- Ca ca! Tiếng kêu hốt hoảng của Y Y vang lên trong lòng Đường Kiếp: - Đã xảy ra chuyện rồi.
Nhìn lên không trung bên trên, Đường Kiếp đáp lại: - Ta thấy rồi.
Trên bầu trời, kia một đạo ảo ảnh Thanh Long trải rộng, như mặt trời treo trên không trung, kéo dài hết lãnh địa yêu cảnh, bao trùm cả năm nước, hiện lên ngay tại trước mắt mọi người.
Mấy đạo khí trụ đập vào mắt mọi người, trong đó một đạo đúng là phương hướng hoàng cung của Ngân Nhãn hoàng.
Nếu như thế này vẫn không thể xác định, như vậy biến hóa trong căn phongg bí mật của Lôi Đao Yêu Hoàng, lại là thật sự rõ ràng dừng ở trong mắt phân thân.
Đạo khí trụ trong không trung, chính là từ trong ma huyệt này lao ra đấy.
Năm đạo khí trụ, phân biệt từ trong năm yêu quốc lao ra, dù là đồ ngốc cũng đoán ra chuyện gì vừa xảy ra.
Rất hiển nhiên năm đó Yêu tộc phát hiện ma huyệt, biết nơi đó thần bí, năm vị Yêu Hoàng liền coi đây là cơ, thành lập nên ngũ đại yêu nước.
Chỉ có điều nhiều năm trước tới nay, chưa bao giờ có ai có thể khám phá ra bí mật của ma huyệt, lại không nghờ tới hôm nay, ma huyệt có động tĩnh lớn.
Nhớ tới tiếng phản bội cực kỳ tức giận, nhìn lại hình ảnh Thanh Long không lay động trên không trung, Đường Kiếp như thoáng chút suy nghĩ: Chẳng lẽ nói đây hết thảy đều cũng có liên hệ hay sao?
Chính là bởi vì hành vi của mình, mới tạo thành toàn bộ những phát sinh trước mắt hay sao?
Chính khi hắn tự hỏi vào lúc, năm đạo khí trụ đã bắt đầu đồng thời hướng về nơi xuất hiện co rút lại, trên bầu trời ảo ảnh Thanh Long không thể duy trì, cũng dần dần không còn nữa.
Đáy lòng truyền đến thanh âm của Y Y: - Ca ca, khí trụ rút về rồi.
- Có biến hóa gì không? Đường Kiếp hỏi.
- Trong ma huyệt uy áp biến mất không thấy nữa. Y Y trả lời.
Cùng lúc đó, bên trong bí thất của Lôi Đao, phân thân đứng ở rìa ma huyệt, cũng đang cảm thấy khối uy áp trong ma huyệt dĩ nhiên biến mất không thấy gì nữa, mặc dù còn có âm khí nhè nhẹ, cũng đã phải không lớn.
Năm đó ngũ đại yêu hoàng nghĩ hết biện pháp trấn áp ma huyệt, mưu đồ tiến vào thăm dò mà không được, không ngờ tới ngày hôm nay sau khi dị tượng xảy ra, uy áp liền tự động biến mất.
Điều này cũng ý nghĩa rằng có thể vào trong ma huyệt thăm dò.
- Ca ca! Giọng nói của Y Y lại lần nữa truyền đến, cũng đã tràn đầy hưng phấn và nóng lòng muốn thử.
- Ở đó chờ ta, ta sẽ trở lại. Đường Kiếp trả lời.
Theo này lời ra khỏi miệng, khí thế trên người Đường Kiếp cũng thay đổi.
Ba mươi năm sống kiếp thợ rèn, Đường Kiếp vốn hiện lên vẻ già nua, trên đầu xuất hiện tóc bạc, trên mặt cũng có nếp nhăn, ngay cả lưng đều hơi chút gù rồi.
Nhưng thời khắc này sau câu nói của hắn, tóc bạc trên đầu biến thành đen, làn da già nua như được bàn là ủi qua vải nhăn vậy. Không lộ ra chút nếp nhăn, lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi tinh thần sung mãn phấn chấn, đồng thời trong thân thể lại tản mát ra một cổ uy áp vô hình.
