Tinh Lộ Tiên Tung [C]

Chương 200: Thu hoạch



“Đì đùng đùng”

Tại trung tâm sơn cốc, một nửa bộ hài cốt khổng lồ từ từ nổi lên. Mặc dù chỉ còn lại một cái đầu lâu, thiếu mất đôi chân và một cánh tay, nhưng cơ thể tàn phá vẫn mang đến cho người ta cảm giác đè nén và sợ hãi.

“Này bộ tam giai Bạch Cốt Nhân Ma hóa thân, cuối cùng tiến vào rồi. Tuy rằng mất đi quá nửa thân thể cùng lực lượng, nhưng cuối cùng cũng không uổng phí công sức một trận.”

Tàn khuyết Bạch Cốt Nhân Ma, chỉ còn duy nhất cái đầu lâu, sau khi liếc qua đám đông đệ tử Hắc Hồn Tông đang quỳ bái trên mặt đất, liền phát ra một giọng nói già nua vang vọng:

“Là do đồ tôn bất tài, không thể phát huy hết sức mạnh của đại trận, mới khiến lão tổ phải tổn hao hóa thân pháp thể. Mong lão tổ khoan dung.”

Tên kia trung niên nam tử, vốn đang co ro trên mặt đất, lúc này cố gắng bò dậy. Hắn quỳ gối trước tàn khuyết Bạch Cốt Nhân Ma, liên tục dập đầu tạ lỗi.

“Hừ, thân là chân truyền đệ tử của bản tông, ngay cả chuyện nhỏ như vậy cũng không làm được. Đích xác cần phải trừng phạt! Phạt ngươi hiến một phần tinh huyết để bản tọa khôi phục phần nào hóa thân bạch cốt này.”

Nghe xong lời trung niên nam tử, Bạch Cốt Nhân Ma chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi nâng lên cánh tay duy nhất của nó. Một ngón tay bạch cốt chỉ thẳng về phía trung niên nam tử.

“Phốc”

Một đạo thanh sắc quang trụ bắn ra từ ngón tay của Bạch Cốt Nhân Ma. Ánh sáng lóe lên rồi biến mất, xuyên thẳng qua bả vai của trung niên nam tử, để lại một lỗ thủng huyết nhục mơ hồ trên thân thể hắn.

“Đa tạ lão tổ khoan dung.”

Mặc dù thân thể đang kịch liệt run rẩy, trung niên nam tử vẫn cố nén đau đớn, quỳ gối trên mặt đất mà không dám biểu lộ bất kỳ ý kháng cự nào.

Bạch Cốt Nhân Ma sau đó chỉ giơ một tay lên và cách không thực hiện một động tác chụp. Ngay lập tức, một dòng máu tươi từ vết thương của trung niên nam tử tuôn trào, tụ lại thành một quả huyết cầu lớn cỡ nắm tay, rơi gọn trong lòng bàn tay bạch cốt.

“Đi!”

Bạch Cốt Nhân Ma ném quả huyết cầu trong tay về phía trước, miệng đồng thời lẩm bẩm những từ ngữ kỳ lạ.

“Phanh!”

Quả huyết cầu lập tức bùng nổ thành một luồng huyết vụ, trong đó thấp thoáng hình thành một trận pháp với những huyết sắc linh văn rậm rạp. Trận pháp này nhanh chóng lóe lên, chui thẳng vào thân thể trắng hếu của Bạch Cốt Nhân Ma.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, mặt đất xung quanh rung động dữ dội. Vô số mảnh bạch cốt đồng loạt bay lên, hướng về phía Bạch Cốt Nhân Ma đang lơ lửng trên không. Thậm chí, cả tế đàn bạch cốt khổng lồ và những cột trụ bạch cốt xung quanh cũng lần lượt sụp đổ, hóa thành vô số mảnh xương vỡ lao thẳng lên trời, bao phủ hoàn toàn thân thể tàn khuyết của Bạch Cốt Nhân Ma.

Chỉ trong chớp mắt, một quả cầu bạch cốt khổng lồ đã ngưng tụ trên không trung. Bề mặt quả cầu lấp ló những huyết sắc linh văn rậm rạp chằng chịt, đồng thời không ngừng co giãn và nhúc nhích như có sự sống.

Sau thời gian một chén trà, “Oanh!”

