Tinh Lộ Tiên Tung [C]

Chương 94:



“Ngươi nói là, ngươi muốn cùng ta dùng chung một cái thân thể? Không được! Vô luận là thân thể tinh thần nơi đây hay thân thể thực tế bên ngoài, ta cũng sẽ không cùng ngươi dùng chung!” Vương Vũ nghe xong, không chút do dự, lập tức bác bỏ.

“Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không làm chuyện kiểu ‘tu hú chiếm tổ chim khách’ đâu. Nếu ta từ bỏ những tinh thần lực khác, chút tinh niệm lực còn lại sẽ bị ngươi từ từ đồng hóa. Cuối cùng, ta sẽ trực tiếp chìm vào giấc ngủ dài trong cơ thể của ngươi, căn bản không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối với ngươi.” Nữ tử tóc vàng tiếp tục khuyên nhủ.

“Dù ngươi có nói gì, ta cũng không đồng ý! Tìm cách khác đi, nếu không thì chờ ở đây để bị đồng hóa thôi.” Vương Vũ mặt không biểu tình, thẳng thừng từ chối.

“Ngươi đúng là đồ nhát gan! Được rồi, nếu ngươi không đồng ý cách đầu tiên, vậy chúng ta chỉ có thể chọn con đường thứ hai.” Helena nghe xong, chỉ có thể cắn chặt môi son rực lửa, oán hận nói.

“Biện pháp thứ hai, thực ra giống với việc bảo tồn ký ức số liệu của Vương Thiết Trụ. Ta sẽ tan biến hoàn toàn năng lượng của thân thể tinh thần này, dùng siêu năng lực chế tạo cho mình một cái cách ly tráo điện từ để bảo tồn ký ức. Bằng cách đó, ý thức của ta sẽ bước vào trạng thái chết giả, ngăn chặn quá trình tinh niệm hóa của tinh thần lực. Như vậy, ta có thể tồn tại trong thời gian rất lâu ở đây.

Tuy nhiên làm như vậy mà nói, nếu như không có người khác chủ động đánh thức, ta sẽ ở trạng thái chết giả cho tới khi toàn bộ năng lượng tiêu hao hết. Ngươi phải hứa với ta rằng, nếu sau này có cách để đưa ta an toàn ra ngoài, ngươi nhất định phải đánh thức ta.” Nữ tử tóc vàng nghiêm trọng nói.

“Cách này nghe có vẻ đáng tin hơn một chút, nhưng...” Vương Vũ gật đầu trước, nhưng ngay sau đó lại trầm ngâm suy nghĩ, như đang cân nhắc lợi hại trong đó.

“Yên tâm, ta không để ngươi giúp không công đâu. Xem như trao đổi, ta có thể cho ngươi một cơ hội sử dụng năng lực mô phỏng siêu sinh vật.” Helena nhìn vẻ mặt trầm tư của Vương Vũ, liền thêm điều kiện.

“Năng lực mô phỏng siêu sinh vật? Chính là năng lực biến hình mà ngươi từng sử dụng?” Vương Vũ nhíu mày hỏi.

“Biến hình? Ngươi đúng là xem thường năng lực này rồi! Nó không chỉ đơn giản là biến hình mà là mô phỏng. Để ta giải thích, chỉ cần là sinh vật thuộc huyết nhục chi khu, một khi bị ta chạm vào, ta có thể lập tức biến đổi giống hệt nó, dù là voi lớn hay cá voi khổng lồ cũng không ngoại lệ. Không chỉ bề ngoài, mà cả cấu trúc sinh lý bên trong. Dĩ nhiên, kích thước có thể nhỏ hơn một chút.” Helena ngạo nghễ nói.

“Nghe lợi hại như vậy, không lẽ ngươi đang khoác lác?” Vương Vũ nghe xong, vừa động tâm vừa hoài nghi, truy vấn tiếp.

“Ta về sau còn cần ngươi đánh thức, lẽ nào lại lừa ngươi sao?

