Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 896: Mưa gió sắp đến (p1)



Điểm này ngay cả Đường Kiếp cũng không có làm được, càng không nghĩ đến. Mà ở trong chuyện này, làm tốt nhất chính là Thái Quân Dương.

Vô số lần sinh tử lịch luyện, vận dụng thuần thục, sớm khiến cho Bách Nan Thông Kiếp pháp của THÁI Quân Dương trở thành cách cũ, trực tiếp thể hiện ra phong thái thuộc về mình.

Ở trong nghịch lưu mà lên, không sợ gian nan, không sợ phiêu lưu, đúng là tính cách của gã. Mà ở trong quá khứ trải qua vô số lần nhiệm vụ, Thái Quân Dương lại huyết chiến vô số lần, sớm có tia lĩnh ngộ với giết chóc chi đạo.

Chỉ có giết chóc chi đạo, mới có thể giết chết Phong Xà không thể sống lại, từ đó trèo lên được đỉnh núi.

Thái Quân Dương chính trong vô số lần , tích lũy lâu dài nên phát triển rất nhanh , lĩnh ngộ giết chóc , do đó mới một đường vượt mọi chông gai , leo lên đỉnh núi. Nhưng so với Đường Kiếp lúc trước dùng Thiên Sát Lôi Châu mở đường thì đường hoàng hơn nhiều.

Khoảnh khắc khi gã lĩnh ngộ giết chóc chi đạo , đối với đạo này có lý giải sâu tận xương tủy. Đường Kiếp lấy trí tuệ nhập đạo , đối với đại đạo còn lại tiến hành phân tích , dễ thông mà khó tinh. Thái Quân Dương cũng là tự thể nghiệm , dùng thân cảm ngộ , dùng thân thể đi cảm thụ Đạo Niệm , trình độ tinh thâm còn mạnh mẽ hơn Đường Kiếp rất nhiều.

Khi đó hắn lĩnh ngộ giết chóc là lúc , tức không thầy cũng tự thông tỏ , trực tiếp sáng chế ba sát chiêu hùng mạnh. Một bước vào trong Nguyệt Đàm , ngay cả linh dịch cũng phải nhượng bộ.

Ngồi thiền dưới đầm Nguyệt Đàm , cảm thụ được lih lực đến từ bốn phương tám hướng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể , Thái Quân Dương ngồi xuống chính là ba ngày ba đêm.

Ở trong thời gian ba ngày ba đêm này , Thái Quân Dương nhanh chóng ổn định vừa mới tấn thăng Linh Hoàn cảnh giới không nói , gã cũng giống như Đường Kiếp , gã cũng cảm nhận được thân hợp thiên địa , chẳng những lĩnh ngộ Tử Ngọc Tâm Pháp , còn sáng tỏ một tia cơ hội nhập đạo , đối với con đường tu tiên sau này có trự giúp vô cùng to lớn.

Cả thể xác và tinh thần cũng vì vậy mà đạt được thăng hoa cực lớn , thực lực chính thức nhảy lên đứng đầu đám người , ngay cả Bắc Thương Hàn nguyên bản đang dẫn đầu cũng bị đuổi kịp và vượt qua.

Trên thực tế sau khi Thái Quân Dương lĩnh ngộ giết chóc chi đạo , Bắc Thương Hàn đã không sánh bằng , hiện giờ khi không có giết chóc chi đạo , cũng không sánh bằng rồi.

Ba ngày về sau , Thái Quân Dương từ trong đầm đi ra.

Trên không trung Thủy Nguyệt Động Thiên truyền đến một tiếng ngọc khánh vang vọng , đại biểu cho đệ tử thứ mười bốn trải qua hành trình ở Thủy Nguyệt Động Thiên kết thúc mỹ mãn.

Trích Tinh thiên hầu tướng mười tam đệ tử tiễn gã ra khỏi Động Thiên , tránh không được lại muốn lải nhải một phen.

Trở về thế gian , mọi người cũng một phen thổn thức , nghĩ tới cái chết của Vu Hằng Uy , tránh không được thương cảm , lại có loại cảm giác sống thêm một kiếp.

Tiếp theo đó là Lăng Tiêu chưởng tôn tự thân tiếp bọn họ.

Sau khi tấn thân Thiên Tâm , bọn họ sẽ không phải thân phận đệ tử đơn giản , mà là lực lượng mạnh mẽ của Tẩy Nguyệt phái. Mặc dù kinh nghiệm lý lịch vẫn thuộc hàng hậu bối , trên thực lực cũng đã là nhân tài kiệt xuất , là nhân tài một thế hệ vừa mới xuất hiện

Lục đại phái hàng năm đều có rất nhiều nhân tài mới xuất hiện , nhưng mỗi một lần có thể xuất ra nhiều hậu kỳ tài giỏi như thế này cũng thuộc hàng hiếm thấy. Trong chuyện này cố nhiên có cố gắng của mọi người , và cũng có quan hệ không thể tránh khỏi với Đường Kiếp. Nếu không phân giải Cửu Lê Tâm Kinh , Thái Quân Dương có lẽ vẫn như cũ có thể đạt tới độ cao nhất định , nhưng cũng tuyệt đối không thể trèo lên đỉnh. Thị Mộng thì khẳng định không thành được Thiên Tâm , Vệ Thiên Xung thì khỏi phải nói rồi , gã nợ Đường Kiếp nhiều lắm. Mà ngay cả đám người Bắc Thương Hàn cũng nhân thu hoạch năm đó ở Thạch Môn Phái đạt được không ít lợi lộc.

