Tình Không Hồi Đáp

Chương 12



"Tiêu Tương, Tô Tô làm ầm lên tận trường rồi, ảnh hưởng đến đánh giá chức danh giáo sư của anh."  

 

"Anh đã cắt đứt với cô ấy thật rồi!"  

 

"Em xem, cô ấy nhắn tin anh cũng không trả lời nữa."  

 

Trên màn hình tin nhắn, là những đoạn văn dài dòng đầy đau khổ của Bạch Tô Tô.  

 

Thậm chí còn có cả ảnh cổ tay cô ta chi chít vết cắt do d.a.o lam rạch.  

 

Luật nhân quả xoay vần, ai cũng phải trả giá.  

 

"Em thích cây la hán tùng, anh cũng đã nhờ người mua về rồi."  

 

"Những bông hoa bên ngoài tường, đều do anh tự tay trồng. Em nhìn tay anh xem."  

 

Da tay Hướng Tần vốn khô nứt vào mùa chuyển lạnh.  

 

Vì trồng hoa, dấu vân tay anh ta gần như biến mất.  

 

Tôi đưa tay đỡ anh ta đứng dậy.  

 

Anh ta thấy vậy, nét căng thẳng trên mặt lập tức giãn ra.  

 

Sau khi đứng thẳng lên, tôi lặng lẽ nhìn anh ta.  

 

"Hướng Tần, làm giảng viên thật sự là lãng phí tài năng của anh."  

 

"Anh nên đi làm diễn viên thì hơn."  

 

"Xem ra anh vẫn chưa suy nghĩ kỹ rồi, vậy thì làm theo quy trình thôi, trát hầu tòa sẽ gửi đến Đại học Hải Thành."

 

15

 

Sau khi ly hôn, tôi ra nước ngoài hai năm.  

 

Tiêu Tương từng vì tình yêu mà tự giam cầm mình, đã bị tôi bỏ lại ở Hokkaido đầy thương tổn đó rồi.  

 

Ngày trở về nước, Tịch Gia Hòa đến sân bay đón tôi.  

 

"Lần này… không đi nữa à?"  

 

Tôi không trả lời, cúi đầu lục lọi ngăn kéo trên xe anh.  

 

"Thuốc lá đâu?"  

 

Anh ta một tay đặt lên vô lăng, một tay chống đầu.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

"Anh bỏ rồi."  

 

"Anh hỏi emh đấy, lần này có ở lại không?"  

 

Nói dứt câu, đèn đỏ chặn xe lại.  

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Thực ra tôi cũng chưa nghĩ xong, chẳng biết trả lời anh thế nào.  

 

"Nếu vui thì ở lại, không vui thì đi ngay."  

 

"Sau này, ở đâu vui thì ở đó thôi."  

 

Bất chợt, kênh FM901 trên xe phát sóng chương trình hôm nay.  

 

Giọng nữ MC vang lên đầy quen thuộc.  

 

"Ê, lão Trịnh, gần đây vụ giáo viên Đại học Hải Thành chen chân vào gia đình người khác bị bóc phốt, anh có theo dõi không? Đang ầm ĩ lắm đó."  

 

"Tôi cũng có nghe, nghe nói ông thầy này trước đây từng ngoại tình trong hôn nhân, còn lên hot search nữa."  

 

Tôi lập tức có hứng thú, cười ranh mãnh nhìn Tịch Gia Hòa.  

 

Nụ cười hóng drama trên môi không thể che giấu nổi.  

 

Trump còn tái đắc cử tổng thống, thế mà có người vẫn không bỏ được cái thói ăn vụng.  

 

Có lần, vào sinh nhật tôi, cả tôi và Tịch Gia Hòa đều uống không ít.  

 

Cuối cùng, tôi cũng hỏi câu đã giấu trong lòng bấy lâu.  

 

"Năm đó ở Hokkaido, sao anh lại đến?"  

 

Anh ấy hít sâu một hơi thuốc, sau đó bóp tắt đầu lọc bằng tay không.  

 

"Không có gì là đột nhiên cả, đều đã chuẩn bị sẵn rồi."  

 

Về cuộc đời, tôi vẫn chưa nghĩ xong.  

 

Nhưng ba tôi vẫn luôn nói, con người phải tiến về phía trước.  

 

Điều bất hạnh là, chúng ta không bao giờ biết đâu mới là phía trước.  

 

Nhưng may mắn là, chỉ cần bước ra, nơi nào cũng là phía trước.  

 

-Hết-