Ngày chính thức đến Cục Dân chính làm thủ tục ly hôn,
Từ Chu Dã lề mề dây dưa mãi.
Anh đã giằng co suốt một tháng rưỡi,
Và cũng quấn lấy tôi suốt chừng ấy thời gian.
Sáng nào cũng có hoa tươi, bữa sáng được gửi đến tận cửa.
Chiều nào cũng có trà sữa, bánh ngọt đúng giờ.
Tối đến lại đều đặn đứng chờ dưới lầu công ty tôi, “quẹt thẻ tan làm” như một thói quen.
Đồng nghiệp trong công ty thường trêu tôi:
“Chị Linh Thính, đúng là có chiêu quản chồng ghê thật!”
Tôi nhớ lại bài đăng kia, bật cười thật lòng:
“Cái bài viết đó ấy…
Nam chính chính là người đem trà sữa đến cho tôi mỗi ngày đấy.”
Kể từ lúc đó, trà sữa với bánh ngọt Từ Chu Dã gửi đến, chẳng ai động vào nữa.
Đồng nghiệp cũng chẳng ai thèm ăn,
Toàn bị chuyển tay sang phòng ban khác.
“Vợ ơi, nhất định phải ly hôn sao?”
Trước khi ly hôn, sẽ có nhân viên tại Cục Dân chính đứng ra hoà giải.
Từ Chu Dã, trước mặt họ, lại một lần nữa hỏi tôi câu ấy.
Anh nhìn tôi, ánh mắt tha thiết.
Ngay cả nhân viên cũng dõi theo tôi với vẻ chờ mong.
Tôi lặng lẽ mở túi xách, lấy ra một xấp tài liệu và ảnh chụp.
Tôi đã cắt từ video trong camera hành trình vài khung hình — trong đó có cả khoảnh khắc anh và Giang Noãn hôn nhau, dây dưa đến mức còn “dính nước.”
Từ Chu Dã nhìn, nhân viên cũng nhìn.
Cho đến khi lật đến tấm cuối cùng —
Giấy xác nhận p//h/á t/h/a//i.
Bàn tay Từ Chu Dã run lẩy bẩy, từng tấm ảnh rơi vương vãi khắp sàn.
Nhân viên vụng về cúi xuống nhặt giúp, vẻ mặt không giấu nổi lúng túng.
“Chuyện này là… khi nào vậy?”
“Em chưa từng nói với anh là em mang thai.”
Và tôi cũng không định nói.
Tôi chưa bao giờ có ý định dùng đứa trẻ chưa kịp chào đời ấy làm con bài thương lượng.
Dù là để ép anh ký đơn ly hôn… tôi cũng không muốn.
Nhưng nghĩ lại — tại sao tôi phải im lặng?
Tại sao, tôi phải nhân nhượng với người phản bội?
Tại sao…
Tại sao nỗi đau ấy chỉ một mình tôi phải gánh chịu?
Bỗng nhiên, tôi thật sự muốn nói cho anh biết.
“Đêm hôm đó, anh ném chiếc áo khoác lông vũ lên sofa.”
“Nhưng lại chẳng hề để ý rằng, ngay bên cạnh đó — trên bàn trà — có một tờ giấy khám thai.”
“Trước đây, chỉ một mảnh giấy note nhỏ, anh cũng sẽ nhìn thấy.”
“Còn ca p//h/ẫ//u t/h//u/ật b//ỏ thai…”
“Hôm đó, anh cũng có mặt ở bệnh viện.”
“Anh quên rồi sao?”
Sau khi ly hôn, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.
Ví dụ như, Từ Chu Dã bị công ty sa thải,
Thậm chí còn bị điều tra trách nhiệm hình sự.
Ví dụ như, Giang Noãn cũng bị đuổi việc,
Bị truy thu lại toàn bộ tài sản không minh bạch.
Ví dụ như, vợ chồng Lão Vương — người bạn học và đồng nghiệp của Từ Chu Dã,
Cũng đi đến hồi kết trong cuộc hôn nhân của họ.
Tất cả những chuyện đó,
Là do mấy người bạn học cũ — những người cũng làm việc cùng công ty với Từ Chu Dã — kể lại cho tôi trong một buổi tụ họp.
“Dùng tiền công để cưa gái, cũng gan thật đấy.”
“May mà cậu ly hôn sớm, chia tài sản rõ ràng.”
Không trách được.
Trước đây, khi tôi cùng luật sư rà soát lại tài sản,
Phát hiện Từ Chu Dã chưa từng chuyển khoản riêng nào cho Giang Noãn.
Thì ra là như vậy.
“Tất cả đều qua tài khoản công ty.”
“Anh ta dù sao cũng là sếp tổng, muốn thưởng thêm cho Giang Noãn, chỉ cần thao tác chút trong tiền thưởng là xong.”
“Còn hơn tự bỏ tiền túi ra — chi nhiều quá, thế nào chị chẳng sinh nghi.”
“Hơn nữa công ty tụi em hợp tác với không ít nhà cung cấp, mỗi năm hoa hồng, ‘lại quả’ đâu có ít.”
Từ Chu Dã bị khởi tố với tội danh tham ô.
Vụ án dây dưa một thời gian, nghe nói cuối cùng cũng bị tuyên án vài năm t//ù.
Còn Giang Noãn,
Đa phần tiền bất minh đều bị công ty thu hồi,
Nghe nói còn bị giới trong ngành ngầm phong sát.
Nhưng cô ta chắc chẳng để tâm.
Tôi bất chợt nhớ đến đêm tiệc cuối năm trên du thuyền hôm đó,
Cô ta nhất định kéo tôi lại để chia sẻ “quan điểm tình yêu” của mình.
“Chị dâu, lúc trước sao chị lại đồng ý lấy tổng giám đốc Từ vậy?”
“Chỉ vì yêu thôi à?”
“Em thì khác.”
“Em thấy kiểu quan hệ ‘mỗi người một lợi ích’ là ổn nhất.”
“Anh ta cần sự trẻ trung, xinh đẹp của em. Còn em cần quyền và tiền của anh ta.”
Sau đó, tôi thật sự đã ngồi xuống, nghiêm túc suy nghĩ về câu hỏi mà Giang Noãn từng hỏi tôi.
Tôi lấy Từ Chu Dã… là vì điều gì?
Dĩ nhiên là vì hạnh phúc.
Kết hôn là vì hạnh phúc.
Và ly hôn — cũng là vì hạnh phúc.
— Hết —