Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 969: Hỗn chiến (p2)



Phong Vô Tướng ngạc nhiên, ngẫm lại cũng đúng, chỉ là mình nghĩ nhiều quá.

Thiên Cơ Tử kia là người hầu của vận mệnh, mình lại không phải, làm việc chỉ cần theo chủ định là được.

Hiện giờ Thiên Cơ Tử đã chết, thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, nên giúp liền phải giúp.

Nghĩ vậy Phong Vô Tướng đã than dài một tiếng:
- Vẫn là Liễu huynh nhìn thấu đáo, là ta sai rồi.

Nói xong đã phi thân lên.

Hắn bên này vừa mới lên, Yêu Hoàng thiết huyết lại bay tới, ngăn hắn lại nói:
- Vô Tướng quốc sư, xin mời.

Đao Thiết Huyết lay động, chém về phía Phong Vô Tướng.

Luận thực lực, Phong Vô Tướng hơn so với Thiết Huyết.

Bất quá hắn đã trúng một Thập Tuyệt Sát Nhận của Đường Kiếp, bị thương không nhẹ. Hắn cũng không có sức khỏe khôi phục kinh người như Đường Kiếp, bởi vậy đến hiện tại cũng không thể khỏi hẳn, thực lực bị hao tổn, cũng chỉ có thể đấu người tám lạng kẻ nửa cân với Thiết Huyết.

Hỗn chiến lại diễn ra, cũng không ai có thể giúp Đường Kiếp, chỉ có Y Y vội vạng phái Vân Mẫu Chiến Khôi ra, sau đó lại vứt ra vô số Đậu Binh trợ chiến.

Chỉ có điều Cực Quang lại chỉ cười ha ha, hoàn toàn không để ý tới những thủ đoạn này —— vốn dĩ hắn cũng không muốn giết Đường Kiếp, mà là ngăn cản Đường Kiếp để Thanh Long tái sinh. Một khi Thanh Long tái sinh, với thực lực thông thiên, loài người nơi này tất nhiên sẽ không còn. Yêu Tộc chắc hẳn sẽ thống nhất Thanh Vân Giới, có khi Cực Quang hắn còn có được chỗ tốt từ Thanh Long. Với khả năng của Thanh Long, cho dù không đạt được Kim Tiên, chỉ cần có thể là Chân Tiên cũng đủ để Cực Quang dựa vào rồi.

Đây mới là mục địch hắn nghịch thiên mà đi.

Vân Mẫu Chiến Khôi và Đậu Binh tuy mạnh, Cực Quang chỉ phóng ra từng mảnh thần quang ngũ sắc là có thể che toàn bộ đám người Đường Kiếp, không cho bọn hắn thừa cơ hội.

Cùng lúc đó, vết bớt Thanh Long đã lại nhạt đi, cố gắng lao ra khỏi thân thể Lâm Hãn, trở về với thân thể của mình.

Tuy nhiên đúng lúc này, trên mặt Lâm Hãn lại hiện ra một mảnh thanh khí mông lung.

Dưới sự chiếu rọi của thanh khí, hồn Thanh Long lại không có cách nào rời khỏi thân thể.

- Xú nữ nhân!
Thanh Long giận dữ hét.

Hắn biết đây là linh hồn của Lâm Hãn đang cố gắng chống cự, gắt gao giữ chặt mình.

Với lực lượng của Lâm Hãn, vốn là không có cách đối kháng với hồn của Thanh Long.

Nhưng Thanh Long hai lần rời thân thể bị ngăn trở, khiến hắn tiêu hao thần hồn lực quá lớn, hơn nữa đây là thân thể của Lâm Hãn, có Tiên Thiên hỗ trợ, rốt cục có một cơ hội, không ngờ thời khắc này lại nắm chặt thời cơ gắt gao ngăn trở không cho hắn rời đi.

Bọn họ bên này dây dưa, Đường Kiếp và Cực Quang cũng say sưa chiến đấu.

Thương thế nghiêm trọng liên lụy Đường Kiếp, khiến lực lượng của hắn giảm đi, mà ngay cả uy lực của Thập Tuyệt Sát Nhận cũng theo đó mà giảm đi rât nhiều.

Thời khắc này Đường Kiếp chém tới một kiếm, không thấy kiếm quang khiến Cực Quang không thèm để ý, vội vàng bay qua. Ngay sau đó kiếm quang đã xuất hiện chém ở trên không trung. Đồng thời bên cạnh Cực Quang đã cuốn động một mảnh Quỷ Vân Triều đánh về phía Đường Kiếp, đánh thẳng lên trên người hắn khiến vung ra từng mảng lớn máu tươi.

Không chờ Đường Kiếp có động tác, một mảnh khí kình quét đất mà tới, cũng không công kích Đường Kiếp mà xoắn toàn bộ máu tươi do Đường Kiếp phun ra thành bụi phấn, tiêu vong trong gió.

Đường Kiếp vốn định mượn cơ hội thi triển Phù Sinh Vạn Tượng, lần này mất đi chất dẫn cũng không thể tiếp tục thi triển. Rơi vào đường cùng chỉ có thể phát ra Loạn Phong Bộ, chỉ là vừa hiện ra ở một phương hướng khác, một mảnh thần quang ngũ sắc đã đánh trên người của Đường Kiếp, đánh cho hắn phun máu, tiếp theo đó là một cỗ sóng khí hủy diệt tất cả huyết thủy.