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, dưới cái nhìn này, trong lòng Nhị Hổ vừa mới thăng tiến Tâm Ma nhưng lại run rẩy, đáy lòng thản nhiên phát lên một tia cảm giác vô lực, dường như chỉ là một ánh mắt của Đường Kiếp cũng có thể nghiền ép chính mình, lúc sau không nhìn được bật thốt lên: - Sư phụ!
Mồ hôi túa ra như tắm!
Gã không nghĩ ra, chỉ có điều kém một cảnh giới, như thế nào lại sẽ có chênh lệch lớn như vậy.
Đường Kiếp phất phất tay, một cỗ khí tức đưa như vào trong đan điền hắn, uy áp biến mất.
Đường Kiếp lúc này mới nói: - Đến thời điểm rời đi rồi.
Mang chút không nỡ nhìn thoáng qua này Đạo Hương thôn, Đường Kiếp nói: - Ba mươi năm xây dựng, duyên phận đã hết, phải rời đi. Lưu lại căn nhà tạm này, làm kỷ niệm.
Nói xong ống tay áo vung lên, đã đưa theo Nhị Hổ rời đi.
Thôn dân của thôn Đạo Hương đã sớm bị động tĩnh của Thanh Long làm cho kinh sợ, thời khắc này thấy Đường Kiếp biến hóa, lại nói ra lời ấy, biết Đường Kiếp muốn rời đi, hết thảy đều quỳ xuống: - Cung tiễn thượng tiên!
Đường Kiếp sau khi rời đi, thôn dân cảm tạ ân đức, căn nhà nhỏ hắn lưu được niêm phong cất vào kho lưu niệm, các thôn dân ngày ngày dâng hương, thành kính tế bái, cảm tạ ơn đức.
Cho đến nhiều năm sau, đột có một ngày có yêu vật vào núi, tiến vào nơi đây đang muốn săn thức ăn, đã thấy trong căn nhà tạm đột nhiên bay ra một thanh kiếm, chỉ thấy kiếm quang như vậy xoay tròn, yêu vật đã đầu rơi xuống đất, chết ngay tại chỗ.
Thôn dân thế mới biết Đường Kiếp còn vì bọn họ lưu lại bảo vật hộ thôn, từ đó về sau đối với căn nhà này càng thêm thành kính, thời gian dài rồi, liền trở thành một nơi hương khói hưng thịnh.
Bên này Đường Kiếp đã mang theo Nhị Hổ hướng về phía vực Vân Mặc bay đi, nơi đó có Vận chuyển Trận thông tới hoàng cung Ngân Nhãn.
Dị tượng vừa xuất hiện, tam đại yêu hoàng tất nhiên đều có phát hiện, lúc này khẳng định đã hành động. Đường Kiếp bởi vì thân ở bên ngoài, nên nhất định chậm hơn một chút, hiện tại cũng chỉ có thể hết sức đuổi theo thôi.
Cũng may bên phân thân không có vấn đề.
——————————
Trong Lôi Đao bí thất.
Đứng ở cửa động nhìn nhìn, phân thân Đường Kiếp nói: - Tà phong vừa qua, uy áp không còn, thời cơ thăm dò ma huyệt đã đến. Ta muốn tự mình đi xuống xem một chút…
- Bệ hạ, cẩn thận, nơi này rất quỷ dị. Phong lão ở một bên lo lắng nói.
Phân thân cười nói: - Ngươi vẫn còn là lo lắng tới thương thế của ta? Kỳ thật thương thế của ta đã gần như lành lại rôi, sở dĩ hơi thở mỏng manh bất quá là cố ý biểu hiện ra ngoài đấy thôi, chỉ là muốn xem có con chuột nào bị gài bên người không.
Theo lời hắn nói, một cỗ khí thế to lớn đã từ trong cơ thể hắn tán phát ra, tràn ngập cả gian thạch thất.
Phong lão thấy thế, vội bái phục nói: - Chúc mừng bệ hạ, khôi phục long thể.
Trên mặt của Đường Kiếp cũng là xuất hiện một tia hồng triều không dễ dàng phát giác.
Mười năm trước, Đường Kiếp rốt cục tấn công Hóa Hồn thành công.
