Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 957: Bùng nổ (p6)



Đồng thời Đường Kiếp đã đánh ra một quyền về trước ngực gã yêu vương cuối cùng kia, tạo thành một cái động lớn trên người hắn.

Sinh mạng của yêu vật mạnh mẽ, gặp trúng đòn nghiêm trọng vẫn bất tử, gào thét nện xuống song quyền.

Chỉ có điều ở thời điểm Đường Kiếp không thể cử động, hắn cũng không thể giết chết Đường Kiếp, đến khi Đường Kiếp có thể động, công kích của hắn càng không có ý nghĩa.

Tùy ý để song quyền rơi vào thân, tay phải Đường Kiếp mãnh liệt chụp xuống, trực tiếp nện đầu yêu vương kia vào trong lồng ngực. Yêu vương kia đang cố gắng muốn rút đầu mình ra, Đường Kiếp đã đưa tay mò mẫm vào trong lỗ lớn trên lồng ngực hắn, bắt lấy đầu yêu vương kéo xuống, cứ như vậy từ trong lồng ngực kéo đầu của hắn ra ngoài, thuận thế ném ra xa cho Nhị Hổ đùa nghịch.

- Sao có thể như thế?
Thiếu niên Cực Quang cũng chấn kinh.

Hắn biết rõ xiềng xích ngũ sắc của mình hùng mạnh thế nào, không chỉ có năng lượng liên tiếp, chỉ dựa vào độ sắc bén của bảo vật căn bản không thể chặt đứt, nhưng vừa rồi Đường Kiếp chỉ khẽ động đã nhằm ngay chỗ yếu kém nhất của xiềng xích ngũ sắc, chỉ một kích liền đập nát chỗ cấu tạo của xiềng xích ngũ sắc, do đó xiềng xích liền sụp đổ —— kỳ thật nó không phải bị chặt đứt mà là bị phá hủy.

Nói cách khác, trong nháy mắt vừa rồi, Đường Kiếp đã tìm được yếu hại của xiềng xích ngũ sắc, không chỉ có như thế, thậm chí còn tìm được yếu hại của một đám yêu vật.

Ngay sau đó huyết quang trên người Đường Kiếp liền hiện lên, Huyết Nhục Ma Bàn đã cuốn lấy lũ yêu. Khác với lúc trước là, Huyết Nhục Ma Bàn không phải tản ra tiến đến mà là hóa thành vô số sợ tơi dài, giống như khói bụi, lại như sợi ruy băng quấn tới đống yêu vật kia, sau đó hóa thương, hóa rơi, hóa đao, hóa kiếm, hóa thành các loại vũ khí bất đồng, nhắm vào các bộ vị bất đồng, đâm vào mấy chỗ đó, các nơi yếu hại trong nháy mắt khi Đường Kiếp lấy ra Huyết Nhục Ma Bàn liền hóa thành nhiều loại vũ khí.

Sau đó liên tiếp vang lên tiếng vồ, hơn mười yêu tướng đã bị đánh bay lên không trung.

Những yêu vật cường đại bị chém rơi đầu cũng không chết, thời khắc này sau khi trúng một kích của Đường Kiếp liền biến thành thi thế. Huyết thủy dọc theo vết thương chảy ra, bị huyết khí hóa thành vũ khí hấp thu, cuối cùng liền héo rũ.

Xoạt!

Dải huyết sắc vừa thu lại, thi thể lũ yêu đều biến thành hạt bụi.

Hít vào một hơi thật dài, tổn thương trên người Đường Kiếp đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, sau khi hấp thu tinh hoa huyết nhục của đám yêu vật này, Đường Kiếp nhanh chóng khôi phục mình, vết thương khủng bố trên cổ đã bắt đầu tạo ra thịt mới. Đồng thời thân hình Đường Kiếp chợt lóe, đánh về phía đánh yêu vật khác.

Đế Nhận huy động, ảo giác xuất hiện, Đường Kiếp liền giống như một gã quỷ mị quay lại tung hoành trong đàn yêu, mỗi một lần ra tay đều cướp đi tính mạng của một yêu vật, chỉ trong nháy mắt liền giết chết hai yêu vương và hơn mười yêu tướng.

Thực lực đối lập của hai tộc yêu nhân chính thức nghịch chuyển, thắng thế bắt đầu nghiêng về phía nhân loại, mọi tu giả đã đồng thời phát ra tiếng hoan hô.

Đây là từ ngàn năm nay, trong trận đối chiến, nhân loại lần đầu tiên chiếm thế thượng phong, hơn nữa còn là một trong những trận chiến trọng yếu.

Trải qua lần đánh này, nhất định nguyên khí của Yêu Tộc bị tổn thương nặng nề, sẽ không còn lực xâm chiếm nhân loại, thâm chí có thể còn bị nhân loại phản công.

Đây hết thảy đều là vì một người, đó chính là Đường Kiếp!

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Đường Kiếp đã tràn ngập kính nể.

Xoạt!

Sau khi xử lý xong một yêu nữa, Đường Kiếp lập tức bay về phía Cực Quang.

