Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 823: Tấn công



Máu huyết chuyển động ở trong tay Đường Kiếp, giống như một viên huyết châu, Đường Kiếp có thể cảm nhận được năng lượng khổng lồ của nó. Tuy nhiên nó không hề giống với máu huyết mà mình sử dụng trước kia, giọt máu huyết này ngoại trừ có năng lượng khổng lồ, còn gây cho Đường Kiếp một cảm giác không thể nói rõ thành lời.

Đường Kiếp không biết đó là cảm giác gì, nhưng trong nội tâm dường như có một âm thanh nói cho hắn biết: Ngàn vạn lần không nên nuốt giọt máu huyết này.

Điều này khiến cho Đường Kiếp cảm thấy kinh ngạc.

Không phải kinh ngạc vì máu huyết, mà là kinh ngạc bởi âm thanh phát ra từ trong nội tâm mình.

Là kẻ làm việc gì cũng có tính toán trước, dựa vào logic và mưu lược, cho nên hắn chưa từng làm việc theo trực giác. Ở bất cứ lúc nào, hắn đều thông qua kế hoạch và các quân bài ẩn giấu để tác chiến.

Nhưng hôm nay, thời khắc này, khi đối mặt với giọt máu huyết, hắn không ngờ được bản thân lại như tồn tại trực giác.

Không phải thông qua phân tích nghiêm mật, không phải thông qua việc quan sát tỉ mỉ, mà chỉ là một âm thanh trong lòng vang lên nhắc nhở chính bản thân, điều này khiến cho Đường Kiếp cảm thấy vạn phần kinh ngạc.

Cảm giác này xuất phát từ đâu nhỉ?

Tại sao đột nhiên lại xuất hiện?

Đường Kiếp nhất thời không tìm được đáp án.

Nhưng lúc này đây, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng vào cảm giác của bản thân, không nuốt giọt máu huyết xuống, mà thu nó vào trong bình ngọc.

Hắn cứ như vậy, đứng trước người Qủy diệm vương, thu hồi máu huyết, hoàn toàn như không thấy Qủy diệm vương đang tồn tại.

- Ngươi…
Qủy diệm vương kinh ngạc nhìn Đường Kiếp, chỉ thốt ra được một từ ngươi.

Đường Kiếp cất bình ngọc đi:
- Làm sao?

Làm sao?

Ta làm cái con mẹ gì ngươi à/ bức ép người quá.

Trong lòng Qủy diệm vương sinh ra một cỗ nhục nhã mãnh liệt.

Đoạt đồ trong tay lão tử, mà còn đứng trước mặt lão tử hỏi làm sao.

Cho dù là biết rõ đối thủ dũng mãnh, nhưng thân là yêu vương tôn nghiêm, nên nó không thể lùi bước.

Trên mặt hiện lên sát ý dữ tợn, Qủy diệm vương cao giọng rít lên:
- Chết đi.

Thiết huyết đao chém xuống.

Vô số ý chí cường nhân cũng lay động theo, chỉ vì muốn chém giết kẻ địch trước mặt, hiện tại Qủy diệm vương khí thế đại tăng, dưới sự kích thích mãnh liệt của Đường Kiếp, mơ hồ lộ ra đột phá, đao ý trong nháy mắt dâng trào, bao bọc toàn bộ Đường Kiếp.

Đường Kiếp không ngờ chính mình còn có thể đụng phải kẻ thù đột phá khi lâm trận, không khỏi ngạc nhiên. Tiếng cảnh báo nguy hiểm từ trong nội tâm lại lần nữa vang lên, khiến Đường Kiếp biết mặc dù với thể chất hiện tại của bản thân, nhưng cũng khó có thể cứng rắn chống đỡ được một kích này.

Tay phải nhấc lên, Vân mẫu tinh kim đại phủ đã xuất hiện trong tay, giương lên đỡ lấy một đao này.

Nhưng ngay sau đó, trên thân đao lại tỏa ra ánh hào quang, xuyên thấu qua chiếc búa, trực tiếp bổ thẳng xuống đầu Đường Kiếp. Vô số ý chí của cường nhân như một chiếc búa tạ, nện vào ý thức của Đường Kiếp, khiến Đường Kiếp đau đớn kêu lên một tiếng.

Hắn trở tay đánh trả một quyền, chỉ nghe rầm rầm hai tiếng vang lên, Đường Kiếp và Qủy diệm vương đều đồng thời tách ra.

Trước ngực Quỷ diệm vương bị lõm xuống, trong đôi mắt Đường Kiếp cũng nhè nhè chảy ra máu loãng.

Ở trên không trung, hai mắt Đường Kiếp đổ máu, thoạt nhìn gương mặt hắn khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.