Mặc dù nói cảnh giới vẫn như cũ không thể đánh đồng với Lôi Đao Yêu Hoàng, nhưng khi toàn lực kích phát, ngắn ngủi cũng có được uy nghiêm của Lôi Đao Yêu Hoàng là không vấn đề gì. Chẳng qua loại cưỡng ép kích phát này đối với hắn tự thân tiêu hao thật lớn, một khi không chống đỡ nổi suýt nữa ngã sấp xuống. Cũng may khí thế của hắn cấp thả cấp thu, chợt mà đến suy yếu chỉ làm cho kia Phong lão tưởng Đường Kiếp cố ý ngụy trang mà thôi.
Tuy nhiên Phong lão vẫn nói: - Ma động thần bí khó lường, mặc dù lấy khả năng của bệ hạ cũng cần cẩn thận, không bằng gọi thêm vài vị yêu vương cùng nhau đồng hành, càng thêm an toàn.
Đường Kiếp ngẫm lại như vậy cũng tốt, động này có phiêu lưu hay không thì còn khó mà nói, mang thêm vài vị yêu vương, thời khắc mấu chốt cũng có người dò đường. Năm đó nhân vật mạnh mẽ như Hà Trường An, còn phải dùng tạp Binh đến dò đường mà, làm việc cẩn thận thì vẫn hơn.
Phong lão liền đi truyền tin tức, rất nhanh triệu tập bốn vị yêu vương và mười sáu vị yêu tướng, thêm cả Phong lão cùng Đường Kiếp tiến vào trong động.
Cùng lúc đó, cảnh tượng tương tự cũng diễn ra tại các quốc gia khác.
Trong cảnh nội Hắc Thủy, Hắc Thủy Yêu hoàng mang theo năm vị yêu vương, mươi chín yêu tướng tiến vào ma huyệt. Mà ở Thiết Huyết cảnh nội, Thiết Huyết Yêu Hoàng dẫn theo bốn vị yêu vương, hai mươi hai yêu tướng cũng đều tiến vào ma huyệt.
Luận thực lực, luận thủ hạ, Thiết Huyết Yêu Hoàng kỳ thật so với Hắc Thủy còn mạnh hơn chút ít. Bất quá trước đó không lâu bị Đường Kiếp đánh lén, liên tiếp đã chết chín yêu vương, thủ hạ có thể rút ra ra tay dĩ nhiên không nhiều lắm. Dù sao lần thăm dò này, phiêu lưu khó lường, nếu không phải là yêu vương được tuyệt đối tín nhiệm thì chắc chắn sẽ không mang theo đấy.
Cực Quang yêu cảnh.
Cực Quang Yêu Hoàng đứng ở trên tướng đài, chiếc mào trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng bảy màu, người mặc trường bào gấm, eo buộc bạch ngọc, chân đi giày sinh hương bộ vân, trong tay cầm một vật, chính là một chiếc gương, phân hai mặt âm dương, xoay tròn chuyển động trong tay Cực Quang Yêu Hoàng.
Ở phía sau ông ta có hai người đứng đó, một thiếu niên tuấn tú, ăn mặc vô cùng đơn giản, bên hông đeo một thanh trường kiếm, còn lại là một thiếu nữ mắt phượng y phục rực rỡ, xinh đẹp vô song, là nữ nhi của Cực Quang, Hoàng Hậu Lam Linh của Ngân Nhãn Yêu Hoàng.
Vị Hoàng hậu này sau khi bị Đường Kiếp lạnh nhạt, rốt cục không chịu nổi, từ Ngân Nhãn cảnh nội chạy về bên cạnh phụ thân. Đường Kiếp khi đó đã ở ngoài du lịch, biết được tin tức này cũng chỉ là ậm ừ một câu - Biết rồi.
Ở phía sau ba người này, còn có mười hai vị yêu vương xếp thành hai hàng song song.
Phía dưới tướng đài, còn có hơn một ngàn yêu vệ mặc áo giáp màu xanh da trời —— Thiên Vũ vệ.
Chúng là những yêu vật trung thành nhất được Cực Quang Yêu Hoàng chọn lựa, lấy xuống một ngàn cái lông vũ trên người mình ban cho chúng nó, khiến chúng thông qua hấp thụ tinh hoa của lông vũ phân thần đại yêu mà biến hóa, tuy nhiên cái giá của việc đi đường tắt, chính là chúng cả đời đều khó có khả năng tiếp tục tấn cấp. Thân thể Cực Quang Yêu Hoàng cũng bởi vậy mà chịu ảnh hưởng lớn, thậm chí trì hoãn bước chân tấn thăng của mình.