Quả cầu bạch cốt bất ngờ phát nổ, vô số mảnh xương vỡ văng ra tứ phía. Cuồng bạo khí lưu quét sạch mọi thứ, cuồn cuộn bay về bốn phương tám hướng.

Ngay tại trung tâm vụ nổ, một hình thái hoàn toàn mới của Bạch Cốt Nhân Ma hiện ra giữa không trung.

Bạch Cốt Nhân Ma lúc này không chỉ có đầy đủ hai chân hai tay hoàn chỉnh, mà sau lưng còn mọc thêm hai cánh tay bạch cốt đồ sộ. Trên bốn cánh tay bạch cốt của nó, mỗi tay đều cầm một món vũ khí khổng lồ bằng bạch cốt: một phiên, một đao, một búa, và một khiên.

“Chúc mừng lão tổ khôi phục pháp thân!”

Đông đảo đệ tử Hắc Hồn Tông nhìn thấy cảnh này, liền đồng loạt quỳ xuống, cúi đầu bái lạy một lần nữa.

“Hắc hắc, đều đứng lên đi.”

Bạch Cốt Nhân Ma bật ra một tràng cười âm hiểm, giọng nói mang theo sự lạnh lẽo vang vọng khắp sơn cốc.

“Mặc dù pháp thể này chỉ là tạm thời chắp vá, nhưng cũng đủ để phát huy thực lực Trúc Cơ trung kỳ. Với sức mạnh này, ta dư sức quét sạch toàn bộ Già Lam bí cảnh. Bây giờ, tất cả xuất phát! Gặp đệ tử của tứ đại danh tông, đều giết không tha. Toàn bộ tài nguyên trong bí cảnh, đều phải thuộc về Hắc Hồn Tông!”

Bốn cánh tay bạch cốt của hắn khẽ động, vũ khí bạch cốt trong tay lung lay phát ra âm thanh rợn người, đồng thời tiếng cười cuồng tiếu của hắn làm chấn động cả sơn cốc, khiến mọi thứ vang lên âm thanh rờn rợn.

“Cẩn tuân lão tổ pháp chỉ!”

Gần trăm đệ tử Hắc Hồn Tông đồng thanh đáp lớn, ánh mắt lộ rõ sự phấn khích và điên cuồng.

Hắc bào trung niên nam tử lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nuốt đan dược, đồng thời dùng đủ loại phù lục chữa thương lên vết thương trên cơ thể.

Không lâu sau, vô số cốt chu rậm rạp chằng chịt vây quanh Bạch Cốt Nhân Ma khổng lồ, từ trong sơn cốc bay thẳng lên không trung. Cả đoàn tựa như bầy châu chấu, ùn ùn kéo về phía dãy sơn mạch.

---

Vương Vũ cầm trong tay một con dao ngắn sáng như tuyết, lưỡi dao lóe lên, để lại trên ngón tay hắn một vết thương nhỏ. Miệng lẩm bẩm chú ngữ, hắn nhỏ vài giọt tinh huyết từ ngón tay vào hơn mười chiếc bình nhỏ đặt trên mặt đất. Sau khi đậy kín nắp bình, hắn cẩn thận dán lên mỗi chiếc bình một tấm hoàng sắc phù lục.

Xong xuôi, thân hình Vương Vũ khẽ động, nhanh chóng rời khỏi hốc cây.

Chỉ sau một khắc chuông, Vương Vũ quay lại, mang theo một tấm lưới lớn đơn sơ nhưng chắc chắn. Trên gương mặt hiện lên nụ cười, hắn bước vào hốc cây.

Trong tấm lưới lớn là hơn mười con đại điểu có bộ lông xanh biếc, mỗi con dài khoảng một thước, nhưng tất cả đều đang trong trạng thái hôn mê.

Hắn lấy từ ngực áo ra một vài đoạn dây lụa, cẩn thận buộc chặt những chiếc bình nhỏ vào thân của từng con đại điểu. Sau đó, từ ngực áo, hắn lấy ra một cái dược bình, rắc lên những con chim này một lớp bột mỏng.

Lập tức, một mùi cay nồng xộc lên mũi. Những con chim đang hôn mê liền tỉnh dậy, vỗ cánh bay ra khỏi hốc cây. Trong nháy mắt, chúng đã biến mất giữa bầu trời cao rộng.