Đế Nhận phóng ra một mảnh hào quang rực rỡ:
- Cực Quang, chịu chết đi, Thập Tuyệt Sát Nhận!

Đối mặt với kiếm triều mãnh liệt này, đối mặt với Phong Vô Tướng và Đường Kiếp hai tầng giáp công, Cực Quang lại chỉ người, không ngờ lại không để ý tới một kiếm này của Đường Kiếp, toàn lực đánh về phía Phong Vô Tướng.

Mắt thấy một đạo kiếm quang khủng bố sắp rơi vào trên lưng Cực Quang, với oai của Thập Tuyệt Sát Nhận, nếu Cực Quang không chống cự, bị một kiếm này chém thành hai đoạn cũng không phải chuyện lạ. Nhưng vào một khắc kia, chỉ thấy kiếm quang đột nhiên lệch một cái, bay qua sát thân thể của Cực Quang, cư nhiên đánh vào trên ngực Phong Vô Tướng.

- A!

Phong Vô Tướng kêu thảm một tiếng, đạo thư trong tay áo đột nhiên phát ra bụi mù, gắt gao để ở trên kiếm khí, đồng thời đánh ra một chưởng đẩy bay Đường Kiếp. Nhưng Cực Quang lại hắc hắc một tiếng, thần quang ngũ sắc xoẹt qua, không ngờ đạo thư trong tay Phong Vô Tướng lại bay lên, không ngăn được kiếm khí của Đường Kiếp tấn công.

Chỉ thấy thế đi của Đường Kiếp không giảm, Đế Nhận đỡ đòn của Phong Vô Tướng, kiếm khí hung mãnh không ngừng xoắn động ở trong cơ thể của Phong Vô Tướng, gần như hoàn toàn xé nát nội tạng của hắn!

- Ngươi!
Phong Vô Tướng phun một ngụm huyết nhìn về phía Đường Kiếp, chỉ thấy trong đôi mắt tràn ngập sát ý.

- Đường Kiếp!
Mọi người cũng cùng nhau kinh hô.

Có thế nào cũng nghĩ không ra tại sao phải phát sinh loại sự tình này.

Ba mắt của Đường Kiếp trói chặt Phong Vô Tướng, gọi to:
- Muốn chết!

Tay trái ngưng tụ thành lực triều khổng lồ đánh về phía đầu của Phong Vô Tướng.

Mắt thấy một quyền này sắp đánh nổ Phong Vô Tướng, Phong Vô Tướng đột nhiên phun ra một ngụm máu, thân hình hóa gió trôi đi, một quyền này của Đường Kiếp đã rơi vào trong khoảng không. Ngay sau đó Phong Vô Tướng đã theo hư không bước ra, hiện ở phía sau Đường Kiếp, chỉ về phía hắn.

Đường Kiếp lại không né tránh, cứ như vậy xông lên.

Chỉ lưng chạm vào nhau, trên người Đường Kiếp cư nhiên tạo thành một cái động lớn, không ngờ ngón tay của Phong Vô Tướng sau đó cũng bị dứt từng khúc, hóa thành tro.

Cùng lúc đó, một mảnh thần quang ngũ sắc đã lại lần nữa bao phủ xuống, tạo thành cái lồng chụp về phía Đường Kiếp và Phong Vô Tướng, trong không trung lại truyền tới tiếng cười to sang sảng của Cực Quang:
- Đa tạ tiểu hữu Đường Kiếp, vì ngươi hôm nay bổn hoàng mới có cơ hội chiến thắng.

- Phương thức đa tạ của ngươi chính là ngay cả ta cũng giết sao?
Đường Kiếp lại đánh tới một quyền, quyền phong khổng lồ đã ngăn chặn Phong Vô Tướng, xem hắn như tấm chắn mà đưa ra ngoài.

Mắt thấy thần quang ngũ sắc do Cực Quang toàn lực đánh ra sẽ giết chết Phong Vô Tướng, giữa không trung chợt phát ra tiếng rống.

Một kim quang chớp động bay tới, thay Phong Vô Tướng chặn hơn phân nửa thần quang ngũ sắc, còn dư lại một ít đánh lên trên người của Phong Vô Tướng, đánh đến mức khiến hắn trọng thương.

Người tới chính là Thiên Cơ Thượng nhân.

Tuy nhiên vì cứu Phong Vô Tướng, bản thân của hắn cũng đã bị Yêu Hoàng thiết huyết hung hăng chém một đao, bị thương không nhẹ.

- Quốc sư, thượng nhân!
Đám tu giả đều quát lên.

Liễu Tông Xương lại rút kiếm, trực tiếp bay người tới bên người Phong Vô Tướng, bảo vệ hắn khỏi công kích của người khác.

Thiên Cơ Tử, Phong Vô Tướng, Liễu Tông Xương cứ như vậy dựa vào một chổ, ba người bọn hắn dừng lại, những người khác cũng đều ngừng thủ, thậm chí ngay cả đám ma vật cũng giống như được chỉ lệnh mà vô thanh vô thức lùi về phía sau.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com