Hơn nữa bản thể Đường Kiếp có năng lực khôi phục cực hùng mạnh, vậy mà hiện tại lại không có cách nào khôi phục được vết thương thương.

Đứng ngẩn trên không trung, Đường Kiếp hắc một tiếng nói:
- Được lắm, đúng là một đao đầy khí thé, lâm trận ngộ đạo, không ngờ chém được ra bản chất giết chóc của đao, Qủy diệm Giao long vương, ngươi rất giỏi đấy.

Lời này vừa thốt ra, mọi người đều kinh hãi.

Không ngờ Qủy diệm vương kia lâm trận lại có thể ngộ đạo?

Cũng chỉ có nguyên nhân này, thì mới giải thích được tại sao ngay cả bản thể Đường Kiếp vô cùng dũng mãnh, cũng không thể khôi phục được thương thế hiện tại.

Chính mình lâm trận đột phá là một chuyện rất phấn khích, nhưng kẻ thù lâm trận mà đột phá thì thực là khó chịu, không thoải mái chút nào.

Nhưng mà nhân sinh chính là như vậy, vĩnh viễn không phải là có chuyện gì tốt cũng rơi xuống đầu mình, mà là có thể rơi xuống đầu của địch nhân.

Tình huống trước mắt chính là như thế —— một Yêu tộc, lâm trận ngộ đạo.

Sắc mặt Tôn Thư Minh đột nhiên tái đi, thở dài một tiếng nói:
- Ông trời không giúp nhân tộc chúng ta.

Đối với nhân loại mà nói, lâm trận đột phá là một việc nhỏ, nhưng vận mệnh ẩn sau nó lại khiến trái tim Tôn Thư Minh băng giá.

- Không sai!
Qủy diệm vương hắc hắc mỉm cười nói

Nó tuy bị Đường Kiếp đoạt mất máu huyết, nhưng giờ khắc này lâm trận đột phá, tự thân khí thế chợt phóng đại, hiệu quả cũng chẳng khác sử dụng máu huyết Yêu Hoàng là bao. Thiết huyết chiến đao trong tay gã tỏa ra ánh hào quang, vô số ảo ảnh cường nhân chớp động, cỗ ý chí sôi sục lại lần nữa vuợt lên trên tất cả mọi người.

Dưới ý chí khủng bổ, toàn bộ quỷ vật đều thi nhau gào thét, chúng không dám tiến lên nữa. Lấy lực lượng một người, gã Qủy diệm vương này có thể ngăn chặn toàn bộ quỷ vật lại, nhưng nó đang dốc sức để khống chế chiến đao, cho nên tạm thời không thể di chuyển được.

- Giết hắn trước.
Qủy diệm vương khan giọng quát lên.

Ngoại trừ bảy yêu vương vây công đám Tôn Thư Minh ra, thì tám yêu vương còn lại đã cùng nhau đánh về phía Đường Kiếp.

- Đường Kiếp cẩn thận.
Đám người Thân Đồ Nguyên ở phía sau cả kinh hô lên.

- Các ngươi đừng tới đây, đi giúp Tôn đại nhân.
Đường Kiếp trả lời:
- Vài tên này ta có thể đối phó.

- Một kẻ nhân loại thật to gan!
Gấu yêu nghe thấy Đường Kiếp nói vậy, rống giận gầm lên.

Lấy một chọi tám, nhân loại này nghĩ mình là ai chứ?

Nó chưa từng gặp Đường Kiếp, cũng không biết năng lực của hắn, trong lòng phẫn nộ, dẫn đầu xông lên, móng vuốt xòe ra đánh tới.

Đường Kiếp cũng không né tránh, tiếp đỡ quyền kia, quyền chưởng chạm nhau, Đường Kiếp lạnh lùng nói:
- Ngươi có giỏi thì cũng lâm trận đột phá cho ta xem!

Ngay sau đó chợt nghe ầm một tiếng, gấu yêu đã bị một quyền của hắn đánh bay.

Cùng Đường Kiếp so sức mạnh?

Một kẻ mạnh nhất lên đối đầu với Đường Kiếp, mà cũng chỉ như món ăn trong đĩa, thì đám trước mặt hắn cũng chẳng khá hơn là bao.

Tuy nhiên ngay tại khi gấu yêu bị đánh bay đồng thời, yêu vương khác cung công kích cũng tới. Mấy đạo yêu pháp đồng thời đập trên người của Đường Kiếp, Đường Kiếp cũng không tự chủ rên lên một tiếng.

Với cảnh giới giống nhau, số lượng tuyệt đối có tác dụng.

