Tâm Đường Kiếp đột nhiên căng thẳng: - Không có giấc mộng nào được xác nhận qua sao?
- Có! Lâm Hãn khẽ cười nói: - Mấy ngày trước khi Yêu Hoàng Ngân Nhãn bị giết, ta mơ thấy mình ngồi ở trong cung, ăn ngon mặc đẹp, trả qua cuộc sống sung sướng. Ta tưởng ta điên rồi, ngay cả giấc mơ như thế cũng mơ được.
- Như vậy…. ngươi ngày hôm qua mơ thấy cái gì?
- Mơ thấy ta giống như bây giờ, ngồi trước người ngươi, nói tất cả cho ngươi.
Đường Kiếp hiểu.
Thảo nào nàng lại chủ động tự nói với mình, hóa ra là giấc mơ kia chỉ dẫn cho nàng.
- Sau đó thì sao?
Lâm Hãn lắc đầu, rất hiển nhiên giấc mơ của nàng cũng chỉ dừng ở đây.
Ngẫm nghĩ một chút, Đường Kiếp gật đầu: - Ta biết rồi, ngươi yên tâm, ta sẽ không thử cướp đi rắn lục của ngươi. Đúng rồi, hôm nay là sinh nhật ngươi sao?
Bất ngờ Lâm Hãn lại lắc đầu: - Không, không phải.
Đường Kiếp ngẩn người: - Ngươi không phải nói thời điểm sinh nhật ngươi nó mới chuyển động sao?
- Đã từng như thế, nhưng sau lại cải biến, hiện tại nó bất cứ lúc nào cũng có thể động đậy.
- Khi nào lại trở thành như thế?
- Ngày gặp được ngươi.
———————————
- Hí!
Tru Tâm Quỷ kia phát ra tiếng kêu thê lương, lại thủy chung không vứt được quỷ vật trong suốt sau lưng mình.
Tiểu quỷ trong suốt kia giống như đỉa hút máu dán chặt trên người của nó, cắn nuốt quỷ khí và lực lượng của nó.
Thời gian dần qua, nó cảm thấy trước mắt một mảnh mờ tối, quỷ khí nồng đậm tiêu tan không còn, cứ như vậy vô lực ngã xuống.
Tiểu Tam từ trên lưng Tru Tâm Quỷ nhảy xuống, hài lòng vỗ vỗ bụng, làm ra một động tác được ăn no.
Lữ trình tìm kiếm lưỡng giới cũng là quá trình thú quỷ săn thức ăn.
Mượn dùng năng lực không gian hùng mạnh của mình, Tiểu Tam tận lực đi săn thức ăn.
Sau khi hoàn thành xong một lần săn bắn, Tiểu Tam hướng về phía không trung ngửi vài cái, tìm kiếm phương hướng mình sắp đi tới. Trong bụng trong suốt của nó, mơ hồ có thể thấy được từng đám sợi tơ đang xoay tròn, một đoàn bạch quang tỏa lóng lánh.
Đó là lực nhân quả cùng một chút vận mệnh ánh sáng mà Đường Kiếp lưu lại trên người Tiểu Tam, liên kết Tiểu Tam với nơi phương xa. Dưới tác dụng của nhân quả và vận mạng, chỉ cần đi dọc theo tuyến đi này, bất kể như thế nào cũng có thể tìm tới cuối.
Nhưng vận mệnh cũng không luôn may mắn.
Sau khi Tiểu Tam rời đi không lâu, nơi nó săn giết Tru Tâm Quỷ liền xuất hiện hai thân ảnh.
Bóng dáng hắc bạch cầm gậy đại tang trong tay, trôi nổi phía trên nơi Tiểu Tam từng đứng, đầu tiên là nhìn nhau, sau đó cùng nhau hít dài một hơi.
Một lát sau, bóng dáng màu đen nói: - Là Thú Quỷ, không sai!
Tiếng va chạm như kim thiết, leng keng chói tai.
Thanh âm thân ảnh màu trắng thì như khóc: - Thú Quỷ đã trở lại! Việc này không phải là nhỏ, nhất định phải lập tức thông báo cho vài vị Minh hoàng, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết chết nó!
Hai thân ảnh chợt lóe rồi biến mất.
---------------------
Thiên Nhai Hải Các.
Chính giữa bình đài, mấy ngàn đệ tử Thiên Nhai Hải Các đang vây thành một đoàn, phía trên còn có ba mươi hai vị trưởng lão tạo thành hội trưởng lão.
Đất trống phía dưới hội trưởng lão còn có vài tên đệ tử đứng thẳng, Tân Việt chính là một trong số đó.
Chỉ có điều Tân Việt xưa nay uy phong hống hách, vào lúc này sắc mặt lại vô cùng khó coi.
Trên người của hắn dính đầy vết máu, sắc mặt cũng có chút âm trầm.
Ánh mắt ác độc nhìn thoáng qua nam tử có khuôn mặt giản dị bên cạnh, hắn gọi là Phàn Thừa Long, cũng là đối thủ lớn nhất tranh đoạt Thiếu chủ với mình lần này.
