

Thôn Thiên Vương chết, Đường Kiếp mượn dùng Mục Dương Châu, thoát thân một cách thoải mái.

Lúc này trả lời xong, Đường Kiếp hé miệng, lại phun Mục Dương Châu ra.

Thứ này trong lần địa chiến với Huyết Hà Chi Chủ đã bị tổn hại, mà theo lực lượng của Đường Kiếp tiếp tục tăng cường, gánh nặng quá lớn, cũng đã định trước là không cách nào sử dụng lâu dài. Bởi vậy chỉ trong thời khắc mấu chốt mới dung tới, Đường Kiếp lần này lại phun nó ra.

Thuận tay ném thi thể của Thôn Thiên Vương đi, con cóc lớn kia ở trên không vạch một đường cong, rơi xuống dưới chân Triệu Thanh.

- Của ta!
Hắn nói.

Kỳ thực hắn không nói thì cũng không ai tranh giành cùng hắn, ai cũng thấy hắn giết chết một tên yêu vương.

Quay đầu lại nhìn Độc Tâm Vương, Đường Kiếp khinh thường nói:
- Chơi tâm nhãn với ta? Ngươi còn kém xa!

Độc Tâm Vương tức giận toàn thân run rẩy, trong yêu tộc, nó vốn nổi tiếng vì trí tuệ cùng mưu kế, trong chiến đấu hiểm trá vô cùng, chơi xấu không đếm hết, nó không để cho người khác có cơ hội chiến đấu trực diện, rất nhiều cường địch đều bị nó đánh lén mà chết. Không nghĩ tới lần này gặp phải Đường Kiếp lại bị hắn lợi dụng để giết Thôn Thiên Vương.

Tam Đại yêu vương chết một, cái mất đi không chỉ đơn giản là một phần ba thực lực mà còn có sự trợ giúp và phối hợp chặt chẽ với nhau.

Đường Kiếp nhe răng cười độc ác, tiến về phía Độc Tâm Vương.

Độc Tâm Vương kinh hãi, nó đã có nhận thức sâu sắc về thực lực khủng bố của Đường Kiếp, nào dám để cho hắn có cơ hội lại gần. Nó vội vàng tránh lui, đồng thời vung tay lên, hai Chấn Thiên Thú đã nhắm về phía Đường Kiếp. Cự Lực Vương kia lại điên cuồng rít lên một tiếng, hai cái ngà voi đã bay ra đâm về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp rung cánh tay, trong tay đã xuất hiện Vân Mẫu Tinh Kim đại phủ, đầu tiên là đỡ lấy hai cái ngà voi vừa lao đến, lại chém một búa về phía Chấn Thiên Thú, thứ này dùng để đối phó với loại quái vật lớn như Chấn Thiên Thú quả thực là không gì hợp hơn, chỉ một búa liền bổ con Chấn Thiên Thú kia máu tươi chảy đầm đìa. Tiếp đó Đường Kiếp lại tế đại phủ, nháy mắt chém ra hàng trăm hàng ngàn đạo quang ảnh, Chấn Thiên Thú bị chém đầm đìa máu tươi kia không ngừng rú lên điên cuồng, bị Đường Kiếp trực tiếp chém lùi lại.

Tuy nhiên sau khi liên tiếp ngăn cản Cự Lực Vương và con Chấn Thiên Thú bên phải, hắn lại không tránh được con Chấn Thiên Thú bên trái. Con vật khổng lồ này lao đầu vào người hắn, một cái sừng nhọn trực tiếp đâm vào thân thể Đường Kiếp. Nếu không phải Đường Kiếp đang ở hình thái người khổng lồ thì chỉ một kích này cũng có thể khiến hắn tan xương nát thịt, nhưng dù vậy, cái sừng nhọn cũng xuyên thủng người hắn, trực tiếp đâm lên.

Tay trái Đường Kiếp chợt lóe lên, trong tay liền xuất hiện một thứ vũ khí lóng lánh.

Đế Nhận!

So với trước kia, hình thái của Đế Nhận lại lớn hơn rất nhiều, thuận tay rung lên, Đế Nhận đã biến thành hình đao, Đường Kiếp tức giận bổ xuống, chém vào sừng nhọn, cắt toàn bộ cái sừng đi. Chấn Thiên Thú phát ra một tiếng kêu gào thống khổ, tay Đường Kiếp lại rung lên, Đế Nhận đã hóa thành một thanh trường kiếm, đâm vào trong cơ thể Chấn Thiên Thú. Ngay khi thanh kiếm đâm vào cơ thể con thú, Đế Nhận nở rộ quang hoa, một đạo hào quang sắc bén tiếp tục đâm xuống, kéo dài thanh Đế Nhận sắc bén không gì không chém nổi kia. Toàn bộ con thú không những bị xuyên qua, thậm chí những chỗ mà Đế Nhận lướt qua đều bị phá hủy hết thảy.

Chợt nghe con Chấn Thiên Thú kia gào thét điên cuồng một tiếng rồi ngã xuống, ngay cả giãy dụa cũng không kịp, cứ như vậy mà chết đi.

Sức sống của Chấn Thiên Thú cường đại cỡ nào chứ? Con Chấn Thiên Thú phía bên phải bị chém cả trăm ngàn nhát búa cũng không chết, vậy mà con Chấn Thiên Thú này chỉ trúng một kiếm liền chết ngay tại trận, hai tên yêu vương sợ hãi đồng thời lùi lại phía sau.

Đường Kiếp rút Đế Nhận về, quay ra cười lạnh với Độc Tâm Vương.

Độc Tâm Vương trong lòng lạnh lẽo, cao giọng nói:
- Cự Lực Vương ngươi ngăn cản hắn một chút, đợi ta thi triển thần thông Tuyệt Thiên Trảo để giết hắn.

Thần thông chính là uy năng mà Tử Phủ, Phân Thần có thể thi triển, nhưng thời khắc này Độc Tâm Vương vừa nói xong, Cự Lực Vương lại không chút do dự xông lên, lộ vẻ tin tưởng Độc Tâm Vương có loại năng lực này, nó cúi thấp đầu xuống, mũi điên cuồng phun ra những luồng khí xoắn về phía Đường Kiếp, không dám tiếp tục công kích Đường Kiếp bằng mũi nữa.

Đường Kiếp khinh thường nói:
- Ngu xuẩn!

Thuận tau rút sừng nhọn của Chấn Thiên Thú đang cắm trong người, máu tươi điên cuồng phun ra, Đường Kiếp phất tay liền ngăn được một kích này, đồng thời nói:
- Hay là ngươi cứ quay đầu lại xem xem đồng bọn của ngươi rút cục có thi triển thần thông gì gì đó hay không đi.

Cự Lực Vương cả kinh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Độc Tâm Vương ở phía sau cũng đang toàn lực thi triển, cũng không nhân cơ hội này mà chạy

Trong long nó ngẩn người, đột nhiên ý thức được không ổn, quay đầu lại nhìn chỉ thấy thân ảnh của Đường Kiếp đang áp xuống như núi:
- Đã nói ngươi ngu xuẩn rồi, bảo ngươi quay đầu thì ngươi cũng quay lại thật!

Ầm!

Khuỷu tay cực lớn hung hăng nện trên đầu con voi ma mút kia, chỉ một kích này liền nện cho Cự Lực Vương hai chân cong xuống, quỳ rạp trước người hắn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com