Nhưng hơn một ngàn yêu vật Hóa Hình sơ kỳ, hình thành một sức mạnh khổng lồ đủ sức để kinh sợ bất luận Yêu Hoàng nào, chúng là một phần thực lực của Cực Quang Yêu Hoàng, giống như bản thân Cực Quang Yêu Hoàng, cấu thành thế lực thượng phong nhất của Thanh Vân Giới.
Lúc này, một ngàn yêu vệ đứng ở dưới điểm tướng đài, trước mặt Thiên Vũ vệ còn có hai mươi tám yêu tướng đứng trấn.
Hai mươi tám yêu tướng.
Hai mươi tám yêu tướng này ở trong Cực Quang cảnh nội được xưng là hai mươi tám vì tinh tú, thực lực dũng mãnh không nói, còn tinh thông liên kết trận pháp. Hai mươi tám yêu tướng nếu liên thủ lại, thì ba tới năm vị yêu vương cũng có thể vây khốn, đồng thời cũng là kẻ chỉ huy Thiên Vũ vệ.
Bản thân là khối lực lượng mạnh mẽ nhất ở Thanh Vân Giới, Cực Quang Yêu Hoàng có lực lượng ở trên vượt xa các Yêu Hoàng khác.
Thời khắc này Cực Quang Yêu Hoàng phất tay, rất nhiều yêu vệ đã bắt đầu nối đuôi nhau tiến vào ma huyệt.
Nhìn yêu vệ tiến vào, Lam Linh nói: - Phụ thân, chỉ là một lần thăm dò, cần đưa vào nhiều yêu vệ như vậy sao?
- Thăm dò... Cực Quang Yêu Hoàng hắc hắc mỉm cười, phát ra tiếng nói khàn khàn: - Đối với bọn họ mà nói, có lẽ cần thăm dò, với ta mà nói, lại không cần.
Lam Linh hơi giật mình: - Phụ thân, chẳng lẽ nói người biết phía dưới này là cái gì?
Cực Quang Yêu Hoàng đã trả lời: - Ngàn năm trước, ta ở trong này phát hiện ma huyệt. Vừa lúc khi đó ta tu hữu vọng khí thuật, cảm giác được khí cơ, sau đó lại tìm được bốn ma huyệt khác. Từ lúc đó, ta vẫn luôn thăm dò huyền bí của ma huyệt. Ta phát hiện, nơi mà năm ma huyệt hội tụ ngũ khí, phân bố cho Thanh Vân Giới ngũ giác, chiếm một chỗ yếu địa, hô ứng lẫn nhau, rõ ràng là một tòa đại trận, một đại trân bao trùm toàn bộ Thanh Vân Giới!
Một tòa đại trận bao trùm Thanh Vân Giới?
Nghe nói như thế, Lam Linh hít một ngụm khí lạnh.
Vậy thì khoản đầu tư phải lớn thế nào!
Lam Linh bật thốt lên: - Phụ thân, đại trận này dùng để làm cái gì vậy?
Cực Quang Yêu Hoàng lắc đầu: - Ta cũng không rõ ràng, nhưng ta dám khẳng định, nếu đây thực là một tòa đại trận, như vậy bí mật ở trong trận tất nhiên không phải là nhỏ. Mà trải qua quá trình ta quan sát, năm ma huyệt, rất có thể đều cùng đi thông cùng một nơi.
Lam Linh hiểu ra, chả trách Cực Quang Yêu Hoàng phải lập tức phái tất cả Thiên Vũ vệ đi vào, bởi vì ông ta đã sớm biết, sau khi tiến vào, rất có thể gặp được những Yêu Hoàng khác.
- Sẽ thông tới nơi nào? Lam Linh hỏi.
Cực Quang lắc đầu: - Ta không biết, tuy nhiên căn cứ trận pháp này biểu hiện ra một vài dấu hiệu, ta hoài nghi nó là dùng để trấn áp một lực lượng hùng mạnh nào đó.
Trấn áp lực lượng hùng mạnh tồn tại?
