Nghe hắn xác nhận hắn là Nhị Hổ, người năm đó đã rời khỏi Đạo Hương thôn, toàn bộ thôn dân liền lập tức quỳ xuống.
Không chỉ quỳ Nhị Hổ mà còn quỳ Đường Kiếp.
Tuy rằng Đạo Hương thôn giờ đã không có người nào nhận thức được Đường Kiếp và Nhị Hổ nhưng nơi này vẫn lưu truyền câu chuyện về bọn hắn, mãi cho tới hôm nay, bọn họ mới hiểu được người gọi là Đường thợ rèn kia chính là Đường tiên nhân.
Ngày này là ngày náo nhiệt nhất từ trước đến nay của Đạo Hương thôn.
Đạo Hương thôn reo hò vì người bảo vệ bọn họ là tiên nhân Đường Kiếp.
Đúng vậy, theo bọn họ, Đường Kiếp vì muốn bảo vệ bọn họ cho nên đã ở tại chỗ này.
Trong thôn múa hát tưng bừng, trong phòng, Nhị Hổ chậm rãi kể cho Đường Kiếp nghe về tám mươi năm huyết sắc nhân sinh của mình.
Sau khi cùng Đường Kiếp tách ra, Nhị Hổ một mình bước lên con đường tu hành.
Bởi vì Huyết Sát kinh lấy sát chứng đạo, ở bên trong bản quốc hắn không thể làm như vậy, cho nên lựa chọn duy nhất chính là Yêu tộc.
Vì thế, trên chiến trường hai tộc nhân yêu liền có thêm một bóng dáng giết chóc tàn nhẫn.
Những năm gần đây, Nhị Hổ vẫn luôn lăn lộn ở trong chiến đấu, bắt đầu từ tiểu yêu cấp thấp nhất một đường giết lên, theo đó thực lực Nhị Hổ cũng không ngừng tăng lên, danh hiệu huyết đao vương Nhị Hổ cũng dần dần sáng lên trong tu giả nhân loại.
Ba mươi năm trước, rốt cuộc Nhị Hổ cũng thành công đột phá Thiên Tâm, từ đó trở đi, thực lực của hắn càng mạnh, sát phạt cũng càng dũng mãnh. Tuy nhiên bởi vì vẫn không thể nào đạt được mục tiêu trong thời gian ước định, cho nên Nhị Hổ nghĩ rằng sư phụ đã rời đi. Mặc dù như vậy nhưng hắn vẫn không nản lòng thoái chí mà vẫn tiếp tục khổ chiến.
Trên chiến trường, hắn giết nhiều Yêu tộc hơn, ở trong Yêu tộc cũng là kẻ có tiếng tăm, không ít Yêu tộc đã trực tiếp treo giải thưởng cho kẻ bắt được hắn. Bởi vậy cho nên cuộc sống của Nhị Hổ càng lúc càng không dễ chịu.
Lần bị đuổi giết này chỉ là hình ảnh thu nhỏ của vô số lần đuổi giết mà thôi.
Nếu như không có sự trợ giúp của Đường Kiếp, Nhị Hổ cũng chưa chắc sẽ chết. Bởi vì hắn có tu luyện một loại huyết độn đại pháp, có thể tiêu hao đại lượng huyết khí bản thân sau đó bỏ chạy nhanh chóng. Tuy nhiên loại độn pháp này gây tổn thương nghiêm trọng cho bản thân, mỗi lần vận dùng đều khiến nguyên khí bị tổn hại nặng nề.
Với uy lực kinh khủng của Huyết Sát, cộng với việc Nhị Hổ giết quá nhiều yêu vật như vậy, sở dĩ không thể thăng tiến Thiên Tâm trong vòng ba mươi năm chính là bởi huyết độn đại pháp này. Nó là phương pháp bảo mệnh của Nhị Hổ, cũng là mối nguy hiểm nhất đối với việc tiến cấp của hắn.