Tuyển chọn Thiếu chủ, phân làm chiến lực cá nhân, thi võ chỉ huy tác chiến cùng thi văn trị phái.
Trong đó kỳ thi văn do hội trưởng lão phụ trách xét duyệt, kỳ thi võ do đoàn đệ tử môn hạ và hội trưởng lão mỗi bên quyết định một nửa. Sau đó chọn ra người thắng lợi trong ba người có thành tích cao nhất. Trong chỉ huy tác chiến cần phải tự mình chiêu mộ nhân sự, chỉ có thể tuyển chọn người trong bổn phái, nhân số là hai mươi, cấp bậc Tâm Ma, khảo nghiệm không chỉ năng lực chỉ huy, trọng yếu nhất chính là mạng lưới quan hệ và uy vọng.
Tân Việt không mấy tự tin ở kỳ thi văn, tuy nhiên ở kỳ thi võ lại có chút tự tin, bất kể là vũ lực cá nhân hay uy vọng môn phái đều trên chúng đệ tử.
Nhưng sự thật lại ngoài dự liệu của hắn.
Có thế nào cũng không ngờ thực lực của Phàn Thừa Long lại hùng mạnh như vậy, trong khi đọ sức chiến lực cá nhân, Tân Việt và Phàn Thừa Long đại chiến một ngày mới khó khăn đánh thắng được hắn nhờ một chiêu hiểm.
Điều này cũng thôi không nói tới, có thể nào thì phương diện chiến lực cá nhân Tân Việt vẫn đứng đầu.
Nhưng phương diện chỉ huy tác chiến lại vượt xa dự liệu của hắn.
Vốn lần chỉ huy tác chiến này, Tân Việt đã lôi kéo không ít người giỏi trong phái. Không nghĩ tới Phàn Thừa Long ngay cả ngươi giỏi như Trần Thư, Hàn Thần và Tương Hân cũng kéo tới. Trong đó cư nhiên lại có cả Hạ Tùng Húc và La An Bác.
Không ngờ bọn người kia lại liên thủ để đối phó với mình!
Phàn Thừa Long, ngươi cho bọn Hạ Tùng Húc, La An Bác ưu đãi thế nào mà khiến bọn họ cam nguyện buông tha tranh đấu Thiếu chủ để tới ngăn chặn mình?
Nghĩ vậy, Tân Việt tức đến gần nổ phổi.
Thình lình xảy ra biến cố khiến Tân Việt trở tay không kịp, chỉ huy tác chiến Phàn Thừa Long chiếm thế thượng phong.
Hơn nữa không biết tại sao, nhóm người Phàn Thừa Long này giống như đều uống thuốc dũng mãnh, chiến lực so với trước dường như điên cuồng hơn không ít.
Kết quả chính là, cho dù Tân Việt cố gắng thế nào cũng không có lực xoay chuyển trời đất, cuối cùng bại trận.
Điểm chết người chính là, trong quá trình chiến đấu, một gã dưới trướng Tân Việt lại lỡ tay chém người của đối phương thành trọng thương, máu tươi còn văng đến trên người của Tân Việt.
Luận võ đả thương người, đây chính là tối kỵ của môn phái!
Tân Việt có thể cảm thất ánh mắt mọi người nhìn hắn không có chút thân thiện.
Mặc dù là thế, Tân Việt vẫn tin tưởng mình sẽ đạt được thắng lợi.
Bởi vì hắn biết năng lực trong kỳ thi văn của Phàn Thừa Long còn thua xa hắn.
Giờ phút này đoàn trưởng lão sắp tuyên bố chính là kiểm tra đánh giá kỳ thi văn của mọi người.
Một lão nhân tóc hoa râm đứng ra nói:
- Hiện tại tuyên bố thành tích kỳ thi văn.
- Hạ Tùng Húc, thành tích kỳ thi văn là Giáp hạ.
Hiện trường vang lên một tràng vỗ tay.
Thành tích kỳ thi văn ở Thiên Nhai Hải Các phân thành bốn hạng Giáp, Ất, Bính, Đinh, mỗi hạng lại được phân thành Thượng, Trung, Hạ, có thể vào tới Giáp cho tới bây giờ cũng không phải chuyện dễ dàng. Hạ Tùng Húc cũng có thể xem là một kẻ thông minh nhất trong đám đệ tử, nhưng tính tình mềm yếu, nhiều mưu khó đoạn, lại thêm thực lực bản thân có hạn, tuy có tài trị phái nhưng lại thiếu oai phục chúng, chỉ thích hợp làm quân sư chứ không nên làm chủ quan.
Bởi vậy đối với việc hắn đạt vị trí cao, trong lòng mọi người như có chuẩn bị mà không hâm mộ, bởi vì đều biết rằng hắn không có cơ hội gì.
- La An Bác, thành tích kỳ thi văn là Bính trung.
Giữa sân lại lần nữa vang lên một tràng vỗ tay dồn dập.