Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 879:



Đông đi xuân tới, đảo mắt lại là yên hoa tam nguyệt.

Hồ rộng ngoài thành Ngân Nhãn, một chiếc thuyền lá nhỏ đang trôi theo dòng nước.

Đường Kiếp nằm ở trên thuyền nhỏ, đang nhàn nhã phơi nắng, nón tre che mặt, không hề nhúc nhích.

Quỷ dị là ảnh ngược ở dưới nước, du khách trên thuyền nhỏ lại đang tự rót nước uống.

- Ca ca!

Một tiếng nũng nịu giòn giã truyền tới.

Trên thuyền nhỏ đột nhiên xuất hiện một thân ảnh, biến hóa thành bộ dáng của Y Y, vào lúc này giơ tay nhấc chân vẫn mang theo tâm tính của một cô bé. Thời điểm này đứng ở bên cạnh Đường Kiếp, nhìn bộ dạng đang ngủ của hắn, cười hì hì liền đi tới nhấc nón tre lên.

Nón tre xốc lên, nhìn đến là một người hoàn toàn không có gương mặt nằm ở đó.

Y Y ngẩn ngơ, liền cảm thấy phía sau cổ căng thẳng, người đã bị nhấc lên.

Sau đó bốn phía không gian liền biến ảo, nước vẫn là nước kia, thuyền cũng là thuyền kia. Chỉ có điều thuyền trên mặt nước và ảnh ngược dưới nước lại đảo lại. Trên thuyền Đường Kiếp đang uống rượu, trong tay còn giữ Y Y, mà cái bóng trong nước lại đang ngủ, chỉ có điều không có nón tre.

Đường Kiếp tiện tay bắt một phát, lấy nón tre từ trong tay Y Y, nhấn một cái xuống dưới nước.

Nón tre kia liền xuất hiện trên mặt ảnh ngược kia.

Y Y nhìn thấy cũng có chút ngây người, nhìn Đường Kiếp, lại nhìn ảnh ngược kia một chút, ngây ngốc hỏi:
- Ca ca, đây là cái gì?

Đường Kiếp cười cười:
- Một chút bí quyết hư thật chuyển hóa nhỏ mà thôi.

- Nhưng…
Y Y chỉ chỉ nón tre, lại chỉ Đường Kiếp, có vẻ không hiểu. Nếu Đường Kiếp trước mắt là sự thật, vậy nón tre kia nên là giả chứ, vì sao lại có thể hiện hữu trên tay mình?

Đường Kiếp vỗ vỗ nàng:
- Nha đầu ngốc, đôi khi thực là giả, giả là thật, làm sao ngươi xác định hiện tại kẻ nói chuyện với ngươi là thật?

Nói xong không gian lại thay đổi, chỉ thấy Đường Kiếp uống rượu lại một lần nữa biến trở thành ảnh ngược, Đường Kiếp trước mặt lại gỡ nón tre xuống, ngồi cười hì hì nhìn nàng, lại là một bộ dạng không có mặt.

Y Y lập tức tỉnh ngộ, vỗ tay cười nói:
- Hóa ra ca ca có thể qua lại không ngớt ở trong hình thái này, cái này chơi hay, ta muốn học!

- Cái này cũng không phải dễ.
Đường Kiếp kéo Y Y vào trong ngực, sờ sờ mũi nói:
- Hay là trước để ngươi luyện xong Đế Hỏa Chủng Liên Tâm Kinh rồi hãy nói.

- Yên tâm đi, ca ca, ngươi xem này.
Y Y vung tay lên, một mảnh hoa đã từ trong lòng bàn tay nàng tản ra.

Khác với dĩ vãng, đó là thời điểm đóa hoa xoay trên không trung, thân mình vẫn không ngừng tự quay. Đóa hoa kêu vang lên ô ô nhưng lại phát ra màu kim loại sáng bóng. Một cánh hoa từ trên trời rơi xuống, dừng ở trên thuyền nhỏ, chỉ thấy thuyền nhỏ được tạo ra bằng thiết mộc trăm năm, độ cứng có thể so với kim thiết thuyền liền bị cắt nhỏ, mãi tới khi các góc sắc nhọn mới dừng lại.

Sau đó Y Y thu tay lại, chỉ thấy tất cả đóa hoa đều oanh một tiếng, hóa thành từng mảnh hỏa hoa bạo liệt mà đến, đóa hoa lúc trước cắt vào gỗ cũng bùng nổ, khiến cả nửa đầu thuyền cũng nổ bay, thế nhưng thuyền nhỏ vẫn lướt đi trên mặt nước như cũ, không hề bị lật úp.

- Như thế nào?
Y Y đắc ý hỏi.

- Cũng không tệ lắm. Đã nắm giữ được chuyển hóa hai lực lượng kim hoa, nhưng đối với nước và đất vẫn có điểm khiếm khuyết như trước, tiếp tục cố gắng đi.
Đường Kiếp nói xong liền vỗ vỗ thuyền nhỏ, chỉ thấy hình ảnh thuyền nhỏ bị cắt đã hóa thành ảnh ngược phiêu đãng trong nước, còn bọn họ ngồi vẫn là thuyền nhỏ đầy đủ như cũ.

