Sống trong phòng giam lâu như vậy, Vệ Uyển đã sớm phủ phục sát đất trước sự đánh đập của các bạn tù.
Lời xin lỗi của Vệ Uyển không được tha thứ, một nữ tù nhân có thân hình khá vạm vỡ được nằm ở vị trí tốt nhất lên tiếng: “Lôi cô ta vào nhà vệ sinh! Đóng cửa lại!”
Người phụ nữ vừa tát Vệ Uyển ban nãy lập tức túm tóc Vệ Uyển rồi kéo cô ta vào nhà vệ sinh.
“A…buông ra…!”
Da đầu Vệ Uyển đau đớn, trong lòng cô ta không ngừng chửi rủa nhà tù đúng là cái nơi hạ đẳng nhất, đám tù nhân dơ bẩn này chẳng có chút giáo dục gì cả.
Không thèm nói lý lẽ, hở ra là động tay động chân!
Rầm!
Cánh cửa nhà vệ sinh đóng lại, Một sợi dây được kéo từ bên ngoài và buộc chặt vào cột đá.
Sau đó cửa ban công cũng đóng lại.
Vệ Uyển cứ vậy mà bị bỏ lại trong nhà vệ sinh chật hẹp, suýt chút nữa ói ra máu.