Mũi đao lửa vẽ lên quang hoa với khí thế kinh người, chém về phía Ngân Nhãn Yêu Hoàng.
Đối mặt với một kích khủng bố này, mặc dù là kẻ cường đai như Ngân Nhãn cũng không dám hy vọng đỡ được mà là đã dốc toàn lực để chuẩn bị chống cự.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc ánh đao lao tới trên đỉnh gã, đao mang đột nhiên biến mất.
Ngân Nhãn ngẩn người, chỉ thấy Đường Kiếp đã lại tiếp tục chém ra một đao mang, lúc này đây là lao về phía bên cạnh mình.
Thiên thủ của Ngân Nhãn Yêu Hoàng dương lên, tràn một thủ hộ hình ống.
Nhưng không chờ đao mang bổ tới, ánh đao kia lại bỗng nhiên biến mất.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng bị động ngẩn người nhìn, đang buồn bực vì sao công kích của Đường Kiếp lại đầu voi đuôi chuột, sau đó chỉ thấy Đường Kiếp đã lại tiếp tục trảm một đao tới.
Lần này Ngân Nhãn Yêu Hoàng có chuẩn bị tâm lý, quả nhiên một đao kia vẫn là chưa tới bên người gã liền đã biến mất.
Chỉ thấy Đường Kiếp ầm ầm giống như điên cuồng, không ngừng liên tục bổ ra, mỗi một đao đều hung ác vô cùng, lại không một đao đánh trúng Ngân Nhãn. Ngân Nhãn cũng bị hắn chọc cười: - Này đây là thủ đoạn mạnh nhất của ngươi sao? Ảo thuật?
- Không! Là Thì chi đạo! Liên tiếp bổ ra mười bốn đao, Đường Kiếp lạnh lùng trả lời.
Hắn vứt bỏ đao, dụng quyền!
- Diệt Ma Quyền!
Trong tiếng hết hoang dã điên cuồng, Đường Kiếp dồn tất cả sức lực của chính mình đều trút vào quyền này này đánh ra ngoài.
Sức mạnh khổng lồ lập tức phong tỏa tất cả không gian quanh thân thể Ngân Nhãn Yêu Hoàng, một khắc này ở sâu trong nội tâm Ngân Nhãn Yêu Hoàng vang lên hồi chuông báo động, cảm nhận được một cỗ uy hiếp lớn lao nhất trước nay.
Uy hiếp tới cực nhanh, vô cùng mãnh liệt, khiến Ngân Nhãn Yêu Hoàng hoàn toàn không kịp chống đỡ.
Ý niệm sinh pháp, nhưng cũng phải cần trong đầu có ý niệm mới dụng pháp được.
Trong đầu gã chỉ sinh ra một ý niệm, đó là chỉ thấy những lưỡi đao biến mất lúc trước, bỗng nhiên xuất hiện, từ đủ các phương hướng chém về phía Ngân Nhãn Yêu Hoàng.
- Không! Ngân Nhãn Yêu Hoàng điên cuồng thét lên.
Thiên thủ trong nháy mắt động ra khí thế kinh người, quang hoa lóe lên nghênh đỡ tám phương.
Nhưng mà Đường Kiếp lấy toàn bộ lực lượng phát ra công kích sao lại có thể dễ ngăn cản, những bàn tay đều bị hỏa diễm trên lưỡi đao làm rạn nứt, vỡ nát, hơn một ngàn bàn tay chỉ trong nháy mắt đã bị bẻ gãy nghiền nát phá hư, lồng ánh sáng bảo vệ màu bạc dưới lưỡi đao sắc bén bị chịu công kích nổ tung.
Ánh đao như xoắn!
Ngân Nhãn Yêu Hoàng quát to một tiếng, trong cơ thể trào ra từng mảnh hắc triều thẳng nghênh hướng ánh đao khinh khủng kia.
Đây là va chạm hoang dã nhất điên cuồng nhất, va chạm dữ dội, lực lượng dường như xé rách trời cao, lấy Ngân Nhãn Yêu Hoàng làm trung tâm, cùng với đó là màn máu tràn ngập khắp không gian.
- A. Ngân Nhãn Yêu Hoàng phát ra tiếng kêu thống khổ nhất từ trước tới nay, nhất là khi bảy lưỡi Cửu tuyệt sát xuyên qua hắc triều, chém lên thân thể gã. Mặc dù hắc triều đã ngăn cản được khá nhiều sức mạnh, nhưng đao ý vẫn gây tổn thương nghiêm trọng cho gã.