Năng lực này trao cho ngươi, thực ra là một dạng phân tách tinh thần lực, như một hạt giống ký thác. Nếu ta không phải sắp phải giả chết an nghỉ, thì căn bản sẽ không mang ra làm điều kiện.” Tóc vàng mỹ nữ không giận, từ tốn nói.

“Hảo, vậy thì cứ thế mà ước định.” Vương Vũ không chần chừ nữa, lập tức đáp ứng.

---

Tại một góc của đại sảnh, một chiếc quan tài trong suốt tựa thủy tinh được đặt yên tĩnh ở đó.

Helena đặt một tay lên quan tài, từ cơ thể nàng, những tia điện lóe sáng rực rỡ. Ngân sắc điện hồ cuồn cuộn tràn vào trong quan tài. Cơ thể nàng lúc thì mờ ảo, lúc thì rõ ràng, trông quỷ dị vô cùng.

Vương Vũ đứng khoanh tay bên cạnh, lặng lẽ quan sát từng động tác của nữ tử tóc vàng.

Sau một hồi, tiếng sấm điện ngừng lại. Helena thu hồi tay, nhưng bên trong quan tài đã xuất hiện một quả cầu sét màu bạc, to cỡ quả dưa hấu. Nó lơ lửng im lặng, sáng ngời mà không tan biến, trông như vật thật.

“Được rồi, ngươi qua đây. Ta đã chuẩn bị xong cách ly tráo. Tiếp theo, ta sẽ truyền năng lực mô phỏng siêu sinh vật cho ngươi, rồi tiến vào giấc ngủ sâu.” Tóc vàng mỹ nữ thở ra một hơi dài, sau đó quay đầu, nở nụ cười quyến rũ với Vương Vũ.

Vương Vũ nghe vậy, không nghĩ nhiều, liền bước tới gần.

Helena giơ tay lên. Vương Vũ theo bản năng cũng giơ tay đáp lại.

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt của nữ tử tóc vàng thoáng lóe lên nét giảo hoạt. Cơ thể uyển chuyển, nàng bất ngờ lao tới, mang theo làn hương thơm ngát, nhào vào lòng Vương Vũ.

Vương Vũ kinh ngạc, vừa định cúi đầu đẩy nàng ra, thì đã bị Helena ôm chặt cổ. Một đôi môi son gợi cảm áp sát xuống môi hắn.

Mặc dù Vương Vũ đã từng có thân mật da thịt với Âm Linh Lung, nhưng lúc này, khi một đại mỹ nữ lao vào lòng, lại còn cảm nhận được chiếc lưỡi thơm len lỏi trong miệng mình, hắn vô thức ôm lấy cơ thể mềm mại, đầy đặn kia.

Tuy nhiên, chỉ sau một lát, Vương Vũ cảm giác được một luồng khí lạnh truyền từ môi nàng sang. Tiếp đó, Helena nhẹ nhàng đẩy hắn ra.

Nữ tử tóc vàng lùi lại vài bước, trên khuôn mặt quyến rũ còn vương chút đỏ ửng, nàng cười khúc khích nói:

“Vương Vũ, cảm tạ ngươi. Ngươi biết rõ lưu lại ta, có thể chầm chậm đồng hóa tinh thần lực của ta, vậy mà vẫn sẵn sàng để ta an nghỉ giả chết. Dù nhìn thế nào, ngươi cũng là một người tốt.

Cử chỉ vừa rồi xem như lời cảm ơn khác của ta. Đồng thời, đó cũng là lời nhắc nhở: đừng quên rằng một ngày nào đó, ngươi cần đánh thức ta – đại mỹ nữ này.

Ngoài ra, đừng nghĩ đến việc lén làm gì không tốt với chiếc quan tài thủy tinh kia. Ta đã để lại một biện pháp phòng ngừa bên trong. Lỡ như ngươi làm điều gì không phải, nói không chừng nó có thể nổ tung đấy.”

Vừa nói xong, nữ tử tóc vàng khẽ nhấc tay, ném ra một quả cầu tròn lớn cỡ nắm tay, phát sáng màu bạc. Quả cầu ấy bay về phía Vương Vũ, khiến hắn ngạc nhiên nhưng vẫn kịp đón lấy.