Tám gã yêu vương liên kết thực lực trở nên hùng mạnh, trong đó cũng không thiếu kẻ có sở trường về công kích, những kẻ này liên kết công kích, khiến thân thể dũng mãnh của Đường Kiếp cũng không thể cứng rắn chống đỡ.

- Châu chấu đã xe.
Thấy tình hình như vậy, một gã yêu vương cười lớn, vồ vào người Đường Kiếp, muốn cắn chết hắn.

Nhưng ngay tại khi nó há to miệng ngoặm xuốn, thì Vân mẫu chiến khôi đột ngột hiện ra trước người Đường Kiếp.

Cú táp xuống này, nó cắn thẳng vào con rối Vân mẫu.

Nếu nói về cứng rắn, con rối được làm từ Vân mẫu tinh kim còn cứng rắn hơn bản thể nhiều, sau cú va chạm chi nghe mấy tiếng vỡ giòn tan vang lên, răng nanh sắc nhọn của yêu vương đều bị gẫy. Đau đớn kiến nó thét lên, ngay sau đó thiết quyền của con rối đánh lên người yêu vương, khiến nó bị hất bay lên.

Đột nhiên xuất hiện con rối Vân Mẫu, khiến cho lũ yêu đều giật mình kinh hãi, Đường Kiếp đặt Mục Dương Châu vào trong miệng, nói:
- Ngăn bảy tên, có thể làm được không?

Con rối làm thủ thế, ý nói không quá nửa khắc đồng hồ.

- Như vậy đã đủ rồi.
Đường Kiếp lặng lẽ nói, sau đó ba đầu sáu tay cùng đồng thời xuất ra, tay cầm Bát hoang thương thiên kích, búa Vân mẫu tinh kim và đế nhận, ngang nhiên nhằm vào một gã yêu vương.

Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất, từng bước từng bước đánh giết sạch bọn chúng.

Cùng lúc đó, một mảnh đồ án cực kỳ phức tạp từ dưới chân con rối tản ra, hình thành một lồng giam tinh quang khổng lồ.

Mê quang tỏa tinh trận.

Trong phạm vi của Mê quang tỏa tinh trận, tất cả mọi thứ tồn tại đều không thể rời đi, trừ phi chủ trận cho dời đi, hoặc đánh bại chủ trận mới có thể rời khỏi.

Con rối Vân mẫu không chỉ là binh khí, mà sự xuất hiện của nó còn có ý nghĩa chiến lược rất lớn, một trong những tác dụng trọng yếu của nó là giúp Đường Kiếp kiềm chế và phân tán kẻ thù. Khi bảy yêu vương đều bị khóa trong Mê quang tỏa tinh trận, thì đồng thời trên người con rối Vân Mẫu lại lần nữa tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Đây cũng là lúc mà phòng ngự và gia tốc trận pháp hoàn toàn mở ra.

Con rối Vân Mẫu hiện tại phải làm là phụ trách vây khốn lũ yêu vương, chứ không phải giết chết đối thủ, phải giữ được đối thủ trong trận, bởi vậy Qủy Vệ khống chế con rối Vân mẫu bỏ qua tất cả tấn công, mà dốc toàn lực để phòng ngự.

Khi con rối Vân mẫu vây khốn bảy yêu vương, đồng thời cuộc săn bắt yêu vương của Đường Kiếp cũng chính thức bắt đầu.

Sáu tay cùng hoạt động, tất cả vũ khí đồng thời đánh vào cơ thể yêu vương kia.

Yêu vương phát ra tiếng kêu đau đơn, điên cuồng phản kích.

Nhưng Đường Kiếp căn bản cũng không chú ý tới phản kích của yêu vương, lấy tổn thương đổi tổn thương, toàn lực ra tay. Sáu cánh tay thay phiên nhau tấn công yêu vương, lấy tốc độ nhanh nhất để đuổi giết nó.

Nhưng mà hắn phải đối mặt, không phải chỉ là một yêu vương, mà còn có yêu tướng.

- Cứu ta.
Yêu vương kia hô lên, mười mấy tên yêu tướng liền phóng về phía Đường Kiếp.

Đám yêu tướng đó sau khi trải qua cuộc chiến lúc trước, chỉ còn lại một nửa, nhưng mặc dù vậy, lúc này vẫn có hơn mấy chục tên. Chúng lúc nay đều cùng nhau xông lên, bản thân chính là một lực lượng cường đại không dễ dàng đối phó.

Đường Kiếp cũng không thèm quan tâm, một cánh tay vung ra một tờ trận đồ.

Chu thiên tinh thần vạn bảo đại trận!

Nhìn thấy vật đó, ánh mắt Qủy diệm vương co rút, hét lớn:
- Cẩn thận!

Là một yêu vương trải qua nhiều trận chiến sinh tử, nó cũng đã từng thấy qua vật này.

