Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 832: Binh Chủ chi đạo (p2)



Cương Phong trận vẫn còn gào thét xoắn tới, Đường Kiếp vẫn tiếp tục đau khổ chống đỡ .

Một người một yêu đều tại ở trong Cương Phong trận chịu giày vò, nhưng không ai chịu lùi bước.

Ngay cả Ngân Nhãn Yêu Hoàng cũng kinh ngạc, Đường Kiếp ở dưới tình huống như vậy lại vẫn có thể chống đỡ thời gian dài như vậy, chả trách hắn dám vọt vào trong Cương Phong trận, quả nhiên là thật sự có tài đấy.

Đáng tiếc, hắn cuối cùng là xem thường năng lực của Phân Thần đại yêu, luận phòng ngự có lẽ so ra kém hơn Đường Kiếp, nhưng luận tiến công lại mạnh mẽ hơn Đường Kiếp vô số lần.

- Chết đi!
hời khắc này Ngân Nhãn cao giọng rít lên, phong triều chợt gia tăng.

Phong triều đè xuống Đường Kiếp, liền giống như lấp kín vây chặt lấy hắn như bức tường, không để lại một kẽ hở, chèn ép khiến Đường Kiếp chảy đầy máu tươi, toàn thân mỗi khớp xương đều phát ra tiếng kêu vỡ vụn, máu thịt, nội tạng đều tại gặp thương tổn cực lớn, thậm chí ngay cả tế bào cũng đều bị thẩm thấu, một tia hủy diệt tiến vào thân thể hắn, hoàn toàn ngăn cản hắn khôi phục.

Đường Kiếp biết rằng, đây là hơi thở hủy diệt trong Cương Phong trận.

Cương Phong trận này, là dựa vào thiên địa chi đạo mà sinh, có năng lượng hủy diệt vạn vật, ứng với nó chính là hủy diệt chi đạo.

Từ lúc lần đầu tiên xông vào Cương Phong trận, Đường Kiếp liền cảm nhận được cỗ năng lượng hủy diệt này tồn tại, hắn cũng từng từng có nghiên cứu tính toán, nhưng lại chưa từng thành công.

Cương phong trận không phải Vạn Tiên Đỉnh, nó dữ dằn, điên cuồng, hung hoành, tuyệt sẽ không cho bất cứ kẻ nào cơ hội nghiên cứu.

Hiện giờ một cỗ hủy diệt lực lượng tiến vào thân thể Đường Kiếp, đến mức, thân thể của Đường Kiếp liền bịt kín một tầng khí xám nồng đậm.

Đó là lực hủy diệt, là tử khí, đại biểu cho sự tử vong.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Cương Phong trận đáng sợ như thế, Đường Kiếp cũng đã từng trải qua qua một lần bị lực lượng tử vong này xâm nhập, khi đó hắn vẫn chưa có thể phá giải lực lượng này, bởi vì rời khỏi Cương Phong trận, hủy diệt lực không tăng thêm mà còn bị sinh mạng chi đạo của hắn xua tan, mà hiện tại nó lại đến đây, trạng thái chèn ép càng uy mãnh, hắn cũng đã không có khả năng lại lần nữa giải quyết được chi đạo.

Vì thế cảnh tượng này lại một lần nữa trình diễn.

Theo tảng lớn đám khí màu xám lan tràn, huyết nhục của Đường Kiếp không ngừng bong tróc, sinh mạng bị lực lượng này cắn nuốt một cách vô tình, hắn hét to, nhưng không cách nào ngăn cản làn khí tử vong lan tràn trong thân thể. Liều mạng giãy dụa, trong cơ thể trào ra từng mảnh màu vàng như sóng gợn.

- Đại đạo chi vực?
Ngân Nhãn nhìn thấy cũng hơi giật mình kinh hãi, sau đó bật cười ha hả:
- Không thể tưởng tượng được, ngươi ngay cả Đại đạo chi vực cũng có, nhưng như vậy thì sao chứ? Một chi vực phụ trợ, không có chiến lực, quả nhiên khi tuyệt vọng thì không có gì là không thử.

Đúng là như thế, bất kể Đường Kiếp giãy dụa như thế nào, hắn đều không thể thoát khỏi trói buộc đến từ Ngân Nhãn, mảnh qung hoa màu vàng lóng lánh, lại không mang đến bất luận trợ giúp gì, tai mắt mũi miệng của hắn đều đang chảy máu, thoạt nhìn đáng sợ cực kỳ.

Thời gian dần trôi qua, sự giãy dụa của Đường Kiếp càng lúc càng yếu.