Cái dạng tồn tại gì mà cần dùng phải dùng đến pháp trận khổng lồ như vậy?
Lam Linh hít một ngụm khí lạnh.
Cực Quang Yêu Hoàng trong mắt cũng đã hiện ra nóng cháy hào quang: - Tuy là đoán, nhưng hơn phân nửa không sai. Đáng tiếc năm đó ta mặc dù phát hiện ra bí mật này, nhưng lại bởi vì năm ma huyệt cách nhau quá xa, lúc đương thời một bộ phận còn ở địa phận của nhân loại, không thể độc chiếm, chỉ có thể nghĩ biện pháp cường tráng yêu tộc, chèn ép nhân loại, cũng lừa gạt tam Tử Phủ ký kết thiên đạo thề minh, sau đó chia đều mỗi ma huyệt cho các vị Yêu Hoàng còn lại.
Lam Linh lúc này mới bừng tỉnh ngộ, trách không được phụ thân năm đó dùng hết thủ đoạn đoàn kết Yêu tộc, thậm chí không tiếc tu vi tổn thất cũng muốn bồi dưỡng Thiên Vũ vệ, hoá ra vì muốn từ trong tay nhân loại giành lại ma huyệt. Đã không có Tử Phủ nhúng tay, thì Thiên Vũ vệ của Cực Quang Yêu Hoàng trở thành một lực lượng khủng bố trên chiến trường nhân yêu hai tộc, chỉ trong thời gian ngắn đã đánh cho nhân loại hoa rơi nước chảy. Có thể nói nhân loại bại trận, nguyên nhân lớn là thua dưới Thiên Vũ vệ của Cực Quang.
Mà sau khi chiếm lĩnh năm ma huyệt, những địa điểm đó về sau, dục vọng tiến công của Cực Quang liền nhỏ đi nhiều, dù sao nhân loại còn có tam Tử Phủ, ông ta cũng không muốn làm chuyện kinh người quá mức. Đồng thời bên trong Yêu tộc ông ta cũng cần đề phòng. Vì thế ông ta lần lượt phân chia năm ma huyệt đó, mỗi một ma huyệt phân chia cho một vị Yêu Hoàng. Mặt ngoài xem ra có vẻ hào phóng, trên thực tế cũng là lợi dụng những Yêu Hoàng khác để bảo vệ bí mật của ma huyệt, sẽ hạn chế Yêu Hoàng tiến vào, thăm dò, khiến cho bí mật liên hệ giữa năm ma huyệt được bảo vệ.
Những năm gần đây, ngũ đại yêu hoàng đề phòng lẫn nhau, ai cũng không tin ai, có Yêu Hoàng còn không biết trong tay Yêu Hoàng khác cũng có ma huyệt cũng, càng không có khả năng đoán được các ma huyệt có liên hệ với nhau.
Cho nên khi các Yêu Hoàng vẫn chỉ là thăm dò, thì Cực Quang cũng là xuất phát với quy mô lớn, làm tốt công tác chuẩn bị khai chiến toàn diện —— mặc kệ phía dưới có cái gì, đây đều là cuộc gặp gỡ mà Cực Quang Yêu Hoàng đã chờ đợi cả ngàn năm, ông ta tuyệt sẽ không tặng cho bất cứ kẻ nào cả.
- Sau khi tiến vào, hết thảy những kẻ cùng ta tranh đoạt cơ duyên đều là địch nhân, trong chuyện này cũng bao gồm Ngân Nhãn, Linh nhi, con cần phải chuẩn bị tâm lý.
Lam Linh gằn giọng nói: - Lam Linh mặc dù trên danh nghĩa vẫn là vợ của hắn, tuy nhiên trên thực tế sớm như người xa lạ, nếu như gặp nhau, phụ thân cứ giết là được.
Đứng trước vực Vân Mặc, Đường Kiếp không khỏi sợ run cả người.
- Ca ca, đã tới chưa, đã rất lâu rồi. Đáy lòng truyền đến tiếng Y Y sốt ruột kêu gọi. Ở sau lưng nàng, còn có Lâm Hãn và năm vị yêu vương, đang khoanh tay chờ đợi.
- Chớ sốt ruột, chờ thêm một lát. Đường Kiếp trả lời, ánh mắt đã nhìn về phía phương xa.