Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 920: Thiệt sát (p2)



Bành Diệu Long cũng phẫn nộ nói:
- Đường Kiếp, đời này ta là tu giả, núi đao biển lửa dạng gì chưa thấy qua? Chết thì chết mà thôi, nhưng cục tức này ta không thể nuốt trôi được. Vì không muốn tạo thêm thương vong, mà dừng tay đình chiến ta có thể chấp nhận, nhưng quay đầu hợp tác với kẻ thù ta dù thế nào cũng không chịu đựng được. Đường Kiếp, cái này không phải lấy đại cục làm trọng, mà là khúm núm, sợ chết, vô liêm sỉ,, Đường Kiếp ngươi váng đầu hay sao? Hay ngươi căn bản không phải là Đường Kiếp, mà là một vở kịch do Tang Hồng Mai biên diễn để lừa chúng ta?

Mọi người cùng nhau hò hét, ngay cả Hứa Diệu Nhiên cũng không dám tin nhìn Đường Kiếp.

Dù thế nào chăng nữa, bọn họ cũng không thể chấp nhận lời đề nghị của Đường Kiếp, ngược lại Tang Hồng Mai nghe thấy vậy mà ngây người, dù thế nào cũng không ngờ mọi chuyện phát sinh tới cục diện này.

Đường Kiếp rốt cuộc đang suy tính cái gì?

Hắn thực sự muốn lôi kéo mình sao?

Một phần lợi nhuận!

Mặc dù dùng Thiên Đạo lập lời thế, bà ta không thể cung cấp thông tin cho môn phái, nhưng ích lợi cho bản thân cũng quá lớn, đủ để bù lại tất cả mọi tổn thất.

Cho dù bà ta có giao Vận Chuyển trận cho Thiên Nhai Hải Các, thứ mà Ngọc Hư và sư phó có thể cho bà ta cũng chỉ là ngần này, thậm chí có khả năng còn không bằng.

Nghĩ tới đây, bà ta lập tức mở cờ trong bụng, tất cả tổn thất, tất cả đau đớn, trong thời khắc này đều trở nên giá trị, thứ bỏ ra cuối cùng cũng được hồi đáp.

Lúc này nhìn Đường Kiếp, Tang Hồng Mai hưng phấn nói:
- Được, lão thân đồng ý.

Đường Kiếp cũng không quan tâm đám người hò hét bên dưới, chỉ gật đầu nói:
- Tuy nhiên, trước đó ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.

- Điều kiện gì?

- Giết Trịnh Nhiên, ngươi cũng thấy đó, bao nhiêu huynh đệ không tán thành cách làm của ta. Bất kể thế nào, cũng phải cho họ một câu trả lời thỏa đáng. Đương nhiên, Đường Kiếp ta cũng lấy Thiên Đạo ra thề, nếu sau khi ngươi giết Trịnh Khắc, nếu ta không thực hiện hứa hẹn, không nói địa điểm thực sự của Vận Chuyển trận cho ngươi, thì ta suốt đời cũng không trở về Tê Hà Giới được, không thể gặp lại mấy người Hứa Diệu Nhiên.

Trinh Nhiên bên cạnh nghe vậy lập tức kinh hãi:
- Tiên tử không thể làm thế được!

Tang Hồng Mai chỉ là nhìn chằm chằm Đường Kiếp, thu nhất cử nhất động của hắn vào mắt, thấy giờ phút này Đường Kiếp lấy Thiên Đạo lập lời thề, đang xem có phải hắn đang dùng một loại ảo thuật để lừa gạt mình hay không.

Cho đến khi Đường Kiếp hoàn thành lời thề Thiên Đạo, Tang Hồng Mai mới thở gấp mấy hơinói:
- Đường Kiếp, nếu như ngươi nghĩ rằng không có Trịnh Nhiên, thì đám huynh đệ của không tổn hao gì mà giết được ta, thì ta cam đoan sẽ khiến ngươi rất thất vọng. Nếu lại tiếp tục động thủ, ta tuyệt đối sẽ từ người mà ngươi coi trọng nhất mà giết. Đến lúc đó, nếu ép bản tiên tử ta, thì ngay cả Hứa Diệu Nhiên cũng không thoát được.

- Ngươi không có cơ hội đó đâu.
Đường Kiếp thản nhiên nói.

Trịnh Nhiên biết không ổn, quát to một tiếng:
- Tang Hồng Mai ngươi không phải người!

Sau đó xoay người bỏ chạy.

Chỉ có điều gã sao có thể chạy thoát khỏi tay của Tang Hồng Mai chứ, Tang Hồng Mai đầu cũng không ngoảnh lại tay vươn ra, cánh tay cứ như vậy duỗi dài chụp vào người Trịnh Nhiên. Trịnh Nhiên bi phẫn đánh trả, chỉ có điều gã sao có thể là đối thủ của Tang Hồng Mai, chỉ qua mấy chiêu đã bị Tang Hồng Mai đánh thẳng vào ngực, đánh nát vòng bảo hộ, tiếp theo lại là ba chưởng liên tiếp phân biệt dừng ở đầu, ngực và bụng Trịnh Nhiên, hơn mười đạo chỉ kình dũng mãnh tiến vào trong cơ thể gã rồi bùng nổ, trong khoảnh khắc khiến cơ thể Trịnh Nhiên nổ thành phấn vụn, một cái chết vô cùng khốc liệt.

