Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 892: Án binh bất động (p1)



Một đường vận mệnh màu xám cô độc kéo dài, đi thông vào sâu bên trong. Ở nơi đó, một điểm sáng đang chợt lóe chợt lóe. Tuy rằng sợi dây này rất dài, rất dài, nhưng ánh sáng lại thủy chung vẫn tồn tại, bất diệt, dẫn ánh mắt của Đường Kiếp, cho đến khi tới giới hạn không thể nhìn tiếp được nữa.

Sau đó hắn nhìn thấy cảnh sắc trước mắt chợt biến hóa, chính mình dường như đang đi vào một thế giới hắc ám. Bầu trời màu xám đen, một bóng dáng trong suốt đang bay nhanh chạy trốn, chính là Tiểu Tam.

Ở phía sau nó, là vô số quỷ tốt đang đuổi theo.

Xông lên đầu tiên chính là hai thân ảnh một đen một trắng.

Hai đạo thân ảnh quỷ dị mơ hồ, chặt chẽ bám sát sau lưng Tiểu Tam, dù cho nó có gia tăng tốc độ thế nào cũng thoát khỏi chúng. Điểm chết người chính là, hai kẻ này trong tay cầm cây gậy Khốc Tang phát ra từng sợi khói xám đen, đám khói khí quấn trên người của Tiểu Tam, khiến cho Tiểu Tam không thể vận dụng được lực lượng không gian để chạy trốn.

Mắt thấy hai thân ảnh hắc bạch càng ngày càng gần, vố số quỷ tốt chen chúc lao đến, Tiểu Tam rốt cục lộ ra thần sắc kinh hoảng sợ hãi. Nó như thế nào cũng không ngờ tới, mình ở Minh giới săn thức ăn sẽ đưa tới sự nguy hiểm khủng bố như vậ, trong mắt hiện lên tuyệt vọng.

Qủy Vô Thường?

Nhìn thấy bóng dáng một đen một trắng , trong lòng Đường Kiếp chấn động.

Loại quỷ này gần tương tự với hắc bạch vô thường từng trong truyền thuyết, ở Tu La Đại Thiên Giới cũng là đại danh đỉnh đỉnh. Có chỗ bất đồng chính là, chúng nó không phải chỉ có hai, mà là có số lượng vô số, chỉ có điều mỗi lần xuất động đều là một đen một trắng.

Chúng nó là thân vệ của Minh hoàng, sát thủ trong Minh phủ, truy hồn lấy mạng, không từ bất cứ việc xấu nào.

Đường Kiếp không biết Tiểu Tam đã gây ra chuyện gì mà không ngờ lại trêu chọc tới Hắc Bạch Vô Thường, nhưng đừng nói chỉ có Hắc Bạch Vô Thường, cho dù là Minh hoàng đích thân đến, Đường Kiếp cũng không để mặc cho bọn chúng giết Tiểu Tam.

Thời khắc này mắt thấy Hắc Bạch Vô Thường sắp đuổi tới, Đường Kiếp quát:
- Tiểu Tam!s

Tinh thần Tiểu Tam chấn động:
- Phụ thân.s

Nó nhìn ra chung quanh, nhưng không nhìn thấy thân ảnh của Đường Kiếp.

- Không cần tìm ta, ta chưa tới, chỉ có điều nhờ có lực vận mệnh lực và lực nhân quả đặt trong người ngươi truốc đó liên kết với nhau, mới có thể nói chuyện với ngươi.s

- Phụ thân, ta gặp phiền toái!

- Ta thấy rồi, dùng Thiên Huyền Trọng Thủy, còn dư lại để ta giải quyết.

- Người tới?
Tiểu Tam ngây ra một lúc, tuy nhiên nó vẫn chiếu theo như lời Đường Kiếp làm, gỡ hạt châu trên cổ xuóng, giương lên phía sau, chỉ thấy một cơn sóng cuồn cuộn màu vàng trào ra.

Thiên Huyền Trọng Thủy một khi thi triển liền tràn ngập khắp cánh đồng bát ngát, giống như sóng thần vỡ đê giống như che trời phủ đất lao tới.

Không chỉ có như thế, trong nước còn ẩn chứa lực lượng thật lớn có thể phá hủy tất cả.

Một đám quỷ tốt đứng mũi chịu sào bị cuốn vào nước lũ, không kịp phản ứng đã bị lực lượng khổng lồ của hồng thủy xoắn thành phấn vụn. Ngược lại hai bóng dáng Hắc Bạch, phản ứng nhanh hơn, cùng nhau nhảy lên bầu trời, tránh thoát nước lũ. Chỉ có điều ngay sau đó, nước lũ trào dâng, hình thành một con sóng lớn đánh tới hướng Hắc Bạch Vô Thường.

Hai đạo thân ảnh chợt hợp rồi phân ra, tốc độ cũng cực nhanh, khó khăn lắm tránh thoát ngọn sóng này.

Tuy nhiên bị giữ chân như vậy, Tiểu Tam đã nhân cơ hội chạy trốn, đám khói xám đen quấn quanh trên người của Tiểu Tam cũng tùy theo đó mà kéo dài ra. Một khi làn khói khí này bị kéo thẳng hoàn toàn, cũng sẽ vì căng quá mà đứt đoạn, đến lúc đó sợi dây oán linh giam cầm Thú Quỷ sẽ mất đi hiệu lực.