Hơi thở màu tro gần như lan tràn toàn bộ thân thể hắn, Đường Kiếp nhìn giống như kẻ đã chết.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng thở dài một hơi:
- Cuối cùng thì vẫn phải chết sao? Tên tiểu tử khốn khiếp, làm hại ta tổn thất mất bất tử Thiên châu, tuy nhiên đổi lại lấy được thế giới thu nhỏ, như vậy cũng đáng giá rồi.

Đang định nhấc tay chộp lấy thi thể Đường Kiếp, đột nhiên Đường Kiếp bỗng nhúc nhích.

Trong lòng Ngân Nhãn cả kinh, chỉ thấy Đường Kiếp mở mắt nhìn chằm chằm vào mình.

Hắn đang mỉm cười!

Hắn nói:
- Ta hiểu rồi!

Hả?

Ngân Nhãn Yêu Hoàng có chút kinh ngạc ngẩn ra.

Hiểu được điều gì?

Đường Kiếp chậm rãi nói:
- Binh Chủ chi đạo, mặc dù người đã vào dĩ vãng, nhưng đó là một loại dũng cảm tiến lên, vĩnh viễn không có bại khí, bất kể thế nào, đều phải có khí thế chủ động tiến công. Thật buồn cười, ta vừa rồi lại muốn phòng thủ, muốn kéo dài thời gian, cũng chả trách bị ngươi hành hạ…

Ánh mắt Ngân Nhãn Yêu Hoàng hơi co rút lại.

Hơi thở tro tàn ở trên người Đường Kiếp đang từ từ rút lui, giống như mặt trời mọc xua tan bóng đêm vậy.

Đường Kiếp nhìn Ngẫn Nhãn Yêu Hoàng, lớn tiếng quát:
- Binh Chủ chi đạo, mạnh ở tiến công, ở ma luyện, ở chết rồi sau đó hồi sinh!

Theo tiếng thét của hắn, một cỗ lực lượng mênh mông như thủy triều từ trong cơ thể hắn tràn ra.

Hào quang sinh mạng lại một lần nữa xuất hiện trên cơ thể Đường Kiếp, lộ ra sức sống vô hạn, thân thể vốn đang khô héo chợt tràn đầy năng lượng.

Trong cơ thể Đường Kiếp mỗi một phân máu thịt, mỗi một tế bào, đều phát ra lực lượng cường đại.

Lực lượng này ẩn giấu trong cơ thể Đường Kiếp, như ngủ đông từ lâu nay chợt tỉnh giấc, ngay trước khi hắn lao vào chiến đấu, từng điểm nhỏ đều như bùng nổ, thẳng tới thời khắc này đều hoàn toàn phóng xuất ra.

Dưới lực triều mãnh liệt, vách tường Cương Phong do Ngân Nhãn Yêu Hoàng chế tạo ra bị bẻ gãy, nghiền nát.

Chỉ một quyền đánh ra, Cương Phong bao quanh Đường Kiếp đều bị đánh tan.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng trợn mắt há miệng nhìn hết thảy, thất thanh thét lên:
- Đây là điều không thể. Chẳng lẽ ngươi đã đột phá?

- Đột phá?
Đường Kiếp nhìn nắm đấm của mình, lắc đầu nói:
- Không, đây không phải đột phá, mà chỉ chân chính phát huy ra thực lực mà thôi.

Nói xong lại đánh ra một quyền nữa, tấn công thẳng vào mặt Ngân Nhãn Yêu Hoàng.

- Không!
Ngân Nhãn Yêu Hoàng thét to.

Đối mặt với một quyền hung mãnh này, không dám coi thường, nháy mắt đã hóa về hình người, thiên thủ hiện lên sau lưng, tạo ra một màn ảo ảnh, cuối cùng hóa thành cực đại, pháp ấn hướng về không trung lao đi.

Phân Thần có khả năng thi triển kết ấn Thần thông, uy lực mạnh không thể ngờ tới.

Quyền phong gào thét như rồng cuốn, va chạm với Thiên thủ của Ngân Nhãn Yêu Hoàng, không trung nổi lên cuồng phong cuồn cuộn, Cương Phong trận như bị mở tung.

Sau đầu Ngân Nhãn đột nhiên xuất hiện một quanh ảnh màu vàng kim, thét lên một câu:
- Đế tâm chủng liên!

Chỉ thấy hai người trước không trung, một đóa sen màu vàng bay lên.

Quầng sáng mãnh liệt tản ra, bay thẳng về phía Đường Kiếp, điên cuồng phun ra máu tươi, toàn thân trên dưới mỗi chỗ đều như lúc nào cũng có thể vỡ nát.