Thời khắc này nghe Nhị Hổ kể qua, Đường Kiếp khẽ gật đầu nói:
- Chẳng trách lúc chữa thương cho ngươi, ta phát hiện ra huyết khí trên người ngươi bị hao tổn nghiêm trọng, cạn kiệt căn cơ lợi hại, tiến cấp mệt mỏi, thì ra là vì nguyên nhân này. Với tình trạng thân thể hiện tại của ngươi, nếu không có thiên tài địa bảo hoặc bổ vật giả huyết cường thịnh để bù lại thiếu hụt, e rằng cả đời này cũng không thể tiến thêm một bước nữa.
Nhị Hổ chân thành nói:
- Nhị Hổ không cần quan tâm còn có thể tiến thêm một bước nữa hay không, chỉ cần có thể đi theo bên người sư phụ là Nhị Hổ thấy đủ rồi.
Đường Kiếp cười nói:
- Đồ ngốc, thực lực của ngươi không thể tăng lên, cho dù ở bên cạnh ta thì cũng không giúp được ta, chỉ làm liên lụy ta mà thôi.
Nhị Hổ nghe vậy liền thừ người ra:
- Sư phụ, ta…
- Cho nên sư phụ sẽ không chấp nhận loại chuyện này.
Đường Kiếp đứng lên đi ra ngoài.
- Sư phụ, người đi đâu vậy?
Nhị Hổ vội hỏi.
- Dĩ nhiên là đi lấy cho ngươi thiên tài địa bảo.
Đường Kiếp thoải mái nói.
- Nhưng… Thiên tài địa bảo rất khó tìm.
Nhị Hổ lẩm bẩm nói.
- Thiên tài địa bảo khó tìm nhưng yêu đan yêu vương vẫn khá dễ kiếm. Ngươi cứ ở nơi này nghỉ ngơi đi, sư phụ đi một lát sẽ trở lại.
Sáng ngày thứ hai, Đường Kiếp trở lại với một đống yêu đan trong tay, trong đó có một viên cấp yêu vương, còn lại đều là yêu tướng. Ngoài yêu đan ra, hắn còn đem về khá nhiều xác yêu, thứ này cũng là đại bổ vật.
Sau khi ném đống xác yêu xuống mặt đất, Đường Kiếp nói:
- Mau nhổ lông lấy máu, rửa sạch sẽ sau đó đun nhỏ lửa trong Bên A canh giờ, nhớ bỏ thêm mấy loại thảo dược này vào.
Ngay lập tức, thôn dân Đạo Hương thôn mang đi xử lý.
Từ sau khi biết thân phận của Đường Kiếp, địa vị của Đường Kiếp đã thay đổi, cho nên mọi người cũng không cảm thấy quá kỳ quái đối với việc hắn mang yêu thi trở về.
Tiên nhân săn yêu chẳng phải là chuyện rất bình thường đó sao?
Nhờ phúc của Nhị Hổ, các thôn dân Đạo Hương thôn đã nghiện ăn thịt yêu. Thịt yêu cực kỳ bổ dưỡng nhưng lại rất chênh lệch so với thể chất của các thôn dân, khiến không ít người bị chảy máu mũi điên cuồng vào ban đêm, do vậy Đường Kiếp bắt buộc phải giới hạn chuyện ăn thịt yêu của bọn họ.
Bắt đầu từ hôm nay, cứ cách vài ngày, Đường Kiếp lại mang đến một ít yêu đan cùng huyết nhục yêu vật cho Nhị Hổ để giúp Nhị Hổ điều dưỡng thân thể, thỉnh thoảng cũng có thêm một chút đan dược và các loại đồ vật lấy được từ yêu cảnh thì hắn mời người tại Phượng Sơn đến luyện chế.