Nhưng đám yêu tướng thì lại không biết.

Vạn bảo bay lên, vô số bảo quang hạ xuống, chiếu thẳng vào đầu đám yêu tướng, chém giết khiến chúng đồng thanh kêu thét, ốc còn không mang nổi mình ốc. Vì muốn ngăn cách lũ yêu, Đường Kiếp không dùng Bảo quang hội tụ thủ pháp, bởi vì nó có thể tăng cường sát thương, nhưng cũng sẽ để cho một bộ phận yêu tướng trốn thoát được, bởi vậy tạo thành công kích với hắn. Chính vì thế, nên hắn chọn dùng phương thức này, trực tiếp tách rời mỗi gã yêu tướng ra. Tuy rằng cách này khiến uy lực của bảo quang giảm đi, nhưng phân đều trên đầu mỗi tên yêu tướng, tuy không thể giết chết tên yêu tướng nào, nhưng cũng tranh thủ được chút thời gian quý báu.

Ngay sau đó sáu tay Đường Kiếp đánh ra, điên cuồng dùng sức lực đánh mạnh vào cơ thể yêu vương kia.

Yêu vương muốn chạy trốn, nhưng bị Đường Kiếp tóm lại, không sao chạy thoát được. Cảm giác như sơn quyền đấm xuống, sức mạnh điên cuồng hoang dã trào vào trong cơ thể hắn.

Nó liều mạng giãy dụa, cố gắng vùng vẫy, la hét, dùng hết mọi thủ đoạn nhưng đều không có tác dụng. Nó giống như một miếng thịt trên thớt, mặc cho Đường Kiếp điên cuồng công kích, cuối cùng bị nghiền thành một đống thịt vụn, hoàn toàn mất đi sinh mạng.

Đường Kiếp thu thi thể của nó lại, sau đó vẫy tay một cái, quang hoa từ Mê quang tỏa tinh trận lóe lên, một gã yêu tướng lại bị đưa ra.

Yêu vương trong trận nhìn thấy cảnh đồng bọn bên ngoài bị giết chết, biết không ổn. Vừa mới bị đưa ra ngoài, trong cơ thể nó lập tức tràn ra một cỗ khói đen nồng đậm. Trong đám khói đen có vô số yêu ma, đang đứng, đang vồ, hoặc đang xông lên, hoặc bay, vô số hình tượng khách nhau, biến hóa ngàn vạn, mở rộng ra cả bốn phía.

Đây chính là chiêu mạnh nhất cảu yêu vương, gọi là Vạn tương ma ngục, chứa đầy yêu ma, biến hóa khôn cùng. Một khi nhập thân vào đó, tất chịu ảo ảnh ngũ sắc, vạn vật chi mê, có vô số tập khích khủng bố quấy rối, khiến cho người bị vây phải táng thân trong đó.

Đường Kiếp lại không thèm để ý tới thứ đó, trực tiếp nhảy vào màn sương đen, vô biên huyết khí nở rộ, tất cả yêu tà đều khôn thể lại gần người hắn. Các loại yêu ma trong màn khói đen chỉ cần tiếp cận Đường Kiếp một chút, liền bị biển huyết quanh người Đường Kiếp xông lên, hóa chúng thành hư ảo. Màn sương đen lại như đang tránh lui, Đường Kiếp liền bước thẳng hướng về phía yêu vương.

Yêu vương sợ hãi hóa thành một chiếc miệng rộng, cắn Đường Kiếp.

Đường Kiếp cũng nhe răng cười, giơ đầu lao tới.

Ba cái đầu đồng thời há mồm, giống như cắn đối phương. Hắn vốn hình dáng khổng lồ, thời khắc này há mồm, sự khủng bố cũng không hề kém đối phương. Yêu vương không thể ăn được Đường Kiếp, ngược lại bị hắn cắn cho, máu tươi đầm đìa, đau đớn khiến nó không ngừng gào lên.

Đường Kiếp lại là không quan tâm, ba đầu sáu tay cùng nhau phát động công kích, lấy tốc độ nhanh nhất xử lý yêu vương

Lúc này Chu thiên tinh thần vạn bảo đại trận đã mất đi hào quang, tất cả yêu tướng mặc dù đều bị thương nặng, nhưng mà không chết. Thời khắc này mắt thấy trận đồ bị kiềm chế, cùng nhau phóng về hướng Đường Kiếp, muốn nghĩ cách cứu viện yêu vương.

Nhưng vào lúc này, một tiếng cười duyên vang lên.

Bóng dáng Y Y xuyên qua trời cao, tiếp nhận trận đồ, dưới nền đất có vô số dây leo màu đen cuốn hướng vào đám yêu tướng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com