Thân thể của người tu pháp vốn không thể so bì được với Thể tu, mà Cửu Tuyệt Sát Nhận đích thực có uy lực vượt xa pháp thuật bình thường, đã nhập Thần thông. Bảy lưỡi đao mà cùng hạ xuống, chắc chắn sẽ khiến cho Ngân Nhãn Yêu Hoàng bị thương nặng, trong đó có ba đã mở toang cơ thể gã ra.
Nhưng mà thương tổn lại không chỉ có vậy, Diệt Ma Quyền đến từ Đường Kiếp là do hắn dốc toàn lực đánh ra, trọng quyền như núi, loại áp chế cực kỳ khủng bố này như lực lượng đến từ bậc Tử Phủ, một quyền trực tiếp ép xương cốt Ngân Nhãn Yêu Hoàng như vỡ vụn ra từng khúc.
Máu phun ra, một mảnh quang hoa huyết sắc lan tràn khắp nơi, nhanh chóng hấp thu máu của Yêu Hoàng, cắn nuốt lực lượng của vị Phân Thần Đại Năng này, cũng đang dần giết chết đối thủ.
Ai mà nghĩ được cái tên này đã lĩnh ngộ được đạo niệm thời gian, hơn nữa không ngờ lại áp dụng nó để đưa vào mỗi đòn tấn công mình.
Loại thủ đoạn này tuy rằng huyền ảo, nhưng cần thời gian bố trí dài, khiến nó căn bản không mấy thực dụng, chứ đừng nói nó còn có hạn chế về thời gian. Cho dù mình chỉ thoáng di chuyển vị trí một chút, tất cả thủ đoạn đều mất đi hiệu lực.
Nhưng do chính mình sơ ý, cho rằng phải xem thủ đoạn của Đường Kiếp thế nào, chỉ thủ chứ không công, kết quả chính là cho Đường Kiếp cơ hội, khiến hắn có khả năng bố trí bẫy xung quanh hắn, mà bình thường không thể dùng được.
Cái kiểu giả vờ giả vịt làm gã muốn tức chết.
Nhưng mà hiện tại hối hận đã muộn, quyền kình khủng bố gần như làm vỡ nát toàn thân gã mỗi một khớp xương đều như rời ra, lưỡi đao hung mãnh cắt cơ thể gã thành bốn khúc . Sinh mạng lực khổng lồ chưa kịp phát uy, đã bị ngọn lửa mãnh liệt nhào tới thiêu đốt, hóa thành hỏa phượng, hỏa hổ, hỏa sư, hỏa hạc bốn loại mãnh thú, tất cả hợp lại tấn công gã, Huyết Nhục Ma Bàn điên cuồng hấp thu máu huyết của gã, Đường Kiếp lại còn dùng toàn bộ lực lượng còn lại điểm ra Táng Thần Diệm. Táng Thần Diệm thiêu cháy vạn vật dừng ở trên thân thể Ngân Nhãn Yêu Hoàng, nhanh chóng thiêu đốt thể xác gã.
Chém cùng giết tận!
Thời khắc này Đường Kiếp đã chân chính dùng hết toàn bộ mọi thủ đoạn mà hắn có.
Hắn biết rằng Ngân Nhãn Yêu Hoàng rất mạnh, cũng biết tên này còn rất nhiều chiêu thức chưa kịp sử dụng
Nhưng chính vì nguyên nhân này, hắn càng phải giết chết gã trong thời gian nhanh nhất có thể.
Chính là vì muốn tên này chết không nhắm mắt.
Cho hết ra vẻ tinh tướng.
Ra vẻ tinh tướng cho gặp sét đánh!
Cho dù Ngân Nhãn Yêu Hoàng còn đang cố gắng phản kháng, ngân quang trong mắt lưu chuyển, liều mạng thi pháp nhằm khôi phục tự thân, nhưng dưới sự tấn công của máu và lửa, tất cả cố gắng của gã đều phí công.
Cho dù ngươi có đủ thủ đoạn, có thông thiên tới mức nào, mặc cho ngươi có khả năng ý động niệm sinh pháp, ngươi không già không chết, mặc kệ thần uy của ngươi.
Đây hết thảy đều là cơ hội thi triển, cái chờ gã chính là bị chôn sống mà thôi.
Lấy Mục Dương Châu ra, đứng trên không trung, nhìn Ngân Nhãn Yêu Hoàng ở trong huyết hỏa khóc thét, Đường Kiếp lẩm bẩm nói: - Tạm biệt và hẹn gặp lại, Yêu Hoàng bệ hạ!