- Ta đã nói rồi, Thiên Tâm không thể nào thắng được Phân Thần đâu.
Ngân Nhãn dữ tợn kêu to:
- Tinh La Đại Thiên Giới, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện chuyện kỳ tích như vậy! Ngươi hãy chết đi.

Thiên thủ lại giương lên, tụ lại cũng một chỗ, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu vàng kim giương lên.

Mặc dù dưới trọng áp của hai tầng tấn công, nhưng lực lượng của Đường Kiếp lại lần nữa phun trào như bão tố, còn Yêu Hoàng vẫn là Yêu Hoàng, không phải một lần phun trào sức mạnh là có thể giải quyết được. Nó chỉ là rút ngắn khoảng cách giữa hai người, chứ không thể chân chính san bằng khoảng cách của hai người.

Nhưng Đường Kiếp lại không hề sợ hãi.

Binh Chủ nói, có thể có nhiều thứ, nhưng chắc chắn không được có khái niệm sợ hãi.

Cho dù chết, cũng phải bảo vệ được ngạo khí, dáng vẻ bệ vệ tự tin, chết cũng phải hiên ngang.

Đứng giữa không trung, Đường Kiếp lấy Mục Dương Châu ra, nhìn thoáng qua mặt trên viên ngọc đã đầy vết rạn.

Hắn biết rằng nếu lần này dùng nữa, chỉ sợ nó sau này không thể sử dụng này, nhưng hắn vẫn không chùn bước nuốt vào. Tiếp theo hai tay giơ lên, Đế Nhận và Vân Mẫu kim tinh đại phủ lại lần nữa xuất hiện trong tay, hai thanh binh khí hợp làm một, lần nữa kết hợp thành Cửu Tuyệt Sát Nhận.

Đường Kiếp cất ca giọng nói:
- Toàn bộ thông lệ, đều có một ngày bị phá vỡ. Hôm nay, hãy để ta tạo ra truyền thuyết này đi.

Nói xong chiến đao trong tay đã đâm về phía Ngân Nhãn Yêu Hoàng.

Một kích này, ngưng tụ tất cả sức mạnh của hắn.

Không còn bị bức tường Cương Phong của Ngân Nhãn tiêu hao sinh mạng, chỉ có lời nói tâm huyết, làm bất cứ việc gì cũng không được chùn bước, phải dũng cảm tiến tới.

- Chỉ một kích của Cửu Tuyệt Sát Nhận thì không giết được ta đâu!
Ngân Nhãn dữ tợn gầm lên.

Thiên thủ lại tái hiện, ở trên không trung nghênh đỡ chiến đao.

Ánh mắt Đường Kiếp lạnh như băng nói:
- Ta cũng không nói đây là Cửu Tuyệt… mà là Thập Tuyệt Sát Nhận!

Một hào quang sắc bén xuất hiện dọc theo chuôi đao, quanh quẩn toàn thân chiến đao.

Cường đại chém thẳng xuống dưới.

Đường Kiếp dưới sự áp chế của Ngân Nhãn cuối cùng cũng bùng nổ sức mạnh, ngoại trừ lực lượng ẩn núp trong cơ thể Đường Kiếp thức tỉnh, còn có một chuyện đặc thù mà hắn đã trải qua.

Đó chính là Lực hủy diệt.

Đây mới là nguyên nhân chân chính của việc Đường Kiếp bùng nổ sức mạnh.

Lực hủy diệt là một loại sức mạnh vô cùng cường đại và đáng sợ, nó không giống với lực giết chóc. Đặc tính của lực giết chóc là khó có thể chống đỡ, khó có thể khôi phục. Còn lực hủy diệt thì lại trực tiếp phá hủy mọi thứ.

Nếu như nói giết chóc là quá trình, thì hủy diệt chính là kết quả.

Đây mới là mười hai đại đạo, từng đôi ứng đối với nhau, có khởi có kết.

Chính vì nguyên nhân này, nên khi lực hủy diệt tiến vào cơ thể Đường Kiếp, mang theo chính là vận mệnh tử vong.

Lực lượng sức mạnh bùng nổ, chỉ khiến Đường Kiếp có khả năng đối kháng với tường Phong Cương, nhưng lại không thể xua tan được lực diệt.

Đường Kiếp có thể chống cự, hoàn toàn bởi vì hắn đã ngộ đạo.

Từ lúc cùng Hà Trường An và Tàng Thanh Phong chiến đấu, Đường Kiếp sau khi được Hà Trường An chỉ điểm, tiếp xúc với lực hủy diệt, lại thêm có lĩnh ngộ với hai đại đạo là giết chóc và hủy diệt. Sau đó tới Huyết Hà Giới, tiến vào đấu trường Thiên Hỏa, trải qua vô số lần giết chóc, nên ở phương diện này lại được nâng cao.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com