A Hoa nói xong liền ra hiệu, đưa chìa khoá cho Lãng Minh lái xe, cô chuyển sang ghế lái phụ.
“Anh đưa em đến nhà hàng Y, dùng bữa tối.”
“Tuận lệnh, A Hoa của anh.”_Lãng Minh thốt ra những lời đó mà không thấy gượng gạo, vì trong mấy năm qua, y đã nói ra những câu buồn nôn như thế rất nhiều lần rồi
Đến nhà hàng Y, Lãng Minh cùng A Hoa bước xuống xe, vứt chìa khoá cho bảo vệ tự đỗ xe. Bước vào bên trong, một không gian xa hoa, lộng lẫy hiện ra trước mắt, chỉ giới nhà giàu mới được thưởng ngoạn. Lãng Minh dựa hơi những ái nữ của đại gia mà hưởng thụ những điều này.
Lãng Minh ga lăng kéo ghế cho A Hoa, gọi món giúp cô ta, rồi cùng cô ta duy trì cuộc trò chuyện nhạt toẹt đó. Y chẳng vui vẻ mấy nhưng A Hoa lại rất hài lòng. Cô ta bị vẻ ngoài Lãng Minh thu hút, cùng với tài ăn nói không chê vào đâu được, y hoàn toàn chiếm tình cảm của A Hoa.
A Hoa rất thích Lãng Minh, còn Lãng Minh chỉ lợi dụng cô ta. Vì gia cảnh của cô ta mà gượng kéo dài mối quan hệ này. Mối quan hệ với A Hoa cũng được coi là quan trọng nhất với Lãng Minh, y đã từng đá mấy cô gái khác chỉ để dành thời gian cho A Hoa.
Trên đường đi ra xe, A Hoa luôn bám lấy Lãng Minh. Cô ta bám chặt lấy cánh tay y, đầu thì dựa vào vai, tựa như một con đĩa đói máu lâu ngày. Thật ra, Lãng Minh thấy phiền phức với khía cạnh bám người của A Hoa, nhưng y phải ráng mà chịu đựng. Nếu không cái công ty vài chục người y có thể phá sản bất cứ lúc nào.
Lãng Minh vẫn luôn cố ra vẻ, diễn trò cặp tình nhân với A Hoa, vuốt ve mái tóc của cô ta, buông ra những lời mật ngọt các kiểu.
“Em về đi, muộn rồi. Ngày mai, em lại đến thăm anh.”
Lãng Minh dừng xe trước cửa nhà y, khẽ để lại trên trán A Hoa một nụ hôn phớt lờ nhưng cũng đủ để mặt cô ta đỏ bừng. Y luôn thể hiện là một người đàn ông dịu dàng, ấm áp trước A Hoa. Nhưng A Hoa đâu biết rằng, y chán ghét việc này đến mức độ nào, thậm chí còn y còn chẳng có chút cảm xúc với cô ta. Vì con người y đâu phải như thế này, y không muốn cưng chiều người khác, y muốn người khác cưng chiều y cơ!!!
Còn người khác nói đến ai thì không biết.