Cực Quang đã cười dài nói:
- Đường Kiếp, thủ đoạn của ngươi ta đều biết, hiện giờ đối với ta vô dụng rồi.

Bất kể là đại đạo, hay Phù Sinh Vạn Tượng đều có hạn chế và nhược điểm của mình, Cực Quang Yêu Hoàng là nhân vật bực nào, liếc mắt một cái liền nhìn ra chỗ thiếu hụt của đạo pháp này, thậm chí ngay cả Loạn Phong Bộ cũng bị hắn nhìn ra mà phá nát, do đó đoán được nơi Đường Kiếp xuất hiện, một kích trúng đích.

Mặc dù hắn không thể phá được toàn bộ, nhưng có thể nhằm vào chỗ yếu mà xuống tay. Như Đường Kiếp nhiều lần bị thương, mỗi khi phun ra một ngụm máu tươi sẽ bị Cực Quang phá hủy. Luận tốc độ thi pháp, Đường Kiếp có thúc ngựa cũng không đuổi kịp hắn. Nếu không có Vân Mẫu Chiến Khôi và Đậu Binh phối hợp, sợ rằng ngay cả tự bảo vệ mình cũng khó khăn.

Thời khắc này Đường Kiếp liên tục ra tay, điên cuồng vận dụng Huyết Nhục Ma Bàn, Cửu Trọng Thiên Kiếp đao, Thập Tuyệt Sát Nhận, Cực Quang thế nhưng lại chỉ nhìn thoáng qua liền hóa giải được.

Sau khi nắm giữ là bài tẩy của Đường Kiếp, Cực Quang đối phó với Đường Kiếp đã là càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, hắn tự tin cho dù chống lại Đường Kiếp lúc đại thịnh cũng có thể đánh bại hắn. Đây là điểm bi ai của chiến thuật, một khi nắm giữ nền tảng, có thể dựa vào cứng rắn và thực lực mãnh mẽ trực tiếp nghiền ép qua.

Xoát!

Lại là một mảnh thần quang ngũ sắc bắn trung Đường Kiếp, đánh cho toàn thân hắn run rẩy, bay ngược mà ra.

Cực Quang ngạo nghễ nói:
- Thế giới này cuối cùng vẫn là lấy lực lượng hùng mạnh mà chống đỡ. Dựa vào xảo quyệt cũng không thể được lâu dài. Đường Kiếp, thật đáng tiếc. Cho dù ngươi đã gần vô hạn, tạo ra kỳ tích vượt cấp thắng Tử Phủ thì ngươi chung quy vẫn không thể thành công. Hiện tại ngươi chỉ có thể chết.

Ngẩng đầu, Đường Kiếp nhìn về phía Cực Quang, cười lạnh nói:
- Vậy sao? Ta lại không nghĩ như vậy. Thủ đoạn cũ không dùng được thì dùng thủ đoạn mới. Cực Quang, ngươi nhất định sẽ trở thành đá kê chân của ta, trở thành một tấm bia to biểu thị oai của ta tại Tinh La Đại Thiên Giới!

- Hống!

- Hống!
Đường Kiếp điên cuồng gầm gừ, trên người Đường Kiếp bắt đầu phát ra một mảnh năng lượng kinh người.

Điều này có phần tương tụ với thần quang cực sắc của Cực Quang, cũng lóe ra sắc thái ngũ sắc, nhưng cũng có chỗ bất đồng là mang theo căn nguyên năng lượng vô biên mênh mông. Chính là lực lượng tinh hoa của ngũ hành sau khi bị Đường Kiếp hấp thu chuyển hóa điên cuồng trào ra.

Theo sự xuất hiện của ánh sáng ngũ hành này, thần quang ngũ sắc của Cực Quang lại bị đè lui, mà hà quang ngũ thải ở bên cạnh Đường Kiếp lại không ngừng biến đổi, bắt đầu bày ra biến hóa kinh người.

Những ánh sáng này bắt đầu tổ hợp, xuyên qua nhau, giống như dùng bút vẽ ra, lấy bầu trời làm màn sân khâu, lấy bức tranh trong thiên địa làm ra một bức họa tinh mỹ khổng lồ.

Bức họa miêu tả khu kiến trúc cao lớn nguy nga, giống như hoàng cung phồn hoa chốn nhân gian, có khi lại còn khí thế trang nghiêm hơn, nếu nhìn kỹ kỳ thật còn có chút giống Vạn Giới Vương Đình. Chỉ có điều nó lập thể hơn so với cái kia, tất cả tổ hợp lại cùng một chỗ, tuy rằng giữa các phòng lầu đều có cầu nhỏ nước chảy liên kết, nhưng nỗi một tòa lầu cũng không phải tồn tại cô lập mà thông qua hành lang gấp khúc và đủ loại thủ pháp liên kết lại cùng một chỗ, khiến nó hình thành một khối chỉnh thể đầy đủ, cái này khiến nó thoạt nhìn lại có chút giống như Thiên Nhai Hải Các, một khối cùng các trùng trùng điệp điệp.

Mà Đường Kiếp lại đứng ở trung tâm bức họa này, trên đài cao trọng yếu nhất, quanh người là ánh sáng dày đặc quanh quẩn, giống như đứng trong một lầu các hư không.

Sau đó Cực Quang liền phát hiện, công kích của mình sau khi đánh lên mảnh ánh sáng kia, không ngờ lại vô tức vô thanh tan rã rồi biến mất, không thể làm Đường Kiếp bị thương.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com