Chính vi nguyên nhân này, khi mọi người thổn thức cũng là cảm kích Đường Kiếp.

Cũng may hiện giờ lòng cảm kích không cần để ở trong lòng, kế tiếp chính là lúc bọn họ hồi báo.

- Lần này đi Nhai Hải, không giống với dĩ vãng. Trước kia có Tẩy Nguyệt phái làm hậu thuẫn của các ngươi, mọi việc đều có thể thoải mái làm. Hiện giờ đang tha hương, từng bước đều phải cẩn thận. Các ngươi mặc dù đã nhập Thiên Tâm, nhưng thực lực này ở Thiên Nhai Hải Các cũng thật sự không là cái gì cả. Các ngươi là đi giúp Hứa Diệu Nhiên, giúp nàng thoát khốn cảnh, cũng không phải đi tìm cái chết, nếu phân không rõ giới hạn lợi là hại trong trong chuyện, vậy thì thà là không đi...
Trên đài, Lăng Tiêu nghiêm nghị nói.

Chúng đệ tử cùng nhau đồng thanh hô vâng.

- Rắn không đầu không được. Nếu đã như thế, Thương Hàn, việc này liền để ngươi dẫn đầu đi.

- Tuân ý chỉ của chưởng giáo!
Bắc Thương Hàn khom người trả lời.

Tuy rằng thực lực Thái Quân Dương ở trên gã, nhưng trọng trách thủ lĩnh, quan hệ trọng đại, cũng không chỉ dùng vũ lực luận định. Trong mọi người thì Bắc Thương Hàn nhiều tuổi nhất, kinh nghiệm xử sự phong phú, làm người cũng coi như cẩn thận, nếu để gã cầm đầu, mọi người đều phục.

Kỳ thật Lăng Tiêu vốn định để Tả Toàn Danh ra lệnh cho mọi người, dù sao gã ta là Tâm Ma chân nhân, thực lực mạnh nhất không nói, trở thành kẻ cường thịnh nhiều năm như vậy, kinh nghiệm cũng phong phú hơn so với Bắc Thương Hàn nhiều. Chẳng qua là khi nhìn hướng về phía Tả Toàn Danh, tên này theo bản năng rụt rè, biết tiểu tử đó không hề có trách nhiệm, không muốn cầm đầu, Lăng Tiêu chưởng tôn cũng đành phải bỏ qua.

Tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút, Lăng Tiêu vẫn lấy ra một vật nói:
- Tả Toàn Danh, lần này chúng đệ tử nhập Thủy Nguyệt Động Thiên tu hành, chỉ có ngươi không có tiến vào. Vì công bình, ta ban thưởng ngươi hai kiện bảo vật, cũng coi như cổ vũ thực lực của ngươi.

Nói xong liền ném qua một khối ngọc bài và một chiếc vòng vàng.

Hai vật này thoạt nhìn bình thường, nhưng vừa mới vào trong tay, Tả Toàn Danh liền cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể so sánh được. Thoáng tìm kiếm một chút, đã biết này cách dùng. Hoá ra trên ngọc bài phong ấn thủ niệm thần thông của Lăng Tiêu chưởng tôn, uy lực vô cùng to lớn. Còn vòng vàng thì cầm giữ một thủ hộ hùng mạnh thần thông, có thể phù hộ mọi người. Hai vật đều là trọng bảo, trong lòng vui sướng dị thường. Biết Lăng Tiêu một là bù lại tổn thất việc gã không vào Thủy Nguyệt Động, hai là nâng cao thực lực của mọi người, thứ ba là bảo vật này có phong ấn thần thông của Lăng Tiêu chưởng tôn, với năng lực này, hơn phân nửa là thông qua hai kiện bảo vật giám thị mọi người, đương nhiên, loại giám thị này không phải không tín nhiệm, mà nhiều hơn là quan tâm, là một công ba việc, khiến Tả Toàn Danh cũng không khỏi âm thầm bội phục.

Sau khi tặng bảo vật cho Tả Toàn Danh, Lăng Tiêu lại cùng đám người Bắc Thương Hàn nói rất nhiều.

Hai năm qua Bắc Thương Hàn bọn họ ở bên trong động tu luyện, Tẩy Nguyệt phái cũng không nhàn rỗi, mỗi một sự kiện phát sịnh ở Thiên Nhai Hải Các bọn họ đều rất rõ ràng. Vài vị thủ hạ thăm dò nội đường đã liên hệ được với Hứa Diệu Nhiên.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com