Nguyễn Thầm cởi áo vest, lấy vài nguyên liệu từ tủ lạnh rồi đi vào bếp.
Hứa Loan ngã lưng ra sofa, nhìn theo bóng lưng anh, không khỏi lơ đãng, trong đầu cô lại vang lên những lời mà Tô Minh Ảnh nói.
Cô lại để anh vào đây, rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Cô rõ ràng muốn kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng có vẻ như lại càng lún sâu hơn.
Một lúc sau, mùi thơm của đồ ăn từ trong bếp bay ra.
Hứa Loan từ từ nhắm mắt lại.
Nguyễn Thầm làm xong bữa ăn, bước tới trước mặt cô, nhưng thấy cô tựa trên sofa, có vẻ như đã ngủ mất.
Anh quỳ xuống trước mặt cô, hai giây sau, anh nghiêng người hôn lên môi cô.
Ngay khi môi anh chuẩn bị chạm vào môi cô, Hứa Loan đột ngột mở mắt.
Nguyễn Thầm trong mắt thoáng hiện nụ cười, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Hứa Loan quay mặt đi, cố gắng kéo khoảng cách với anh:
"Nấu… nấu xong cơm rồi sao? Chị…"
Nguyễn Thầm giữ chặt vai cô, không nhanh không chậm nói:
"Chị nghĩ, nếu thấy chị ngủ, tôi sẽ bỏ đi sao?"
Hứa Loan không nói gì, chỉ là cô không biết phải đối mặt với anh thế nào.
Nhân lúc cô đang mơ màng, Nguyễn Thầm tiếp tục nụ hôn chưa hoàn thành, hôn lên môi cô.
Đây là lần thứ ba anh hôn cô trong ngày hôm nay.
Nhưng vẫn chưa vượt qua giới hạn mà Hứa Loan có thể chấp nhận, cô mở to lớn, đôi tay cứng đờ, như không biết nên để đâu.
Tên “sói con” này thật chẳng thay đổi chút nào, lúc nào cũng thích tấn công bất ngờ.
Rất nhanh, Nguyễn Thầm buông cô ra, anh nói:
"Ăn cơm thôi."
Ngồi vào bàn ăn, Hứa Loan cố gắng tỉnh táo, tìm cách bắt chuyện:
"Chị nghe nói em đã tiếp nhận Khoa Học Kỹ Thuật Tinh Động, chắc là rất bận rộn nhỉ?"
Nguyễn Thầm múc canh cho cô, thản nhiên đáp: "Là Tô Minh Ảnh nói với chị à?"
Hứa Loan: "…"
Cô đáp lại: “Là chị gái em nói với chị?"
"Chắc chị ấy sẽ không chủ động nhắc đến Khoa Học Kỹ Thuật Tinh Động đâu."
Hứa Loan ngây người một lúc rồi mới phản ứng lại, trước đây người phụ trách Khoa Học Kỹ Thuật Tinh Động là Trình Vị.
Cô cúi đầu, mặc nhận điều đó.
Nguyễn Thầm đặt bát canh trước mặt cô: "Anh ta nói với chị như nào?"
Hứa Loan nhỏ giọng: "Anh ta… nói là em về lần này để tiếp nhận Khoa Học Kỹ Thuật Tinh Động."
"Còn gì nữa?"
Còn thì…
Nhiều lắm.
Hứa Loan ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói:
"Nếu em bận vậy, cũng không cần phải đến tìm chị mỗi ngày. Mấy ngày nữa chị sẽ đi lưu diễn toàn quốc, trong một khoảng thời gian dài sẽ không có mặt ở Nam Thành."
"Tôi đã hỏi rồi, chu kỳ biểu diễn của đoàn kịch là 20 ngày, mỗi lần biểu diễn 2 ngày, ít nhất có nửa tháng rảnh rỗi, lúc đó các thành viên trong đoàn đều sẽ quay về Nam Thành."