“Đây là quả cầu ký ức số liệu của Vương Thiết Trụ. Ta đã truyền vào nó đầy đủ điện từ năng lượng, đủ để duy trì hơn trăm năm mà không gặp vấn đề gì.

Hy vọng lần tới chúng ta gặp lại, sẽ là ở thế giới thực bên ngoài.” Helena khẽ mỉm cười, nói xong câu cuối cùng, nàng xoay người bước vào chiếc quan tài thủy tinh bên cạnh.

Ngay khi nàng nằm vào, nắp quan tài tự động khép lại. Bên trong, vô số tia điện lóe sáng dữ dội, cuối cùng toàn bộ quan tài hóa thành màu bạc sáng rực. Bề mặt không để lộ một khe hở nào, khiến người ta không thể nhìn thấy bất kỳ điều gì bên trong.

Vương Vũ đứng lặng, dùng ngón tay khẽ chạm vào nơi vừa bị Helena hôn, trên mặt lộ chút biểu cảm dở khóc dở cười.

“Thật là một yêu tinh, cũng chẳng biết câu nào của nàng là thật.

Nhưng ta không hẳn chỉ làm một người tốt. Ngươi sợ ta đồng hóa tinh thần lực của ngươi, còn ta thì sợ ngươi – một kẻ sở hữu năng lực song cấp A – có thể làm chuyện lưỡng bại câu thương. Nếu không, ta cũng đâu mất ngần ấy thời gian mới trở về đây.

Hy vọng ngày gặp lại, ngươi và ta thực sự là bạn chứ không phải kẻ thù.” Vương Vũ lẩm bẩm, rồi đặt tay lên bề mặt chiếc quan tài bạc, như thể đang cảm nhận điều gì.

Một lúc sau, hắn thử nói:

“Thái Nguyên, kiểm tra tình trạng và số lượng tinh thần ý thức thể trong giao diện đăng nhập.”

...... Hệ thống đã kiểm tra hoàn tất. Hiện tại, giao diện đăng nhập bao gồm:

- Số lượng tinh thần ý thức thể bao gồm cả vật chủ: 2
- Trạng thái tinh thần của vật chủ: ổn định
- Trạng thái tinh thần của ý thức thể còn lại: hôn mê bị động.

Tiếng cơ giới vang lên quanh đại sảnh, rõ ràng và đều đều.

Nghe được hệ thống phản hồi, Vương Vũ trong lòng vui vẻ, suy nghĩ một chút rồi tiếp tục thử nghiệm:

“Thái Nguyên, đưa ý thức thể hôn mê cùng thiết bị ngủ say vào kết nối không gian ở trang đầu tiên của giao diện đăng nhập.”

Không gian bạc yên tĩnh, hoàn toàn không có hồi đáp.

Vương Vũ nhếch môi, hơi suy tư, rồi lại nói:

“Thái Nguyên, đưa ý thức thể hôn mê cùng thiết bị ngủ say vào khu cách ly an toàn trong giao diện đăng nhập.”

Lần này, vừa dứt lời, ánh sáng bạc lóe lên dưới tay hắn. Quan tài bạc biến mất ngay tại chỗ.

“Quả nhiên là được!” Vương Vũ thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn. Hắn ngước nhìn không gian, rồi tiếp tục nói:

“Cũng tống ta đến không gian cách ly luôn.”

Ngay lập tức, thân ảnh của hắn biến mất khỏi đại sảnh bạc, xuất hiện trong một không gian tối đen như hư vô, nơi mọi thứ tĩnh lặng.

Trong đó, hắn chỉ cần nhắm mắt lại là có thể cảm nhận rõ ràng. Giữa bóng tối, chiếc quan tài bạc lặng lẽ trôi nổi, tỏa ánh sáng nhẹ nhàng.

Vương Vũ thở dài một hơi, rồi nhập lại địa chỉ mạng trên màn hình sáng. Sau đó, hắn quay trở lại không gian đại sảnh bạc như trước.