————————
Vực Vân Mặc, sông Hắc Thủy.
Khi Đường Kiếp bay qua Ngân Nhãn Yêu Hoàng, phía dưới cũng chỉ còn mười hai yêu vương cầm đầu Yêu tộc, cùng với năm vị nhân loại Hóa Hồn đang đối kháng với nhau.
Qủy diệm vương hung hăng nhìn chằm chằm vào Tôn Thư Minh, gằn giọng nói: - Xem ngươi còn có thủ đoạn gì, có thể lấy năm địch mười hai.
- Này, tên quái dị kia, cái gì mà gọi là lấy năm địch mười hai chứ, còn có bọn ta nữa cơ mà. Thân Đồ Nguyên bất mãn hô lên.
Dạ Kiêu bên cạnh kéo gã lại nói: - Ngươi ít nói đi.
- Sợ cái gì, người yêu lưỡng lập, tranh giành là tranh giành, chiến thì chiến, cùng lắm là chết một lần mà thôi, dù sao cũng hơn là làm rùa đen rụt đầu. Muốn học đi học Đường Kiếp ý, ngay cả kẻ không địch lại nổi, cũng dám trực tiếp đối kháng. Thân Đồ Nguyên cứng cổ cãi lại, cũng không chút nào lùi bước trước khí thế của đối phương.
Tôn Thư Minh gật đầu tán thưởng nói: - Hay, hay lắm, chư vị có thể có lòng như vậy, chúng ta tương lai liền có hi vọng, cũng không uổng công ta hao hết tâm tư chuẩn bị một trận chiến này.
- Ngươi nói cái gì? Lời này khiến Quy diệm vương và đám người Thân Đồ Nguyên ngẩn người.
Nghe đối phương tự tin như vậy, dường như bọn họ đến đây cũng không phải đơn thuần vì đoạt lấy Hắc hoa đàm.
Tôn Thư Minh đã cười ha hả nói: - Các ngươi thực sự nghĩ rằng, chúng ta nhất định sẽ không có chuẩn bị, cứ như vậy chạy đến nơi đây, chỉ vì một đóa Hắc hoa đàm mà chôn vùi vô số sinh mạng sao?
Nghe thấy vậy, lũ yêu trong lòng đều phát lạnh, dấy lên tia dự cẩm không lành.
Sau đó hai tay Tôn Thư Mĩnh vỗ mạnh xống đất: - Nổ cho ta.
Theo lời gã nói, chỉ thấy bầu trời của Vực Vân Mặc chợt rung lắc như động đất.
Bọn họ vốn là ở dưới đáy vực Vân Mặc, hai bên đều là vách núi vachs đá, bên dưới cùng là sông Hắc Thủy chảy xuôi xuống.
Thời khắc này vực Vân Mặc đột nhiên kịch liệt nổ lớn, chỉ thấy phía trên vách đá ầm ầm rơi xuống vô số tảng đá lớn, điên cuồng vã xuống vực sâu không đáy này.
- Không hay rồi! Qủy diệm vương lập biết không ổn.
Nó lúc trước tiến vào hết sức đề phòng có mai phục, cũng từng dùng yêu niệm điều tra bốn phía, nhưng ngoại trừ dùng để mở rộng thông đạo là sao tinh ra, thì cũng không nữa phát hiện bất cứ cạm bẫy nào nữa.
Không ngờ tới Tôn Thư Minh giảo hoạt, không có bố trí cạm bẫy phía dưới, mà bố trí ở tận bên trên vách núi.
Thời khắc này sau khi phát nổ, vách núi lắc rơi, từng tảng lớn đất đá điên cuồng rơi xuống, nhắm thẳng đỉnh đầu bọn chúng.
Đám đất đá rơi trúng, chưa chắc đã có thể làm gì chúng nó, nhưng nghe động tĩnh phía trên lớn như vậy, chỉ sợ pháp trận này đã phá hủy một nửa vực Vân Mặc mất. Lượng lớn đất đá đổ xuống, có thể trực tiếp chôn sống tất cả mọi người. Cho dù đám đại yêu này đập không chết, nhưng cũng khẳng định sẽ hủy diệt toàn bộ phía dưới, thậm chí ngay cả sông Hắc Thủy cũng xong đời.
Qủy diệm vương vừa sợ vừa giận: - Tôn Thư Minh ngươi điên rồi? Ngươi làm như vậy chưa chắc giết chết được chúng ta, nhưng sông Hắc Thủy lại nhất định sẽ xong đời, Hắc hoa quỳnh cũng sẽ không thể sinh ra nữa.