Theo đại lượng bổ dưỡng đi vào, phần thiếu hụt trong thân thể Nhị Hổ đã được đền bù, thực lực cũng tăng lên. Huyết Sát Kinh vốn là một môn công pháp mạnh mẽ lấy sát chứng đạo, chỉ có điều nó là tà công, hăng quá hoá dở, giết chóc quá nhiều sẽ khiến bản thân bị cắn trả, giống như những gì Nhị Hổ gặp phải. Nhưng may có Đường Kiếp ở đây giúp hắn điều trị, những hậu quả cắn trả đã bị tiêu trừ
Tuy nhiên Đường Kiếp lại thấy chưa đủ, tính cầu toàn của hắn không cho phép hắn bỏ qua bất kỳ một điểm nhỏ nhặt nào, vậy nên hắn liên tục đi kiếm bảo bối về cho Nhị Hổ. Đương nhiên, cách kiếm bảo bối của hắn chính là giết chóc. Đuổi giết từng con đại yêu sau đó mổ bụng lấy yêu đan, bảo bối.
Nhưng số lượng yêu vương cũng là có hạn.
Mỗi lần Đường Kiếp đạt được một yêu đan cấp yêu vương là trong yêu cảnh có một vị yêu vương ngã xuống.
Hơn nữa Đường Kiếp cũng không đi tìm ở nơi nào khác mà chuyên chạy tới giết chóc ở trong yêu cảnh của Thiết Huyết Yêu Hoàng, bởi mối quan hệ giữa hắn và vị Thiết Huyết yêu vương này không tốt, những năm này lão ta luôn tìm hắn phiền phức đấy. Du lịch tám mươi năm, trong lúc đại chiến không có Thiết Huyết Ngân Nhãn, điều này thật sự rất mờ ám, xung đột biên cảnh liên tục phát sinh, các loại âm mưu tầng tầng lớp lớp. Y Y nghe nói tên yêu vương phản loạn kia có quan hệ với Thiết Huyết yêu vương, đương nhiên Y Y cũng không khách khí, trực tiếp phái ra Vân Mẫu chiến khôi nhảy vào cảnh nội Thiết Huyết làm loạn một hồi, lúc này mới tiếp tục chạy trốn.
Lần này Đường Kiếp muốn thu hoạch yêu đan, đương nhiên là phải tìm đến Thiết Huyết rồi.
Trong ba tháng ngắn ngủi, không ngờ tại cảnh nội Thiết Huyết đã có tới sáu vị yêu vương ngã xuống.
Đây không phải là con số nhỏ.
Yêu vương bị giết liên tiếp như thế, quả thực là một chuyện cực kỳ kinh khủng, hơn nữa hết lần này tới lần khác vẫn không thể tìm thủ phạm, Thiết Huyết Yêu Hoàng sớm đã nổi trận lôi đình. Thậm chí nó còn hoài nghi có phải là tu giả Tử Phủ ra tay hay không, nếu không thì sao có thể giết yêu vương dễ dàng như vậy được.
Nhưng Phong Vô Tướng Liễu Tông Xương Thiên Cơ thượng nhân đều đã lập lời thề thiên đạo, không có khả năng liệp sát vô độ mà không bị trừng phạt.
Vậy kẻ gây ra chuyện này là ai?
Chẳng lẽ là Tử Phủ mới ra?
Nhưng nếu có người xung kích Tử Phủ thành công, thiên địa ắt phải phải có dị tượng.
Nhưng nếu có người xung kích Tử Phủ thành công, thiên địa ắt phải phải có dị tượng.
Nhưng nếu như không phải Tử Phủ thì thật sự không thể nghĩ ra còn ai có thể qua lại tự nhiên, tùy ý giết chóc tạicảnh nội Yêu tộc.
Để đối phó với kẻ liệp sát yêu vương này, ngay cả Thiết Huyết Yêu Hoàng cũng tự mình xuất động, tra tìm thành thị kế tiếp có khả năng Đường Kiếp ra tay, mai phục trong đó, tính toán phục kích Đường Kiếp một trận.
Nhưng Thiết Huyết mai phục tại tòa thành này thì Đường Kiếp lại đi tới một tòa khác thành, bất kể Thiết Huyết ẩn núp ở trong thành thị nào, hắn đều có thể biết, đều trực tiếp tránh đi.
Thông qua vận mệnh dây dưa, Đường Kiếp đã sớm nhìn rõ ràng một điểm sáng cường đại liên quan đến nhân quả cùng mình, cũng theo nhân quả này đến khám phá ra từng hành động của Thiết Huyết.