Hắc Bạch Vô Thường đuổi giết Tiểu Tam đã nhiều lần, biết rõ cách để bắt giữ tiểu quỷ này. Tiểu thú quỷ thực lực tuy rằng bình thường nhưng khả năng không gian thực hùng mạnh, trước kia truy kích nó thất bại bởi vì nó đều tránh thoát. Cũng bởi vậy, Tiểu Tam vẫn không để chúng để vào mắt, dưới sự khinh thường, nên nó bị Hắc Bạch Vô Thường nhân cơ hội tới gần, lấy dây oán linh trói buộc. Nếu là lần này để nó chạy thoát được, nó có kinh nghiệm, sẽ không cồn cơ hội lần sau.

Hiểu được điểm ấy, Hắc Bạch Vô Thường đồng thời tăng tốc phóng về phía Tiểu Tam.

Nhưng ngay tại khi chúng nó tấn công thì đồng thời, một ngọn sóng phóng lên cao, bay thẳng vào không trung.

Hắc Bạch Vô Thường lại tránh, nhưng vào lúc này, phía sau cũng không biết là do tên quỷ tướng nào đột nhiên té ngã. Nó ngã thì ngã đi, nhưng trong tay cầm vũ khí không chắc lại bay ra, một thanh bạch cốt kiếm chính đâm vào sau lưng Bạch Vô Thường, đúng lúc Bạch Vô Thường lui về phía sau, thanh kiếm này đã xuyên qua cơ thể nó, Bạch Vô Thường phát ra tiếng thét bén nhọn, mắt thấy ngọn sóng lao đến, Bạch Vô Thường rít ra một tiếng hóa thành làn khói bay vút lên, thân hình lại theo bị thanh kiếm bạch cốt mở toang ra.s

Chỉ như vậy, sợi dây oán linh cũng không kéo dài được nữa, lập tức phát nổ đứt rời.

Tiểu Tam chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, tốc độ nhanh hon vài phần.

Chỉ có điều cây gậy Khốc Tang của Hắc Vô Thường vấn khóa chặt lấy nó, tuy chỉ còn một sợi, nhưng vẫn như cũ phong ấn lực lượng của nó.

Tiểu Tam sốt ruột hô lên:
- Phụ thân!

- Thu Trọng Thủy.

Sau khi âm thanh của Đường Kiếp truyền đến, tiểu Tam thu Trọng Thủy lại, sóng lớn cuồn cuộn cuốn tới. Trong quá trình quay trở lại, dòng chảy đánh thẳng về hướng Hắc Vô Thường.

Hắc Vô Thường đã cảm giác được có điểm không đúng, tốc độ đẩy lên cao nhất đuổi theo Tiểu Tam, thân hình ở trong nháy mắt tăng tốc.

Nhưng đúng lúc đó, không biết từ chỗ nào mà lại có một đám Huyền Âm Quỷ Mã, từ phía đối diện gào thét chạy tới. Tiểu Tam thì đang chạy thẳng về hướng đám Quỷ Mã đó, một đám Huyền Âm Quỷ Mã liền vọt thẳng hướng Hắc Vô Thường. Hắc Vô Thường biết rằng không tốt, muốn né tránh, chỉ có điều nó chạy sang hướng nào, đàn Quỷ Mã cũng hướng sang bên đó chạy, giống như hai bên nghênh diện đánh nhau, Hắc Vô Thường đã bị đàn Qủy Mã ầm ầm klao vào. Ngay tại khi chúng va chạm vào nhau đồng thời, nó vẫn còn đang cố gắng duy trì dây oán linh.

Nhưng ngay sau đó, một viên quỷ tướng lỗ mãng vọt tới, từ bên cạnh đụng thẳng vào người Hắc Vô Thường.

Lần này Hắc Vô Thường không giữ vững được nữa.

BA~!

Dây Oán linh đứt rời.

Nương theo làn khói khí tiêu tan, Tiểu Tam chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ.

Nó ngửa đầu phát ra tiếng rít đắc ý vui mừng, sau đó thân hình chợt lóe, đã hoàn toàn vứt bỏ đám qủy vật đang đuổi giết mình.

- Vẫn đi về phía trước, theo chỉ dẫn của vận mạng, ngươi sẽ tìm được đường ra.
Giọng nói của Đường Kiếp thấp dần rồi chìm xuống, bất kể Tiểu Tam hô gọi thế nào, cũng không xuất hiện nữa.

Mở mắt ra, Đường Kiếp nhẹ nhàng thở phảo, sờ sờ trán, phát hiện đầu đầy mồ hôi, ngay cả Vận Mệnh Đạo Tắc trong tay đều ảm đạm đi rất nhiều.

Vượt qua khoảng cách kích thích vận dụng đường dây vận mệnh, nếu không có Vận Mệnh Đạo Tắc, với khả năng ngộ đạo của Đường Kiếp thì bất kể như thế nào cũng không làm được điều đấy.

Đương nhiên còn một nguyên nhân chính là bản thân vận mệnh chi đạo đối với lực lượng yêu cầu không lớn, điều động sợi dây vận mệnh là chuyện bình thường, đang ở mây xanh mà ảnh hưởng tới vận mệnh ở Minh giới không phải là bất hợp lý, ở trình độ nào đó, nó so với không gian còn sâu rộng hơn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com