Lần động thủ này, khiến cho Tang Hồng Mai cũng bị một trận huyết khí bốc lên, ho ra mấy ngụm máu tươi.

Mọi người thấy thế đều mừng rỡ, cùng nhau nhìn về phía Đường Kiếp, đều mong mỏi Đường Kiếp nói "Động thủ" .

Không cần bản thân phải động thủ, mà khiến cho đối thủ chính mình tổn thất lớn, đây mới là phong cách của Đường Kiếp a!

Nhưng làm cho bọn họ thất vọng chính là Đường Kiếp cũng không có nói lời này, chỉ là nói:
- Tốt lắm, nếu như thế, ta liền đưa vị trí của Vận Chuyển Trận nói cho ngươi biết, tuy nhiên ngươi cần phải lưu ý, không thể để cho bất kỳ người nào khác biết.

- Đó là tất nhiên.
Tang Hồng Mai cười lạnh một tiếng, đột nhiên quay đầu lại quát:
- Mấy con thỏ bên kia, xem đủ rồi chứ?

Long thương chỉ ra, một đạo đại thương mang kình cực to lớn chỉ ra xa xa tận trời, sau đó chợt nghe một đám tiếng kinh hô truyền đến, trong tầng mây đã bay ra mấy đạo thân ảnh, quần áo là màu lam của Thiên Nhai Hải Các, chỉ có điều trước ngực còn vẽ đồ án Long Đằng tứ hải, là dấu hiệu của Tứ Hải Đường.

Tứ Hải Đường ở Thiên Nhai Hải Các chuyên về an toàn quốc nội và tập nã tội phạm, là bên chấp pháp, chính vì nguyên nhân này nên việc tróc nã Tang Hồng Mai cũng do bọn họ xử lý. Chẳng qua Tang Hồng Mai là nhân vật không tầm thường, không phải người bọn họ có thể bắt được. Những người này hiển nhiên tới lâu rồi, cũng không xuất hiện, chỉ là ở xa quan sát, lại không biết Tang Hồng Mai đã biết bọn họ ở đó từ lâu, thẳng đến thời khắc này mới nói ra.

Đường Kiếp cũng không kỳ quái, cười nói:
- Nếu như thế, kính xin tiên tử lập lời thế Thiên Đạo, không dùng bất luận phương thức nào tiết lộ vị trí Vận Chuyển trận cho bất cứ ai.

- Đường Kiếp, ngươi thật sự muốn nói vị trí Vận chuyển Trận cho bà ta sao?
Thấy như vậy, Vệ Thiên Xung cũng hô lên.

Mọi người lại lần nữa hò hét.

Đường Kiếp chỉ chậm rãi nói:
- Mậu dịch lưỡng giới là do ta làm, vị trí Vận Chuyển trận cũng là do ta an bài, đây là chuyện của ta, người ngoài không có quyền nhúng tay vào.

- Ngươi!
Mọi người bị làm cho tức giận muốn hộc máu, Diệp Thiên Thương nhìn Đường Kiếp nói:
- Đường Kiếp, ngươi thay đổi rồi!

Đường Kiếp lại nói:
- Ta cho tới bây giờ chưa từng thay đổi, chỉ là các ngươi còn chưa đủ hiểu biết về ta.

Lúc này Tang Hồng Mai đã lập xong lời thề Thiên Đạo, bà ta vì muốn đạt được bí mật, nên lời thề này cũng không làm điều gì giả đối cả, nói thực ra với đầu óc của bà ta cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy nghĩ ra trò nào lừa mọi người. Đường Kiếp thấy vậy liền nói với Tiểu Tam vài câu, Tiểu Tam gảy nhẹ ngón tay, một chút quang hoa đã bay ra vòng bảo hộ, bay về phía Tang Hồng Mai.

Tang Hồng Mai cũng không né tránh, mặc cho kim quang kia tiến vào trong óc, nhắm mắt lại thăm dò, một lát sau lớn tiếng dữ tợn cười rộ lên:
- Thì ra là thế, thì ra là thế, trách không được ngươi có thể làm được mậu dịch lưỡng giới, chả trách Hứa Diệu Nhiên nha đầu chết tiệt kia tử thủ bí mật, hoá ra còn có cái Bí Cảnh làm trung chuyển. Hoá ra truyền thuyết quả nhiên là thật, ha ha ha ha!

Nói xong đã quay người đi.

- Chờ một chút!
Hứa Diệu Nhiên đột nhiên nói.

- Sao thế? Tiểu cô nương hối hận rồi hay sao?
Tang Hồng Mai nhìn lại Hứa Diệu Nhiên.

Hứa Diệu Nhiên nói:
- Trong vận chuyển trận ta sắp đặt Thiên Sát Lôi Châu, nếu như tiến vào không cẩn thận, sẽ gây ra vụ nổ, việc này Đường Kiếp cũng không biết. Chỉ có the cách ta nói tiến vào, mới không bị tổn thương.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com