Vương Vũ xoay tay, lấy ra một viên tinh cầu định vị. Hắn truyền vào trong đó một ít pháp lực, trên tinh cầu liền xuất hiện hơn mười cái hồng sắc quang điểm. Phần lớn những quang điểm này bay tản ra theo bốn phương tám hướng, chỉ có một huyết sắc quang điểm lớn hơn chút, nằm yên bất động ở trung tâm tinh cầu.

Thấy vậy, Vương Vũ khẽ thở dài, cuối cùng thả lỏng cả cơ thể.

Trước đây, hắn đã nghiên cứu rất lâu nhưng không tìm ra cách xóa bỏ hoàn toàn huyết khí tiêu ký trên người mình, thậm chí ngay cả bản chất thực sự của huyết khí tiêu ký là gì, hắn cũng không làm rõ được. Tuy nhiên, trong một lần tình cờ, hắn phát hiện rằng huyết khí tiêu ký có thể bị phân tách và làm suy yếu. Chỉ cần sử dụng một giọt tinh huyết, hắn có thể phân tách ra một tiêu ký khác, đồng thời khiến tiêu ký ban đầu trên người mình trở nên yếu đi đôi chút.

Hắn tự nhiên vui mừng khôn xiết.

Hiện tại, Vương Vũ không nhất thiết phải hoàn toàn loại bỏ huyết khí tiêu ký trên người mình. Chỉ cần khiến tiêu ký này trở nên không quá dễ thấy là đã đủ để giảm bớt sự chú ý.

Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy hài lòng với kế hoạch của mình. Chỉ trong một hơi thở, hắn đã tạo ra hơn mười mồi nhử từ tinh huyết, sau đó buộc chúng lên thân những con đại điểu xanh biếc có tốc độ cực nhanh. Cách này không chỉ làm yếu đi huyết khí tiêu ký trên người, mà còn có thể khiến những tên chân truyền đệ tử của Ma đạo bị đánh lạc hướng.

Nhìn vào huyết sắc quang điểm đại diện cho vị trí của mình trên tinh cầu định vị, Vương Vũ gật đầu hài lòng. Ngay sau đó, hắn lấy từ trong lòng ngực ra một cái túi trữ vật, đảo ngược đổ ra ngoài. Lập tức, bốn chiếc hộp lớn nhỏ không đều hiện ra trên mặt đất, gồm hai hộp gỗ, một hộp sắt và một hộp ngọc.

Những vật này chính là thành quả mà hắn thu hoạch được từ linh dược viên trước đây.

Vương Vũ trước tiên mở hai chiếc hộp gỗ. Bên trong, một hộp chứa một cây xích hồng sắc nhân sâm dài hai thước, còn hộp kia là một đoạn xanh biếc tre trúc với hình dáng quanh co như rắn.

Cây nhân sâm đỏ được gọi là Hỏa Linh Sâm, có tác dụng đối với tu tiên giả tu luyện Hỏa thuộc tính công pháp, tăng hiệu quả phụ trợ Trúc Cơ lên gần một thành.

Đoạn tre xanh là Cửu Khúc Trúc, nổi danh trong giới tu tiên. Tại gần bộ rễ có một đoạn chứa linh dịch, mang lại hiệu quả phụ trợ Trúc Cơ đạt đến nửa thành.

Đương nhiên, bởi vì cả hai đều là linh dược nghìn năm, tác dụng phụ trợ Trúc Cơ lại càng mạnh mẽ hơn một chút. Tuy nhiên, mức độ hiệu quả còn phụ thuộc vào từng người, nên rất khó để đo lường chính xác.

Với hai linh dược này cộng thêm Thông Minh Linh Dịch mà hắn đã có sẵn, Vương Vũ đã thu thập đủ ba loại linh vật cần thiết cho việc phụ trợ Trúc Cơ. Hiện tại, hắn chỉ còn thiếu một viên Trúc Cơ Đan là hoàn thành.

Suy tính xong, Vương Vũ mở hai chiếc hộp còn lại.

Trong hộp sắt, có chứa một chiếc lá đen nhánh, trông như một thanh đoản kiếm. Còn trong hộp ngọc, có chứa một quả phát ra hồng quang, bề mặt trong suốt lấp lánh, nằm ngay ngắn bên trong.

(Các vị đạo hữu, Vong Ngữ chúc các đạo hữu năm mới vui vẻ, vạn sự như ý, cả nhà khỏe mạnh ^^)