Điều này làm cho Y Y có chút tò tò, muốn tiếp tục nghiên cứu thì Đường Kiếp đã nói:
- Hôm nay là ngày mua thuốc, ngươi đi tới Đông Tân Quan lấy một ít đi.

- Ôi chao!
Vừa nghe linh dược được đưa tới, Y Y lập tức trở nên hăng hái.

Hiện giờ linh dược được đưa tới Đông Tân Quan đã được dùng chống đỡ cho Y Y và phân thân tu luyện.

Hơn nửa năm nay, Đông Tân Quan trước sau đưa tới Thất Phê linh dược, vẻn vẹn nguyên linh đan còn có bảy mươi viên. Dưới số lượng lớn nguyên linh đan như thế, thực lực phân thân đột nhiên tăng mạnh, trước đó không lâu đã tiến vào Tâm Ma cảnh trung kỳ.

Đương nhiên, tốc độ nâng cao cũng đồng nghĩa với mất đi số lượng lớn tài nguyên.

Đường Kiếp chiếm lĩnh hai yêu nước đạt được của cải lớn, ngoại trừ cung ứng cho bộ phận Tiểu Tam, còn dư lại đều dùng ở chỗ này.

Thời khắc này Y Y đi tới Đông Tân Quan, Đường Kiếp không có việc gì cũng trở về hoàng cung Ngân Nhãn.

Vừa muốn đi vào ngự thư phòng, chợt nghe một gã tôi tớ báo lại:
- Vân Tiên nương nương có lời mời.

Bởi vì Lâm Hãn là nhân loại, cho nên phần lớn tôi tớ của Lâm Hãn cũng đều là nhân loại. Bên trong Yêu tộc yêu nhân hỗn tạp, chuyện như thế cũng không phải hiếm lạ.

Thời khắc này nghe được Lâm Hãn có lời mời, Đường Kiếp ngẩn người:
- Có chuyện gì không?

- Nương nương chưa nói.

- Biết rồi.
Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, liền đi tới cung Vân Tiên, dù sao bây giờ trên danh nghĩa nàng cũng là phi tử hắn sủng ái nhất.

Hai năm qua, Đường Kiếp và Lâm Hãn phối hợp với nhau vô cùng tốt. Hai người hợp tác với nhau, cũng từng trình diễn cảnh tình cảm ở trong hoàng cung Ngân Nhãn.

Vì muốn đoạt lại hoàng đế của mình trong tay Lâm Hãn, có thể nói đám nữ nhân trong hậu cũng đã nghĩ hết biện pháp, dùng hết mọi thủ đoạn. Các loại quỷ kế âm mưu ngươi lừa ta gạt ùn ùn kéo đến, lúc mới đầu cũng đã khiến Lâm Hãn bị thương tích không nhẹ.

Đáng tiếc đám nương nương này không biết cho dù các nàng đánh đập, chiến tranh thế nào cũng không thể thắng lợi, bất kể Lâm Hãn bị hãm hại bao nhiêu lần cũng không thể bị các nàng lật đổ. Phát hiện hãm hại không có tác dụng, đám nương nương không có vì thế mà dừng tay, thay vào đó là càng thêm công kích điên cuồng. Thời điểm hậu cung tranh chấp phát triển tới cực đoan nhất, Lâm Hãn thậm chí còn bị vu tội tư thông, cũng có một lần bị người khác trực tiếp động tay động chân, thổi phồng là đưa nước trà có độc cho Đường Kiếp. Nhưng tội danh hành thích vua này không chỉ không lật đổ được vị Vân Tiên nương nương này, ngược lại còn bị Đường Kiếp truy ta, tìm được đây là âm mưu của một vài vị nương nương, sau đó liền trực tiếp chém đầu không hề khách khí.

Đoạn thời gian kia, từng màn tuồng trong hậu cung thay nhau trình diễn, đám nương nương phát điên cùng liên hợp công kích Lâm Hãn, trình độ kinh tâm động phách này có thể so với đấu tuồng xa hoa nhất cung. Bản thân Lâm Hãn cũng dần dần trưởng thành trong những công kích này, lại dùng thủ đoạn của mình giết chết vài vị nương nương. Đương nhiên nàng không cần thiết phải lừa Đường Kiếp, mỗi một lần dùng thủ đoạn hãm hại sẽ trực tiếp nói chân tướng cho Đường Kiếp. Vừa nói vừa cười rất vui vẻ, Đường Kiếp chỉ ở bên cạnh chỉ trỏ, bày ra ưu khuyết trong kế sách đó, vạch ra chỗ làm không tốt, sau đó lại đi giải quyết hậu quả cho nàng.

Nói đến cung đấu, vậy cũng là cung đấu hiếm thấy nhất trong thiên hạ.

Nếu như đám nương nương kia biết mình đánh đập một hồi như thế nhưng không có hi vọng chiến thắng, chỉ sợ trước đó đã bị tức chết rồi.

Đường Kiếp cứ như vậy mắt lạnh nhìn một đám nữ nhân trong cung đấu chết đi sống lại.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com